Lý luận - phê bình

Miền ký ức vọng về từ mùa thu Hà Nội

Lời bình của Nguyễn Thị Thiện 19:37 25/10/2025

Thủ đô Hà Nội mùa nào cũng đẹp, nhưng có lẽ đẹp nhất vẫn là mùa thu. Trong nhiều thi phẩm viết về Hà Nội, “Mùa thu về Hà Nội” của Mạc Phương là một bài thơ giàu chất trữ tình, gợi mở bức tranh mùa thu thơ mộng, đồng thời chan chứa nỗi niềm yêu thương, hoài niệm về một mối tình xưa.

mua-thu-ha-noi-thumb_1685027028.jpg

Mùa thu về Hà Nội

Hà Nội ơi thu đã về rồi đó
Tím màu trời sắc đỏ góc phố quen
Em thẫn thờ bàn tay mở búp sen
Thơm mùi cốm cô hàng rong rao bán.

Trời vào thu vờn bay đôi cánh nhạn
Gió hanh hao chầm chậm lướt mặt hồ
Cành liễu rủ đu đưa gợn sóng xô
Em thổn thức nhớ hoài mùa thu cũ.

Hà Nội ơi gửi mây về nhắn nhủ
Lời đá vàng khắc ghi mãi trong tim
Bao yêu thương em vẫn cố lặng kìm
Giữa Thủ đô thu đã về lành lạnh.

Ngọn lửa tình trao cho em sức mạnh
Để nhớ thương vượt trở ngại khó khăn
Dòng thời gian lưu dấu vết in hằn
Mùa thu ấy hai chúng mình sánh bước.

Góc trái tim vẹn nguyên lời hẹn ước
Yêu vĩnh hằng mùa thu nhỏ có anh
Dẫu nửa đời mái tóc chẳng còn xanh
Nhưng tình em vẫn nồng nàn thắm đỏ.

Hà Nội ơi thu đã về cửa ngõ
Em gửi anh hương sen tím làm quà
Bao nhung nhớ của ngày tháng đã qua
Em gói ghém trong mùa thu Hà Nội.

Mạc Phương

Thủ đô Hà Nội mùa nào cũng đẹp, nhưng có lẽ đẹp nhất vẫn là mùa thu. Trong nhiều thi phẩm viết về Hà Nội, “Mùa thu về Hà Nội” của Mạc Phương là một bài thơ giàu chất trữ tình, gợi mở bức tranh mùa thu thơ mộng, đồng thời chan chứa nỗi niềm yêu thương, hoài niệm về một mối tình xưa.

Ngay từ những câu mở đầu, tác giả đã dựng nên một không gian đầy màu sắc:

Hà Nội ơi thu đã về rồi đó
Tím màu trời sắc đỏ góc phố quen.

Sắc tím của trời mây, sắc đỏ nơi góc phố quen là nơi gắn với bao kỷ niệm hẹn hò của đôi bạn trẻ. Và nhắc đến thu Hà Nội, không thể nhắc tới hương cốm - thứ quà giản dị mà tinh tế. Cốm ngon nhất là khi đầu mùa, gói trong lá sen xanh anh và em từng thưởng thức. Hương cốm dẻo thơm, ngọt dịu thuở ấy dường như còn dư vị đến tận hôm nay.

Bức tranh mùa thu trong thơ Mạc Phương tiếp tục được phác họa qua nhiều hình ảnh điển hình khác nữa: đôi cánh nhạn vờn bay trong gió hanh, cành liễu rủ khẽ đu đưa trên mặt hồ gợn sóng. Những hình ảnh ấy như tấm gương phản chiếu tâm trạng nhân vật trữ tình, để “em” bồi hồi “thổn thức nhớ hoài mùa thu cũ”. Thiên nhiên mùa thu được nhân hóa, biết sẻ chia, đồng cảm với những hoài niệm xưa trong lòng em:

Hà Nội ơi gửi mây về nhắn nhủ
Lời đá vàng khắc ghi mãi trong tim
Bao yêu thương em vẫn cố lặng kìm
Giữa Thủ đô đã về lành lạnh.

Ngọn lửa tình yêu chính là nguồn sức mạnh giúp “em” vượt qua bao thác ghềnh của cuộc đời bởi “Mùa thu ấy hai chúng mình sánh bước”. Niềm hạnh phúc khi được bên nhau ngày nào đã trở thành điểm tựa tinh thần của em:

Góc trái tim vẹn nguyên lời hẹn ước
Yêu vĩnh hằng mùa thu nhỏ có anh
Dẫu nửa đời mái tóc chẳng còn xanh
Nhưng tình em vẫn nồng nàn thắm đỏ.

Đây có lẽ là khổ thơ hay nhất trong bài. Từng câu, từng chữ cho thấy tình yêu bền chặt, thủy chung của em dành cho anh. Những hình ảnh gợi cảm như “góc trái tim”, “mùa thu nhỏ có anh” vừa trong sáng, vừa sâu lắng, tái hiện mối tình tuổi trẻ khởi nguồn và gắn liền với mùa thu Hà Nội.

Vì nhiều nguyên do mà hai người có tình nhưng chẳng nên duyên. Thuở ấy từng sánh bước bên nhau, nhưng rồi không thể đi chung một con đường. Dẫu vậy, tình yêu ấy trong em không phai nhạt theo năm tháng mà vẫn “vẹn nguyên lời hẹn ước/ Yêu vĩnh hằng mùa thu nhỏ có anh”. Để rồi, khi thu lại về trên đất Hà thành, bao ký ức lại ùa về cùng nỗi nhớ khôn nguôi:

Hà Nội ơi thu đã về cửa ngõ
Em gửi anh hương sen tím làm quà
Bao nhung nhớ của ngày tháng đã qua
Em gói ghém trong mùa thu Hà Nội.

“Hương sen tím” từng là chứng nhân của một tình yêu đẹp, giờ đây chỉ còn vang vọng trong ký ức. Mùa thu Hà Nội trở thành nơi lưu giữ kỷ niệm, để tình yêu ấy không phai nhòa mà vẫn sống mãi trong tâm tưởng. Điệp từ “thu” (9 lần), “Hà Nội” (5 lần) cùng hệ thống từ láy giàu nhạc điệu (thẫn thờ, chầm chậm, hanh hao, đu đưa, thổn thức, nhắn nhủ, lành lạnh, nồng nàn, nhung nhớ, gói ghém…) đã tạo nên một giai điệu man mác, thấm đẫm nỗi buồn. Thi phẩm không chỉ gợi thêm tình yêu với mùa thu Hà Nội mà còn khơi dậy sự trân trọng đối với những tình cảm thủy chung, trong sáng của con người./.

Bài liên quan
  • Có một mùa thu vẫn còn thơ bé
    Khi những vạt nắng xanh non tháng Chín lung linh nhảy múa bên thềm nhà, bọn trẻ con đã bắt đầu vào năm học mới, lòng tôi lại rộn lên những cảm xúc bâng khuâng khó tả. Trong tâm trí, tôi thấy nhảy nhót những trang sách giáo khoa thời tiểu học, với hình ảnh con gà, con mèo, bắp cải, con trâu... lần lượt ùa về.
(0) Bình luận
  • Có một mùa thu vẫn còn thơ bé
    Khi những vạt nắng xanh non tháng Chín lung linh nhảy múa bên thềm nhà, bọn trẻ con đã bắt đầu vào năm học mới, lòng tôi lại rộn lên những cảm xúc bâng khuâng khó tả. Trong tâm trí, tôi thấy nhảy nhót những trang sách giáo khoa thời tiểu học, với hình ảnh con gà, con mèo, bắp cải, con trâu... lần lượt ùa về.
  • Để văn học Thủ đô tiếp tục khẳng định vị thế
    Song hành với thành tựu phát triển kinh tế, chính trị của Thủ đô 80 năm qua, Thành phố Hà Nội đang nỗ lực xây dựng hình ảnh một đô thị thanh lịch, văn minh, trong đó chiều sâu văn hóa được thể hiện qua các tác phẩm văn học nghệ thuật (VHNT) gắn bó với đời sống nhân dân Thủ đô. Nói riêng về diện mạo văn học, bên cạnh những thành tựu to lớn mà các nhà văn Hà Nội đóng góp trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ thì các tác phẩm văn học có quy mô và chất lượng cao ở thời kỳ đổi mới vẫn còn thưa vắng, thậm chí mờ nhạt. Nhìn lại chặng đường sáng tạo văn chương của các nhà văn dưới mái nhà chung - Hội Nhà văn Hà Nội, đặc biệt trong 20 năm trở lại đây có thể thấy rõ điều đó.
  • Cảnh và tình trong thơ Nguyễn Trọng Nghĩa
    “Chuyện hàng rào có hoa” đã mở ra một viễn cảnh giữa bề bộn của cuộc sống nơi hàng rào đầy tĩnh lặng. Sự sống cấp tập, chen lấn. Nhưng trong chớp mắt, một khoảng không ùa ra, tua tủa những mầm tươi nõn ngỡ như từ một thế giới khác hiện hình, thẳm xa hừng lên. Thảng thốt trước màn ảnh sân khấu khổng lồ, ngần sáng, các cảnh sắc và các nhân vật chính diện cứ tự nhiên hoá tình, đánh thức kỷ niệm, tưởng như trong cổ tích bước tới.
  • Âm nhạc Thủ đô - 80 năm đồng hành cùng dân tộc
    Trong suốt chiều dài lịch sử, đặc biệt là 80 năm qua, văn học nghệ thuật Thủ đô luôn đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường lịch sử: từ những ngày đầu Cách mạng Tháng Tám sục sôi khí thế, qua hai cuộc kháng chiến trường kỳ của dân tộc, đến công cuộc đổi mới, hội nhập và phát triển đất nước hiện nay. Trong bức tranh chung ấy, âm nhạc Thủ đô Hà Nội giữ một vai trò đặc biệt: vừa là tiếng nói của tâm hồn dân tộc nói chung, tiếng nói “Người Hà Nội” nói riêng, vừa là vũ khí tinh thần sắc bén thôi thúc từng đoàn quân ra trận để bảo vệ Thủ đô, bảo vệ vững chắc chủ quyền quốc gia, dân tộc.
  • Nghệ sĩ Tây Phong: “Con đường diễn và ca như một mạch ngầm thôi thúc”
    Mái tóc dài, trang phục lụng thụng và luôn xuất hiện trước công chúng với những màn trình diễn độc, lạ… đó là hình ảnh quen thuộc của nghệ sĩ Tây Phong dù là trên sân khấu kịch nói hay trong những chương trình nghệ thuật biểu diễn sắp đặt âm nhạc đương đại kết hợp hội họa. Với anh, mỗi vở diễn hay trích đoạn sân khấu đều là một lần sáng tạo mới, nơi người nghệ sĩ được đối diện với nhân vật, được sống trong cùng không gian, thời gian.
  • Giá trị văn hóa bền vững của nền văn học cách mạng Việt Nam 1945 - 2025
    Vai trò to lớn và quyết định của Lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh trong sự nghiệp sáng lập nền văn học cách mạng Việt Nam đã được khẳng định nhất quán. Người là kiến trúc sư vĩ đại của nền văn học cách mạng Việt Nam có bề dày truyền thống tính từ những năm 20 thế kỷ XX, với những sáng tác văn xuôi bằng tiếng Pháp (xuất bản ở Pháp), đặt nền móng cho nền văn học cách mạng (về sau được tập hợp trong tác phẩm “Nguyễn Ái Quốc: Truyện và ký”, Phạm Huy Thông dịch và giới thiệu, NXB Văn học, 1974).
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Miền ký ức vọng về từ mùa thu Hà Nội
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO