Thăng Long - Hà Nội và giấc mơ "hoá rồng"

Vũ Minh Phúc| 31/12/2022 12:42

Tôi đã có nhiều năm sống trong lòng phố cổ với những ngôi nhà hiện đại bậc nhất của Thủ đô Hà Nội. Cảm giác cuộc sống nơi đây thật hạnh phúc, yên bình.

11(1).jpg
Từ khát vọng của cha ông, mỗi người dân, mỗi công nhân Thủ đô đang xây dựng thành phố văn minh và hiện đại. Họ đang viết tiếp câu chuyện cổ tích năm xưa, vì một Hà Nội trở thành thành phố hiện đại bậc nhất của cả nước.

Không ai nghĩ, sẽ có một ngày Hà Nội của chúng ta sẽ có những công trình tầm cỡ sánh ngang với các nước tiên tiến và văn minh trên thế giới. Không ai có thể ngờ được rằng ở Hà Nội xưa cũ của chúng ta lại đang rạo rực phát triển sôi động để đón du khách trong nước và ngoài nước. Một Hà Nội trong thế giới hòa bình đã và sẽ nối tiếp. Thủ đô hoa lệ Hà Nội và giấc mơ "hóa rồng" đang hiện hữu trong chuỗi mãnh lực đến khó tin. Ngược lại lịch sử, khoảng những năm trước đây, những con đường mới được đường thông xe, những ngôi nhà mới chỉ thấp le te; thì chúng ta mới hiểu được nỗi khát vọng da diết se lòng giấc mơ "hóa rồng" của Hà Nội hiện nay.

Tôi may mắn được chứng kiến thời khắc Thăng Long - Hà Nội tròn 1000 năm tuổi. Dường như trong thời khắc lịch sử đó, người ta đã thấy một thiên niên kỷ Thăng Long đã hội kết, hòa quyện với những phẩm giá cao quý của dân tộc Việt Nam, tỏa sáng trên mọi nẻo của giang sơn, gấm góc, hun đúc ý chí, khát vọng và sức mạnh của triệu triệu trái tim Việt Nam.

Đi vào rừng sử mênh mông của dân tộc, tâm hồn thế hệ chúng ta mãi mãi ghi lòng tác dạ công ơn người khai sáng ra Thăng Long - Hà Nội. Bấy giờ, 1000 năm trước, đức vua Lý Thái Tổ với tầm nhìn rộng mở, trí tuệ anh minh đã quyết rời đô từ cố đô Hoa Lư về thành Đại La. Trong khúc thức rạo rực, khí thế xung thiên, Người đã thấy hiện rõ từ phía sông Hồng một thế rồng bay uy lẫm. Xa xa, thấp thoáng từ đường chân trời hút tắp, dẫu có muôn trùng sóng gió, người ta vẫn thấy ánh lên niềm tin của vận nước, của vận hội tương lai. Trải qua xiết bao thăng trầm, vật đổi sao rời, chưa bao giờ và chưa khi nào, kinh đô nước Việt bị bớt đi khí thế thăng thiên vốn có, là nguồn cảm hứng dâng lên như triều cường, là cội nguồn sức mạnh vô biên bồi đắp, làm giàu thêm cho tâm hồn, khí phách quật cường, sức lao động bền bỉ, dẻo dai, sung mãn của các thế hệ người việt Nam.

Có thể nói, để có được một Thăng Long - Hà Nội trường tồn, với 1000 năm lưu dấu sử xanh hôm nay, đã có công lao của xiết bao máu xương, mồ hôi, trí tuệ, sức lực cùng đổ xuống vì cuộc sống ngày mai của "Trái tim cả nước", tuy gian nan, nhưng bao giờ cũng vinh quang để chúng ta trong cái thế đứng hiên ngang ngày càng gắng sức xây dựng giang sơn, một non sông gấm vóc trải đến muôn trùng.

Nếu chúng ta khát vọng cho Hà Nội đi lên, giàu có lên bao nhiêu, lại càng hiểu và cảm thấy Hà Nội đang có một cuộc chuyển mình năng động bấy nhiêu. Người viết bài này còn nhớ, rất nhớ, thời điểm Hà Nội mở rộng địa giới hành chính năm 2008. Một cảm xúc thật là khó diễn tả, khi quyết định ấy lại được đưa ra trước ngưỡng 1000 năm Thăng Long - Hà Nội.

Từ đây, trong cái thế và lực mãnh liệt, dường như có một nguồn sức mạnh vô biên, làm sức bật cho Hà Nội chuyển mình nhanh chóng vươn lên chiếm lấy lợi khí, bắt kịp vận hội mới trong thiên niên kỷ Thăng Long ngàn năm văn hiến. Một cuộc cách mạng lớn, quyết sách linh hoạt, đã làm cho gương mặt của Thủ đô sáng bừng lên trong cuộc sống mới. Guồng máy lớn nhất của Thủ đô không những không chao đảo, hụt hẫng, gián đoạn, mà trái lại nó còn vận hành đều đều, trơn tru, chạy êm sau những cuộc chấn chỉnh, điều chỉnh cần thiết. Điều đó, chính điều đó đã minh chứng rằng tính đúng đắn của quyết sách, tầm nhìn rộng mở, khả năng điều hành, vận hành, ứng xử linh hoạt của lãnh đạo thành phố trước tình hình mới, điều kiện mới.

Tất nhiên những công việc cũ trước đó vẫn còn, và việc quan trọng là sắp xếp hợp lý để khâu nào cũng không ách tắc. Trong cuộc cải cách rộng lớn trên quy mô toàn diện ấy, thật khó lòng mà kể ra cùng công việc ùn ứ từ các năm trước, những công việc mới phát sinh, mỗi việc mỗi tính chất, mỗi sắc thái, đều cho thấy sự bức thiết, nóng bỏng, cấp thiết, đòi hỏi phải xử lý nhanh, cấp tốc, kịp thời và đúng đắn. Song ai ai cũng kỳ vọng, dù khối lượng công việc khổng lồ, thì với bản lĩnh, trí tuệ, điểm tĩnh, cẩn trọng, lãnh đạo thành phố sẽ có những các xử lý tuyệt vời, để làm sao không có sự chậm trễ, dây dưa, thoái lui.

Một kỳ vọng lớn từ lòng dân, người ta dễ nhận thấy Hà Nội bao giờ cũng chú trọng đến việc đổi mới, cải tiến công tác lãnh đạo, lấy hiệu quả thực tế và sự đồng thuận trong xã hội trở thành thước đo chuẩn mực trong mọi công việc. Hẳn người ta còn nhớ , trong những năm tháng nóng bỏng đó, thời điểm cực kỳ quan trọng dường như không dễ dàng chút nào khi phải điều chỉnh, khắc phục những công trình, những dự án không hợp lý. Đây như khách sạn SAS, đây là Trung tâm Thương mại 19-12, rồi Khu du lịch quốc tế cao cấp Tản Viên, xóa bỏ 110 dự án sân golf chiếm quá nhiều diện tích trồng lúa, thậm chí là buộc phải cưỡng chế, dỡ bỏ những công trình trái phép ở thôn Phú Mỹ, xã Mỹ Đình, huyện Từ Liêm, công trình trái phép trên núi Chế, huyện Mỹ Đức, đây và còn đây nữa...

Nhìn cách xử lý quyết đoán đó, người dân tin tưởng và ghi nhận sự quyết liệt của lãnh đạo thành phố trong những việc làm hướng đến lợi ịch hiệu quả và thiết thực. Đặc biệt một điều là, Hà Nội quyết không "bỏ qua" cho thói coi thường "kỷ cương, phép nước" - đó là một thông điệp hết sức rõ ràng, một slogan mạnh mẽ của lãnh đạo Hà Nội trong những năm qua và nhiều năm sau nữa. Có thể nói rằng, chính điều đó đã tạo dựng được niềm tin sâu sắc cũng như sự đồng thuận cao trong toàn xã hội. Một bước tiến lớn trong cuộc sống mới, đời sống mới của Thủ đô.

Trong lịch sử ngàn năm của mình, dường như chưa bao giờ và chưa khi nào, Thăng Long Hà Nội lại được chứng kiến một cuộc kiến tạo với khí thế mãnh liệt đến như thế. Từ đỉnh cao non ngàn mây trắng Ba Vì, từ các bản làng xa ngái hút tắp nhiều khi còn ngỡ ngàng khi hợp nhất về Hà Nội, cho đến các quận nội thành còn sót dấu làng quê, tất cả đang chuyển mình để kịp tiến vào vận hội mới. Cả Thủ đô như một đại công trường hăng say, những tòa nhà tháp đôi nhô lên trời sừng sững, những chiếc xe rập rịch ngày đêm sánh vai nhau xây dựng. Có một hơi nóng phả vào tiến độ của các công trình trọng điểm, có những gương mặt lao động vạm vỡ hăng say, cùng nhau tay nối tay, lòng chung lòng, hòa trong cái khí thế chung của trời đất để kịp hoàn thành đón chào Đại lễ như đang cùng thế nước bay lên.

Ở nước ta, một thực tế là, chúng ta luôn khánh thành các công trình vào dịp lễ trọng đại. Một điều kỳ vọng là, tiến độ nhanh hơn, gấp hơn, nhưng chất lương tốt hơn luôn trở thành điều thách thức, đôi khi kết cục chưa hẳn đã là bức xúc. Có công trình vừa tưng bừng cắt băng khánh thành, chưa đưa vào sử dựng, đã có dấu hiệu xuống cấp. Chúng ta mong rằng không có những công trình, những hiện tượng nhức nhối ấy xảy ra trong tương lai. Đơn giản, những công trình này là tiêu biểu, trước hết là về mặt kiến trúc, độ bền vững, để xứng đáng với tầm vóc của Hà Nội. Đó là khát vọng là niềm tin và ước muốn sâu xa. Bởi, chúng nói lên phần trách nhiệm, là lòng tự trọng, thái độ, là danh dự, là niềm tự hào, là dấu ấn của thời đại chúng ta muốn xây dựng cho hậu thế.

Những ngày hội lớn non sông, bây giờ không chỉ là việc dốc sức xây dựng những công trình đồ sộ, nguy nga, kỳ công hơn, khó làm hơn là làm sao cải tạo xã hội đẹp hơn, đẹp hơn từ trong lòng mỗi người, đẹp từ tâm hồn, tính cách, trí tuệ. Phải làm sao cho Thăng Long - Tràng An không những là cái gì quá xa lạ, nó là thể hiện giản dị trong từng công việc cụ thể, trong các ứng xử văn minh, với cây cỏ, môi trường, cảnh quan, với văn hóa tham gia giao thông.

Điều ước muốn sâu xa là, chúng ta mong tinh hoa Thăng Long hòa quyện và thấm đẫm vào cuộc sống thường nhật của mỗi người dân Hà Nội, mọi công dân đều tự hào về Thủ đô rạng rỡ để điều chỉnh, cùng nhau xây đắp, vun bồi cuộc sống, uốn nắn lối sống, hành vi làm sao cho đẹp hơn, tốt hơn, nhân văn hơn không chỉ trong nước mà cả trong bè bạn quốc tế. Hà Nội là tính cách dân tộc. Hà Nội đại diện cho những gì ưu tú nhất của dân tộc, nói đến Hà Nội là nói đến tinh hoa của dân tộc từ nghìn xưa vọng lại. Nó không của riêng ai, nó hội kết, truyền tải, truyền phổ rộng rãi, trở thành một phẩm giá đặc biệt, là thuộc tính quý báu của dân tộc. Giá trị Hà Nội, tinh hoa Thăng Long không phải cái gì cất kín trong tủ hay tưng bày, tung hô quá sức lộng lẫy trong các bảo tàng, mà tất cả lấp lánh như những viên ngọc được mài rũa trong cuộc sống nhân văn Hà Nội hôm nay, trong từng con đường, góc phố, trong lòng người Hà Nội yêu dấu.

Mỗi ngày, một ngày, rồi lại một ngày qua đi, đêm cũng như ngày, Hà Nội vẫn nhộp nhịp tiến bước trong cái âm thầm phẳng lặng. Tháp Rùa - Hồ Gươm, biểu tượng thiêng liêng vẫn sáng rực muôn ngày, thấp thoáng là bóng cụ rùa lại nổi lên như muốn gửi gắm ước muốn từ nghìn thu vọng lại. Ngắm nhìn Hà Nội từ chiều dài, chiều rộng, chiều sâu, người ta vẫn thấy ẩn chứa giá trị tâm linh và tinh thần bất diệt, điều đó giúp chúng ta cảm nhận sâu sắc hơn bao giờ hết ước muốn người xưa, không phải là ước lệ, là tượng trưng, là mơ hồ mà hiển hiển mồn một, sống động trong con mắt ta, trái tim ta, lay động đến khắc khoải cho Hà Nội như Hà Nội bây giờ.

Đất trời sắp sang xuân. Nhìn lại thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới này, chúng ta càng tin vào bản lĩnh Việt Nam và trí tuệ Việt Nam. Thủ đô muôn ngàn yêu dấu của nước Việt ngàn năm tỏa sáng. Có lẽ, đó là lúc, giấc mơ "hoá rồng" đang về từ những mạch nguồn rất thực!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Vũ Minh Phúc. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Khu Thập Tam Trại dấu tích thành Thăng Long
    Thập Tam Trại quận Ba Đình dấu tích của Thăng Long ngàn xưa. Chúng ta có thể khảo sát qua bản đồ, hiện vật khảo cổ, tục ngữ, ca dao, truyền thuyết và lễ hội.
(0) Bình luận
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • “Ngày chưa sương vội” - một cách tân thơ táo bạo của Trần Việt Hoàng
    Cuối năm 2024, Trần Việt Hoàng gây bất ngờ khi cho ra mắt tập thơ “Ngày chưa sương vội” sau nhiều năm “thử nghiệm” thi ca trên các tờ báo, tạp chí văn nghệ uy tín. Với những nỗ lực, tình yêu văn chương và sức sáng tạo dồi dào của người cầm bút; những đánh giá cao từ giới chuyên môn; sự tiếp nhận đầy nhiệt tình của độc giả, có thể xem “Ngày chưa sương vội” là minh chứng cho một cách tân thơ táo bạo, mới mẻ, giàu giá trị của Trần Việt Hoàng.
  • GS.TS Kiều Thu Hoạch: Người cần mẫn nghiên cứu văn hóa dân gian
    GS.TS Kiều Thu Hoạch năm nay bước sang tuổi 92. Đi qua hành trình gần trọn một thế kỷ, ông đã để lại nhiều công trình nghiên cứu có giá trị. Đó là sự kết tinh trí tuệ của một học giả Hán Nôm uyên bác cùng hành trình trải nghiệm học thuật và cả sự tiếp xúc với các bậc túc nho nhiều thế hệ. Những công trình ấy đã mở ra nhiều hướng tiếp cận khả thi trong nghiên cứu lịch sử, văn hóa Việt Nam.
  • Miền ký ức vọng về từ mùa thu Hà Nội
    Thủ đô Hà Nội mùa nào cũng đẹp, nhưng có lẽ đẹp nhất vẫn là mùa thu. Trong nhiều thi phẩm viết về Hà Nội, “Mùa thu về Hà Nội” của Mạc Phương là một bài thơ giàu chất trữ tình, gợi mở bức tranh mùa thu thơ mộng, đồng thời chan chứa nỗi niềm yêu thương, hoài niệm về một mối tình xưa.
  • Chung tay vì miền Trung – thêm nguồn lực giúp người dân vượt qua thiên tai
    Vừa qua tại Hà Nội, Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đã tiếp nhận 3,6 tỷ đồng từ các doanh nghiệp trong và ngoài nước nhằm hỗ trợ người dân các tỉnh miền Trung khắc phục hậu quả của hai cơn bão Bualoi và Matmo. Khoản đóng góp thể hiện tinh thần tương thân tương ái, đồng hành cùng cộng đồng vượt qua khó khăn, ổn định cuộc sống sau thiên tai.
  • Hà Nội không thu thành phần hồ sơ giấy đối với 25 dịch vụ công trực tuyến thiết yếu
    UBND Thành phố Hà Nội đã ban hành Công văn 5744/UBND-NC ngày 24/10/2025 về việc không thu thành phần hồ sơ giấy đối với 25 dịch vụ công trực tuyến thiết yếu.
Đừng bỏ lỡ
Thăng Long - Hà Nội và giấc mơ "hoá rồng"
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO