Thanh lịch chiều quán gió
Quán Gió Hồ Tây ngày xưa ở vị trí đắc địa giữa hai hồ nước đẹp nhất Hà Nội. Nhưng, chiều và tối, quán mới trở nên sống động, với số đông người đến quán để thưởng lãm không khí cuối ngày, đang hoe hoe nét vàng phai rất riêng Hà Nội.
Ăn bánh tôm, ngắm cảnh sương khói lãng đãng như không như có trên mặt hai hồ nước sóng đôi. Bánh tôm Hồ Tây không phải là món ăn cao lương, mỹ vị nhưng đã đi vào tiềm thức của người Hà Nội và du khách thập phương.
Với đông đảo mọi người, bánh tôm Hồ Tây là thi vị của những buổi chiều tà, Quán Gió. Bánh tôm Hồ Tây, món ăn đã đi dọc thời gian và không gian văn hóa ẩm thực Hà Nội, không thay đổi nhiều về cách làm, cách ăn dù thời gian, không gian có nhiều thay đổi. Bánh tôm được làm bằng con tôm đánh bắt từ Hồ Tây, có vỏ mỏng, thịt dai chắc, có vị ngọt béo đặc trưng. Bột lọc được chiên giòn nên có vị bùi, ngọt và ngậy khi ăn kèm với rau tươi sống chấm nước mắm chua, cay. Bánh tôm ngon nhất là ăn lúc còn nóng hôi hổi, vỏ con tôm và bột giòn tan, thịt tôm ngọt với nước chấm được dung hòa nhiều hương vị. “Ngậy béo bột lọc/ngon ngọt vị tôm/lan tỏa trong miệng/mát cơn gió nồm”. Không có cảnh môi miệng nhờn nhợt bóng mỡ, không nhồm nhoàm nhai hay nghiến ngấu nuốt, không có những cánh tay chém gió hay bỗ bã, tào lao đình đám ồn ào, chỉ là sự lặng lẽ để nghe tiếng vỡ rụm như tiếng reo đầy khoái cảm, từ từ cảm nhận và tận hưởng hương vị vô cùng đặc sắc. Vừa ăn vừa nhận biết, bánh tôm Hồ Tây hội đủ các tố chất thanh tao, lịch lãm, sang trọng và cả nét hào hoa của người Tràng An. Nhìn nét mặt người ăn bánh tôm Hồ Tây, tôi chắc chắn rồi đây bánh tôm Hồ Tây sẽ in sâu vào tâm khảm, là ký ức không phai mờ về Hà Nội, nơi đáng sống. Và rồi đây, ai đó vì công việc, vì hoàn cảnh mà phải chia xa Hà Nội sẽ mang theo dư âm, dư vị đặc sắc riêng có của bánh tôm Hồ Tây.
Với người Hà Nội, bánh tôm Hồ Tây không chỉ là một món ăn, nó còn gợi nhớ rất nhiều kỷ niệm của gia đình. Những ngày vui, bố mẹ thường chở các con lên đường Thanh Niên ngắm cảnh sâm cầm bay trên mặt nước và ăn bánh tôm. Người dân Hà Nội vẫn nói: Vừa thưởng thức bánh tôm nóng giòn, thơm ngọt, vừa ngắm mặt nước Hồ Tây yên bình, phẳng lặng thì không gì hơn. Ở một nhà hàng có một tầm nhìn siêu đẹp hướng ra Hồ Tây lộng gió, lại sở hữu một không gian rộng, thoáng đãng với không khí thanh bình, sang trọng.
Cứ nhìn vào chiếc bàn bày bánh tôm đủ thấy được sự hài hòa, tinh tế, sự tôn vinh lẫn nhau của màu sắc đa thanh. Đó là sự phối hòa giữa ba màu chủ đạo: vàng rộm, xanh ngắt và đỏ tươi. Màu đỏ của tôm vừa chín tới nổi bật giữa sắc vàng của bột bánh rán giòn. Màu trắng mỏng manh của giá đỗ trong sắc xanh non của rau diếp, rau húng được những ngọn tía tô đo đỏ tía cộng hưởng, phụ họa thêm. Rõ ràng, với bàn tay khéo léo và óc thẩm mỹ, ngay từ phút giây ban đầu người làm bánh đã khơi gợi cho người ăn một cảm giác dễ chịu. Chiếc bánh vàng rộm được điểm con tôm uốn cong đỏ tươi nổi bật trên nền đĩa men sứ trắng. Rau xà lách xanh nõn nà, rau thơm xanh thẫm. Trong bát nước chấm những miếng đu đủ thái mỏng trăng trắng xen với mấy lát ớt đỏ mọng. Con tôm sống trong nước ngọt Hồ Tây vừa độ chín tới phổng phao màu hồng lựu nằm trên mặt chiếc bánh vàng ươm, bắt mắt vô cùng.
Người ăn cảm nhận được giòn tan của bột, béo ngậy của mỡ, bùi ngọt của tôm, tươi mát của rau, dai giòn của đu đủ xanh. Ấy là sự tổng hòa của: chua, cay, mặn, giòn, ngọt cho ta cảm thức ngon ngọt nhưng dịu dàng nơi đầu lưỡi trong cảnh thiên nhiên êm đẹp với sóng nước Hồ Tây dìu dịu gió chiều để cảm nhận không gian Hà Nội nên thơ.
Bánh tôm Hồ Tây là ký ức Hà Nội trong ta để rồi mãi nhớ, mãi yêu thương. “Thảo thơm Hà Nội/bánh tôm Hồ Tây/nhẹ nhàng thanh cảnh/hương hoàng lan bay”./.
Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Chung Tiến Lực. Thông tin về cuộc thi xem tại đây. | |