Hà Nội - một chút thu

Nguyễn Thị Hồng Hạnh| 29/11/2022 15:24

Tôi không sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, có chăng chỉ là những năm học đại học được là sinh viên Thủ đô. Nhưng tôi yêu Hà Nội, yêu mùa thu Hà Nội qua những bài thơ, bài hát với “Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội/ Những phố dài xao xác hơi may” ( Nguyễn Đình Thi). Cái chớm lạnh, cái xao xác hơi may những ngày đầu thu cứ cuốn tôi vào tình yêu với nơi không phải chôn nhau cắt rốn của mình.

thu(1).jpg
Hà Nội vào thu (ảnh minh hoạ)

Tôi nhớ khi còn là sinh viên đại học Sư phạm Hà Nội vào những ngày đầu thu tôi cùng cô bạn thân thả bước trên con đường Cổ Ngư trong cái nắng vàng ươm như mật. Gió sẽ lay cho lá chơi vơi rải đều trên mặt phố. Con đường lung linh giọt nắng đưa bước chân tôi đến với Hồ Tây. Vẫn còn đó những cánh Sâm Cầm trao mình trên sóng nước gọi về một thuở kinh thành vàng son trong thế rồng bay khao khát. Và không thể bỏ qua được món bánh tôm Hồ Tây mà không chỉ những sinh viên ngoại tỉnh chúng tôi thích. Đó còn là nỗi nhớ, là kỷ niệm của người Hà Nội, dù đang sinh sống hay đã đi xa Hà Nội.

Cứ lang thang qua từng con phố nhỏ của Hà Nội trong những ngày thu rồi cuối cùng vẫn dừng chân nơi Hồ Gươm. Tay khẽ vin nhành liễu rủ đang soi bóng trong con sóng lăn tăn mà như gặp lại bóng người xưa trong trang thơ cố nhân: “Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo/ Nền cũ lâu đài bóng tịch dương” (Bà Huyện Thanh Quan). Hồ Gươm trong tiết thu trong xanh vời vợi. Bóng trời lồng bóng liễu lung linh mà cứ ngỡ thấp thoáng bóng gươm thần của vua Lê vừa gửi lại cụ Rùa sau khi đã hoàn thành nghiệp lớn.

Tôi phải lòng Hà Nội từ đó để bây giờ khi đã ở tuổi đầu pha sương trắng mới trở lại nơi mình cũng từng lang thang mỗi ngày chủ nhật. Đây cũng là lần đầu tiên được hưởng trọn vẹn một thu Hà Nội. Cảm xúc ấy dẫn tôi tìm lại những con đường xưa cũ. Vẫn Hồ Gươm một sớm thu nhè nhẹ hơi may, vẫn mặt hồ lung linh mây trời và những người Hà Nội đang thư thả tập thể dục buổi sáng, đang thong dong đạp xe đạp quanh hồ. Và cả những con người đang hối hả cho một ngày làm việc mới. Đường quanh Hồ Gươm mơ màng trong sáng mùa thu. Bầu không khí như mang vị ngòn ngọt thấm trong từng hơi thở. Bỗng nhiên tôi cũng muốn nhún nhảy theo điệu nhạc tập dân vũ của hội các bà các mẹ trên khuôn viên của hồ. Thu Hà Nội hối hả mà vẫn thanh nhàn thế đó. Nét thanh nhàn của người Hà Nội in trong dáng ngồi của các cụ già đang nhâm nhi chén trà sen buổi sáng, trong cái thư thả lật từng tờ báo đọc tin của bác tài xế taxi khi chờ khách.

Lần này về Hà Nội tôi gặp lại một kỷ niệm đã xa. Đó là cốm làng Vòng. Khi còn là sinh viên nghe mọi người ca ngợi cốm làng Vòng nên tôi và cô bạn thân quyết tâm phải thưởng thức bằng được. Cũng tại nhà thơ Nguyễn Đình Thi đã tả hương cốm hấp dẫn quá “gió thổi mùa thu hương cốm mới” mới như thế nào nhỉ? Thế là đợi cho bằng đến mùa thu để tìm mua cốm làng Vòng. Mà ngon thật. Ăn rồi dư vị còn theo tôi suốt gần nửa thế kỷ qua.

Nhìn gói cốm từ chị bán hàng trao cho tôi hồi hộp mở. Cẩn thận tháo sợi rơm vàng ươm buộc phía ngoài, giở lớp lá sen gói ra. Một mầu xanh mát mắt, một hương thơm thoảng nhẹ qua. Tôi khẽ nhón nhúm cốm thả vào miệng. Dẻo, ngọt thơm hoà quyện. Chị bán hàng dúi vào tay tôi quả chuối tiêu lốm đốm trứng cuốc nói: ăn cốm Vòng phải ăn kèm với chuối mới đúng khẩu vị người Hà thành. Chắc bác mới ăn cốm lần đầu ạ. Tôi cười và thú thật đây là lần thứ hai. Lần đầu ăn khi là sinh viên chỉ để biết thế nào là cốm làng Vòng Hà Nội. Giờ biết thêm một thú vui thưởng thức cốm đất kinh kỳ nữa.

Hà Nội đó. Hà Nội đâu chỉ để nhớ với 36 phố phường 5 cửa ô, với đài nghiên tháp bút, với những danh thắng, những lịch sử vàng son. Hà Nội còn để nhớ với sắc thu vàng lãng đãng giăng giăng trên mặt hồ, với sắc thu vàng rải thảm lá trên những con đường. Nhớ thu Hà Nội là nhớ tới hương trà sen, hương cốm Vòng “thơm trong bàn tay nhỏ”.

Một chút thôi. Một chút thu Hà Nội mà tôi phải lòng cả một phần đời.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Nguyễn Thị Hồng Hạnh. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Cẩm nang tôi - có Hà Nội lâu rồi
    Có một Hà Nội rộng dài văn hiến, sắc nước hương trời luôn níu giữ trái tim tôi. Tôi chẳng có gì dành tặng cho mảnh đất ôn nhu đẹp đẽ ấy ngoài tấm thịnh tình của một người tỉnh lẻ chân quê. Yêu thương này tôi muốn nói. Nỗi nhớ này tôi muốn gọi. Hà Nội của tôi, ''quốc hồn quốc tuý'' của dân tộc Việt Nam tôi. Tâm thế ''rồng cuộn, hổ ngồi'' đã trải qua bao biến cố thăng trầm theo dấu hài lịch sử.
(0) Bình luận
  • Nhớ Tết ở khu gia đình Hà Nội thời chưa xa
    Chúng ta, ai cũng có những năm tháng không thể nào quên. Cho dù những năm tháng ấy cuộc sống chưa hẳn đã thật tốt, chưa no đủ dư thừa. Trong sự thiếu thốn triền miên về vật chất thì tình người, sự sẻ chia lại ăm ắp như bát nước đầy, để rồi in sâu vào tâm thức như một quãng đời đã được lập trình trong bản đồ số mệnh.
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Hội Văn nghệ dân gian Hà Nội: Nỗ lực gìn giữ và lan tỏa giá trị văn hóa dân gian
    Sáng 18/12, tại khách sạn La Thành (Hà Nội), Hội Văn nghệ dân gian Hà Nội đã tổ chức hội nghị tổng kết hoạt động năm 2025 và triển khai phương hướng, nhiệm vụ năm 2026. Đây là dịp để Hội nhìn lại một năm hoạt động trong, đồng thời xác định những định hướng quan trọng cho năm 2026.
  • Nhìn lại hành trình ba thập kỷ của “Kính vạn hoa”
    Nhân dịp kỷ niệm 30 năm ra đời bộ sách “Kính vạn hoa” (1995-2025), vào sáng ngày 20/12/2025, tại Nhà Thiếu nhi TP. Hồ Chí Minh, Nhà xuất bản Kim Đồng sẽ tổ chức chương trình giao lưu, ký tặng và trao giải cuộc thi viết và vlog “Kính Vạn Hoa mở ra thế giới…” nhằm tôn vinh một trong những bộ sách kinh điển của văn học thiếu nhi Việt Nam, đồng thời tri ân các thế hệ bạn đọc đã lớn lên cùng tác phẩm.
  • Cuốn sách dành cho cha mẹ của những đứa trẻ ghét viết
    Trong ký ức của không ít người trưởng thành, viết từng là một áp lực kéo dài suốt những năm tháng đi học: sợ sai chính tả, sợ bị chấm điểm thấp, sợ viết không đúng ý thầy cô. Nỗi sợ ấy, theo Julie Bogart (tác giả cuốn sách) không chỉ tồn tại ở trẻ em mà còn in hằn trong người lớn. Thực tế đó đã thôi thúc bà viết “Cuốn sách dành cho cha mẹ của những đứa trẻ ghét viết” như một lời mời gọi các bậc phụ huynh thay đổi cách nhìn nhận và đồng hành cùng việc viết của trẻ em. Cuốn sách do Nhà xuất bản Thế giới và Công ty Cổ phần Xuất bản & Dữ liệu ETS liên kết xuất bản, vừa ra mắt bạn đọc.
  • [Podcast] Đền Tháp Thượng – Nơi lưu giữ lịch sử, văn hóa xứ Đoài
    Đan Phượng là một vùng đất ven đô yên bình, nơi những nếp làng cổ đã góp phần tô đậm nên bản sắc văn hóa vùng đất xứ Đoài. Trong dòng chảy ấy, đền Tháp Thượng tại Đan Phượng không chỉ là một công trình kiến trúc cổ kính, mà còn là biểu tượng cho tinh thần cộng đồng, đạo lý “uống nước nhớ nguồn” của dân tộc Việt Nam nói chung.
  • Phó Thủ tướng Hồ Quốc Dũng chúc mừng Giáng sinh Tổng Giám mục Tổng giáo phận Huế
    Phó Thủ tướng Chính phủ Hồ Quốc Dũng cùng đoàn công tác đến thăm và chúc mừng Giáng sinh tại Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận Huế.
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội - một chút thu
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO