Bản nhạc êm đềm có tên là Hà Nội

Phan Xuân Hậu| 03/12/2022 09:12

Mười tám tuổi, lần đầu đến Thủ đô vào một ngày mùa hè, Hà Nội năm đó (1992) khác xa Hà Nội bây giờ nhưng những nét văn hóa truyền thồng thì vẫn không khác nhiều. Tôi được đi dạo những nơi mà nhiều bạn cùng trang lứa ở quê hương phải hàng chục năm sau mới có được.

1509277269-y-nghia-con-so-36-pho-phuong-ha-noi-1(1).jpg
Hà Nội êm đềm (ảnh minh hoạ)

Đầu tiên là hồ Hoàn Kiếm lung linh màu huyền thoại. Rồi đến chùa Một Cột lưu dấu tích lịch sử nghìn năm. Đến lăng Bác trang nghiêm thành kính và hồ Tây mênh mông gió như thổi hồn người về lại tháng năm xưa.

Hà Nội, Hà Nội. Nơi lưu giữ ký ức hào hùng của dân tộc và là nơi cả nước trông mong như hướng về ánh mặt trời vào mỗi bình minh tỏa sáng.

Hà Nội. Nơi những con người có truyền thống văn hóa thấm vào hồn cốt khó lẫn với bất cứ một nơi nào. Hà Nội với tôi khi đó như một kho truyện cổ tích và tôi như một đứa trẻ ưa khám phá.

Nhưng rồi, cuộc sống cuốn tôi vào những chặng đường mới ở đất phương nam nắng và gió. Cho mãi đến 15 năm sau thì tôi mới có dịp đến Thủ đô lần thứ hai.

Lần này, Hà Nội tuy đã khác xưa nhiều với những đường phố văn minh hiện đại hơn nhưng hồn cốt Hà Nội thì vẫn như mạch ngầm không bao giờ ngừng chảy. Tôi cứ đi lang thang để lại được đắm mình trong hồn phố Thủ đô.

Bước vào khuôn viên của nhà thơ Nguyễn Bảo Sinh ở đường Trương Định. Tôi lại được tình cờ giao lưu gặp gỡ với chủ nhân và những vị khách là những văn nhân nổi tiếng. Họ là nhà văn Nguyễn Huy Thiệp và những văn nghệ sỹ tên tuổi khác. Tuy chỉ là một gã nhà quê ở miền Trung ra Thủ đô nhưng tôi được họ tiếp chuyện bình đẳng và thân tình như tiếp một người quen lâu ngày gặp lại.

Rồi những lần khác ra Thủ đô sau đó là một lần được khám phá thêm một tầng vỉa của đất văn hiến nghìn năm.

Đại gia đình chúng tôi có nhiều người thân định cư ở Hà Nội. Chú ruột tôi, nhà thơ Phan Xuân Hạt là thế hệ thứ nhất (chú Phan Xuân Hạt là hội viên kỳ cựu của Hội nhà văn Việt Nam, nguyên trưởng phòng văn học nhà xuất bản Thanh Niên, người có thơ dịch ra nhiều thứ tiếng và có một chùm thơ viết bằng tiếng Pháp đã từng được đích thân tổng thống Pháp Jacque Chirac trực tiếp viết thư khen). Những người thân còn lại của chúng tôi ở Thủ đô là người Hà Nội đời thứ hai, thứ ba. Những lúc có công buổi thì họ từ Hà Nội về quê một vài ngày rồi lại ra đi. Còn chúng tôi cũng vậy, ra Hà Nội chỉ độ một vài ngày mà lâu nhất là vài tuần rồi lại về quê. Sự giao thoa đó như một tiếng đàn hòa âm phối khí để âm thanh Hà Nội văng vẳng đâu đây.

Và mỗi lần nhớ về Thủ đô là một lần tôi như được nghe một bản nhạc dịu êm cho tâm hồn rộng mở.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Phan Xuân Hậu. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Nhớ Hà Nội!
    Từ tỉnh lẻ lên Hà thành, tôi thường chạy xe đi dọc các con phố và cảm nhận . Bên cạnh cái đông đúc chen chúc và chật chội của một thành phố quá tải vì ô nhiễm, đầy mùi khói bụi là nét tinh tế thanh lịch cùng những vẻ đẹp cổ kính nên thơ.
(0) Bình luận
  • Yêu say mùa thu Hà Nội
    Có lẽ trong bốn mùa, mùa thu để lại trong lòng người nhiều cảm xúc nhất. Cũng là tiết trời thu miền Bắc nhưng thu Hà Nội khác hẳn với những nơi khác, thu Hà Nội rất riêng, rất độc đáo. Thu Hà Nội khiến cho lòng ta lâng lâng, xao xuyến, say đắm khôn nguôi.
  • Sơn Đồng - Nơi thổi hồn vào gỗ
    Xã Sơn Đồng, huyện Hoài Đức nằm ở ngoại thành Hà Nội, cách trung tâm thủ đô khoảng chừng gần hai chục cây số về phía Tây, không chỉ nổi tiếng là đất khoa bảng mà còn được nhiều người trong và ngoài nước biết đến là một làng nghề làm đồ thờ và tượng gỗ, đặc biệt là tượng phật, tượng thánh.
  • Hà Nội của tôi
    Hà Nội của tôi! Những năm tuổi thơ tôi thích cùng chúng bạn đi tàu điện leng keng ra Bờ Hồ chơi. Chúng tôi chạy lăng xăng trên cầu Thê Húc, chiếc cầu nhỏ cong cong như đi vào cổ tích, cùng ngắm những làn sóng lăn tăn lấp lánh trong nắng ban mai, cùng háo hức chờ ông Rùa nổi lên mặt nước, như chờ xem truyền thuyết Hồ Gươm. Tôi cũng rất thích trò chơi trốn tìm, núp mình sau những thân cây cổ thụ nghiêng nghiêng bên hồ, ngồi ngắm tháp rùa, đón làn gió mênh mang thổi qua mặt hồ xao động và thưởng thức kem Tràng Tiền. Chúng tôi có tuổi thơ thật êm đềm và lúc đó chúng tôi không hề biết chiến tranh đang đến rất gần.
  • Hoài niệm Phớớ ơơơ!!!
    Hà Nội rực rỡ sang xuân, dịu dàng mùa thu gió heo may, tĩnh lặng trước trời đông buốt giá để rồi lại bừng lên nắng vàng gay gắt đón hè về. Thủ đô bốn mùa đều mang vẻ đẹp và thức quà riêng cho những con người biết tận hưởng và nâng niu. Những tháng hè oi ả đã ghé thăm thành phố mà tôi yêu, chốn Hà thành vốn yên bình giờ đây căng mình trước vòng xoáy cuộc sống và sự khắc nghiệt của thời tiết.
  • "Hoa" trong Hà Nội
    Từ bé, tôi ấp ôm giấc mộng được sinh sống và học tập ở Thủ đô Hà Nội mặc dù tôi chỉ biết đến Hà Nội qua ti vi và những mùa hoa bà kể. Hà Nội 12 mùa hoa, bà đều đưa tôi lạc vào những khung trời nên thơ, cổ tích. Tôi cũng mang trong mình nỗi bâng khuâng, bồi hồi xao xuyến như kiểu mình là đứa con xa quê vọng nhớ về cố hương của mình vậy. Mặc dù từ nhỏ tới lớn, tôi chưa hề được đặt chân đến Hà Nội để chiêm ngưỡng trực tiếp vẻ dịu dàng đằm thắm, đường phố nên thơ với những cánh hoa rụng rơi phủ khắp lối về.
  • Có một mùa lá rụng trong ký ức ở Hà Nội
    Sáng nay, khi mải mê với công việc ở văn phòng trong một tòa cao ốc ngột ngạt giữa Sài Gòn, tôi bất ngờ nhận được tấm bưu thiếp nhỏ từ cô bạn thân đang sống ở Hà Nội. Khẽ khàng mở chiếc phong bì chứa tấm bưu thiếp, lòng tôi chợt nao nao khi nhìn thấy hình ảnh cả góc phố ngập tràn lá vàng. Chợt nhớ chỉ cần bước sang tháng 10 cũng chính là thời điểm cuối mùa thu ở Hà Nội, khi thời tiết bắt đầu se sắt lạnh vào những buổi sớm mai, gió heo may lành lạnh phủ đầy khắp ngõ và hương hoa sữa cũng bắt đầu ngạt ngào t
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Bản nhạc êm đềm có tên là Hà Nội
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO