hà nội và tôi

Hà Nội và tôi
Có lẽ, trên dải đất hình chữ S này, hiếm có thành phố nào được biết đến nhiều nhất so với những địa điểm khác như Thăng Long - Hà Nội. Các thế hệ nhà văn sinh ra tại Hà Nội hoặc có tâm hồn hướng đến Hà Nội đã nối tiếp nhau ghi nhận đời sống phong phú muôn mặt, cùng với con người trên mảnh đất này. Qua cái nhìn và sự sáng tạo của mỗi nhà văn, Hà Nội đa sắc đa thanh hiện lên theo những phận người, phận đời ở trong thời kỳ phát triển, từ lúc đói nghèo lầm than, khi kiên cường chống giặc, khi vật lộn với kinh tế thị trường; những nếp sống thanh lịch của con người nơi đây...
  • Hà Nội - những kỷ niệm trong tim!
    Một hôm vào cuối chiều thu, tôi đang ngồi nghe nhạc. Như mọi khi tôi vẫn ngồi chiếc ghế mây ngoài ban công ngắm nhìn những bông hoa lan khoe sắc. Tự thưởng cho mình những giây phút thư giãn sau một ngày làm việc. Tôi thường mở list nhạc ngẫu nhiên, nhạc cứ chuyển từ bài này sang bài khác… Vừa kết thúc bài hát đầu tiên, cũng là lúc lời bài hát tiếp theo được cất lên bằng giọng nam cao, “Nơi tôi sinh Hà Nội, ngày tôi sinh một ngày bỏng cháy…”.
  • Hà Nội và tôi
    Hà Nội, trái tim của Việt Nam. Một ngôi nhà thân thương của người con đất Việt. Mỗi người Việt Nam từ Bắc vào Nam, từ miền xuôi đến miền ngược đều ước ao một lần được đến thăm Hà Nội. Nó là niềm tự hào của cả nước, của mỗi người dân khi được sống và làm việc ở Thủ đô, được trở nên đặc biệt khi được sinh ra và lớn lên ở đất Hà thành. Được gọi hai tiếng Hà Nội là quê hương.
  • Mùa đông Hà Nội và tôi
    Ở Hà Nội, tôi có hàng ngàn, hàng vạn những kỷ niệm mà có lẽ, dành cả đời người để đào huyệt chôn cũng không xuể. Hôm nay, Hà Nội trời mưa rả rích, nghe rất rõ những thanh âm của xe cộ chạy ngoài đường. Từ ban công nhìn xuống con ngõ hẻm, phố đã lên đèn, những chậu cây xanh nhuộm màu ánh sáng vàng quạch, tiếng vữa tróc loang lổ trên những mảng tường thời gian phai nhạt.
  • Tôi đã gặp Hà Nội giữa lòng Tây Nguyên
    Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo xứ Nghệ. Tính theo chiều địa lý, quê tôi cách Hà Nội hơn hai trăm ki lô mét đường chim bay, nghĩa là Hà Nội với tôi và những người dân quê chất phác miền khu Bốn xưa, xa, xa lắm.
  • Hà Nội tình yêu của tôi
    Nhà văn Thạch Lam với trang văn nổi tiếng “Hà Nội ba sáu phố phường” đã miêu tả phố cổ Hà Nội với nét đẹp cổ kính, thâm trầm giữa lòng thủ đô hoa lệ. Hà Nội trong bài hát “Hà Nội mùa vắng những cơn mưa” là nỗi nhớ khôn nguôi “Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ. Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay…”. Còn trong ý thơ của Hoàng Minh Tuấn là niềm thương day dứt về mảnh đất thân yêu “Hà Nội ơi! Tôi nhớ mãi muôn đời!” Để thấy Hà Nội đẹp và đáng yêu đến nhường nào qua lăng kính nghệ sĩ!
  • Cổng làng một mảnh hồn quê gây thương nhớ
    Cổng làng, xưa kia có chức năng đảm bảo an ninh cho cộng đồng thì bây giờ chủ yếu nghiêng về khía cạnh bảo tồn, lưu giữ các giá trị văn hóa, lịch sử của một thời đã qua. Giờ đây nó được ví von là một mảnh hồn quê gây thương nhớ.
  • Hà Nội kí ức gọi về
    “Dù có đi bốn phương trời, lòng vẫn nhớ về Hà Nội”, mỗi khi lời hát êm dịu, ngọt ngào của ca sĩ Hồng Nhung vang lên, trong lòng tôi lại miên man, dâng trào cảm xúc và nỗi nhớ về Hà Nội khôn nguôi, về một miền kí ức vời vợi, xa thẳm. Và, không chỉ riêng tôi mà bất cứ ai đặt chân lên mảnh đất yêu dấu này chắc chắn cũng có chung một dòng cảm nghĩ giống như tôi.
  • Thịt chuột ở Canh Nậu
    Tại nhiều vùng quê nước ta, thịt chuột thành đặc sản. Khi thu hoạch lúa xong, ruộng đồng khô ráo là bắt đầu mùa săn chuột. Lũ lượt nhóm người tay cuốc, tay thuổng, bao tải râm ran rủ nhau đi kiếm tìm hang hốc trên những cánh đồng mới gặt. Từ đây, nhiều làng săn chuột lừng danh đã ra đời.
  • Hà Nội bốn mùa yêu thương
    Hà Nội, trái tim thân yêu của cả nước, là linh hồn của dân tộc Việt từ ngàn xưa. Nơi có con sông Hồng chảy vào đất Việt. Nơi có bốn mùa đều ghi dấu tình yêu của em dành cho Hà Nội và anh, vĩnh viễn không đổi thay.
  • Phở Hà Nội ngày giãn cách
    Tôi không thể so sánh được với ông Nguyễn Tuân để có thể tản mạn những câu chuyện hay và đầy thi vị xung quanh bát phở ở Hà nội.
  • Ngày xuân vãng cảnh đình So
    Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng đất xứ Đoài. Thời thơ ấu từng được vỡ lòng vỡ dạ ở các lớp học nhờ, học tạm trong những mái đình, mái chùa cổ kính. Thời ấy, vào những năm bảy mươi, tám mươi của thế kỷ trước, khi đó còn bao cấp, tôi còn nhớ đình, chùa quê tôi không chỉ dùng làm lớp học mà còn được trưng dụng làm nơi sản xuất của hợp tác xã tiểu thủ công nghiệp.
  • Hà Nội và nỗi nhớ
    “Hà nội ơi, mong được bình an/ Hơn nửa đời tôi nợ người nhiều lắm/ Dẫu chẳng sinh ra nhưng là nơi tôi sống/ Và mỗi khi xa lại nhớ giống quê mình”.
  • Nghe hồ kể chuyện
    Bước quanh bờ gió nhẹ níu hờ chân, thư thả dừng lại ngồi trên băng ghế đá nghe hồ kể chuyện. Không biết áp tai vô đất, người ta có còn cảm nhận tiếng tim sóng thình thịch đập không?
  • Hà Nội trong tôi
    Một ngày mùa thu năm 2017, tôi lơ đãng nhìn ra ngoài bờ sông từ tầng 15 của tòa cao ốc. Bỗng cảm thấy muốn đi đâu đó thật xa và hình ảnh thủ đô xẹt qua tâm trí tôi. Và chuyến hành trình lần đầu của một người con từ miền Nam xa xôi bắt đầu từ lúc đó. Có lẽ trong lòng tôi đã để dành một khoảng trống riêng cho Hà Nội.
  • Mía nướng bơ xua tan cái lạnh Hà thành
    Mùa đông Hà Nội rét vừa sắc vừa ngọt, ấy nên đó lại là lý do để ra đời món mía nướng bơ mật ấm lòng thực khách. Và rồi, mía nướng bơ xuất hiện vào bốn mùa, trở thành đặc sản vỉa hè của giới trẻ Hà thành.
  • Ăn và nghiền kem Tràng Tiền trên đất Huế
    Quán kem Tràng Tiền nằm khiêm nhường trên đường Lê Lợi rợp bóng râm và tràn hương hoa níu ánh mắt, dùng dằng bước chân của bọn trẻ tha thẩn trong buổi chiều lưng lửng nắng.
  • Hà Nội cuối thu và tôi
    Ngày học đại học, một người bạn tận phương Nam bất chợt hỏi tôi, đã bao giờ được ra Hà Nội vào cuối thu chưa. Tôi đang thoáng giật mình trước câu hỏi ấy, chưa kịp trả lời, bạn đã tiếp lời nghe bảo Hà Nội cuối thu rất đẹp và chỉ khoảng thời gian ấy, người ta mới cảm hết được vẻ đẹp rất riêng của Hà Nội.
  • Cốt cách riêng của phở Hà Nội
    Người xưa có nói cuộc đời ai rồi cũng phải trải qua quy luật "Sinh, lão, bệnh, tử” như một phần tất yếu của kiếp nhân sinh. Thế nhưng có những quán phở đã tồn tại qua bao nhiêu thăng trầm của thời cuộc, truyền đời qua nhiều thế hệ mà vị của phở vẫn giữ nguyên thủy như ngày đầu, không thay đổi, không lẫn lộn, không hòa tan vào đâu được.
  • Lễ thượng cờ thiêng liêng
    Tôi là người miền Nam nhưng lúc nào cũng tự nhận mình người Hà Nội bởi cả thời thanh niên sôi nổi của tôi được sống, học tập và làm việc tại Thủ đô thân yêu, từng góc phố con đường Hà Nội in đậm trong tâm trí tôi.
  • Lời hẹn với Hà thành
    Mỗi lần nghĩ đến lời hẹn về Thủ đô, tôi lại có cảm giác mình đang mắc nợ. Hà thành lặng im, Hà thành nhẫn nại đợi chờ, Hà thành chẳng bao giờ cất tiếng “đòi” tôi phải thực thi ngay món nợ đã kéo dài suốt hai thập niên. Nhưng tôi lại thấy mình như kẻ thất hứa. Lời hứa về chơi.
  • 5 Cửa ô Hà Nội
    Năm 1977, từ mặt trận biên giới Tây Nam, một người lính trận phong trần háo hức khoác ba lô về Hà Nội nhập học. Về Hà Nội, về Hà Nội… từ ngữ ấy cứ như mãi reo vui trong lòng. Vậy là ước mơ của cậu học sinh xuất thân từ làng quê xanh lũy tre ngày nào, nay bỗng đến bất ngờ.
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO