Nhớ mùa đông Hà Nội

Bùi Nhật Lai| 24/11/2022 16:20

Hà Nội ba mươi năm trước, phố còn thưa, người hẳn chưa đông đúc như bây giờ. Dòng đời ồn ã trôi nhanh ấy vậy mà đã ba mươi năm!

mua-dong-ha-noi-1(1).jpg
Đã bao lần trở về Hà Nội, mong tìm lại chút tình vương vấn thuở sinh viên mà rồi tin em mãi biền biệt! (Ảnh minh hoạ)

Ngày ấy, đường Thụy Khuê nhỏ nhoi căn nhà nhỏ ấy… nằm lặng im trong khu tập thể, chính là nơi ta hẹn hò gặp gỡ em… mối tình sâu nặng của ta! Nhớ những đêm anh co ro trong cái buốt lạnh của mùa đông, mỏi gối chờ em dưới bóng đèn đường vàng vọt cùng mưa phùn bay bay, hàng cây liêu xiêu hắt bóng mờ trong gió rét. Điệu nhạc buồn đâu đó vọng ra khiến anh càng thấy lạnh. Rồi em xuất hiện, nhón gót chân, em vội vã sà vào lòng anh như trao cả biển trời thương nhớ! Cảm giác nhẹ nhàng, nồng ấm từ nụ hôn em trao lan tỏa, làm trái tim anh thêm rạo rực yêu thương, bao giận dỗi, tủi hờn phút chốc tan biến, bao nỗi nhớ nhung mong đợi bỗng vỡ òa trong sự đam mê. Anh hân hoan ghì chặt tấm thân kiều diễm của em trong vòng tay săn khỏe… hai đứa ôm nhau lòng đầy hạnh phúc, đất dưới chân ta như muốn sập, lạnh giá cũng tan nhanh! Ôi! Mùa đông năm ấy, anh hạnh phúc xiết bao khi luôn có em trong vòng tay… Và có ai ngờ đó cũng là mùa đông cuối ta có nhau! Em đi đâu để trời đông ở lại với mình anh cùng nỗi nhớ khôn nguôi! Tháng năm dài mong ngóng bặt tin em. Anh tìm lại căn nhà nhỏ ấy, không có ai và anh cũng không tìm thấy em, em đi đâu rồi? Em của tôi!? Đông, Hà Nội anh thiếu em, trời thêm tái tê, buốt giá!

Đã bao lần trở về Hà Nội, anh lặng lẽ tìm về chốn cũ ngày xưa, một góc Hồ Tây, một gốc cây bên đường Hoàng Hoa Thám… mong tìm lại chút tình vương vấn thuở sinh viên mà rồi tin em mãi biền biệt! Đêm đông dạo bộ một mình trên con đường nhỏ Thụy Khuê vẳng nghe bản nhạc “Đêm đông” mà lòng càng nhớ em da diết! Em của ta ngày xưa, thuở trước giờ về đâu, ra sao? Những câu hỏi ấy vẫn day dứt anh hoài suốt mấy chục năm qua!

Mùa đông về. Người ta thu mình lại, tuổi trẻ qua nhanh, nay anh đã thành người có tuổi. Kí ức xưa vẫn sống trong anh, nó vẫn đẹp long lanh như khi anh chưa mất em! Nay đông lại về mình anh ngồi trong căn nhà nhỏ gặm nhấm nỗi buồn cô liêu một thuở. Mùa đông về, khiến anh buồn buông tiếng thở dài. Bất giác anh nhìn ra cửa sổ, thoáng trong màn sương gió anh như thấy bóng hình em năm nào, với áo choàng khăn đỏ lướt đi qua… và anh nhớ, anh mơ, anh thấy hồn mình thêm lạnh lẽo cô đơn!… Em còn nhớ không những ngày chủ nhật nghỉ học hai đứa đèo nhau trên chiếc xe đạp hiệu “Thống nhất” của em, hai đứa cứ đi rong ruổi khắp những con phố, bắt đầu từ đường Thụy Khuê, sang Hồ Tây qua đường Thanh Niên, có lần mình dừng lại tạt vào hàng bánh tôm bên hồ, mua đĩa bánh hai đứa cứ nhường nhau mãi mà chả chịu ăn! Ôi bánh tôm thứ đặc sản nổi tiếng của nhà hàng bên Hồ Tây ngày đó. Chỉ nhìn thôi đã đủ làm ta tứa nước miếng, mùi thơm thật hấp dẫn, cái bụng vốn chả bao giờ được ăn no của cánh sinh viên chúng mình khi ấy cứ réo lên lục bục từng cơn… Lại một lần khác chúng mình vừa lĩnh học bổng, em đưa anh đi ăn kem Tràng Tiền trên phố Tràng Thi… anh chen chúc mãi mới mua được 4 que kem, hai đứa đưa nhau ra ghế đá bờ hồ Hoàn Kiếm ngồi ăn, ngắm nhìn những con sóng lăn tăn mặt hồ xanh ngắt, em bảo anh rằng “mai này học ra trường mình sẽ dành nhiều thời gian dạo quanh hồ này anh nhé, em thích không khí và vẻ tĩnh lặng của mặt hồ mùa đông anh ạ”! Mới đó mà đã hơn ba chục năm anh không còn gặp lại em! Bao lần về Hà Nội anh vẫn tìm đến góc hồ này ngồi bên chiếc ghế cạnh gốc lộc vừng già nua mà nhung nhớ về em! Mà hoài niệm một thời ta đã yêu nhau!

Mùa đông về. Người ta chợt muốn có ai đó là tất cả của riêng mình, để được sẻ chia, để được giãi bày. Ai cũng muốn quay về với yêu thương và sống với yêu thương. Nhưng không, mùa đông về đâu có làm cho vết thương năm nào trong anh không còn rỉ máu? Trái tim buồn bao năm tháng quay quắt nhớ thương em?! Mùa đông lạnh, như thấm thêm vào lòng anh những lớp băng, nhưng không phải thế, mà có lẽ lòng anh đã băng giá từ lúc lạc mất em. Những kí ức ngọt ngào, những kỉ niệm yêu thương nồng nàn ngày đó nó đã là quá khứ từ lâu! Anh cố quên mà sao nỗi đau đó vẫn sống lại mỗi khi mùa đông về?? Mọi chuyện tưởng như đã bị thời gian xóa nhòa bỗng chốc lại trở về ngỡ như vừa mới hôm qua…

Ngày hôm qua, bên lối cũ phố xưa có vòng tay ai đó ôm chặt lấy nhau. Ngày hôm qua, có bao điều ấm áp, có bao sự ngọt ngào, có bao nhiêu yêu thương bùng cháy. Ngày hôm qua, có môi em hồng, có những nụ hôn vụng dại, ấp e và có những trái tim thổn thức yêu thương! Ôi mong sao những ngày sau sẽ là mãi mãi của anh, của em và của nhau, sẽ không bao giờ ta lạc nhau… Ôi! Anh biết nhưng ngày hôm qua ấy chẳng bao giờ còn quay trở lại với anh, với em và với tất cả bao người! Dòng đời vội vã vẫn cứ trôi, anh viển vông hay là anh ngốc nghếch? Anh đa sầu hay anh thích đa mang? Anh muốn mình sống lại những ngày của đôi lứa ta, sống lại những tin yêu một thuở ban đầu. Anh sẽ quên đi những xót xa, anh sẽ bỏ qua hờn dỗi, anh muốn lại là anh của hôm qua. “Dại khờ yêu, dại khờ nhớ, dại khờ mong”. Em cũng lại là em độ trước, trong sáng, dịu dàng, tinh khôi, quyến rũ. Và ta lại yêu nhau như mãi độ ban đầu… “Nhưng mộng mà thôi, mộng đó thôi”! Đông lại về cho lòng ta tê tái! Hà Nội lại vào đông, con đường Trần Phú ngập lá sấu rơi, anh thấy tội cho những chị lao công dáng mảnh mai lặng lẽ khua chổi quét đám lá sấu rụng đầy mặt đường mỗi khi đêm đã về khuya. Lấp lóa ánh đèn soi qua tán lá, bóng chị lao công cùng tiếng chổi chìm dân vào đêm đông Hà Nội lạnh lẽo.

Ánh hào quang anh mơ tưởng hôm nay vụt tan biến theo cơn gió chiều đông heo hắt. Xóm nhỏ đìu hiu, vắng bóng người dưới trời đông u ám. Chiếc lá vàng đang rụng ngỡ ngàng bay. Nắng cuối chiều cũng vội vã bỏ đi ngay. Anh quay quắt trong cô đơn, trống vắng, anh chơi vơi nơi phố nhỏ với chiều mưa, anh trở về với thực tại, với trống trải, cùng nỗi nhớ mùa đông… năm ấy anh đã lạc mất em! Và anh vẫn đi tìm em trong miền ký ức những ngày đông!

Ngày đầu đông buồn 7/11/2022

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Bùi Nhật Lai. Thông tin về cuộc thi xem tại đây./.

Bài liên quan
  • Hồ Tây thấp thoáng mái chùa
    Hồ Tây xưa nay lắng đọng biết bao thăng trầm của lịch sử. Thăm cảnh Hồ Tây, ta có thể đến các làng nghề, làng hoa: Nghi Tàm, Quảng Bá, Nhật Tân, Phú Thượng... Và hình ảnh thu nhỏ của lịch sử đất Việt ghi lại trong di sản hữu thể, nơi các ngôi chùa chung quanh Hồ Tây các triều đại Lý, Trần, Lê, Nguyễn.
(0) Bình luận
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
  • Hà Nội, yêu mãi còn yêu...
    Hôm qua đường phố Hà Nội như tĩnh lặng hơn, và hôm nay cũng vậy. Cái rét Tháng Giêng vừa qua đi rất nhanh và diệu vợi làm sao! Trên những con phố, ánh mặt trời xuất hiện và những chiếc lá mùa thu bắt đầu rơi...
  • Xe đạp Tây Hồ
    Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ngày hội Văn hóa dân tộc Chăm lần thứ VI sẽ diễn ra tại Khánh Hòa
    Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch vừa ban hành Kế hoạch số 4625/KH-BVHTTDL về việc tổ chức Ngày hội Văn hóa dân tộc Chăm lần thứ VI tại tỉnh Khánh Hòa. Sự kiện sẽ diễn ra từ 17 đến 19/10/2025 với sự tham gia của 6 tỉnh, thành phố gồm Khánh Hòa, Gia Lai, Đắk Lắk, Lâm Đồng, An Giang và TP. Hồ Chí Minh.
  • Triển lãm “Việt Nam qua ống kính nhiếp ảnh gia Quốc tế”
    Hàng trăm tác phẩm đẹp về đất nước con người Việt Nam của các nhiếp ảnh gia trong nước và quốc tế được trưng bày triển lãm tại “Festival Nhiếp ảnh quốc tế Việt Nam”.
  • Tạo lập không gian văn hóa đặc sắc cho Thủ đô
    Với vị trí “trái tim” của Thủ đô, khu vực như Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục bên hồ Gươm được Thành phố Hà Nội thực hiện chỉnh trang, vừa gìn giữ các không gian văn hóa, vừa nâng cao chất lượng đời sống tinh thần của nhân dân. Trong đó, khu vực Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục (phường Hoàn Kiếm) vừa cơ bản hoàn thành phân kỳ 1 việc chỉnh trang, giúp không gian tại khu vực hồ Hoàn Kiếm trở nên khang trang và tươi đẹp hơn.
  • Huế tạo điều kiện cho doanh nghiệp khai thác và phát triển du lịch gắn với bản sắc văn hóa
    Thành phố Huế tạo điều kiện thuận lợi nhất để doanh nghiệp khai thác và phát triển du lịch theo hướng chuyên nghiệp và bền vững gắn với bản sắc văn hóa đặc trưng của mỗi địa phương.
  • Thành phố Hà Nội vận động 100% hộ gia đình mở lối thoát nạn thứ hai
    UBND Thành phố yêu cầu UBND phường, xã tiếp tục đẩy mạnh xây dựng phong trào toàn dân tham gia phòng cháy, chữa cháy và cứu nạn, cứu hộ; tiếp tục vận động 100% hộ gia đình, hộ gia đình kết hợp sản xuất, kinh doanh có từ 2 tầng trở lên chưa có lối thoát nạn thứ 2 tự mở lối thoát nạn thứ 2.
Đừng bỏ lỡ
Nhớ mùa đông Hà Nội
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO