Lý luận - phê bình

Có một mùa thu vẫn còn thơ bé

Lời bình của Kim Loan 07:10 23/09/2025

Khi những vạt nắng xanh non tháng Chín lung linh nhảy múa bên thềm nhà, bọn trẻ con đã bắt đầu vào năm học mới, lòng tôi lại rộn lên những cảm xúc bâng khuâng khó tả. Trong tâm trí, tôi thấy nhảy nhót những trang sách giáo khoa thời tiểu học, với hình ảnh con gà, con mèo, bắp cải, con trâu... lần lượt ùa về.

maxresdefault.jpg

Mùa thu của em

Là vàng hoa cúc
Như nghìn con mắt
Mở nhìn trời êm.

Mùa thu của em
Là xanh cốm mới
Mùi hương như gợi
Từ màu lá sen

Mùa thu của em
Rước đèn họp bạn
Hội rằm tháng Tám
Chị Hằng xuống xem.

Ngôi trường thân quen
Bạn thầy mong đợi
Lật trang vở mới
Em vào mùa thu.

Quang Huy

Khi những vạt nắng xanh non tháng Chín lung linh nhảy múa bên thềm nhà, bọn trẻ con đã bắt đầu vào năm học mới, lòng tôi lại rộn lên những cảm xúc bâng khuâng khó tả. Trong tâm trí, tôi thấy nhảy nhót những trang sách giáo khoa thời tiểu học, với hình ảnh con gà, con mèo, bắp cải, con trâu... lần lượt ùa về. “Thước phim” chợt dừng lại ở trang sách có hình ảnh một đoàn em bé rước đèn trung thu, đó chính là trang có bài thơ “Mùa thu của em” của tác giả Quang Huy, trong sách Tiếng Việt lớp 3 thì phải. Đã mấy mươi năm rồi mà tôi vẫn thuộc nằm lòng, có thể đọc một hơi từ đầu đến cuối. Bài thơ “Mùa thu của em” là một trong những bài thơ hay viết về mùa thu dưới con mắt trẻ thơ, đồng thời cũng là kỷ niệm tuổi thơ của bao thế hệ học trò dưới mái trường yêu dấu.

Mùa thu có lẽ là mùa đẹp nhất trong năm, biết bao thi nhân đã ca tụng mùa thu bằng rất nhiều ngôn từ hoa mỹ. Nhưng bài thơ “Mùa thu của em” lại mang đến một góc nhìn khác - mùa thu qua ánh mắt trẻ thơ. Mở đầu bài thơ, ta đã thấy ngay nét đẹp dịu dàng, trong sáng như hoa lung linh dưới nắng:

Mùa thu của em
Là vàng hoa cúc
Như nghìn con mắt
Mở nhìn trời êm.

Hình ảnh hoa cúc vốn không xa lạ trong những áng văn thơ viết về mùa thu, nhưng ở đây tác giả thật tài tình khi mường tượng những cánh hoa nhỏ xếp tròn xoe như nghìn đôi mắt trẻ thơ háo hức ngắm nhìn bầu trời rộng mở. Và chỉ một chữ “êm” cũng đủ gợi cho ta cảm giác bình yên, nơi có gió thoảng, mây bay, tiếng chim líu lo bên hiên nhà lá rụng.

Nói đến mùa thu của trẻ thơ không thể thiếu những thức quà đặc biệt từ đôi bàn tay khéo léo của bà, của mẹ. Và một trong những món gây thương nhớ chính là cốm - một đặc sản mùa thu, vừa đẹp lại vừa thơm:

Mùa thu của em
Là xanh cốm mới
Mùi hương như gợi
Từ màu lá sen.

Đọc những câu thơ này, trong đầu tôi lại hiện lên hình ảnh các bà, các cô bán cốm trong những con ngõ phố cổ. Trong tiết trời thu dịu mát, màu của cốm được nhuộm từ màu xanh của lá lúa non càng trở nên dịu mát hơn. Hương cốm gợi nhớ màu lá sen. Tác giả đã thật tao nhã khi dùng chữ “gợi” - chỉ là “gợi” thôi mà đã thấy thơm ngất ngây rồi, “gợi” cũng nhẹ nhàng, thanh tao như mùa thu. Nghĩ đến cốm, tôi lại thấy cả cánh đồng lúa non, bởi cốm là kết tinh từ hạt lúa được chắt chiu từ những hạt lúa thơm trên cánh đồng gió ru nhè nhẹ. Khi ấy, sen thu sắp tàn, lá từ xanh non chuyển sang xanh ngọc, gợi nét trầm mặc của hồ thu yên ả. Lá sen gói cốm để lưu giữ độ mềm thơm - một sự xinh đẹp, thơm tho này gói trong một sự xinh đẹp, thơm tho khác, chỉ mùa thu mới có. Và tác giả đã gói trọn trong những câu thơ cũng không kém phần duyên dáng.

Có lẽ thiên nhiên đã ưu ái mùa thu hơn khi cái gì cũng đẹp. Với trẻ thơ ngày xưa, được chơi đùa trong những đêm trăng sáng thật tuyệt vời. Chắc hẳn tác giả cũng như tôi, vô cùng háo hức chờ đợi đến ngày trăng tròn nhất:

Mùa thu của em
Rước đèn họp bạn
Hội rằm tháng Tám
Chị Hằng xuống xem.

Ngày ấy chưa có điện, những đêm trăng là thiên đường của bọn trẻ con. Tết Trung thu lại càng náo nức: được tụ họp chơi đùa, phá cỗ cùng chúng bạn. Đọc đến khổ thơ này, trong tâm trí tôi hiện lên hình ảnh đám trẻ rồng rắn nối đuôi nhau, vừa đi vừa hát vang những bài đồng dao. Những lồng đèn xanh xanh đỏ đỏ hình ông sao, cá chép... do cha mẹ, anh chị làm cho, đứa nào cũng nâng niu như báu vật. Đêm Trung thu, bọn trẻ thức thật khuya, dõi theo tiếng trống múa lân tan dần cuối xóm. Trong giấc mơ thơ bé, chị Hằng hiện lên với chiếc đũa phép và bộ váy voan lộng lẫy. Chỉ bốn câu thôi đã gợi biết bao kỷ niệm, gom trọn niềm vui trẻ thơ vào mùa thu.

Mùa thu cũng chính là mùa khai trường, được trẻ em mong đợi suốt ba tháng hè xa thầy cô, bè bạn. Tôi còn nhớ rất rõ cảm giác háo hức khi chuẩn bị vào năm học mới với áo trắng, khăn quàng đỏ, sân trường rợp lá cờ bay:

Ngôi trường thân quen
Bạn thầy mong đợi
Lật trang vở mới
Em vào mùa thu.

Đó cũng là những câu cuối của bài thơ “Mùa thu của em” mà tác giả Quang Huy đã viết khoảng năm 1980 để tặng con trai đầu Quang Anh khi cậu bé vừa tròn 7 tuổi, bắt đầu chập chững vào lớp 1. Với thể thơ bốn chữ và nhịp điệu vui tươi, bài thơ đã có tuổi đời hơn bốn mươi năm nhưng mỗi khi đọc lại, ta vẫn thấy mùa thu tươi mới quanh mình, rộn ràng cảm xúc. Đó là sự tươi vui xen lẫn những bâng khuâng hoài niệm.

Thêm một mùa thu lại về, bao thế hệ học sinh Việt Nam đã đi qua mùa thu với bài thơ này. Và biết đâu, sau này, con cháu chúng ta lại nhắc với thế hệ sau về một bài thơ mùa thu trong sách giáo khoa, một mùa thu vẫn còn thơ bé./.

Bài liên quan
  • Để văn học Thủ đô tiếp tục khẳng định vị thế
    Song hành với thành tựu phát triển kinh tế, chính trị của Thủ đô 80 năm qua, Thành phố Hà Nội đang nỗ lực xây dựng hình ảnh một đô thị thanh lịch, văn minh, trong đó chiều sâu văn hóa được thể hiện qua các tác phẩm văn học nghệ thuật (VHNT) gắn bó với đời sống nhân dân Thủ đô. Nói riêng về diện mạo văn học, bên cạnh những thành tựu to lớn mà các nhà văn Hà Nội đóng góp trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ thì các tác phẩm văn học có quy mô và chất lượng cao ở thời kỳ đổi mới vẫn còn thưa vắng, thậm chí mờ nhạt. Nhìn lại chặng đường sáng tạo văn chương của các nhà văn dưới mái nhà chung - Hội Nhà văn Hà Nội, đặc biệt trong 20 năm trở lại đây có thể thấy rõ điều đó.
(0) Bình luận
  • Hai thể thơ mới namkau và 1-2-3 trong lịch sử phát triển của các thể thơ dân tộc
    Khoảng mươi năm gần đây, trên thi đàn Việt xuất hiện hai thể thơ mới: namkau và 1-2-3. Là sản phẩm của thế kỷ công nghệ số, những thể thơ này còn đang ở thời kỳ phôi thai trứng nước.
  • Văn Cao, mùa bình thường...
    Văn Cao là một người tài hoa. Gọi ông là nhạc sĩ, thi sĩ hay họa sĩ đều được. Song tôi nghĩ, gọi ông là nhạc sĩ vẫn chuẩn xác hơn cả, bởi đó là điểm khởi đầu cũng là lĩnh vực ông bộc lộ tài năng nhất và cũng thành công nhất. Nhưng hãy khoan bàn về điều này, tôi muốn phác họa đôi nét về con người Văn Cao qua ấn tượng của mình sau hai lần gặp gỡ...
  • GS.TS Kiều Thu Hoạch: Người cần mẫn nghiên cứu văn hóa dân gian
    GS.TS Kiều Thu Hoạch năm nay bước sang tuổi 92. Đi qua hành trình gần trọn một thế kỷ, ông đã để lại nhiều công trình nghiên cứu có giá trị. Đó là sự kết tinh trí tuệ của một học giả Hán Nôm uyên bác cùng hành trình trải nghiệm học thuật và cả sự tiếp xúc với các bậc túc nho nhiều thế hệ. Những công trình ấy đã mở ra nhiều hướng tiếp cận khả thi trong nghiên cứu lịch sử, văn hóa Việt Nam.
  • Miền ký ức vọng về từ mùa thu Hà Nội
    Thủ đô Hà Nội mùa nào cũng đẹp, nhưng có lẽ đẹp nhất vẫn là mùa thu. Trong nhiều thi phẩm viết về Hà Nội, “Mùa thu về Hà Nội” của Mạc Phương là một bài thơ giàu chất trữ tình, gợi mở bức tranh mùa thu thơ mộng, đồng thời chan chứa nỗi niềm yêu thương, hoài niệm về một mối tình xưa.
  • Để văn học Thủ đô tiếp tục khẳng định vị thế
    Song hành với thành tựu phát triển kinh tế, chính trị của Thủ đô 80 năm qua, Thành phố Hà Nội đang nỗ lực xây dựng hình ảnh một đô thị thanh lịch, văn minh, trong đó chiều sâu văn hóa được thể hiện qua các tác phẩm văn học nghệ thuật (VHNT) gắn bó với đời sống nhân dân Thủ đô. Nói riêng về diện mạo văn học, bên cạnh những thành tựu to lớn mà các nhà văn Hà Nội đóng góp trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ thì các tác phẩm văn học có quy mô và chất lượng cao ở thời kỳ đổi mới vẫn còn thưa vắng, thậm chí mờ nhạt. Nhìn lại chặng đường sáng tạo văn chương của các nhà văn dưới mái nhà chung - Hội Nhà văn Hà Nội, đặc biệt trong 20 năm trở lại đây có thể thấy rõ điều đó.
  • Cảnh và tình trong thơ Nguyễn Trọng Nghĩa
    “Chuyện hàng rào có hoa” đã mở ra một viễn cảnh giữa bề bộn của cuộc sống nơi hàng rào đầy tĩnh lặng. Sự sống cấp tập, chen lấn. Nhưng trong chớp mắt, một khoảng không ùa ra, tua tủa những mầm tươi nõn ngỡ như từ một thế giới khác hiện hình, thẳm xa hừng lên. Thảng thốt trước màn ảnh sân khấu khổng lồ, ngần sáng, các cảnh sắc và các nhân vật chính diện cứ tự nhiên hoá tình, đánh thức kỷ niệm, tưởng như trong cổ tích bước tới.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ra mắt tác phẩm đặc sắc của nhà văn Séc Arnošt Lustig
    Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam vừa phát hành bản dịch tiếng Việt của tiểu thuyết “Lời nguyện cầu cho Katerina” của nhà văn Séc Arnošt Lustig (1926–2011). Đây là một trong những tác phẩm văn học nổi tiếng nhất viết về thảm họa Holocaust do dịch giả Bình Slavická chuyển ngữ.
  • Tôn vinh tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam tại “Ngôi nhà chung”
    Từ ngày 1 đến 30/11/2025, tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội) sẽ diễn ra chuỗi hoạt động tháng 11 với chủ đề “Đại đoàn kết - Tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam”.
  • Tái hiện sinh động tinh hoa di sản múa cổ Thăng Long - Hà Nội
    Tối 31/10/2025, tại Sân khấu Không gian Biểu diễn Nghệ thuật - Ẩm thực đường phố phường Tây Hồ (phố đi bộ Trịnh Công Sơn, đường Lạc Long Quân, quận Tây Hồ, Hà Nội), Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội tổ chức Chương trình biểu diễn “Bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội năm 2025”. Đây là hoạt động trong khuôn khổ Đề án “Sưu tầm, bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội” do Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội triển khai năm thứ hai.
  • Phát triển mạnh mẽ, toàn diện văn hóa và con người Việt Nam
    Hướng tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIV của Đảng, Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII đã công bố toàn văn các dự thảo văn kiện để lấy ý kiến rộng rãi của các tầng lớp Nhân dân, cán bộ, đảng viên. Đây là bước đổi mới quan trọng trong phương thức lãnh đạo, thể hiện tinh thần dân chủ, công khai và cầu thị của Đảng ta.
  • UNESCO vinh danh Danh nhân văn hoá Lê Quý Đôn
    Danh nhân Lê Quý Đôn sinh ngày 02/08/1726, mất ngày 11/06/1784, tại làng Diên Hà, huyện Diên Hà, trấn Sơn Nam (xã Độc Lập, huyện Hưng Hà, tỉnh Thái Bình, nay là xã Lê Quý Đôn, tỉnh Hưng Yên).
Đừng bỏ lỡ
Có một mùa thu vẫn còn thơ bé
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO