Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Gửi cậu của một năm sau

Dương Cẩm Tú 09:16 16/07/2024

Bây giờ, tớ là một cô sinh viên năm ba vô lo, vô nghĩ chuyện tương lai. Hoặc đã từng nghĩ nhưng không quá nhiều lo lắng. Một năm sau cậu sẽ làm gì? Cậu sẽ trở thành ai? Liệu cậu có tiếp tục cuộc sống nơi Hà Nội nhộn nhịp xô bồ hay trở về miền quê yên bình của riêng cậu? Tớ chắc sẽ không khuyên nhủ gì cậu đâu, nhưng tớ muốn nói với cậu, mặc cho việc kiếm việc khó khăn, mặc cho áp lực cơm, áo, gạo, tiền đè nặng lên vai cậu thì đã từng có một Hà Nội yêu thương, che chở, bảo vệ cậu đến nhường nào.

cay-bang-nina-may-check-in-vietnam-11224105.jpg
Và nếu khi ấy, cậu có phân vân nên trở về hay ở lại thì cũng đừng quên, Hà Nội không chỉ yêu thương mà còn dìu dắt cậu trưởng thành như thế nào?...(ảnh minh hoạ: Nina May)

Nhớ đến cái ngày đầu tiên bước chân lên Hà Nội, một cô gái rụt rè, bỡ ngỡ đến mức chẳng biết sang đường như thế nào. Lúc ấy, tớ cảm thấy bơ vơ lắm, Hà Nội to quá, hiện đại quá, có lẽ không phù hợp với tớ đâu. Ngay giây phút ấy có một bàn tay nhăn nheo nắm chặt lấy tay tớ, chân bà đi không vững mà vẫn có thể dẫn tớ bon bon qua đường. Chỉ kịp gửi một lời cảm ơn, không hơn không kém, và có lẽ đối với bà, đó chẳng là gì cả nhưng khoảnh khắc vài phút ấy với tớ như cách cả Hà Nội dẫn tớ đến với nó vậy.

Những ngày tiếp theo, tớ tập cách làm quen, “kết bạn” với Hà Nội. “Nếu đến Hà Nội thì phải đi xe buýt” – tớ được nghe như vậy đấy. Nhiều bạn của tớ từng sợ cái mùi đông đúc, sợ cái cảnh tắc đường, sợ tất cả mọi thứ liên quan đến chiếc xe vàng – đỏ nổi bật. Nhưng tớ lại có cảm nhận khác, tớ yêu cái sự đúng giờ của nó, mến các bác phụ xe vui tính, và chắc chỉ chiếc xe này mới đủ “yêu thương” cô sinh viên nghèo như tớ. Đã từng có một buổi tối mưa to, tớ đứng sát một góc ở lề đường để đợi xe về. Nếu bình thường các xe sẽ rất ái ngại khi đi vào một vũng nước lớn đến bắp chân. Nhưng hôm ấy, khi thấy tớ đứng đó đợi xe, bác lái xe đã đi chậm chậm vào trong, vừa không để nước bắn vào tớ, vừa để tớ có thể lên xe mà không ướt chân. Lúc đó, tớ vui lắm. Cảm ơn rối rít bác lái xe rồi tớ cũng ngồi vào vị trí. Bởi chỉ có mình tớ đi tuyến cuối đó thôi, nên tớ còn nói vài câu chuyện phiếm với cô phụ xe nữa. Vui vẻ một hồi cũng đến lúc xuống xe. Bến thì cách trường tớ một đoạn ngắn thôi, bình thường tớ cũng vẫn đi bộ về trường. Nhưng hôm nay khi tới gần bến đỗ, bác lái xe còn hỏi tớ có cần dừng gần trường không, để tiện vào khỏi mưa. Ôi, lúc đó tớ hạnh phúc lắm, cảm thấy bản thân may mắn vô cùng. Hà Nội hôm đấy mưa to, nhưng lòng tớ lại nắng rực rỡ. Mặc cho những chiếc xe công nghệ đang chạy đầy đường, người ta cũng dần chán những chiếc xe buýt truyền thống, nhưng tớ luôn trân trọng, biết ơn và hiểu được “Đâu là chiếc xe đầu tiên dẫn mình đi khám phá Hà Nội? Đâu là chiếc xe chở mình đi kiếm những khoản làm thêm nho nhỏ? Và đâu là chiếc xe che mưa cho mình những ngày Hà Nội trở gió?”. Chậm một chút, bao dung một chút, cậu sẽ thấy những chiếc xe lọc cọc ấy vẫn đáng yêu đến nhường nào. Đừng vì sự vội vàng của bản thân mà chán ghét nó nhé.

Một năm sau, Hà Nội như nào thế cậu? Còn bây giờ, bằng lăng đã tàn, phượng chuẩn bị nở, mấy ngày nữa thôi cả con đường sẽ ngập màu phượng vĩ. Thật đẹp nhỉ.

Và nếu khi ấy, cậu có phân vân nên trở về hay ở lại thì cũng đừng quên, Hà Nội không chỉ yêu thương mà còn dìu dắt cậu trưởng thành như thế nào? Một cô gái từng phụ thuộc vào bố mẹ đến mức mang danh “gà công nghiệp” đã tự mình làm được gì nhỉ? Đi thi, đi khám, đi làm,… Cô gái ấy đã bắt đầu thích nghi với cuộc sống một mình. Và ở đâu, làm gì, tớ luôn cảm tưởng mình được yêu thương nhiều lắm. Được cô bán mì cho thêm nước sốt, được cô bán thuốc dặn dò chi tiết rồi còn hỏi thăm, được học sinh yêu quý và chia sẻ những điều nho nhỏ. Mọi thứ cứ nhẹ nhàng diễn ra khiến tớ cảm tưởng nhưng điều tuyệt vời ấy là dành riêng cho tớ. Và đôi khi, tớ chẳng quan tâm quá nhiều chuyện ngày mai, chỉ cần hôm nay hạnh phúc là đủ.

Nghe có hơi đối nghịch một chút, nhưng nếu không tới Hà Nội, có thể cậu đã không yêu gia đình mình nhiều như thế. Chỉ có đi xa tớ mới hiểu rõ bố mẹ thương tớ thế nào, quan tâm tớ ra sao và đặc biệt tớ đã chẳng còn trách khi bố mẹ buông lời mắng mỏ. Ở nơi này một mình làm tớ cảm thấy, được về nhà là một điều gì đó ấm áp lắm, đến mức khi mệt mỏi, chán nản, việc đầu tiên tớ nghĩ đến là trở về. Nhưng mà nói đi thì cũng nói lại có lẽ sự thấu hiểu ấy lại xuất phát từ sự xa cách. Việc duy trì ở một khoảng cách nhất định khiến bản thân vừa độc lập những vẫn giữ sự yêu thương, không phụ thuộc nhưng vẫn dựa một chút khi mỏi mệt. Và ở nơi đó, cậu đã dần khiến bố mẹ cảm thấy yên tâm về mình. Cậu đang làm rất tốt mà. Cố lên. Cậu cũng đừng lo lắng quá nhé, cậu vẫn ở bên gia đình mình mà. Hơn hết, tớ luôn chắc chắn, bố mẹ sẽ ủng hộ mọi quyết định của cậu.

Bức thư này gửi cho cậu không phải bảo cậu phải sống ở Hà Nội đâu? Tớ chỉ mong rằng, một năm nữa, khi cậu đọc nó, dù mệt mỏi thế nào cũng đừng quên những ấn tượng, kỉ niệm ban đầu nhé. Đã từng có một cô gái yêu quý Hà Nội và cũng đã từng có một Hà Nội bao dung cô gái ấy đến nhường nào. Có lẽ bức thư này có thể gỡ rối cho những đắn đo, phân vân đó./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Dương Cẩm Tú. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Hà Nội mến thương
    Quê hương là nơi chôn nhau, cắt rốn, là nơi để những đứa con xa quê nhung nhớ mỗi khi có cơn gió hiu hiu thổi qua làm dấy lên cả một bầu trời nhung nhớ. Nhưng có những vùng đất ta sẽ gặp khi bước ra khỏi luỹ tre làng, để rồi khẽ thương từ độ nào không hay. Bởi ở nơi ấy, có những kỷ niệm, có những con người làm ta cảm mến, lưu luyến chẳng nỡ rời xa.
(0) Bình luận
  • Hà Nội, yêu mãi còn yêu...
    Hôm qua đường phố Hà Nội như tĩnh lặng hơn, và hôm nay cũng vậy. Cái rét Tháng Giêng vừa qua đi rất nhanh và diệu vợi làm sao! Trên những con phố, ánh mặt trời xuất hiện và những chiếc lá mùa thu bắt đầu rơi...
  • Xe đạp Tây Hồ
    Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Khát vọng phát triển, xây dựng người Kim Liên thanh lịch, văn minh
    Đại hội đại biểu Đảng bộ phường Kim Liên lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030 diễn ra ngày 22/8 với chủ đề “Phát huy truyền thống lịch sử, văn hóa, anh hùng, sức mạnh đại đoàn kết toàn dân; kỷ cương, sáng tạo, trách nhiệm".
  • Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Hà Nội - Sáng mãi khát vọng Việt Nam”
    Chương trình là lời tri ân sâu sắc tới các thế hệ đi trước - những người đã hiến dâng tuổi trẻ và xương máu cho nền độc lập, tự do của Tổ quốc. Đồng thời, tôn vinh những thành tựu nổi bật, toàn diện và bền vững mà đất nước nói chung và Thủ đô Hà Nội nói riêng đã đạt được, đặc biệt sau 40 năm đổi mới.
  • "Nhà tôi có treo một lá cờ" - MV mới của Hà Anh Tuấn rợp sắc cờ đỏ, gợi niềm tự hào Việt Nam
    Ca khúc "Nhà tôi có treo một lá cờ" là bài hát trong MV mới của ca sĩ Hà Anh Tuấn. Ca khúc chứa chan tình yêu dành cho Quốc kỳ của người Việt Nam. Đồng thời là lời tri ân đến các thế hệ cha anh đã hy sinh vì độc lập, tự do; đồng thời gửi gắm thông điệp về niềm tự hào và trách nhiệm của thế hệ hôm nay trong hành trình dựng xây đất nước.
  • [Podcast] Cổng trại bảo an binh – Dấu ấn ngày toàn thắng
    Mùa thu năm 1945, Hà Nội rợp cờ đỏ sao vàng, khắp phố phường vạn người như một cùng cất tiếng hô vang “Độc lập – Tự do”, đánh dấu thắng lợi vĩ đại của Cách mạng tháng Tám. Trải qua tám thập kỷ, nhiều di tích từ mùa thu năm ấy vẫn còn hiện hữu giữa đời sống hôm nay, kể lại câu chuyện của một Thủ đô Anh hùng của đất nước Việt Nam anh hùng. Trong dòng chảy ấy, Cổng Trại Bảo An binh chính là dấu tích của cuộc Tổng khởi nghĩa Cách mạng tháng Tám năm 1945 - một sự kiện lịch sử trọng đại của đất nước.
  • "Hạt giống hạnh phúc" - Phim tài liệu đặc biệt về tình hữu nghị Việt Nam và Cuba phát sóng tối 2/9
    Bộ phim tài liệu với tên gọi "Hạt giống hạnh phúc" sẽ được phát sóng vào 20h10 tối 2-9-2025 trên kênh VTV1. Cùng thời điểm này, Truyền hình Quốc gia Cuba - Cubavisión cũng phát sóng bộ phim đặc biệt này, mở ra một dấu mốc hiếm có trong lịch sử hợp tác truyền hình giữa hai nước.
  • [Video] Triển lãm “Mùa Xuân độc lập”: Tôn vinh khát vọng tự do và hòa bình qua lăng kính hội họa
    Với phong cách kết hợp giữa chất liệu sơn mài truyền thống và tư duy tạo hình đương đại, các tác phẩm được trưng bày trong triển lãm “Mùa Xuân độc lập” tại Bảo tàng Hồ Chí Minh nhân kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng 8 thành công và 80 năm Quốc khánh 2/9, mỗi bức tranh của họa sỹ trẻ Chu Nhật Quang mang đến cảm nhận về chiều sâu thẩm mỹ mới mẻ, tôn vinh khát vọng độc lập, tự do và hòa bình của dân tộc Việt Nam.
  • Hà Nội rực rỡ cờ hoa – Tự hào 80 năm mùa Thu cách mạng
    Tháng Tám lịch sử lại về, mang theo ký ức hào hùng của dân tộc. Tròn 80 năm kể từ Cách mạng tháng Tám 1945, Hà Nội hôm nay khoác lên mình chiếc áo rực rỡ trong những ngày chuẩn bị cho Quốc khánh 2/9. Trên từng góc phố, nẻo đường, Thủ đô vừa cổ kính vừa hiện đại như sống lại khí thế mùa Thu cách mạng, đồng thời thể hiện khát vọng vươn lên của đất nước trong kỷ nguyên mới.
  • Kiện toàn Ban Chỉ đạo xây dựng, bảo tồn và phát huy giá trị khu di tích chùa Hương
    UBND Thành phố Hà Nội đã ban hành Quyết định số 4248/QĐ-UBND ngày 14/8/2025 về kiện toàn Ban Chỉ đạo xây dựng, hoàn thiện Đề án đổi mới mô hình tổ chức, phương thức quản lý, bảo tồn, phát huy giá trị khu di tích quốc gia đặc biệt lịch sử và danh lam thắng cảnh quần thể Hương Sơn (chùa Hương), thành phố Hà Nội.
  • Phát triển phường Từ Liêm thành đô thị văn minh tiêu biểu từ giá trị văn hóa truyền thống
    Sáng 19/8, Đảng bộ phường Từ Liêm (Hà Nội) đã long trọng tổ chức Đại hội đại biểu Đảng bộ phường Từ Liêm lần thứ I nhiệm kỳ 2025 - 2030 với tinh thần “Đoàn kết – Dân chủ - Kỷ cương – Đột phá – Phát triển”.
  • Khám phá 54 sắc màu văn hóa trong "Chung một ngôi nhà"
    Nhân kỷ niệm 80 năm Quốc khánh (2/9/1945 – 2/9/2025), Nhà xuất bản Kim Đồng giới thiệu ấn phẩm đặc biệt “Chung một ngôi nhà – Atlas 54 dân tộc Việt Nam” do tác giả Võ Thị Mai Chi biên soạn, họa sĩ Hồ Quốc Cường minh họa. Cuốn sách mang đến cho độc giả cái nhìn sinh động về văn hóa và đời sống tinh thần phong phú của 54 dân tộc, đồng thời là hành trang tinh thần giúp thế hệ trẻ gìn giữ bản sắc, nuôi dưỡng tình yêu quê hương và tự tin hội nhập quốc tế.
Gửi cậu của một năm sau
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO