Hà Nội và tôi

Hoàng Thị Bích Loan| 11/12/2022 10:16

Tôi không phải là người sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, cũng không có thời gian sống, học tập hay làm việc ở Hà Nội. Vậy mà tôi đã có một mối duyên thầm lặng, một tình cảm đặc biệt với thành phố đáng yêu này.

Hà Nội với tôi vốn dĩ là xa lạ, xa lạ bởi vì không quen biết, không có mối liên hệ nào khác. Tôi sinh ra và lớn lên ở miền quê Yên Bái. Tuổi thơ tôi nghèo khó, gia đình cũng toàn anh em họ hàng ở gần nên tôi cũng chưa từng được đi đâu xa ngoài tỉnh. Khi học xong cấp 3, tôi cũng không có điều kiện đi thi, hay học dưới Hà Nội như nhiều bạn mà chọn cho mình mái trường sư phạm tỉnh nhà. Rồi tôi ra trường, đi làm hợp đồng ròng rã 6 năm trời. Suốt những năm tháng bận bịu, ốm yếu và nghèo khó trói buộc con người nên tôi cũng chưa một lần bước chân về Hà Nội. Tôi thấy mình quê mùa quá đỗi. Và rồi, tôi cũng về với Hà Nội hào hoa.

12.jpg

Mẹ và con gái về thăm lăng Bác (Ảnh tác giả)

Lần ấy, tôi về Hà Nội để khám bệnh. Hành trình đường về như cơn ác mộng đối với tôi khi tôi say xe nôn đến cả chục lần, nằm bẹp hết một buổi chiều mới hết mệt. Vốn quen với không khí mát mẻ của miền núi nên tôi thấy sợ cái nóng hầm hập như vã lửa của ngày hè Hà Nội. Khí hậu gì mà nếu không có máy lạnh thì cựa người đã thấy túa mồ hôi. Hà Nội ba mươi sáu phố phường ồn ào, náo nhiệt, lạ lẫm với tôi mà chẳng có mấy thời gian để tìm hiểu, ngắm nhìn và kịp dành tình cảm cho Hà Nội. Tôi chỉ có chút thời gian vào thăm nơi ở của Bác, hoà vào "dòng người đi trong thương nhớ", kính cẩn nghiêng mình trước vị lãnh tụ muôn vàn kính yêu của dân tộc ta. Tôi trở về quê, gần như là chạy nắng, chạy nóng Hà Nội. Kí ức trong tôi về Hà Nội ban đầu cũng chỉ ít ỏi vậy thôi.

15.jpg
Chùa Trấn Quốc-Ảnh Vũ Hiệp

Nhưng tôi có duyên để trở lại Hà Nội lần nữa. Là duyên. Chút duyên tình cờ từ một sự nhầm lẫn để tôi và anh biết nhau. Anh như cơn mưa đầu hạ tưới mát hồn tôi, đánh thức những vần thơ vụng về đã ngủ quên từ lâu trong lòng tôi. Tôi biết thêm về Hà Nội và yêu Hà Nội từ những vần thơ anh, tôi ngân nga bài hát về Hà Nội đã được phổ nhạc từ thơ anh. Một Hà Nội hoa sưa giăng trắng cả bầu trời, một Hà Nội Hồ Tây nắng chiều khắc khoải, dưới đáy hồ xanh giấu một nỗi mong chờ và Cổ Ngư kia vắng bước chân của tóc mây thuở nào, dẫu quen bỗng xa lạ, chênh chao... Hà Nội của anh đẹp và lãng mạn thế đó. Và khi lòng đổ vỡ, tôi đã về với Hà Nội của anh, rưng rưng đón nhận mấy tập thơ anh gửi tặng làm kỉ niệm. Tiếc là anh bận nên lỡ của tôi một chiều Hồ Tây lộng gió như đã hẹn. Anh nhắn nhủ: Lên Hồ Gươm nhớ ăn bún nhé, ngon lắm. Đúng rồi, bún phở Hà Nội ngon có tiếng mà, tôi nhất định phải thưởng thức chứ. Tôi bắt xe lên hồ Gươm từ sáng sớm tinh mơ, ngồi lặng lẽ ngắm hồ Gươm xanh yên ả, tận hưởng không khí mát mẻ đầu ngày hè. Tôi thích nhịp sống khoẻ khoắn, trẻ trung, yên bình của người dân bên bờ hồ buổi sớm mai, một chút chậm rãi, khoan thai để chuẩn bị bước vào một ngày làm việc hối hả chốn đô thành. Tôi thắp nén hương gửi chút thỉnh cầu nơi đền Ngọc Sơn, chụp cho mình một bức hình thật đẹp trên cây cầu Thê Húc "cong cong như con tôm" rồi gửi cho anh. Anh gửi lại mấy vần thơ mà tôi đã trân trọng giữ gìn như một kỉ niệm đẹp về anh và Hà Nội:

"Thê Húc nghiêng mình soi bóng

Mặt hồ phẳng lặng như tờ

Em cô gái từ miền ngược

Thênh thênh cõi thực cõi mơ."

14.jpg

Sen vào phố

Tôi, cô gái miền ngược dễ cảm, dễ buồn ấy cứ lặng lẽ một mình với Hà Nội vậy đó. Một tôi lặng lẽ với một Cổ Ngư xanh rợp bóng, thả một chú rùa nhỏ xíu xuống hồ Tây rộng lớn mà về sau tôi chợt nghĩ chẳng biết nó có làm hại gì cho tôm cá dưới hồ. Tôi lặng lẽ trong uy nghiêm, thanh tịnh của Trấn Quốc cổ xưa, nguyện cầu an yên, cho những xót đau, đổ vỡ trong lòng tan biến vào hư không...

Chẳng biết vì đã dần cảm mến thành phố xinh đẹp này hay vì con người tôi đơn giản và cởi mở quá mà trong cảm nhận của tôi, Hà Nội thân thiện, bao dung và đón nhận tất cả những người đến mưu sinh, gắn bó và ghé thăm. Cậu em có một thời là sinh viên đất Hà thành mà tôi kết nối qua chuyến tình nguyện vùng cao năm nào giờ ra trường đã ở lại gắn bó với thành phố khi trước nhắn nhủ rằng bao giờ có dịp về Hà Nội, chị ới em nhé. Nhớ lời nhắn của em, tôi cũng nhắn lại: Chị đang ở hồ Tây. Vậy là chốc lát, em tôi ra thật. Biết chị còn ngơ ngác, em nhiệt thành giới thiệu thêm về thành phố và bảo chị muốn đi đâu em đưa đi, chẳng mấy khi chị về được. Thế là em đưa tôi vòng vèo sang phủ Tây Hồ vãn cảnh và lễ mẫu, ghé qua đầm sen Tây Hồ bấy giờ đã vào cuối vụ, cũng chỉ còn lác đác vài đóa hồng lẫn trong tán lá xanh. Tôi nhớ câu thơ của Ý Nhi (Hồ Tây ai ngóng đợi/ Cùng đi hái sen hồng) mà lòng không khỏi ngẩn ngơ, tiếc nuối đành hẹn với hồ Tây một ngày sẽ trở lại trong ngan ngát hồng sen.

13.jpg
Em bé và sen Hồ Tây

Thế rồi tôi trở lại lần thứ ba, vẫn là giữa những ngày hè Hà Nội đầy nắng nhưng sen hồ Tây đương nở rộ, thơm ngát cả lòng người. Sen vào phố, e ấp mà kiêu sa trên xe anh bán rong nơi góc đường Âu Cơ. Một Hồ Gươm về đêm vẫn loang ánh đèn màu và Thê Húc màu son vẫn nghiêng mình ngóng đợi. Ở đây tôi có một người anh kết nghĩa là “Lãng tử phố Giảng”, người Hà Nội gốc phong trần, bùi bụi mà rất mực chân thành đã giới thiệu về Hà Nội thật tình, thật thơ bằng cả tình yêu tha thiết của mình đối với thành phố: Hà Nội đông về như chàng trai cô đơn/ Ngác ngác ngơ ngơ giấu nỗi buồn lên mắt/ Tiếng dương cầm vang trong đêm se sắt/ Hà Nội bồng bềnh trong một tiếng nhạc rơi... Anh đã nhắn nhủ tôi rằng: Em hứa rồi trong câu thơ chẳng nói/ Hà Nội chờ, phố và anh vẫn đợi/ Gọi lại mùa thương em theo gió cùng về. Biết tôi về, chàng lãng tử phố Giảng khi ấy còn bận bịu dưới quê nghe tin em gái vùng cao về thì vội vã chạy xe 30km trở lại thành phố để gặp em. Một già một trẻ ngơ ngác kiếm tìm bên Hồ Gươm tấp nập lúc đêm về. Một niềm thương dành cho người em gái nhỏ chân quê: Hà Nội về đêm thăm thẳm mặt hồ/ Ghế đá Hồ Gươm viết câu thơ trộm nhớ/ Hàng liễu rủ buông khi mùa gió trở/ Hà Nội em về, nỗi nhớ… về theo.

Tình cảm của những người bạn nơi đây đã dành cho tôi, những kỉ niệm đẹp đẽ về Hà Nội và tình yêu dành cho Hà Nội vẫn được tôi giữ gìn một cách trân trọng. Dù ở xa nhưng hằng ngày tôi vẫn có thể cảm nhận một Hà Nội đẹp đẽ, nên thơ trong những ca khúc của Phú Quang viết về Hà Nội, từ những bức hình của anh bạn nhiếp ảnh ghi lại khoảnh khắc của Hồ Tây những khi hoàng hôn buông, Trấn Quốc uy nghiêm, tháp cổ rêu phong mặc trầm, những con đường mùa thay lá, mười hai mùa hoa thay nhau vào phố... Tôi ước mong Hà Nội sẽ có thêm nhiều cây xanh để bầu không khí bớt ô nhiễm, dịu bớt cái oi nóng mùa hè, những di tích, danh thắng được giữ gìn thật tốt... để thành phố này đẹp hơn đúng như cái tên gọi “Hà Nội - Thành phố vì hòa bình”.

Hai năm dịch Covid-19, tôi lỡ hẹn với Hà Nội, hè năm nay tôi lại lỡ tiếp. Tôi nhớ da diết, mong về thăm lại một Hà Nội hào hoa còn nhiều lạ lẫm, một Hà Nội nên thơ và chân thành. Tôi nợ Hà Nội hay Hà Nội còn nợ tôi một dịp về cuối thu, đầu đông để được đắm mình trong hoàng hôn tráng lệ của Hồ Tây bên Quảng Bá, lang thang giữa chợ Hoa đêm thơm ngát, rực rỡ sắc màu các loại hoa, trên cây cầu Long Biên chứng nhân lịch sử, trên những con đường lá trút hao vàng, thưởng thức món ăn và hòa mình vào cái tấp nập của phố cổ lúc lên đèn... Và tôi biết: Hà Nội vẫn chờ, phố thì vẫn đợi, gọi lại mùa thương em theo gió cùng về.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Hoàng Thị Bích Loan. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Dễ gì quên, ơi Hà Nội mến thương!
    Ra Hà Nội chơi nhé! Hà Nội mùa này đẹp lắm! Lời mời gọi của bạn bè khiến lòng tôi náo nức, xôn xao. Đã lâu rồi tôi chưa về thăm lại Hà thành xưa nhưng những kỷ niệm về Hà Nội, về thành phố tôi một lần đến cứ sống mãi trong lòng.
(0) Bình luận
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Cơ hội khám phá “Những phát hiện khảo cổ từ Vườn Chuối” tại Bảo tàng Hà Nội
    Ngày 9/11/2025, tại Bảo tàng Hà Nội (đường Phạm Hùng, phường Từ Liêm), Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội đã tổ chức khai mạc trưng bày chuyên đề “Những khám phá khảo cổ từ Vườn Chuối” và công bố kết quả nghiên cứu khoa học di tích khảo cổ học Vườn Chuối năm 2025.
  • "Mỗi người dân Hà Nội là một kênh gìn giữ - kết nối di sản"
    Với Festival Thăng Long - Hà Nội lần đầu tiên tổ chức, Ban tổ chức mong muốn: Mỗi người dân sẽ tự mang trong mình hồn cốt của lịch sử, văn hóa Thủ đô ngàn năm văn hiến, mỗi người dân là một “di sản” hiện hữu trong cuộc sống hằng ngày, vừa là quá khứ, vừa là hiện tại và vừa kết nối tương lai. Phóng viên đã cuộc trò chuyện với bà Bạch Liên Hương, Giám đốc Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội xung quanh Festival Thăng Long - Hà Nội năm 2025.
  • Phát động cuộc thi “Kính Vạn Hoa mở ra thế giới…”
    Nhân dịp kỷ niệm 30 năm ra mắt bộ truyện “Kính Vạn Hoa” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh - một trong những tác phẩm kinh điển của văn học thiếu nhi Việt Nam, Nhà xuất bản Kim Đồng vừa phát động cuộc thi Viết & Vlog “Kính Vạn Hoa mở ra thế giới…”.
  • "Sông Hồng gọi, đại ngàn reo" – Âm vang cồng chiêng giữa lòng Thăng Long - Hà Nội
    Tối 6/11, đêm nhạc “Sông Hồng gọi, đại ngàn reo” nằm trong khuôn khổ Festival Thăng Long - Hà Nội 2025, đã diễn ra tại hồ Văn (Văn Miếu - Quốc Tử Giám).
  • Câu lạc bộ Life's So Drama: Nơi đam mê kịch nghệ được chắp cánh
    Life’s So Drama là Câu lạc bộ (CLB) Kịch nghệ đầu tiên và duy nhất được thành lập và duy trì bởi các học sinh và cựu học sinh Trường THPT chuyên Hà Nội – Amsterdam (Hà Nội). Tiền thân, CLB được thành lập và duy trì bởi các học sinh và cựu học sinh Trường THPT chuyên Hà Nội – Amsterdam, nhưng vài năm trở lại đây, CLB đã mở rộng phạm vi hoạt động ra các trường THPT trên toàn địa bàn thành phố Hà Nội.
  • Nhà hát Kịch Việt Nam giới thiệu chuỗi chương trình nghệ thuật đặc biệt mang tên "Âm vang người lính"
    Nhà hát Kịch Việt Nam giới thiệu chuỗi chương trình nghệ thuật đặc biệt mang tên "Âm vang người lính" với sự trở lại của ba vở kịch từng “gây sốt” trên sân khấu: Đêm trắng, Biệt đội Báo Đen và Bão tố Trường Sơn. Các vở diễn sẽ được tổ chức tại Nhà hát Kịch Việt Nam (số 1 Tràng Tiền, phường Cửa Nam, Hà Nội).
  • Nhà hát Lớn Hà Nội kể chuyện di sản 115 năm bằng ánh sáng và công nghệ
    Lần đầu tiên trong lịch sử, Nhà hát Lớn Hà Nội tạm khép lại cánh cửa biểu diễn thường nhật để trở thành chính "sân khấu của mình". Toàn bộ không gian như từ sảnh đón, cầu thang, khán phòng đến mái vòm được "đánh thức" bằng ánh sáng, hình ảnh và âm thanh, tái hiện ký ức hơn một thế kỷ của di sản kiến trúc. Dự án "115 năm Nhà hát kể chuyện – Di sản cất lời bằng ánh sáng và công nghệ" là dự án nghệ thuật đặc biệt nhân dịp kỷ niệm 115 năm ngày khánh thành Nhà hát Lớn Hà Nội, công trình kiến trúc mang đậm dấu ấn lịch sử và là biểu tượng văn hóa của Thủ đô.
  • Hà Nội lan tỏa phong trào thôn, tổ dân phố văn hóa tiêu biểu
    Phát biểu khai mạc Sơ khảo Liên hoan Thôn, Tổ dân phố văn hóa tiêu biểu Thành phố Hà Nội năm 2025, Phó Giám đốc Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội Phạm Xuân Tài, nhấn mạnh: “Liên hoan không chỉ là dịp để biểu dương, tôn vinh những tập thể tiêu biểu trong phong trào, mà còn là một nhịp cầu nối để phong trào tiếp tục lan tỏa mạnh mẽ và bền vững trong bối cảnh thực hiện mô hình chính quyền đô thị hai cấp”.
  • Hoàn thiện thể chế để công nghiệp văn hóa trở thành động lực phát triển bền vững
    Ngày 4/11, Viện Văn hóa, Nghệ thuật, Thể thao và Du lịch Việt Nam (Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) phối hợp cùng UBND phường Cửa Nam (TP Hà Nội) tổ chức hội thảo khoa học "Cơ sở lý luận và kinh nghiệm quốc tế về hoàn thiện thể chế phát triển các ngành công nghiệp văn hóa, nhằm góp phần tạo động lực phát triển nhanh và bền vững đất nước trong điều kiện mới".
  • Thành lập Hội đồng cấp thành phố xét tặng danh hiệu "Nghệ nhân Nhân dân", "Nghệ nhân Ưu tú" nghề thủ công mỹ nghệ năm 2025
    Chủ tịch UBND TP Trần Sỹ Thanh đã ký ban hành Quyết định số 5425/QĐ-UBND ngày 03/11/2025 về việc thành lập Hội đồng cấp thành phố xét tặng danh hiệu "Nghệ nhân Nhân dân", "Nghệ nhân Ưu tú" nghề thủ công mỹ nghệ năm 2025 và Tổ thư ký giúp việc Hội đồng.
Hà Nội và tôi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO