Mùa hè, Hà Nội nóng như đổ lửa, nóng còn hơn cả mùa hè ở miền Nam. Tôi khi ấy vui thích khi được ghé thăm Hà Nội, Thủ đô của đất nước. Trong ánh mắt trẻ thơ thuở ấy, Thủ đô là thành phố tuyệt vời nhất mà háo hức để được ghé chơi. Mùa hè nóng đến chảy mỡ, nhiệt độ hơn 40 độ C là chuyện không hiếm. Tôi lon ton chạy ra trước nhà, chờ một chiếc xe chở kem cây đi qua, tiếng chuông lắc leng keng và chú bán kem đon đả mời mua. Còn gì sướng reo hơn khi đang nóng bức hừng hực, được thong thả thưởng thức que kem mát lạnh, ngọt ngào, thoảng có khói lạnh đến mê ly. Thời điểm tháng 5, 6 ấy còn là mùa của các loại quả như bưởi, ổi hồng,... và các loài hoa nở rộ như hoa sen, hoa sữa,... Trong tôi vẹn nguyên về hình ảnh Hà Nội như thế, qua từng năm tháng niên thiếu.
Khi tôi trưởng thành, tôi mới có dịp về Hà Nội vào ngày Tết. Dù được dặn dò đem theo nhiều áo ấm, tôi vẫn không ngờ Hà Nội lại có cái rét cóng lạnh buốt đến thế. Vì trong miền Nam luôn ấm áp, nếu có đi du lịch Đà Lạt thì cùng lắm tôi khoác thêm chiếc áo len mỏng xinh. Đằng này thì quá lạnh đến mức tôi phải mặc đến 3 lớp áo ấm, đeo bao tay và xuýt xoa rùng mình. Buổi sáng ở Hà Nội, dùng nước nóng pha cho ấm để rửa mặt, đánh răng. Có khi da tay, da mặt còn bị nứt ra do trời lạnh giá. Dịp Tết, ngày trời mưa phùn là cả nhà đều phải co ro lại, không ai dám bước ra ngoài vì không chịu nổi cái lạnh buốt giá, cả con đường sũng nước.
Dân gian có câu nói “Rét tháng 3, bà già chết cóng”. Cái rét buốt lạnh giá của Hà Nội nói riêng, miền Bắc nói chung quả là thấu thịt, thấu xương. Người già hay trẻ em chịu lạnh kém hơn nên chả trách bố mẹ không dẫn tôi ghé Hà Nội khi tôi còn nhỏ.
Tết ở Hà Nội thì lạnh, nhưng ngắm nhành đào Nhật Tân bung nở mặc kệ giá lạnh, còn rung rinh trước gió Xuân, thì thật ấm lòng quê hương. Tết tuy lạnh giá nhưng lại là khi đoàn tụ anh chị em, cô chú bác trong đại gia đình. Ngay người xa xứ, cũng tranh thủ đặt vé máy bay, bay về Hà Nội để thăm hỏi gia đình mình.
Hà Nội đậm đà bản sắc dân tộc, thấm đượm rõ nét 4 mùa Xuân – Hạ – Thu – Đông nên quá ấn tượng đối với người ở xa ghé đến, dù chỉ là một chốc lát. Đặc biệt, mùa Đông Hà Nội tỏa ra hương sắc, đẹp xinh bất chấp cả thời tiết giá rét. Mà biết đâu, chính cái giá rét ấy đã khắc sâu thêm bức tranh về một Hà Nội cổ kính, duyên dáng của mọi người. Tôi khó mà quên được mùa Đông, khi tôi ghé về Hà Nội, thật giá lạnh nhưng lại ấm ở trong tim vì cả nhà có cơ hội quây quần trò chuyện cùng nhau.
Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Vũ Lam Hiền. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.