Lời hẹn với Hà thành

Ý Thu | 12/01/2023 21:43

Mỗi lần nghĩ đến lời hẹn về Thủ đô, tôi lại có cảm giác mình đang mắc nợ. Hà thành lặng im, Hà thành nhẫn nại đợi chờ, Hà thành chẳng bao giờ cất tiếng “đòi” tôi phải thực thi ngay món nợ đã kéo dài suốt hai thập niên. Nhưng tôi lại thấy mình như kẻ thất hứa. Lời hứa về chơi.

1(1).jpg

Mười ba tuổi, tôi đặt chân đến Hà Nội trong chuyến đi thăm Lăng Bác được nhà trường tổ chức. Đó là lần đầu tiên tôi đến Thủ đô – nơi thành phố hoa lệ, nơi mà đứa học sinh nghèo tỉnh lẻ là tôi chưa từng đặt chân đến. Chuyến đi tua trong ngày khá vội. Hà Nội trong tôi ngày đó là Quảng trường Ba Đình rộng lớn, là Lăng Bác uy nghi trầm mặc – nơi đó có Bác đang bình yên giấc ngủ; là ngôi nhà Bác ở đơn sơ mộc mạc, là ao cá, là bờ tre, là hàng râm bụt dưới bầu trời xanh đầy nắng và gió. Hà Nội lúc đó đối với tôi vừa lạ vừa quen.

Mười tám tuổi, tôi lại đến Hà Nội trong mấy ngày dự thi đại học. Nhưng ngoài từ nơi trọ đến trường thi, tôi chẳng biết gì hơn thế. Hà Nội lúc đó vội vã theo bước chân của những sĩ tử; Hà Nội ngơ ngác mắt nhìn, bơ vơ, lạ lẫm và Hà Nội cũng rất trẻ trung, đáng mến trong màu áo xanh tình nguyện của các anh chị sinh viên. Hà Nội dễ gần, dễ mến, xởi lởi như cô chủ nhà khi chia tay còn gói tặng ông cháu tôi ít quả sấu làm quà với lời hẹn chừng nào nhập học thì lên nhà cô ở.

Nhưng rồi, tôi đã lỡ hẹn với Thủ đô khi không đủ điểm đậu nguyện vọng 1 vào Đại học sư phạm Hà Nội. Tôi ngược vào Nam mang theo ước mơ con chữ. Xa Hà Nội thật rồi! Nhưng thật không ngờ, khi đi xa, tôi lại “gặp” Hà Nội nhiều hơn qua những bức thư tay mà bạn gửi. Sau hai năm làm sinh viên trường Đại học Công nghiệp Hà Nội, bạn khẳng định mình đã trở thành thổ địa nơi đây, rằng khi tôi về Hà Nội bạn sẽ tình nguyện làm hướng dẫn viên đưa tôi đến bất cứ đâu tôi muốn. Lời hứa hẹn cứ chộn rộn trong lòng, tôi mường tượng cuộc gặp gỡ với Hà Nội mà tâm hồn chợt ngân lên xao xuyến. Hà Nội có bạn và có cả những ước mơ. Những bức thư tay giữa chúng tôi cứ ngược xuôi Nam – Bắc đều đặn hàng tuần. Trong thư, bạn kể nhiều về Hà Nội. Những cung đường, những quán ăn mà tôi chưa một lần đi tới; những con người tôi chưa một lần gặp mặt trở nên gần gũi, thân thương tự bao giờ. Bạn yêu Hà Nội, tình yêu đó, có cả trong tôi.

Tôi học xong, chọn miền đất võ trời văn (Bình Định) nơi đây là nơi lập nghiệp. Những lá thư tay xuôi ngược cũng dần thưa, tôi và người ấy không còn liên lạc. Nhưng trong tôi, Hà Nội vẫn không hề thay đổi. Ở nơi quê hương thứ hai, tôi vẫn chờ mong một ngày nào đó, mình đến Hà Nội, chầm chậm tản bộ bên bờ Hồ Gươm mà nghe từng cơn gió mát lành thổi về vờn lên mái tóc, lặng nghĩ về một thuở cha ông đánh đuổi giặc thù để đến khi hoàn thành nghiệp lớn cưỡi thuyền rồng chầm chậm giữa hồ dâng kiếm thần trả lại Đức Long Quân; hay nhẩn nha thưởng thức kem Tràng Tiền vào một ngày mưa mát lạnh, hoặc đơn giản chỉ là ngồi trên ghế đá ngắm mặt hồ lăn tăn gợn sóng, lặng dõi theo từng phận người qua lại ngang đó để thấy một Hà Nội thiêng liêng mà gần gũi, một Hà Nội đẹp cổ kính mà thanh lịch, hào hoa…

Ước muốn tưởng chừng giản đơn mà hơn hai chục năm rồi tôi vẫn chưa thực hiện được. Bao năm nay, tôi vẫn ngang qua Hà Nội để về thăm quê. Vậy mà lần nào cũng vội, lần nào cũng “xẹt” ngang qua nơi đây một cách vội vã. Những cung đường, những ngôi nhà nơi Hà thành cứ lùi lại phía sau qua ô cửa chiếc xe khách. Dòng người vẫn tấp nập ngược xuôi, lòng tôi chợt rối, chợt cảm thấy mình còn mắc nợ với Hà thành một lời hẹn: Về chơi.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Ý Thu. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Lương duyên xứ Nghệ - Hà thành
    Không hiểu vì đâu mà ta cứ bâng khuâng về một sợi dây vô hình níu buộc giữa mảnh đất kinh kỳ nghìn năm với xứ Nghệ quê mình. Vùng đất khắc khổ bị kẹt giữa núi và biển, quanh năm lầm lũi và căng thẳng với gió Lào và bão lụt ấy có gì vương vấn với hào hoa, thanh lịch của Tràng An?
(0) Bình luận
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
  • Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
    7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.
  • Cả nhà ước năm mới
    Đêm 30, sau khi tôi và Thạo (con cả của tôi) chuẩn bị xong mâm cúng giao thừa, như đã thống nhất, cả nhà quây quần bên bàn trà để cùng nhau mơ ước.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Khúc ca tình mẫu tử khi đối thoại với thời gian
    Bài thơ “Mẹ” của Đỗ Trung Lai thuộc đề tài quen thuộc nhưng luôn mang sức gợi lớn: đề tài người mẹ. Bài thơ được chọn vào sách giáo khoa Ngữ văn 7 (tập 1, bộ Cánh diều). Xuyên suốt bài thơ là bóng dáng vất vả, tảo tần của người mẹ gắn liền với tình cảm thiêng liêng, sâu đậm mà người con dành cho mẹ. Bằng nét bút tinh tế và nghệ thuật biểu đạt đầy sáng tạo, bài thơ tựa như một khúc ru trầm, nhẹ nhàng mà da diết, chạm đến từng góc khuất trong tâm hồn người đọc.
  • Hà Nội thông qua Nghị quyết quản lý công trình kiến trúc có giá trị và công trình, hạng mục công trình hạ tầng văn hóa, thể thao
    Tại Kỳ họp 19 (kỳ họp chuyên đề) ngày 19/11 của HĐND Thành phố Hà Nội, UBND Thành phố đã trình Dự thảo quy định việc nhượng quyền khai thác, quản lý công trình kiến trúc có giá trị và công trình, hạng mục công trình hạ tầng văn hóa, thể thao thuộc phạm vi quản lý của thành phố (thực hiện điểm a, b khoản 4 Điều 41 Luật Thủ đô). HĐND Thành phố đã xem xét và thông qua Nghị quyết về nội dung này.
  • Cô giáo Lan và những bài học không chỉ đến từ kiến thức
    Trong cuộc sống của mỗi chúng ta, có những khoảnh khắc và những con người đặc biệt mà ta không thể nào quên. Đối với tôi, một trong những người để lại ấn tượng sâu sắc nhất là cô Lan - giáo viên trường Tiểu học Liên Bảo (Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc).
  • Hà Nội phê duyệt đề án vận tải công cộng bằng xe buýt sử dụng năng lượng xanh
    UBND TP Hà Nội vừa có Quyết định số 6004/QD-UBND về việc, phê duyệt “Đề án phát triển hệ thống giao thông vận tải công cộng bằng xe buýt sử dụng điện, năng lượng xanh trên địa bàn Thành phố”.
  • Trường THCS Xuân La: Viết tiếp trang sử vàng truyền thống
    Hòa chung không khí hân hoan của cả nước chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam, ngày 20/11, Trường THCS Xuân La (Tây Hồ, Hà Nội) long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm 42 năm ngày Nhà giáo Việt Nam và tuyên dương tập thể, cá nhân có thành tích xuất sắc trong công tác giảng dạy năm học 2024.
Đừng bỏ lỡ
Lời hẹn với Hà thành
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO