Vị ngọt ngào trong buổi chiều đông

Nguyễn Thanh Thủy| 22/11/2022 09:24

Người ta thường thích mùa xuân bởi sự ấm áp, và những gam màu sặc sỡ; hay mùa hè mùa của những chuyến đi bổ ích, lý thú. Còn tôi lại có sở thích gàn dở khác người. Tôi yêu mùa đông với cái rét tái tê; cảnh vật tiêu điều, xơ xác. Tôi yêu những buổi chiều mùa đông lất phất những chùm mưa bụi bay bởi nó đánh thức tôi trở về kí ức ngọt ngào của tuổi trẻ. Tôi nhớ về anh cùng những buổi chiều đông ngọt ngào ngày ấy.

dong2(2).jpg
Những buổi chiều mùa đông thiếu anh con đường trở lên dài dằng dặc (Ảnh minh hoạ)

Hà Nội nơi tôi chỉ là vị khách đến rồi lại đi. Nhưng thời gian ở Hà thành với tôi là những ngày đáng nhớ. Khoảng thời gian đẹp nhất của tuổi thanh xuân tôi đã gửi lại đất Hà thành nơi ấy có anh – người đã đánh thức trong tôi những xúc cảm khó phai. Tôi yêu Hà Nội bởi nơi ấy có anh.

Ngày ấy, khi tôi tròn mười tám tuổi, tôi tự hào trở thành sinh viên Hà thành phồn hoa. Từ miền quê nghèo lam lũ lên thành phố, tất cả thật lạ lẫm. Từ góc phố nhỏ, từ con đường tới giảng đường hay ghế đá ven hồ rồi vườn cây ngập tràn hương sắc… tất cả đều thật quyến rũ.

Tôi có sở thích hay đi bộ một mình sau mỗi lần tan lớp để vãn cảnh và để tìm một khoảng tĩnh sau những giờ học ồn ào. Tôi nhớ nhất buổi chiều hôm ấy, lúc tan học cũng là lúc trời nhá nhem. Phố phố lên đèn. Nhà lên đèn. Những cơn gió lạnh, cùng với chùm mưa lất phất mang đến cái lạnh tái tê. Tôi dựa mình nơi ghế đá bên hàng cây ven hồ chờ những hạt mưa ngưng lại để về xóm trọ. Buổi chiều mùa đông Hà Nội không khí như trầm buồn hơn nhưng sự xuất hiện của những đôi tình nhân ngả đầu vào nhau xua tan đi giá lạnh. Gánh hàng rong loẹt quẹt trên đường trở về tổ ấm sau một ngày vất vả. Mùi phở nóng thơm phức từ quán phở bốc lên ngun ngút khiến bụng tôi đói cồn cào.

Mưa nặng dần. Hạt mưa thấm vào áo khiến toàn thân tôi run rẩy. Khi tôi tỉnh dậy thấy mình trong căn phòng ấm áp. Anh – chàng trai Hà thành lịch lãm đã đưa tôi về đây ngồi bên cạnh cho đến khi tỉnh hẳn.

Tôi tỉnh dậy thấy anh vui mừng ra mặt. Anh hỏi tôi: Cô bé đỡ chưa, ăn cháo nhé.

Lần đầu tôi được ăn bát cháo nóng hổi mà ngon đến vậy. Cháo cũng chẳng có gì cầu kì, chỉ ít cháo trắng rắc ít hành lá dậy mùi thơm. Anh bón cháo cho tôi nhẹ nhàng nói:

- Cháo chính tay anh nấu, cô bé nhớ ăn hết nhé.

Sau buổi chiều mùa đông ấy cùng bát cháo hành nóng hổi chứa chan tình cảm của anh, tôi và anh trở thành những người bạn thân thiết.

Sau này, những buổi chiều mùa đông với tôi không còn lạnh như trước nữa bởi có bước chân anh sánh bước trên những nẻo đường, có bàn tay anh nắm thật chặt mỗi khi nỗi buồn bủa vây, cô đơn giằng xé. Mỗi lúc bên anh những buổi chiều mùa đông như ấm lại. Hình bóng anh xuất hiện trong những giấc mơ dở dang buổi sớm mai. Những buổi chiều mùa đông thiếu anh con đường trở lên dài dằng dặc.

Tôi nhớ cũng vào một buổi mùa đông, anh hẹn tôi nơi chốn cũ. Tôi đã mơ và chờ đợi về những lời tỏ tình dễ thương. Hồ Tây lặng gió, những cặp tình nhân đang nắm tay nhau dạo bên hồ. Anh từ từ xuất hiện với dáng vẻ đầy lịch lãm . Hôm ấy, anh đã đưa tôi đi thật nhiều nơi, cho tôi ăn tất cả những món tôi thích. Lúc tạm biệt, anh nhìn tôi thật lâu và nói:

- Anh sắp phải đi du học ở một nơi rất xa đây. Cũng chưa biết bao lâu anh sẽ trở về. Anh mong em hạnh phúc và nhớ về anh như một người anh trai em nhé.                                                                                   Anh nhìn tôi thật lâu, rồi đôi chân vô tình quay bước. Tôi đứng như chết lặng nhìn anh xa dần và mất hút. Từ đó những buổi chiều mùa đông với tôi lại trở lên lạnh lẽo, cô đơn…. Trên nẻo đường quen thuộc tôi trở thành lạc lõng. Những kỉ niệm trong tôi về anh như hiện về nguyên vẹn. Tôi nhớ anh… tôi nghĩ về anh ngay cả trong những giấc mơ chẳng tròn.                                                                          Thời gian dần giúp tôi vơi đi nỗi nhớ và rồi kí ức về anh tôi xếp lại một bên để tiếp tục với những công việc bộn bề.

Bao năm rồi tôi lại quay về Hà Nội như một vị khách về chơi chốn cũ. Mỗi nẻo đường, mỗi góc phố khiến tôi nhớ về anh- chàng trai Hà thành năm ấy. Có thể giờ này, anh đã có một cuộc sống viên mãn và chẳng còn nhớ gì cô bé năm xưa. Nhưng với tôi, anh vẫn là một người thật đặc biệt. Cảm ơn anh đã cho tôi những buổi chiều mùa đông ngọt ngào.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Nguyễn Thanh Thủy. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Mùa đông Hà Nội - nhớ cái rét lạnh cóng
    Hà Nội khi nhỏ, mỗi khi bố mẹ dẫn tôi về thăm, thường là dịp hè, khi tôi không phải đi học. Bố mẹ bảo mùa hè được nghỉ dài ngày, thích hợp để cả gia đình từ miền Nam ghé về miền Bắc để thăm hỏi, gặp gỡ họ hàng.
(0) Bình luận
  • Hà Nội trong mắt tôi
    Tôi sinh ra và lớn lên nơi mảnh đất phương Nam đầy nắng gió. Mỗi lần nhắc đến Hà Nội trái tim tôi lại xuyến xao. Tôi luôn ao ước được chiêm ngưỡng vẻ rêu phong cổ kính. Được đắm mình trong tiết thu se sắt hay cái giá rét của ngày đông phố cổ. Được ngắm nhìn những phụ nữ Hà Thành, với nét duyên dáng đặc trưng của mình.
  • Bún riêu cua, ký ức khó quên về Hà Nội
    Thi thoảng, vào những buổi trưa oi nồng ở Sài Gòn, tôi cùng một vài người bạn lại ghé ngang gánh bún riêu cua của bà cụ Tứ. Thay vì chọn gọi cơm về văn phòng để ăn, chúng tôi lại thích ngồi ở một góc vỉa hè, thưởng thức món ăn dân dã này. Đôi lần, có dịp trò chuyện, nghe cách phát âm, bà cụ tò mò thăm hỏi: “Cháu là người Hà Nội sao? Nhìn cháu thường xuyên đến ủng hộ gánh bún riêu kiểu Bắc của bà khiến bà đoán thế. Bún riêu đúng là thức quà mà ai đi xa Thủ đô cũng phải nhung nhớ, cháu nhỉ?”. Mấy lời của bà cụ khiến biết bao hoài niệm về tuổi thơ của tôi về Hà Nội phút chốc quay trở về.
  • Một thoáng chùa Vô Vi
    Chùa Vô Vi cách trung tâm thủ đô khoảng chừng hai mươi lăm cây số theo đường chim bay, nếu đi theo đại lộ Thăng Long đến đoạn đê tả Đáy ở Song Phương - An Thượng (Hoài Đức) thì rẽ trái đi về phía tỉnh lộ 72 qua Vân Côn (Hoài Đức) rồi qua sông đến địa phận huyện Quốc Oai, tiếp tục xuôi theo đê hữu Đáy để sang huyện Chương Mỹ, đi qua đình So, chùa Trăm Gian đến thôn Long Châu thuộc xã Phụng Châu là đến cụm di tích núi Trầm, nơi có chùa Vô Vi rêu phong, bình yên, lặng lẽ gác mình trên đỉnh núi.
  • Cháo đậu cà, ký ức mãi thương về Hà Nội
    Một sáng trời se lạnh ở Đà Lạt, ngồi ở góc vườn xanh mát, bưng chén cháo cá nóng hổi, lòng tôi không khỏi xao xuyến nhớ Hà Nội. Dẫu đất Hà Nội vốn nổi tiếng với nhiều món ăn đặc sắc nhưng trong kí ức tôi vẫn hoài nhớ một món ăn bình dị được ăn từ những ngày còn thơ. Đó chính là món cháo đậu ăn với cà.
  • Đi giữa trời thu Hà Nội
    Một ngày lưng chừng thu… Vũ khúc chim khuyên buổi sáng làm ngọt thêm khoảnh khắc nắng chênh chao trên cao. Mùa Thu. Vạn cổ tới kim muôn đời vẫn thế! Cứ chơi vơi heo may; cứ ngập ngừng lá đổ; Cứ cái nắng mật ngợp hồn say; cứ mưa; cứ nắng đan xen ngày tiếp ngày không hẹn trước. Cái cảm giác chơi vơi thiếu tự chủ bỗng chốc lên ngôi. Ban mai một ngày mới đưa bước chân tôi trở về với mùa thu Hà Nội.
  • Quay trở lại Hồ Tây vào mùa thu Hà Nội
    Tôi trở lại Hà Nội vào một đêm muộn vì máy bay delay đến tận 4 giờ đồng hồ. Hà Nội đón tôi khi mùa hè đã hết. Thủ đô đang bước vào những ngày đầu thu tháng Tám, thời tiết dịu dàng đến kỳ lạ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Cầu Long Biên cần được coi là Di sản đô thị của Thủ đô Hà Nội
    Theo TS.KTS Nguyễn Hoàng Minh, Phó Trưởng khoa Sau Đại học - Trường Đại học Kiến trúc Hà Nội, cầu Long Biên và Công viên Văn hóa Bãi Giữa sông Hồng cần được nhìn nhận là Di sản đô thị của Thủ đô Hà Nội.
  • 19 tác phẩm về lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật được tặng thưởng
    Lễ trao Tặng thưởng các tác phẩm lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật xuất bản năm 2022 sẽ diễn ra vào tối 6/12 tại Hà Nội.
  • Sân khấu Việt - Hàn chi trăm triệu tìm kịch bản đặc sắc cho trẻ em Việt Nam
    “Cuộc thi sáng tác kịch bản sân khấu cho trẻ em tại Việt Nam” do Nhà hát Tuổi trẻ (Việt Nam) phối hợp với Nhà hát Sangsangmaru (Hàn Quốc) tổ chức. Tác phẩm đạt Giải nhất cuộc thi sẽ được nhận phần thưởng trị giá 100 triệu đồng.
  • Fortech khai trương cơ sở sản xuất mới tại Việt Nam
    Ngày 5/12, Công ty TNHH Fortechvn (Fortech) chính thức khai trương tại Khu công nghiệp Quế Võ 2, xã Ngọc Xá, thị xã Quế Võ, tỉnh Bắc Ninh. Cột mốc quan trọng này nêu bật cam kết của Fortech trong việc mở rộng toàn cầu hóa, điều này không chỉ mang lại cơ hội việc làm mà còn giúp thúc đẩy phát triển công nghiệp và kinh tế địa phương.
  • Sa Pa đã có khách sạn dành cho du khách là người Hồi giáo
    Khách sạn Charm Sapa, thị xã Sa Pa, tỉnh Lào Cai vừa thiết lập và công bố điểm lưu trú và phục vụ thực phẩm Halal dành cho khách du lịch Hồi giáo. Đây là điểm lưu trú đầu tiên của tỉnh Lào Cai thực hiện triển khai chương trình chuyển dịch một số dịch vụ theo hướng thân thiện với người Hồi giáo (Halal) theo đúng qui trình tiêu chuẩn của các Cơ quan Công nhận Halal Quốc tế – MUI, JAKIM, GCC.
Đừng bỏ lỡ
Vị ngọt ngào trong buổi chiều đông
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO