Hà Nội mùa này mình bên nhau nhé!

Minh Sơn Phạm| 13/12/2022 10:30

Hà Nội mùa này cô đơn thì phí lắm... Hà Nội tháng 10 làm con người ta cảm thấy yêu nhau say đắm trong tiết trời đang thổn thức của mùa thu với cơn gió heo may làm ta nhớ thương, mùi cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ, hoa sữa nồng nàn theo bước chân ai?

2(1).jpg

Lang thang dưới những con phố rợp bóng mát, khiến mỗi du khách và con người nơi đây yêu Hà Nội hơn vì cảm xúc tháng 10, yêu những công việc thường ngày hơn vì cảm xúc tháng 10, trời Hà Nội trong xanh hơn và đôi mắt biếc của em nhìn tôi cũng trong hơn, thiết tha hơn cũng vì lẽ đó. Có gì đẹp bằng một Hà Nội tình tứ như thế, như năm cửa ô rộng mở chào đón đứa con trở về. Hà Nội mùa này xanh ngắt một màu xanh, xanh đẹp lắm!

Chả có gì tuyệt vời hơn nữa khi chúng mình có một người để hò hẹn mùa này đúng không? Anh và em chúng ta nói vài ba câu đợi câu chờ cùng nhau rong ruổi khắp phố dù cho trời đã tối nhá nhem, phố đã lên đèn, dòng người tấp nập nối đuôi nhau, tiếng còi inh ỏi, không biết nên đi về phía nào để không phải chia hai lối.

Một tiếng chuông chùa Tảo Sách được cất lên, vang mãi, và bỏ lại phía đằng xa. Em nói với tôi: “Hà Nội vào mùa thu sẽ luôn là mùa em thích nhất, đi cafe cùng bó cúc họa mi trắng vô ngần được anh tặng sẽ thấy chill hơn, ngồi sau lưng anh cũng thấy thật ấm áp và kề má vào vai anh cũng sẽ thấy thật êm....”.

3.jpg

Dẫu cho có người nói ghét Hà Nội đông đúc và bon chen, ồn ào náo nhiệt lắm. Ừ thì cũng đúng , tôi cũng từng khóc ở nơi đây, nhiều người cũng thế, họ đã từng ghét Hà Nội, vì Hà Nội làm chúng ta trưởng thành và trở nên gai góc. Nhưng sâu thẳm trong đó, Hà Nội là nơi tình yêu cảm xúc bắt đầu, là nơi có tôi và em và là nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp của tất cả chúng ta. Khi Hà Nội lập đông, có câu nói rằng : “Bạn sẽ chỉ cảm nhận được mùa đông khi bạn không còn yêu một ai đó”. Thật vậy, cái rét của đông Hà Nội khiến những người xa quê đang vật lộn với bát cơm manh áo làm họ cảm thấy tủi thân, hiu quạnh và thèm được ôm vào lòng thủ thỉ như mẹ bế hồi tấm bé.

Hà Nội những ngày vào đông, ra đường mặc chiếc áo phao, qua đón em đi làm, tay em để vào trong túi áo làm tôi nhớ lại những ngày đầu là cậu sinh viên và cũng là những ngày đầu tôi và em bên nhau. Hà Nội năm đó là sự ngại ngùng và rất nhiều nhớ nhung. Còn bây giờ thì khác lắm, mùa đông năm nay đã trở nên thân thuộc và chúng ta không còn khoảng cách . Mong rằng mùa đông này mọi người đã kiếm được cho mình một người lang thang quán xá để cùng ôm trọn mùa này vào tim.

Hà Nội – Nơi này có hai người yêu nhau và cùng yêu Hà Nội!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Minh Sơn Phạm. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Hà Nội và tôi
    Tôi không phải là người sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, cũng không có thời gian sống, học tập hay làm việc ở Hà Nội. Vậy mà tôi đã có một mối duyên thầm lặng, một tình cảm đặc biệt với thành phố đáng yêu này.
(0) Bình luận
  • Lấp lánh gốm sứ Bát Tràng
    “Trước khi về, nhớ sang Bát Tràng mua cho mẹ bộ bát đĩa nhé!”. Nghe lời dặn của mẹ, ký ức một thuở hiện về và nỗi nhớ căn nhà kỷ niệm cứ xốn xang trong tôi. Nơi đó có mẹ đang móm mém mỉm cười chờ tôi. Thấy con về, nhất định mẹ sẽ hỏi “Có sang Bát Tràng không?”. Tôi sẽ đùa “Nhà thiếu gì bát đĩa mà mẹ cứ phải Bát Tràng!”. Mẹ sẽ mắng yêu “Đấy là tôi dặn mua sắm cho anh em anh đấy chứ. Thi thoảng các con về đây ăn uống đầy nhà đầy cửa không vui sao!”... Càng nghĩ, ký ức càng cuộn lên khôn nguôi, trong đó có những hình ảnh rất quen thuộc trong nhà tôi – một gia đình miền núi nhưng đậm đặc hơi hướng một miền đất đồng bằng nổi tiếng - Bát Tràng.
  • Nghề thuốc ở xứ Đoài
    Nhắc đến xứ Đoài, trong tâm thức người Việt Nam ta đó là vùng đất cổ, nơi lưu giữ những tầng lịch sử, văn hóa được trầm tích qua hàng ngàn năm. Xứ Đoài, tên gọi quen thuộc, nhưng không dễ để hiểu tại sao lại gọi như vậy.
  • Hà Nội trong trái tim tôi
    Từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường tôi đã vô cùng yêu thích và thuộc nằm lòng bài hát: “Hà Nội - Một trái tim hồng” của nhạc sĩ Nguyễn Đức Toàn. Khi những ca từ trong trẻo cất lên: “Tôi hát bài ca ngợi ca Hà Nội/ Ơi Thủ đô xao xuyến trong trái tim tôi/ Hàng cây xanh bao mùa lá đỏ/ Gió sông Hồng rì rào sóng vỗ…”.
  • Hoài niệm về tàu điện xưa
    Hình ảnh những chuyến tàu điện chở khách hồi xưa: bây giờ chỉ còn trong hoài niệm. Nghe nói, tàu điện do người Pháp đưa sang, có hơn 100 năm (có nhà ga, sửa chữa cho tàu khá lớn, ở đường Hoàng Hoa Thám bây giờ)...
  • Vô định bước chân khi qua chốn cũ
    Một lần tôi âm thầm trở lại Hà Nội. Tôi có hẹn phỏng vấn với một công ty ở đó. Sau bao tháng ngày lăn lội công trường bùn lầy gió bụi, tôi muốn tìm kiếm một công việc mang nhiều yếu tố chuyên môn hơn. Thế nhưng, buổi phỏng vấn hờ hững, kết thúc mà chẳng hứa hẹn điều gì, có lẽ tôi không phải là lựa chọn phù hợp cho vị trí đang tuyển dụng. Chông chênh giữa một thành phố quen mà nay như xa lạ, tôi một mình lang thang qua những con phố cũ, chờ chuyến xe trở về lúc chiều muộn.
  • Sơn Tây, một thoáng thành cổ
    Nằm dưới chân núi Tổ lại ở vị trí trung tâm của xứ Đoài, thành cổ Sơn Tây từng in dấu thời gian và trở thành một chứng nhân của lịch sử trong giai đoạn cuối của thời phong kiến và những năm tháng bi hùng kháng chiến chống Pháp của phe “chủ chiến” và phong trào cần vương trên mảnh đất xứ Đoài.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội mùa này mình bên nhau nhé!
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO