Nhớ mùa đông Hà Nội

Bùi Nhật Lai| 24/11/2022 16:20

Hà Nội ba mươi năm trước, phố còn thưa, người hẳn chưa đông đúc như bây giờ. Dòng đời ồn ã trôi nhanh ấy vậy mà đã ba mươi năm!

mua-dong-ha-noi-1(1).jpg
Đã bao lần trở về Hà Nội, mong tìm lại chút tình vương vấn thuở sinh viên mà rồi tin em mãi biền biệt! (Ảnh minh hoạ)

Ngày ấy, đường Thụy Khuê nhỏ nhoi căn nhà nhỏ ấy… nằm lặng im trong khu tập thể, chính là nơi ta hẹn hò gặp gỡ em… mối tình sâu nặng của ta! Nhớ những đêm anh co ro trong cái buốt lạnh của mùa đông, mỏi gối chờ em dưới bóng đèn đường vàng vọt cùng mưa phùn bay bay, hàng cây liêu xiêu hắt bóng mờ trong gió rét. Điệu nhạc buồn đâu đó vọng ra khiến anh càng thấy lạnh. Rồi em xuất hiện, nhón gót chân, em vội vã sà vào lòng anh như trao cả biển trời thương nhớ! Cảm giác nhẹ nhàng, nồng ấm từ nụ hôn em trao lan tỏa, làm trái tim anh thêm rạo rực yêu thương, bao giận dỗi, tủi hờn phút chốc tan biến, bao nỗi nhớ nhung mong đợi bỗng vỡ òa trong sự đam mê. Anh hân hoan ghì chặt tấm thân kiều diễm của em trong vòng tay săn khỏe… hai đứa ôm nhau lòng đầy hạnh phúc, đất dưới chân ta như muốn sập, lạnh giá cũng tan nhanh! Ôi! Mùa đông năm ấy, anh hạnh phúc xiết bao khi luôn có em trong vòng tay… Và có ai ngờ đó cũng là mùa đông cuối ta có nhau! Em đi đâu để trời đông ở lại với mình anh cùng nỗi nhớ khôn nguôi! Tháng năm dài mong ngóng bặt tin em. Anh tìm lại căn nhà nhỏ ấy, không có ai và anh cũng không tìm thấy em, em đi đâu rồi? Em của tôi!? Đông, Hà Nội anh thiếu em, trời thêm tái tê, buốt giá!

Đã bao lần trở về Hà Nội, anh lặng lẽ tìm về chốn cũ ngày xưa, một góc Hồ Tây, một gốc cây bên đường Hoàng Hoa Thám… mong tìm lại chút tình vương vấn thuở sinh viên mà rồi tin em mãi biền biệt! Đêm đông dạo bộ một mình trên con đường nhỏ Thụy Khuê vẳng nghe bản nhạc “Đêm đông” mà lòng càng nhớ em da diết! Em của ta ngày xưa, thuở trước giờ về đâu, ra sao? Những câu hỏi ấy vẫn day dứt anh hoài suốt mấy chục năm qua!

Mùa đông về. Người ta thu mình lại, tuổi trẻ qua nhanh, nay anh đã thành người có tuổi. Kí ức xưa vẫn sống trong anh, nó vẫn đẹp long lanh như khi anh chưa mất em! Nay đông lại về mình anh ngồi trong căn nhà nhỏ gặm nhấm nỗi buồn cô liêu một thuở. Mùa đông về, khiến anh buồn buông tiếng thở dài. Bất giác anh nhìn ra cửa sổ, thoáng trong màn sương gió anh như thấy bóng hình em năm nào, với áo choàng khăn đỏ lướt đi qua… và anh nhớ, anh mơ, anh thấy hồn mình thêm lạnh lẽo cô đơn!… Em còn nhớ không những ngày chủ nhật nghỉ học hai đứa đèo nhau trên chiếc xe đạp hiệu “Thống nhất” của em, hai đứa cứ đi rong ruổi khắp những con phố, bắt đầu từ đường Thụy Khuê, sang Hồ Tây qua đường Thanh Niên, có lần mình dừng lại tạt vào hàng bánh tôm bên hồ, mua đĩa bánh hai đứa cứ nhường nhau mãi mà chả chịu ăn! Ôi bánh tôm thứ đặc sản nổi tiếng của nhà hàng bên Hồ Tây ngày đó. Chỉ nhìn thôi đã đủ làm ta tứa nước miếng, mùi thơm thật hấp dẫn, cái bụng vốn chả bao giờ được ăn no của cánh sinh viên chúng mình khi ấy cứ réo lên lục bục từng cơn… Lại một lần khác chúng mình vừa lĩnh học bổng, em đưa anh đi ăn kem Tràng Tiền trên phố Tràng Thi… anh chen chúc mãi mới mua được 4 que kem, hai đứa đưa nhau ra ghế đá bờ hồ Hoàn Kiếm ngồi ăn, ngắm nhìn những con sóng lăn tăn mặt hồ xanh ngắt, em bảo anh rằng “mai này học ra trường mình sẽ dành nhiều thời gian dạo quanh hồ này anh nhé, em thích không khí và vẻ tĩnh lặng của mặt hồ mùa đông anh ạ”! Mới đó mà đã hơn ba chục năm anh không còn gặp lại em! Bao lần về Hà Nội anh vẫn tìm đến góc hồ này ngồi bên chiếc ghế cạnh gốc lộc vừng già nua mà nhung nhớ về em! Mà hoài niệm một thời ta đã yêu nhau!

Mùa đông về. Người ta chợt muốn có ai đó là tất cả của riêng mình, để được sẻ chia, để được giãi bày. Ai cũng muốn quay về với yêu thương và sống với yêu thương. Nhưng không, mùa đông về đâu có làm cho vết thương năm nào trong anh không còn rỉ máu? Trái tim buồn bao năm tháng quay quắt nhớ thương em?! Mùa đông lạnh, như thấm thêm vào lòng anh những lớp băng, nhưng không phải thế, mà có lẽ lòng anh đã băng giá từ lúc lạc mất em. Những kí ức ngọt ngào, những kỉ niệm yêu thương nồng nàn ngày đó nó đã là quá khứ từ lâu! Anh cố quên mà sao nỗi đau đó vẫn sống lại mỗi khi mùa đông về?? Mọi chuyện tưởng như đã bị thời gian xóa nhòa bỗng chốc lại trở về ngỡ như vừa mới hôm qua…

Ngày hôm qua, bên lối cũ phố xưa có vòng tay ai đó ôm chặt lấy nhau. Ngày hôm qua, có bao điều ấm áp, có bao sự ngọt ngào, có bao nhiêu yêu thương bùng cháy. Ngày hôm qua, có môi em hồng, có những nụ hôn vụng dại, ấp e và có những trái tim thổn thức yêu thương! Ôi mong sao những ngày sau sẽ là mãi mãi của anh, của em và của nhau, sẽ không bao giờ ta lạc nhau… Ôi! Anh biết nhưng ngày hôm qua ấy chẳng bao giờ còn quay trở lại với anh, với em và với tất cả bao người! Dòng đời vội vã vẫn cứ trôi, anh viển vông hay là anh ngốc nghếch? Anh đa sầu hay anh thích đa mang? Anh muốn mình sống lại những ngày của đôi lứa ta, sống lại những tin yêu một thuở ban đầu. Anh sẽ quên đi những xót xa, anh sẽ bỏ qua hờn dỗi, anh muốn lại là anh của hôm qua. “Dại khờ yêu, dại khờ nhớ, dại khờ mong”. Em cũng lại là em độ trước, trong sáng, dịu dàng, tinh khôi, quyến rũ. Và ta lại yêu nhau như mãi độ ban đầu… “Nhưng mộng mà thôi, mộng đó thôi”! Đông lại về cho lòng ta tê tái! Hà Nội lại vào đông, con đường Trần Phú ngập lá sấu rơi, anh thấy tội cho những chị lao công dáng mảnh mai lặng lẽ khua chổi quét đám lá sấu rụng đầy mặt đường mỗi khi đêm đã về khuya. Lấp lóa ánh đèn soi qua tán lá, bóng chị lao công cùng tiếng chổi chìm dân vào đêm đông Hà Nội lạnh lẽo.

Ánh hào quang anh mơ tưởng hôm nay vụt tan biến theo cơn gió chiều đông heo hắt. Xóm nhỏ đìu hiu, vắng bóng người dưới trời đông u ám. Chiếc lá vàng đang rụng ngỡ ngàng bay. Nắng cuối chiều cũng vội vã bỏ đi ngay. Anh quay quắt trong cô đơn, trống vắng, anh chơi vơi nơi phố nhỏ với chiều mưa, anh trở về với thực tại, với trống trải, cùng nỗi nhớ mùa đông… năm ấy anh đã lạc mất em! Và anh vẫn đi tìm em trong miền ký ức những ngày đông!

Ngày đầu đông buồn 7/11/2022

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Bùi Nhật Lai. Thông tin về cuộc thi xem tại đây./.

Bài liên quan
  • Hồ Tây thấp thoáng mái chùa
    Hồ Tây xưa nay lắng đọng biết bao thăng trầm của lịch sử. Thăm cảnh Hồ Tây, ta có thể đến các làng nghề, làng hoa: Nghi Tàm, Quảng Bá, Nhật Tân, Phú Thượng... Và hình ảnh thu nhỏ của lịch sử đất Việt ghi lại trong di sản hữu thể, nơi các ngôi chùa chung quanh Hồ Tây các triều đại Lý, Trần, Lê, Nguyễn.
(0) Bình luận
  • Hoài niệm về tàu điện xưa
    Hình ảnh những chuyến tàu điện chở khách hồi xưa: bây giờ chỉ còn trong hoài niệm. Nghe nói, tàu điện do người Pháp đưa sang, có hơn 100 năm (có nhà ga, sửa chữa cho tàu khá lớn, ở đường Hoàng Hoa Thám bây giờ)...
  • Vô định bước chân khi qua chốn cũ
    Một lần tôi âm thầm trở lại Hà Nội. Tôi có hẹn phỏng vấn với một công ty ở đó. Sau bao tháng ngày lăn lội công trường bùn lầy gió bụi, tôi muốn tìm kiếm một công việc mang nhiều yếu tố chuyên môn hơn. Thế nhưng, buổi phỏng vấn hờ hững, kết thúc mà chẳng hứa hẹn điều gì, có lẽ tôi không phải là lựa chọn phù hợp cho vị trí đang tuyển dụng. Chông chênh giữa một thành phố quen mà nay như xa lạ, tôi một mình lang thang qua những con phố cũ, chờ chuyến xe trở về lúc chiều muộn.
  • Sơn Tây, một thoáng thành cổ
    Nằm dưới chân núi Tổ lại ở vị trí trung tâm của xứ Đoài, thành cổ Sơn Tây từng in dấu thời gian và trở thành một chứng nhân của lịch sử trong giai đoạn cuối của thời phong kiến và những năm tháng bi hùng kháng chiến chống Pháp của phe “chủ chiến” và phong trào cần vương trên mảnh đất xứ Đoài.
  • Mùa hoa bằng lăng Hà Nội
    Tôi yêu mùa hoa bằng lăng Hà Nội, yêu màu tím dịu dàng của bằng lăng. Màu hoa đẹp và lãng mạn đã làm dịu đi cái nắng chói chang của mùa hạ. Màu tím của bằng lăng cũng điểm tô cho phố phường Hà Nội có nét đẹp rất riêng. Tôi đã từng say đắm ngắm những cành bằng lăng qua ô cửa. Những cành hoa tím mộng mơ in trên những tòa nhà tạo nên bức tranh tuyệt đẹp.
  • Một ngày với Hồ Tây
    10 giờ đêm, nhận được tin nhắn từ một người bạn cũ: “Hò hẹn mãi cuối cùng em chẳng đến/Chỉ sợ ngày xuân vội vã đi rồi. Xin lỗi phải nhại thơ Hoàng Nhuận Cầm để chuyển tải hết những mong ngóng của anh. Mai là chủ nhật, có rảnh để về Hà Nội với anh không?”. Tôi phì cười. Hò hẹn từ đầu năm sẽ lên thăm anh, nhờ anh làm hướng dẫn viên du lịch một vòng Thủ đô, vậy mà gần 6 tháng trôi qua, lời hẹn vẫn chưa thành hiện thực. Tôi nhìn lịch, nhắn cho anh: “Mai em rảnh, em lên nhé!”. Ngay lập tức anh trả lời: “OK nhé,
  • Nhớ Hà Nội qua những cuộc gọi vội
    Lớn lên với bát phở gà thơm phức và tiếng còi xe máy mỗi giờ tan tầm, cô du học sinh người Việt òa khóc giữa lòng thành phố New York tráng lệ. Có lẽ, vì chẳng quen. Có lẽ, vì nhớ nhà. Có lẽ, vì “miền đất hứa” vốn là nơi để những ước mơ cất cánh bay xa, nhưng miền đất quê hương ta mới là nơi những ước mơ mỏi cánh bay trở về.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Mai nở vì ai
    Từ Huệ Phần (hội viên Hội nhà văn Thượng Hải, Ban Thường trực Trung Quốc Vi hình Tiểu thuyết Học hội) là một nhà văn đương đại Trung Quốc chuyên sáng tác truyện ngắn mini và tản văn. Nhiều tác phẩm của bà được tuyển chọn vào sách giáo khoa Ngữ văn và các tập tinh tuyển toàn quốc hằng năm. Người Hà Nội xin trân trọng giới thiệu một truyện ngắn của bà qua bản dịch của dịch giả Châu Hải Đường.
  • “Âm vang Việt Nam” hào hùng qua từng khúc hát
    Hướng đến kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng Thủ đô, tối 16/5 tại Không gian biểu diễn Nghệ thuật - Ẩm thực đường phố quận Tây Hồ tiếp tục diễn ra Chung khảo “Liên hoan Tiếng hát cựu Thanh niên xung phong (TNXP) Hà Nội 2024” (cụm 2), với những phần trình diễn đặc sắc, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người dân Thủ đô.
  • Nhà văn Nguyễn Thế Kỷ ra mắt tập thứ 3 trong bộ tiểu thuyết về Bác Hồ
    Cuốn sách “Từ Việt Bắc về Hà Nội” - tập thứ 3 trong bộ tiểu thuyết 5 tập “Nước non vạn dặm” của Nhà văn Nguyễn Thế Kỷ vừa ra mắt bạn đọc nhân kỷ niệm 134 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh.
  • Bộ Y tế lần đầu cấp phép lưu hành vaccine sốt xuất huyết
    Ông Vũ Tuấn Cường, Cục Quản lý Dược, Bộ Y tế vừa ký ban hành công văn về việc Cục này cấp phép cho 40 vaccine, sinh phẩm y tế, trong đó có vaccine sốt xuất huyết do Takeda sản xuất. Vaccine sốt xuất huyết sử dụng cho người từ 4 tuổi trở lên, bất kể đã hoặc chưa từng mắc bệnh. Đây là vaccine sốt xuất huyết đầu tiên được cấp phép tại Việt Nam.
  • Nestlé tăng cường áp dụng nông nghiệp tái sinh, giảm phát thải khí nhà kính
    NESCAFÉ – nhãn hiệu cà phê lớn nhất của Tập đoàn Nestlé và là một trong những nhãn hiệu cà phê được yêu thích trên thế giới, vừa công bố Báo cáo tiến độ Chương trình NESCAFÉ Plan năm 2030 lần thứ hai. Báo cáo cho thấy việc tăng cường áp dụng các phương pháp canh tác nông nghiệp tái sinh giúp cải thiện năng suất và giảm phát thải khí nhà kính (KNK).
Đừng bỏ lỡ
Nhớ mùa đông Hà Nội
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO