Hà Nội không của riêng ai

Vũ Minh Phúc| 18/12/2022 08:46

Nhiều năm sống trong không khí ấm áp của phố thị, tôi chợt nhận ra rằng Hà Nội là một thành phố được dành riêng cho hòa bình. Tôi không hề có ý nói quá lên, chỉ muốn nói rằng Hà Nội có một vị trí trang trọng trong trái tim cả nước.

1(4).jpg
Tháp Rùa - Hồ Gươm - Biểu tượng đẹp nhất của Hà Nội.

Thật vậy, không nơi nào trên thế giới mà những công trình kiến trúc lại móc lên hiện đại và bậc nhất như ở Hà Nội. TP. Hồ Chí Minh được xây dựng trên những miền đất trẻ; nhưng ở đấy hình tượng của một "hòn ngọc viễn đông" và thành phố trẻ vẫn khiến người ta nhắc nhớ đến Hà Nội như một cái gì đó rất riêng.

Cứ mỗi lần vào mùa thu, tôi đứng trên cây cầu Long Biên - biểu tượng lực lưỡng vắt qua sông Hồng và nhìn con đê xanh ngút mãi với những cánh đồng vùng "Quảng Bá" trong màn mưa bụi mênh mông, tôi chợt nhớ đến một câu thơ của thi tướng Huỳnh Văn Nghệ nói về nỗi nhớ da diết với đất Bắc: “Từ độ mang gươm đi mở cõi/ Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long". Tôi nghiệm ra rằng cái âm hưởng rộn rạng nhất của Hà Nội chính là những dòng sông. Ở đó, sông nghiễm nhiên trở thành vai trò của đời sống sinh hoạt thành phố. Có lẽ ngày xưa trong một chức quan rỗi việc, trong một lần từ Nam ghé qua Bắc, Huỳnh Văn Nghệ có lần đã đi dọc triền đê để ngắm những dòng sông. Nhưng đã có mấy ai được ngắm những dòng sông đỏ nặng phù sa dọc thân đê giống như tôi trong buổi sáng mùa thu ấy. Và Hà Nội vẫn là những mái phố lô xô trải dài dưới những tán sấu với khách bộ hành trên vỉa hè. Nghĩa là còn lại Hà Nội một thành phố mang linh hồn của văn hóa.

Hà Nội có thể định nghĩa là một thành phố chỉ hợp với màu cờ. Đó là thành phố giàu có tinh chất Việt Nam nhất nước. Cứ vào mỗi ngày kỷ niệm lớn của dân tộc, dưới các mái nhà, những lá cờ Tổ quốc bừng lên trong niềm vui đất nước, khiến người ta không thể ngồi yên mà cúi mặt lên trang sách. Bấy giờ Hà Nội vẫn trẻ lắm, cổ kính lắm, vậy mà trong lòng Hà Nội ta vẫn cảm thấy có hơi ấm từ nghìn thu vọng lại. Đã nhiều năm, tôi nhận ra rằng trên mỗi viên gạch, mỗi nét kiến trúc, những cái không còn dấu tét, những người thân yêu đã từng sống ở Hà Nội của tôi đã rời thành phố đi đâu biệt tăm, chắc là họ đã tìm đến một không gian yên tĩnh hơn, ít bị tiếng động làm choáng đầu hơn. Một hôm nhân có việc ghé thăm người bạn cũ vào ban đêm, tôi bắt gặp ánh sáng bừng lên giữa Hồ Gươm - Tháp Rùa như những ngôi sao bay qua bay lại qua những miền ký ức thăm thẳm. Tôi lại nhớ ra rằng đã từ lâu, ở Hà Nội tôi cứ ngẩn ngơ đi tìm đôi mắt người thương, tìm lại bóng dáng những cây xanh ôm lấy cuộc đời để cố lắng nghe "tiếng đời lăn náo nức". Và chính ra những người thân thương, cô người yêu thân mến của tôi đã rời bỏ thành phố thương mến mà đi về nơi chốn bình yên của họ, dưới những miền quê, để lại tôi đứng một mình làm người dưng lang thang cơ nhỡ thế này. Ôi! Tôi muốn làm Từ Thức cưỡi gió rong chơi mà đi khắp thành phố tinh khôi xưa của tôi, thành phố hiền hòa giữa non xanh nước biếc, tỏa rộng linh hồn vô ưu thênh thang trong nhịp sống bề bộn.

2(2).jpg
Những gánh hàng rong mang lại cho cuộc sống Hà Nội một sự giản dị và trong sáng.

Hà Nội, được định nghĩa là người con gái đẹp nhất sông Hồng. Bao người xây bến trên sông, ở vào chỗ xoáy nước của một dòng chảy lịch sử, đã làm nên gương mặt Hà Nội. Từ 67 phường phố đời Trần, từ 36 phố phường đời Nguyễn, mới có Hà Nội ngày nay. Đời nọ nối tiếp đời kia từ giữa những lũy tre xanh nghìn đời, một trung tâm sinh hoạt vui nhất nước mà người ta gọi là chốn kinh kỳ. Sử xanh còn truyền tụng những lời thường nhắc nhớ: đó là nơi đô hội. Nhưng dưới lớp vàng son quê kệch xưa kia Lãn Ông buồn ngao ngán, có cuộc sống làm ăn, lam lũ, nhưng làm ra thứ gì, cuộc sống của lũ lê dân đây còn mãi. Tôi không nhớ trong "Vũ trung Tùy Bút" hay "Tang Thương Ngẫu Lục" Phạm Đình Khổ có kể về Hà Nội ở thế kỷ thứ 19 rằng: thời bấy giờ hễ ai làm ra đồ gì đẹp, người trong cung, trong phủ chỉ việc ra dán vào hai chữ "Phụng thử", nghĩa là nhân danh vua hay chúa mà đường hoàng lấy đi. Hà Nội ngày xưa là thế. Cho đến hôm nay, khi Hà Nội vượt qua binh đao, thử hỏi Hà Hội của thế kỷ 20 có khác gì những thế kỷ trước". Có khác chăng là thay thế một đời sống phong kiến xưa là những kẻ thấp cổ bé bọng. Và cùng với chế độ cũ, đồng tiền lên ngôi thượng đế.

Nhưng Hà Nội của chúng ta chẳng bao giờ chịu cúi đầu, khuất phục. Bao nhiêu triều đại trâm anh thế phiệt đều có sự xô lệch của người dân Hà Nội. Những người vua quan nhà Nguyễn kiêng kỵ nhất đất này. Tây vào, nó chiếm thành Hà Nội phát lên ngay lời ca "Chính khí". Từ tổng đốc Hoàng Diệu đến Hoàng Văn Thụ, Hà Nội luôn bừng lên khí sôi nổi. Có một chi bộ Đảng đầu tiên ở phố Hàm Long, có những cuộc đấu tranh thợ thuyền hồi vùng lên Mặt trận Dân chủ, mới có ngày khởi nghĩa tháng Tám oai hùng. Toàn quốc kháng chiến mở đầu bằng thiên hùng ca Hà Nội. Chính trung đoàn Thủ đô, con em Hà Nội, đã trở về giải phóng Hà Nội. Chất cách mạng, chất chiến đấu, chất công nhân đó cắt nghĩa tại sao Hà Nội hòa nhanh vào cuộc đời mới.

Bây giờ đã qua lâu rồi, nhưng nhớ lại cảnh ế người, ế việc thời cũ, bao nhiêu sức tươi của lao động bị ném ra ngoài cuộc đời, bao nhiêu mồ hôi và máu bị cướp giật, bao nhiêu năng lực và thông minh từng phút, từng giờ không phung phí mới thấy tất cả biến đổi phải nói là diệu kỳ. Mấy chục năm, chủ nghĩa xã hội đã giải phóng một lần thứ hai cho Hà Nội. Cuộc đời còn phải có thời gian mới hoàn toàn là đẹp như là ước muốn. Song Hà Nội đã khác hẳn với nghìn xưa rồi, Hà Nội về mọi mặt không còn cơ sở người bóc lột người, của bất công và áp bức nữa. Chúng ta đã dẹp tan được những thế lực chuyên môn bón rút cuộc đời, làm rối loạn đời sống hạnh phúc, rối loạn lòng người, gây nên nạn ly tao. Hà Nội không còn cái vui như điên ngày xưa cũ nữa, vui đấy mà lo đấy, vui cho ai, mà buồn cho ai. giờ đó là niềm vui chung, đùm bọc lấy nhau ấm áp, vui tự do, vui lao động, vui cộng với bình yên, hợp với cách nghĩ cố hữu của ta về đời sống. Yên vui vì cuộc sống làm ăn sung túc... Thật vĩ đại, cái bình tâm trong sáng hiếm hoi của Hà Nội hôm nay là sự bình thản của những ngày này, sản xuất, cảnh giác và sẵn sàng chiến đấu, có phải đâu mọi sự tự nhiên mà có. Hà Nội xã hội chủ nghĩa mạnh với thế núi hiểm sóng và vinh dự của những người lao động chân chính.

Mọi thứ hạnh phúc ở Hà Nội kéo dài trong nhiều năm tháng thật khó có ở trên đời, hạnh phúc chỉ tồn tại trong khoảnh khắc. Đó là khoảnh khắc mà ta được sống ở Hà Nội, hấp thụ cái khéo ăn khéo nói, cái mềm mỏng trong sự đối phó với cuộc đời, cái sành trong hưởng thụ. Nhưng thuộc tính đó hình như rất gần gũi trong mỗi người Hà Nội. Cái sẽ vĩnh viễn, cái sẽ phát triển không cùng là cái hoa tay Hà Nội. Nét mặt nguyệt gác Khuê Văn, Văn Miếu, do người thợ ở phường Thái Hòa xưa kia đồng điệu sáng tạo, mà đến hôm nay vẫn còn rung động bao tâm hồn. Xưa nay, hàng Hà Nội làm ra vẫn được người trong nước và quốc tế ưa chuộng. Giờ đây, người thợ Hà Nội càng được trọng hơn. Thợ điện, thợ máy nổ ở Hà Nội tỉnh nào đang trên đà phát triển cũng mến mộ. Tỉnh lộ mới Hà Nam đang phất lên có đông người Hà Nội ta tham gia xây dựng. Thợ may, thợ cắt tóc, thợ điện, công nhân nhiều ngành phục vụ của thị xã anh em miền rừng núi, toàn người Hà Nội ta giúp sức. Lạng Sơn, làm ăn phất phát, mời cả một hợp tác xã mộc Hà Nội đến dìu dắt ngành mộc trong tỉnh, đưa tay nghề lên, đáp ứng yêu cầu mới của bà con nông dân đồ mộc kỹ như đồ Hà Nội. Tay cưa, tay bào, tay coi của người thợ Hà Nội vẫn có cái tinh xảo riêng. Người thợ Hà Nội lại rất nhạy bén với cái thích, cái tiện của người dùng, đóng đôi guốc phụ nữ cũng đẹp hơn các tỉnh: đường uốn có nét hoa mỹ mà lại khớp như in vơi gót sen cô thiếu nữ. Vâng, đó chính là những nét văn hóa trác tuyệt mà người ta thường dùng để nói về Hà Nội: “Không thơm cũng thể hoa nhài/ Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”.

Những người sống ở Hà Nội đôi khi không thấy hết được Hà Nội thay đổi bằng những người tỉnh xa đến. Những cửa ô Hà Nội ngay nay không chỉ gợi mầu rêu phong và vui tít tít "gánh đồng" như lời bài hát những năm kháng chiến. Các khu Công nghiệp Sài Đồng, Thăng Long, Phú Nghĩa, Thạch Thất, Đại Từ, Nội Bài, Quang Minh, Sóc Sơn ngồn ngột một sức sống mà quả thật là bút của chúng ta khó lòng tả hết. Cả những phố cũ hè xưa, Hàng Đào, Hàng Ngang, Hàng Lược, Hàng Nón, những nhà hàng phố, cũng bắt đầu ra ăn khởi phát, có của ăn của để. Xe vận tải có lẽ nhiều hơn xe du lịch. Cần trục trở trời cao. Những công trường sánh vai nhau nằm nghỉ. Những tháp khoan nhô lên trời ngẫm nghĩ. Lao động, trải bao kiếp người là lời thở than, đã trở thành bài hát vang vang đôi bờ sông Hồng...

Chưa bao giờ và chưa khi nào Hà Nội sống hạnh phúc như bây giờ. Hà Nội tự hào hơn bao giờ hết. Mạch ngầm cuộc sống chân chính của nó đã tuôn trào gọi dậy bao nhiêu khả năng tiềm tàng từ lâu ấp ủ. Hà Nội khỏe hơn bao giờ với lực lượng vĩ đại ngót hại chục vạn tay thợ, một đạo quân lao động hùng hậu mà dần dần nơi nào cũng cần. Người thợ Hà Nội có mặt tuyệt vời của họ. Đó là cái hoa tay của người thợ nặng về sửa chữa, chất thợ dao phát cũng được, rèn, tiện, nguội, gò, món gì cũng thông thạo, nếu không xưa kia làm sao mà kiếm cơm được. Cái tính của họ là chữa máy gì cũng mò ra, cần làm cái gì có mầu cũng lay hoay tìm ra cách làm bằng được.

Nếu gọi Hà Nội là một kinh kỳ mộng mơ, không thể không nói đến Trung tâm Hà Nội đẹp từ nhiều phía. Ngày trước một vẻ đẹp quyến rũ của Hà Nội là son phấn bên ngoài và những tà áo đủ màu phấp pới. Cái đẹp bây giờ chân chính, thanh, duyên, nhanh nhẹnh, tươi vui, xốc vác. Cuộc sống khỏe khoắn làm cho mọi người càng đẹp thêm ra, nhất là lớp người đang lớn. Song điều đáng hãnh diện nhất của phụ nữ Hà thành là ngày nay là cả thành phố trên mấy chục vạn dân, gấp qua hai lần ngày trước, mà chỉ mấy chục nghìn phụ nữ, chủ yếu là các bà, các cụ, hoàn toàn quanh quẩn bếp nước, sống nhờ vào chồng con, chuyên nghề nội trợ. Nhưng bây giờ cái đó hoàn toàn khác, cái khéo, cái kiên nhẫn, cái mềm mại của phụ nữ được đánh giá cao, nay là vốn quý của người Hà Nội. Những nghề dệt kim, dệt thoi, đan len, thêu thùa, làm về hoa quả, làm về dược phẩm, đóng gói, bao bì, biết bao nghề nữa, tay đàn ông nào hơn tay các bà, các chị được. Không nghi ngờ gì nữa chính những đôi bàn tay đó mà họ có thể làm nên những sản phẩm tuyệt kỹ từ cái giản dị, đơn sơ, trong một đời sống lao động nhẫn nại. Hà Nội tồn tại ngàn năm như một ngôi nhà ẩn giật giữa chốn kinh kỳ thời nào cũng đầy những phường danh lợi. Và như trái tim cả nước đầy huyết quản đỏ tươi của một cơ thể có phần ưa những cách sống thảnh thơi, thư nhàn không vọng động...

Đất nước đang lớn lên. Hà Nội đang lớn lên, Hà Nội tròn 1000 năm tuổi của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, Trên tấm bản đồ ấy, có một chấm nhỏ ở một góc kinh độ 106 đông và vĩ độ 21 bắc. Chấm đó chính là tên Hà Nội. Nhìn chấm bé tí xíu đó, người ta nghĩ đến Việt Nam, nghĩ đến một dân tộc đang trên đà phát triển, khiêm tốn, cần cù, trung thực trong tình bạn và tình hữu hảo với bạn bè bốn phương sâu nặng. Tôi nghĩ đến lời chào của một người bạn phương xa, Zuhal Saturn, 34 tuổi, nhà báo, người Afghanistan: Tạm biệt Hà Nội! Tạm biệt các bạn Việt Nam thân mến! Tạm biệt những người thân! Tôi gửi lại ở đây cuộc đời tôi và một phần tương lai nhân loại!.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Vũ Minh Phúc. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Ra Hà Nội, đãi bạn món canh cá ngạnh “lờ và lờ vờ”
    Tôi có cậu bạn trong TP. Hồ Chí Minh, thỉnh thoảng ra Thủ đô chơi. Để ghi dấu ấn ẩm thực Hà thành trong dạ dày cậu bạn, tôi đã “chót” tìm đến món canh cá ngạnh nấu với con lờ vờ. Từ đó, mỗi lần chuẩn bị ra đón cái rét xứ Bắc, cậu bạn tôi lại thả cho tôi một tin nhắn nũng nịu: “Lại mời tui món canh lờ vờ, rồi nghe tiếng sóng sông Hồng vỗ vào bờ nghen”.
(0) Bình luận
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Hội Điện ảnh Hà Nội: 3 thập kỷ sáng tạo và cống hiến
    Sáng 12/11, tại Hãng phim Tài liệu và Khoa học Trung ương (465 Hoàng Hoa Thám, Hà Nội), Hội Điện ảnh Hà Nội tổ chức lễ kỷ niệm 30 năm ngày thành lập (12/11/1995 – 12/11/2025). Lễ kỷ niệm là dịp để Hội Điện ảnh Hà Nội cùng nhau nhìn lại hành trình đã qua, để tri ân những người đi trước và để thắp lên ngọn lửa cho sự tiếp nối mạnh mẽ hơn.
  • Ra mắt sách của cố Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng về xây dựng lực lượng Công an nhân dân
    Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật vừa ra mắt bạn đọc cuốn sách “Xây dựng lực lượng Công an nhân dân thật sự trong sạch, vững mạnh, vì nước quên thân, vì dân phục vụ” của cố Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
  • Phát huy vai trò của văn nghệ sĩ Thủ đô trong phát triển công nghiệp văn hóa
    Hà Nội - Thủ đô tự nhiên của lưu vực sông Hồng, trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa của cả nước từ ngàn xưa đã là nơi hội tụ và đào luyện nhân tài. Phần lớn danh nhân Việt Nam từng sống, làm việc, sáng tạo ở Thăng Long - Hà Nội, để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử dân tộc. Ở mảnh đất hội tụ tinh hoa văn hóa bốn phương ấy, con người Thăng Long mang trong mình nét tài hoa, đa tài, đa nghệ, thấm đẫm bản sắc trí tuệ và tinh thần sáng tạo. Trong đó, đội ngũ trí thức, văn nghệ sĩ - những người sinh ra, lớn lên hoặc gắn bó với Hà Nội đã góp phần tạo nên diện mạo văn hóa, nghệ thuật Thủ đô bằng nhiều tác phẩm có giá trị tư tưởng và nghệ thuật cao, khẳng định sức sống trường tồn của văn hóa nghìn năm. Họ chính là nguồn lực đặc biệt không thể thiếu trong hành trình phát triển công nghiệp văn hóa của Hà Nội hôm nay.
  • Phường Long Biên hiện thực hóa khát vọng đô thị “Xanh – Văn minh – Hiện đại”
    Nhằm hiện thực hóa khâu đột phá của Đại hội Đại biểu Đảng bộ phường Long Biên lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, Ban Chấp hành Đảng bộ phường Long Biên (TP. Hà Nội) vừa xây dựng Chương trình số 03 về đầu tư kết cấu hạ tầng hướng tới đô thị “Xanh – Văn minh – Hiện đại”, trọng tâm là công tác lập, quản lý quy hoạch và triển khai đầu tư vùng bãi sông Hồng, giai đoạn 2025-2030.
  • Hướng tới Đại hội XIV của Đảng: “Định vị” vai trò của kinh tế tư nhân trong kỷ nguyên mới của dân tộc
    Tại Dự thảo Báo cáo Chính trị Đại hội XIV của Đảng, Dự thảo Chương trình hành động thực hiện Nghị quyết Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIV của Đảng, đã khẳng định “phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế”. Điều này thể hiện quyết tâm chính trị mạnh mẽ của Đảng ta trong việc tạo điều kiện cho khu vực kinh tế tư nhân phát triển bền vững trong kỷ nguyên mới của dân tộc Việt Nam.
Đừng bỏ lỡ
  • Trưng bày “Dương Văn Học – Người kể chuyện bằng rối": Cơ hội khám phá nghệ thuật rối độc diễn
    Nằm trong chuỗi hoạt động hưởng ứng Festival Thăng Long - Hà Nội 2025, Trung tâm Điều phối các hoạt động sáng tạo Hà Nội (Bảo tàng Hà Nội) tổ chức trưng bày chuyên đề “Dương Văn Học - Người kể chuyện bằng rối”. Trưng bày như một lời tri ân với người nghệ sĩ đã dành trọn cuộc đời để thổi hồn cho những con rối, đưa loại hình sân khấu dân gian vươn tới chiều sâu triết lý và thi vị.
  • Ra mắt sách “65 năm vun đắp tình hữu nghị thủy chung, mẫu mực Việt Nam - Cuba”
    Sáng 12/11/2025, tại Hà Nội, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật phối hợp với Đại sứ quán Cuba tại Việt Nam tổ chức Lễ ra mắt cuốn sách “65 năm vun đắp tình hữu nghị thủy chung, mẫu mực Việt Nam - Cuba”. Sự kiện là hoạt động thiết thực chào mừng kỷ niệm 65 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Việt Nam - Cuba (02/12/1960 - 02/12/2025) và hưởng ứng “Năm Hữu nghị Việt Nam - Cuba 2025”.
  • Tái hiện hình tượng vị Hoàng đế đầu tiên của nước Việt qua điện ảnh
    Dự án do BHD sản xuất, đạo diễn Nguyễn Phan Quang Bình dàn dựng, dự kiến thời gian thực hiện từ tháng 11/2025 đến tháng 1/2026, lấy bối cảnh sau 12 năm Đại Cồ Việt giành lại độc lập, xoay quanh hình tượng Đinh Bộ Lĩnh – vị Hoàng đế đầu tiên của nước Việt.
  • "Hà Nội 1987" - Ký ức bằng hình ảnh về một Hà Nội một thời
    Sáng 11/11, tại Chung Workspace (344 Phố Huế, Hà Nội), Viện Pháp tại Việt Nam phối hợp với Công ty Văn hóa Truyền thông Nhã Nam và Nhà xuất bản Thông tấn tổ chức tọa đàm ra mắt sách ảnh “Hà Nội 1987” của nhiếp ảnh gia, họa sĩ người Pháp Jean-Charles Sarrazin.
  • Hà Nội kỷ niệm 10 năm Nghi lễ và trò chơi kéo co được UNESCO ghi danh
    Trong khuôn khổ Festival Thăng Long - Hà Nội 2025 diễn ra từ ngày 1 đến 16/11, Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội phối hợp với phường Long Biên và Hội Di sản Văn hóa Việt Nam tổ chức sự kiện kỷ niệm 10 năm Nghi lễ và trò chơi kéo co được UNESCO ghi danh vào Danh sách Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.
  • Xã Thượng Phúc đẩy mạnh kiểm tra hoạt động dịch vụ văn hóa, du lịch
    Nhằm tăng cường công tác quản lý nhà nước đối với hoạt động dịch vụ văn hóa, du lịch, thể thao, thông tin và tuyên truyền trên địa bàn, UBND xã Thượng Phúc (TP. Hà Nội) sẽ đẩy mạnh công tác kiểm tra về các nội dung này trong quý IV năm 2025.
  • “Giải cứu” di tích Kiến trúc Nghệ thuật cấp Quốc gia tháp Chăm bị ngâm nước
    Sau mưa lớn kéo dài ở TP Huế đã khiến di tích Kiến trúc Nghệ thuật cấp Quốc gia tháp Chăm Phú Diên bị ngâm sâu trong nước và đơn vị quản lý đang sử dụng máy bơm nước ra ngoài.
  • Cơ hội khám phá “Những phát hiện khảo cổ từ Vườn Chuối” tại Bảo tàng Hà Nội
    Ngày 9/11/2025, tại Bảo tàng Hà Nội (đường Phạm Hùng, phường Từ Liêm), Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội đã tổ chức khai mạc trưng bày chuyên đề “Những khám phá khảo cổ từ Vườn Chuối” và công bố kết quả nghiên cứu khoa học di tích khảo cổ học Vườn Chuối năm 2025.
  • "Mỗi người dân Hà Nội là một kênh gìn giữ - kết nối di sản"
    Với Festival Thăng Long - Hà Nội lần đầu tiên tổ chức, Ban tổ chức mong muốn: Mỗi người dân sẽ tự mang trong mình hồn cốt của lịch sử, văn hóa Thủ đô ngàn năm văn hiến, mỗi người dân là một “di sản” hiện hữu trong cuộc sống hằng ngày, vừa là quá khứ, vừa là hiện tại và vừa kết nối tương lai. Phóng viên đã cuộc trò chuyện với bà Bạch Liên Hương, Giám đốc Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội xung quanh Festival Thăng Long - Hà Nội năm 2025.
  • Phát động cuộc thi “Kính Vạn Hoa mở ra thế giới…”
    Nhân dịp kỷ niệm 30 năm ra mắt bộ truyện “Kính Vạn Hoa” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh - một trong những tác phẩm kinh điển của văn học thiếu nhi Việt Nam, Nhà xuất bản Kim Đồng vừa phát động cuộc thi Viết & Vlog “Kính Vạn Hoa mở ra thế giới…”.
Hà Nội không của riêng ai
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO