Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Lời ru từ hồn thiêng xứ sở

Hòa Lương 08/06/2024 17:45

Một buổi sáng nắng dịu dàng ôm ấp những hàng cây, tôi lang thang từ chùa Trấn Quốc dọc theo bờ Hồ Tây chừng quãng ngắn rồi ghé vào thăm ngôi đền Quán Thánh trầm mặc, nơi lưu giữ cả ngàn năm lịch sử của Thủ đô.

f4h2hfic.png
Đền Quán Thánh - một trong Thăng Long tứ trấn, biểu tượng của Thủ đô (ảnh: internet)

Đền Quán Thánh thờ Huyền Thiên Trấn Vũ, có tên chữ là Trấn Vũ Quán và là một trong Thăng Long tứ trấn - nơi thờ các vị thần trấn giữ bốn cửa ngõ của thành Thăng Long xưa. Cùng với đền Bạch Mã ở phía đông, Kim Liên ở phía Nam, Voi Phục ở phía Tây, đền Quán Thánh trầm nghiêm cai quản vùng đất phía bắc Kinh thành. Đền nằm ở đầu đường Thanh Niên, cổng đền và gian bái đường hướng về phía hồ Tây mênh mông, quanh năm mát mẻ. Đền khi xưa là một Đạo quán, khi kết hợp với chùa Trấn Quốc và chùa Kim Liên sẽ tạo nên bộ ba cảnh quan vừa thanh tịnh vừa mang đậm bản sắc văn hoá và tín ngưỡng dân gian. Không chỉ người dân nơi đây mà khách du lịch cũng thường dành thời gian để ghé qua cả ba nơi mỗi lần có dịp đến khu này.

Được xây dựng từ thời Lý Thái Tổ vào thế kỷ XI, dù đã trải qua nhiều đợt trùng tu nhưng ngôi đền vẫn toát lên nét cổ kính, oai nghiêm và có phần yên vắng giữa một Thủ đô đang hối hả cựa mình theo vòng xoay kinh tế thị trường và hội nhập toàn cầu. Thánh Trấn Vũ là một hình tượng trong văn hóa dân gian được kết hợp từ nhân vật ông Thánh đã giúp An Dương Vương trừ ma, đánh quái, diệt tinh gà trắng khi xây Cổ Loa thành và vị Thánh trấn quản phương Bắc trong thần thoại Trung Hoa. Năm 1962, đền được công nhận là Di tích lịch sử quốc gia và năm 2022 trở thành Di tích quốc gia đặc biệt. Trải qua hơn 1000 năm lịch sử với nhiều sự kiện lớn lao của dân tộc, đền Quán Thánh vẫn giữ được vẻ độc đáo và không khí cổ kính ngay giữa thị thành.

Kiến trúc đền Quán Thánh gồm có tam quan (cổng đền), sân, ba lớp nhà lần lượt là tiền tế, trung tế và hậu cung. Bước qua cổng tam quan đền, dường như ta đang bước ngược dòng lịch sử về nước Đại Việt xưa thanh bình. Kiến trúc phổ biến của những nơi thờ tự ngày ấy là ngôi bái đường được xây theo kiểu nhà ngang ba gian, lợp ngói đỏ. Mái đền Quán Thánh cong hướng lên trên ở hai bên và được trang trí nhiều tượng đắp nổi hình các linh vật phổ biến trong văn hoá thờ phụng của người Việt. Không gian trong đền không quá lớn nhưng thoáng đãng và là chốn người ta có thể lui tới để tìm hiểu lịch sử dân tộc, lịch sử Thủ đô trong cảm giác xanh mát yên bình của một kiến trúc cổ xưa nằm dưới những tán cổ thụ mặc trầm cao lớn.

Tôi bước qua tam quan đền, qua mảnh sân sạch rồi đến trước ngôi bái đường, chắp tay khấn nguyện trước lư đồng rồi bước qua ngạch cửa gỗ để vào bên trong. Đền hôm ấy vắng, lác đác bóng dáng khách ngoại quốc viếng thăm. Thi thoảng có vài ba bác già giọng miền Nam trầm trồ trước kiến trúc ngàn năm với các hình chạm khắc gỗ tinh tế và không gian thờ tự trang nghiêm của ngôi đền. Dạo một vòng bên trong đền, ngắm nghía mọi thứ từ bức tượng Huyền Thiên Trấn Vũ, hoành phi đến tường hồi chạm khắc phù điêu và thơ chữ Hán, tôi trở ra bên ngoài qua một cánh cửa khác. Trước mặt ngôi bái đường, ở hai bên sân đền là những khoảnh đất trồng các cây cổ thụ có tuổi đời lên đến trăm năm tuổi, hiền hòa đón từng vị khách ghé thăm.

Mùa nắng ngọt, đứng dưới bóng những cây cổ thụ cao lớn lá xanh rậm rì được trồng trong khuôn viên đền, tôi đắm chìm vào bầu không khí buổi sớm mai se sẽ mơ hồ. Mùi nhang khói từ các lư đồng thoang thoảng quẩn quanh, nắng nhẹ nhàng se chỉ qua những khoảng hở trên tán cây rậm mát. Tiết trời lành lạnh cùng với ánh nắng dịu dàng cứ chầm chậm loang giữa tâm hồn tôi rồi nở rộ thành đóa hoa thủy tinh lấp lánh dáng dấp của những hoa văn trên mặt trống đồng.

Dẫu thời gian tự do của tôi trong buổi sáng hôm đó vô cùng hạn hẹp, tôi vẫn không thể nào rời chân khỏi đền Quán Thánh ngay tắp lự. Tôi ngơ ngẩn ngước lên để ánh mắt chạm vào những tia nắng đang trêu đùa tán lá, đưa bàn tay cố với tới bầu trời xanh vời vợi hiền hòa. Tôi đặt tay mình chạm lên lớp vỏ sần sùi của thân cây cổ thụ, men theo những vết nứt toác của vỏ cây đã khô mốc, cảm nhận rõ rệt sự thô ráp của những biểu bì đã trơ khấc cùng nắng mưa bao mùa. Tháng năm giấu điều gì trong từng vòng vân gỗ và trong những loang lổ của thân cây cổ thụ nơi đền Quán Thánh?

Tôi không rõ những cây cổ thụ trong đền có tuổi thọ chính xác là bao năm. Chỉ biết khi nhẹ nhàng đặt bàn tay mình lên đó, tôi như đang chạm vào bàn tay khô gầy đầy gân xanh của người mẹ tảo tần hôm sớm, như đang cảm nhận từng nhịp thở đều đều bình an của một linh hồn Đông A nghìn tuổi đương thảnh thơi tận hưởng khí trời trong buổi đầu ngày dịu ngọt.

Tôi mải miết đi trong khuôn viên ngôi đền, đến sờ lên từng thân cây cổ thụ, vuốt ve nhè nhẹ từng mảnh vỏ rời rạc nứt toác không thể nào gắn liền. Có lúc dường như chìm đắm theo tiếng gọi xa xôi, tôi đặt cả má mình lên đó, nhắm mắt lại và cảm nhận một tâm hồn trống rỗng hoàn toàn. Không gợn chút nghĩ suy, không bận tâm về điều gì khác cả. Đôi mắt tôi ngước lên, nhìn theo những cành cây đã bị rêu xanh bám đầy, những vết sẹo lồi lõm sau bao lần cưa chặt. Những vết sẹo của thời gian lưu đầy trên từng thân cây cổ thụ, trên mảng tường đã cũ, viên ngói màu rêu phong và những tàn tích của thăng trầm lịch sử. Qua bao triều đại, bao cuộc chiến tranh, bao biến thiên xã hội, đền Quán Thánh chứng kiến người Hà Nội kiên cường giữ lấy nước mình, giữ văn hoá mình để bước tới những năm tháng yên bình xa mùi khói súng.

Lá xanh trên đầu vẫn miệt mài lời ru non nước, vẫn đắm say cùng mây trời trong vắt, vẫn xoa dịu hồn người giữa hối hả mưu sinh, vẫn thủ thỉ câu ân tình gọi mời du khách.

Sáng hôm ấy lạc trong đền Quán Thánh, tôi tìm thấy một nơi để mình ghé đến vào mỗi lần trở về Hà Nội thân thương. Tôi sẽ lại đi dưới bóng mát lành lạnh của những tán cây xanh rì, sẽ lại đắm mình vào bầu không khí trầm mặc khói nhang, sẽ lại ngả đầu lên một thân cây trăm tuổi xù xì nham nhám. Tôi sẽ về để nghe trong tiếng gió xào xạc thoảng lời ru cổ thụ - lời ru của hồn thiêng xứ sở thổi vọng về từ ngàn năm Tổ quốc./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Hòa Lương. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Nỗi niềm vào thu
    Vào mùa thu này, Hạ đã bước vào tuổi 39. Ba mươi chín tuổi với một người đàn bà mà chưa có chồng, ta thường gọi là gái ế, gái lỡ thì, là kịch khung của nhỡ nhàng.
(0) Bình luận
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
  • Hà Nội, yêu mãi còn yêu...
    Hôm qua đường phố Hà Nội như tĩnh lặng hơn, và hôm nay cũng vậy. Cái rét Tháng Giêng vừa qua đi rất nhanh và diệu vợi làm sao! Trên những con phố, ánh mặt trời xuất hiện và những chiếc lá mùa thu bắt đầu rơi...
  • Xe đạp Tây Hồ
    Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Infographic] Chuỗi hoạt động hấp dẫn của Lễ hội Văn hóa Thế giới tại Hà Nội
    Lễ hội Văn hóa thế giới tại Hà Nội lần thứ nhất được định vị như một ngày hội đa sắc màu, nơi các nền văn hóa gặp gỡ, kết nối và cùng tỏa sáng. Đây không chỉ là dịp giới thiệu tinh hoa văn hóa quốc tế đến công chúng Việt Nam mà còn là cơ hội để quảng bá hình ảnh đất nước, con người Việt Nam đến bạn bè năm châu.
  • Thủ đô Hà Nội hội tụ đầy đủ điều kiện chính trị, pháp lý, quy hoạch để phát triển trong giai đoạn mới
    Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Nguyễn Văn Phong khẳng định, Thành phố Hà Nội đã sẵn sàng mọi điều kiện tốt nhất để tổ chức thành công Đại hội đại biểu Đảng bộ Thành phố Hà Nội lần thứ XVIII, nhiệm kỳ 2025-2030. Đặc biệt, đồng chí Nguyễn Văn Phong nhấn mạnh: “Đại hội lần thứ XVIII có điểm khác biệt so với các kỳ trước, đó là Thủ đô hội tụ đầy đủ các điều kiện về chính trị, pháp lý, quy hoạch, xu thế thời đại để Hà Nội phát triển trong giai đoạn mới”.
  • Ý nghĩa đặc biệt chủ đề Đại hội Đại biểu Đảng bộ Thành phố Hà Nội lần thứ XVIII
    Đại hội Đại biểu lần thứ XVIII Đảng bộ Thành phố Hà Nội, nhiệm kỳ 2025 - 2030 có chủ đề “Phát huy truyền thống ngàn năm văn hiến và anh hùng; đoàn kết xây dựng đảng bộ trong sạch, vững mạnh; tiên phong, đột phá trong kỷ nguyên mới; phát triển Thủ đô văn minh, hiện đại, hạnh phúc” nhận được sự quan tâm, đánh giá cao của nhân dân.
  • [Podcast] Đền Bà Kiệu – Ngôi đền linh thiêng bên hồ Gươm
    Bên hồ Hoàn Kiếm – trái tim của Hà Nội có một ngôi đền cổ linh thiêng, được người dân gọi bằng cái tên thân thuộc: Đền Bà Kiệu. Nơi đây không chỉ lưu giữ dấu tích của lịch sử, mà còn là biểu tượng của niềm tin trong tâm thức văn hóa người Việt.
  • Kỳ 1: Dấu ấn Đảng bộ Thành phố Hà Nội trong xây dựng, chỉnh đốn Đảng và hệ thống chính trị
    Chào mừng Đại hội Đại biểu lần thứ XVIII Đảng bộ Thành phố Hà Nội, nhiệm kỳ 2025 - 2030, Tạp chí Người Hà Nội thực hiện chương trình phát thanh với chủ đề xuyên suốt “Khơi dậy hào khí Thăng Long xây dựng Thủ đô Văn hiến - Văn minh - Hiện đại”. Chương trình phát sóng vào 20 giờ tối hàng ngày trên nền tảng Tạp chí điện tử Người Hà Nội. Trong chương trình hôm nay, xin mời quý vị và các bạn cùng nhìn lại dấu ấn Đảng bộ Thành phố Hà Nội trong công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng và hệ thống chính trị thực sự trong sạch, vững mạnh.
Đừng bỏ lỡ
Lời ru từ hồn thiêng xứ sở
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO