Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Nhớ Hà Nội qua những cuộc gọi vội

Phạm Linh Nhi 15:47 13/05/2024

Lớn lên với bát phở gà thơm phức và tiếng còi xe máy mỗi giờ tan tầm, cô du học sinh người Việt òa khóc giữa lòng thành phố New York tráng lệ. Có lẽ, vì chẳng quen. Có lẽ, vì nhớ nhà. Có lẽ, vì “miền đất hứa” vốn là nơi để những ước mơ cất cánh bay xa, nhưng miền đất quê hương ta mới là nơi những ước mơ mỏi cánh bay trở về.

ha-noi-trong-em-3.jpg
Những người nghệ sĩ thực thụ ấy cho bức tranh cái màu, và nhẹ nhàng thổi hồn cốt Hà Nội bằng chính sự xuất hiện của họ... (ảnh: internet).

17 năm là một người nhỏ bé trong cuộc đời này, được ôm ấp bởi vòng tay của Thủ đô ngàn năm văn hiến, chẳng bao giờ tôi nghĩ đến việc phải nhìn thật lâu và thật sâu vào những điều giản dị của Hà Nội, cho đến khi thực sự phải đi xa.

Những cuộc gọi điện lúc nửa đêm vẫn về đều đặn với gia đình, dù là lúc đêm khuya hay sáng sớm do lệch múi giờ. Chị nói nhớ đủ điều.

“Con nhớ cái mùi Hà Nội”. Lạ thật. Cái mùi mà con người ta vẫn còn nhớ được. Vì cái mùi Hà Nội cứ thế đã thấm vào từng thớ da, thớ thịt của những người con Hà Nội lớn lên mang theo bao nhiêu ký ức. Đó có chăng là mùi thơm của hàng bún riêu đầu ngõ, sáng bố mẹ đưa con tạt qua xì xụp một bát để kịp giờ đi học. Đó có phải là mùi hoa bưởi, hoa sữa thơm rực cả một góc đường từ năm này qua năm khác mà vẫn nhiều người đi qua mua về cho thơm nhà. Có phải không nếu mùi mưa ngai ngái của những cơn mưa rào mùa hạ cũng khơi dậy mạch trào ký ức của những người con xa nhà.

“Con nhớ cái màu Hà Nội”. Ai làm ra màu của bức tranh Hà Nội? Cho dù anh có là họa sĩ tài ba nhất, sử dụng những gam màu tuyệt đẹp nhất để phác lên, e rằng Hà Nội là bức tranh của người dân Hà Nội. Những người nghệ sĩ thực thụ ấy cho bức tranh cái màu, và nhẹ nhàng thổi hồn cốt Hà Nội bằng chính sự xuất hiện của họ. Những gánh hoa rong chở cả “mùa xuân” trên chiếc xe đạp cũ - màu của nhựa sống ngập tràn khắp nẻo phố phường. Những căn nhà phố cổ san sát nhau tấp nập người qua lại - màu của sự sầm uất và nhộn nhịp của dấu tích “kẻ chợ”. Những tà áo dài thướt tha trên bục giảng, dưới sân trường, chụp ảnh bên đầm sen Hồ Tây, trên phố đi bộ dịp Tết - màu của sự tinh khôi tuổi trẻ hay đằm thắm tuổi đã nhuốm màu thời gian.

“Con nhớ cái tiếng Hà Nội”. Những đứa con xa nhà hồ hởi, vồ vập, vồn vã khi gặp một người Việt Nam, nhất là khi họ cất lên tiếng nói đồng hương với mình. Ngôn ngữ như “đài phát thanh” của cuộc sống nơi đó. Hà Nội với tiếng ve kêu lẳng lặng trong hè vì vắng đi âm thanh đùa nghịch của bọn học sinh nghịch ngợm. Hà Nội với tiếng rao hàng rong, rao đồng nát, rao ép các loại giấy tờ mà cứ thế đi vào trong tiềm thức của mỗi người dân, dù đang đứng chờ đèn đỏ hay đang trong quán trà đá ven đường. Hà Nội với tiếng chợ, tiếng đời của người mua kẻ bán tấp nập, người nào quen thì tặng thêm cho bìa đậu hay củ hành. Hà Nội là tiếng mẹ bảo con đi học sáng sớm, là tiếng bố dạy con tập xe đạp hay làm bài tập, là tiếng bà kể chuyện “xưa xửa xừa xưa” đến chục lần vẫn nhớ, là tiếng ông hỏi “Có thiếu tiền không thì ông cho đi ăn quà?”.

“Con nhớ, là con nhớ nhà mình lắm”. Con đi và đi thật xa. Người Việt Nam đi đến đâu thì vẫn mang cái hồn của người Việt, và khao khát tìm sự đồng điệu ở những chốn xa xôi. Dù bước chân có đi không ngừng nghỉ, nhà là nơi để mình quay về. Nhà là đất nước, nhà là Hà Nội, nhà là nhà với mẹ với bố và ông bà cô cậu. Nhà với tất cả cái mùi, cái màu và cái tiếng của Hà Nội, ôm ấp và vỗ về con nên người. Trái tim con sẽ mãi mãi thổn thức vì nét đẹp của Hà Nội dù thân thể con đang đặt chân lên những miền đất mới.

Hà Nội chậm rãi thay áo mới, nhưng “tấm áo voan” của vẻ xưa cũ đấy, chưa bao giờ bị rũ bỏ. Như các cô học sinh chụp kỷ yếu thì nhất định phải có bộ áo dài trắng. Như đến Hà Nội thì phải qua Hồ Gươm chụp ảnh với Tháp Rùa với cầu Thê Húc ở xa xa, xong vòng qua ăn kem Tràng Tiền cho biết vị. Như cùng món bún chả nhưng ăn ở đây nhạt vị, ăn ở đây vừa đậm đà vừa được uống trà đá miễn phí. Nhắm mắt và mở mắt, ta thấy dòng chảy thời gian chạy thật nhanh. Ấy vậy mà vẻ cổ kính và xưa cũ vẫn mãi chậm trôi ở nguyên đó, để những đứa con xa nhà phải gọi về nhà, và nhớ Hà Nội qua những cuộc gọi vội./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Phạm Linh Nhi. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Hà Nội trong tôi là Ga Hàng Cỏ
    Ga Hà Nội là một trong những biểu tượng trung tâm của Thủ đô Hà Nội! Mỗi khi nhắc tới Ga Hà Nội, tôi lại hình dung một đoàn quân với những hàng ngang, hàng dọc ngay ngắn trên sân ga.
(0) Bình luận
  • Nhớ Tết ở khu gia đình Hà Nội thời chưa xa
    Chúng ta, ai cũng có những năm tháng không thể nào quên. Cho dù những năm tháng ấy cuộc sống chưa hẳn đã thật tốt, chưa no đủ dư thừa. Trong sự thiếu thốn triền miên về vật chất thì tình người, sự sẻ chia lại ăm ắp như bát nước đầy, để rồi in sâu vào tâm thức như một quãng đời đã được lập trình trong bản đồ số mệnh.
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Múa bồng Triều Khúc và chèo tàu Tổng Gối: Di sản sống giữa lòng Thủ đô
    Sáng 4/12, Hội Văn nghệ Dân gian Hà Nội tổ chức cuộc tọa đàm “Diễn xướng dân gian trong lễ hội Hà Nội: Múa bồng Triều Khúc và chèo tàu Đan Phượng”. Qua phần trình bày của nhà nghiên cứu Giang Nguyên Bồi, họa sĩ Giang Nguyên Thái và Giám đốc Trung tâm Văn hóa Thể thao xã Ô Diên Bùi Thị Quyên, những giá trị lịch sử, đặc trưng nghệ thuật và hành trình bảo tồn, phát huy của hai loại hình diễn xướng dân gian độc đáo này đã được làm sáng rõ.
  • Bài 4: Nguồn nhân lực văn hóa nghệ thuật - “lực lượng tiên phong” chấn hưng văn hóa
    Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV khẳng định văn hóa không chỉ là nền tảng tinh thần, nguồn lực nội sinh mà còn là động lực và hệ điều tiết phát triển bền vững. Đặt con người vào trung tâm, Dự thảo nhấn mạnh yêu cầu “chăm lo đội ngũ văn nghệ sĩ” và “ưu tiên phát triển các cơ sở đào tạo văn hóa, nghệ thuật”... Đây không chỉ là bổ sung nhiệm vụ mà là sự tái định vị vai trò của văn học nghệ thuật trong phát triển văn hóa.
  • Đưa làng nghề Hà Nội thành trụ cột phát triển công nghiệp văn hóa Thủ đô
    Thành phố Hà Nội là “đất trăm nghề” và các làng nghề có bề dày lịch sử, số lượng nghề và làng nghề lớn nhất cả nước. Do đó, việc HĐND Thành phố Hà Nội khóa XVI vừa thông qua Nghị quyết về chính sách hỗ trợ bảo tồn, phát triển làng nghề và ngành nghề nông thôn trên địa bàn Hà Nội là cơ sở quan trọng, trụ cột để phát triển công nghiệp văn hóa Thủ đô trong kỷ nguyên mới.
  • Thành phố Hà Nội khen thưởng HLV, VĐV xuất sắc tại giải Bi sắt vô địch thế giới năm 2025
    Sau năm trận vòng loại với bốn chiến thắng thuyết phục trước Canada, Nhật Bản, Ba Lan và đội chủ nhà Pháp 1, đánh bại Cộng hòa Séc ở vòng đấu trực tiếp, giành chiến thắng sít sao trước đội tuyển Bỉ. Ở trận chung kết, đội tuyển Việt Nam đã chơi một trận đấu xuất sắc, hoàn toàn áp đảo để đánh bại Thái Lan 13–1, qua đó lên ngôi vô địch thế giới đầy thuyết phục
  • 60.000 học sinh lập kỷ lục kép với màn đồng diễn võ nhạc Vovinam ấn tượng
    Chương trình đồng diễn võ nhạc Vovinam với sự tham gia của 60.000 học sinh từ 165 điểm trường tại Thành phố Hồ Chí Minh đã chính thức xác lập kỷ lục kép Việt Nam và thế giới cho nội dung “Chương trình đồng diễn võ nhạc Vovinam trực tiếp kết hợp trực tuyến tại các điểm trường có số lượng học sinh tham gia đông nhất Việt Nam và thế giới”.
Đừng bỏ lỡ
Nhớ Hà Nội qua những cuộc gọi vội
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO