Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài

Bùi Nhật Lai 03/11/2025 19:00

Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.

_ong0352-min(1).jpg
Ảnh minh họa

Bước qua tam quan, tôi không khỏi bồi hồi. Nơi đây không chỉ là một quần thể kiến trúc cổ, mà còn là nơi lắng đọng hồn thiêng sông núi, nơi kết tinh những giá trị văn hiến ngàn năm của dân tộc Việt Nam. Từng bước chân chậm rãi đưa tôi tiến sâu vào khu di tích. Mỗi bước là một lần lòng tôi dậy lên cảm giác thiêng liêng khó tả. Cây cối cổ thụ tỏa bóng rợp, rì rào như kể lại chuyện xưa. Những mái đình, lầu khuê, hồ Văn, giếng Thiên Quang… tất cả hòa quyện trong không gian tĩnh tại, tạo nên một vùng linh khí trầm mặc và uy nghiêm. Tôi cảm nhận rõ ràng như mình đang đi trên con đường thời gian, ngược về quá khứ, nơi những bậc hiền tài từng miệt mài đèn sách, từng bước vượt qua kỳ thi nghiêm cẩn để rồi lưu danh trên những tấm bia đá còn mãi đến ngày hôm nay. Tôi dừng lại thật lâu bên những tấm bia tiến sĩ – những khối đá rêu phong khắc đầy chữ Hán, đặt trên lưng rùa đá – biểu tượng của sự trường tồn và trí tuệ. Hơn 80 tấm bia là hơn 80 bản trường ca về trí tuệ, về sự học, về tinh thần hiếu học và tôn sư trọng đạo của dân tộc ta. Tôi đưa tay chạm khẽ lên từng mặt bia, như muốn cảm nhận hơi ấm của tiền nhân, như muốn nối một nhịp cầu từ quá khứ đến hiện tại. Những cái tên khắc sâu nơi bia đá – những Lê Quý Đôn, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Chu Văn An… – không chỉ là nhân vật của sách sử mà giờ đây hiện lên sống động trong tâm trí tôi, là những ngọn đuốc trí tuệ soi đường cho bao thế hệ học trò Việt Nam.

Tôi chợt nhớ lại lời mẹ dạy thuở nhỏ: “Học để biết làm người, học để hiểu mình là ai, từ đâu mà lớn lên.”. Câu nói tưởng như đơn giản, mà lại sâu sắc vô cùng. Bước chân trong khuôn viên Văn Miếu, tôi hiểu rõ hơn bao giờ hết lời dạy ấy.

Văn Miếu – Quốc Tử Giám không chỉ là nơi thờ Khổng Tử, Chu Văn An, mà còn là nơi truyền tải tư tưởng giáo dục cốt lõi của dân tộc: trọng đạo lý, đề cao trí tuệ, rèn nhân cách. Từ thời Lý, Trần, Lê, Nguyễn, người Việt đã biết coi trọng sự học như một nền tảng cho quốc thái dân an, cho xã hội vững bền. Quốc Tử Giám được dựng nên để đào tạo nhân tài cho đất nước, là nơi mà tri thức được mài dũa như gươm báu, để những người hiền tài bước ra gánh vác sơn hà. Tinh thần “Hiền tài là nguyên khí quốc gia” đã thấm sâu vào máu thịt của dân tộc từ khi nào, trở thành cốt lõi của sự tồn tại và phát triển của đất nước.

Tôi bắt gặp một nhóm học sinh đang nghiêm trang chụp ảnh kỷ niệm bên bia tiến sĩ. Những gương mặt trẻ trung, rạng rỡ trong tà áo dài trắng nổi bật giữa nền cổ kính, như hiện thân cho dòng chảy bất tận của truyền thống hiếu học đang được gìn giữ và tiếp nối. Từ thế hệ các bậc đại khoa xưa cho đến những sĩ tử hôm nay, mạch nguồn ấy chưa từng ngưng chảy. Tôi chợt nghĩ, có thể đất nước ta không giàu mạnh bằng nhiều cường quốc, nhưng chúng ta có một di sản mà không phải dân tộc nào cũng có được – đó là sự trân trọng tri thức, là đạo lý tôn sư trọng đạo, là tinh thần học tập suốt đời. Có những lúc tôi thấy lòng mình chùng xuống khi nhìn thực tế xã hội hôm nay: sự học đôi khi bị coi nhẹ, đạo lý thầy trò đôi khi bị lãng quên giữa bộn bề vật chất. Nhưng chính nơi đây – Văn Miếu – như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc: đừng bao giờ quên cội rễ. Văn hóa học tập, tôn sư trọng đạo không chỉ là di sản, mà còn là sợi dây gắn kết chúng ta với quá khứ, là ngọn đèn soi sáng tương lai.

Trên lối về, tôi ngoái nhìn lại Khuê Văn Các – biểu tượng rực rỡ của trí tuệ và học vấn. Kiến trúc ấy, với tầng lầu gỗ đỏ, mái cong, những hoa văn tinh xảo – vừa mang vẻ đẹp trang nghiêm vừa đậm chất thơ – như một bản giao hưởng về tinh thần giáo dục của dân tộc Việt. Gió nhẹ lướt qua làm những tán cây xào xạc, lá rụng nhẹ rơi như những dòng chữ âm thầm nhắn gửi hậu thế: Hãy giữ lấy truyền thống, hãy trân quý con chữ, hãy sống xứng đáng với những gì ông cha để lại.

Tôi rời Văn Miếu trong một niềm xúc động khó diễn đạt thành lời. Dường như trong lòng mình, ngọn lửa hiếu học thuở nhỏ lại bừng lên. Tôi tự nhủ, dù ở bất cứ thời đại nào, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, thì người Việt vẫn sẽ luôn giữ vững đạo lý “uống nước nhớ nguồn”, “tôn sư trọng đạo”, và trên hết là không ngừng học hỏi để hoàn thiện bản thân, góp sức dựng xây đất nước. Văn Miếu – Quốc Tử Giám không chỉ là di tích lịch sử, mà là nơi lưu giữ linh hồn của dân tộc. Một hồn thiêng văn hiến ngàn năm – âm thầm, bền bỉ, nhưng đầy kiêu hãnh và bất diệt./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Bùi Nhật Lai. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
(0) Bình luận
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Hơn 100 giải thưởng được trao tại Liên hoan Chèo toàn quốc 2025
    Tại lễ bế mạc Liên hoan Chèo toàn quốc 2025, Ban Tổ chức đã trao Huy chương Vàng cho ê kíp sáng tạo của 2 vở diễn: “Nguyễn Văn Cừ – Tuổi trẻ chí lớn” của Nhà hát Chèo Quân đội và “Thiên mệnh” của Nhà hát Chèo Bắc Ninh; trao Huy chương Bạc cho 65 nghệ sĩ, diễn viên và Huy chương Vàng cho 33 cá nhân có thành tích xuất sắc.
  • Những lưu dấu văn hóa về Hà Nội qua ngôn từ văn chương
    Ngay từ nền văn học Việt Nam trung đại, những trước tác về miền đất thiêng (đất thánh) Đông Đô - Thăng Long - Hà Nội đã được ghi khắc trong sử văn: “Chiếu dời đô” (thế kỷ XI) của Lý Công Uẩn, “Thượng kinh ký sự” (thế kỷ XVIII) của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác, “Vũ trung tùy bút” (thế kỷ XIX) của Phạm Đình Hổ, “Long Thành cầm giả ca” (thế kỷ XIX) của Nguyễn Du, “Thăng Long thành hoài cổ” (thế kỷ XIX) của Bà Huyện Thanh Quan.
  • Bộ tiêu chí về xây dựng hệ thống các chuẩn mực, giá trị văn hóa sống xanh, lối sống xanh gắn với các giá trị văn hóa truyền thống
    "Bộ tiêu chí về xây dựng hệ thống các chuẩn mực, giá trị văn hóa sống xanh, lối sống xanh gắn với các giá trị văn hóa truyền thống" bao gồm 3 lĩnh vực: Lễ hội, Di sản văn hóa, Du lịch.
  • Hồ Văn – Văn Miếu Quốc Tử Giám thu hút du khách với “Hà Nội thanh tân”
    Từ nay đến ngày 9/11, công chúng yêu nghệ thuật đến với Hồ Văn – Văn Miếu Quốc Tử Giám sẽ có cơ hội tham quan triển lãm “Hà Nội thanh tân”, do Trung tâm Hoạt động Văn hóa Khoa học Văn Miếu – Quốc Tử Giám, Câu lạc bộ Tôi Vẽ và Nhau Studio phối hợp tổ chức. Đây là điểm nhấn văn hóa mới trong chuỗi hoạt động của Thăng Long Festival 2025 – Hành trình hội tụ di sản.
  • Bế mạc Liên hoan Âm nhạc toàn quốc mở rộng năm 2025
    Sau 5 ngày diễn ra (từ 29/10 đến 2/11), Liên hoan Âm nhạc toàn quốc mở rộng 2025 với chủ đề Âm nhạc hội tụ và lan tỏa đã chính thức khép lại với lễ bế mạc tại Nhà hát TP.HCM vào tối 2/11.
Đừng bỏ lỡ
Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO