Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Lời ru từ hồn thiêng xứ sở

Hòa Lương 08/06/2024 17:45

Một buổi sáng nắng dịu dàng ôm ấp những hàng cây, tôi lang thang từ chùa Trấn Quốc dọc theo bờ Hồ Tây chừng quãng ngắn rồi ghé vào thăm ngôi đền Quán Thánh trầm mặc, nơi lưu giữ cả ngàn năm lịch sử của Thủ đô.

f4h2hfic.png
Đền Quán Thánh - một trong Thăng Long tứ trấn, biểu tượng của Thủ đô (ảnh: internet)

Đền Quán Thánh thờ Huyền Thiên Trấn Vũ, có tên chữ là Trấn Vũ Quán và là một trong Thăng Long tứ trấn - nơi thờ các vị thần trấn giữ bốn cửa ngõ của thành Thăng Long xưa. Cùng với đền Bạch Mã ở phía đông, Kim Liên ở phía Nam, Voi Phục ở phía Tây, đền Quán Thánh trầm nghiêm cai quản vùng đất phía bắc Kinh thành. Đền nằm ở đầu đường Thanh Niên, cổng đền và gian bái đường hướng về phía hồ Tây mênh mông, quanh năm mát mẻ. Đền khi xưa là một Đạo quán, khi kết hợp với chùa Trấn Quốc và chùa Kim Liên sẽ tạo nên bộ ba cảnh quan vừa thanh tịnh vừa mang đậm bản sắc văn hoá và tín ngưỡng dân gian. Không chỉ người dân nơi đây mà khách du lịch cũng thường dành thời gian để ghé qua cả ba nơi mỗi lần có dịp đến khu này.

Được xây dựng từ thời Lý Thái Tổ vào thế kỷ XI, dù đã trải qua nhiều đợt trùng tu nhưng ngôi đền vẫn toát lên nét cổ kính, oai nghiêm và có phần yên vắng giữa một Thủ đô đang hối hả cựa mình theo vòng xoay kinh tế thị trường và hội nhập toàn cầu. Thánh Trấn Vũ là một hình tượng trong văn hóa dân gian được kết hợp từ nhân vật ông Thánh đã giúp An Dương Vương trừ ma, đánh quái, diệt tinh gà trắng khi xây Cổ Loa thành và vị Thánh trấn quản phương Bắc trong thần thoại Trung Hoa. Năm 1962, đền được công nhận là Di tích lịch sử quốc gia và năm 2022 trở thành Di tích quốc gia đặc biệt. Trải qua hơn 1000 năm lịch sử với nhiều sự kiện lớn lao của dân tộc, đền Quán Thánh vẫn giữ được vẻ độc đáo và không khí cổ kính ngay giữa thị thành.

Kiến trúc đền Quán Thánh gồm có tam quan (cổng đền), sân, ba lớp nhà lần lượt là tiền tế, trung tế và hậu cung. Bước qua cổng tam quan đền, dường như ta đang bước ngược dòng lịch sử về nước Đại Việt xưa thanh bình. Kiến trúc phổ biến của những nơi thờ tự ngày ấy là ngôi bái đường được xây theo kiểu nhà ngang ba gian, lợp ngói đỏ. Mái đền Quán Thánh cong hướng lên trên ở hai bên và được trang trí nhiều tượng đắp nổi hình các linh vật phổ biến trong văn hoá thờ phụng của người Việt. Không gian trong đền không quá lớn nhưng thoáng đãng và là chốn người ta có thể lui tới để tìm hiểu lịch sử dân tộc, lịch sử Thủ đô trong cảm giác xanh mát yên bình của một kiến trúc cổ xưa nằm dưới những tán cổ thụ mặc trầm cao lớn.

Tôi bước qua tam quan đền, qua mảnh sân sạch rồi đến trước ngôi bái đường, chắp tay khấn nguyện trước lư đồng rồi bước qua ngạch cửa gỗ để vào bên trong. Đền hôm ấy vắng, lác đác bóng dáng khách ngoại quốc viếng thăm. Thi thoảng có vài ba bác già giọng miền Nam trầm trồ trước kiến trúc ngàn năm với các hình chạm khắc gỗ tinh tế và không gian thờ tự trang nghiêm của ngôi đền. Dạo một vòng bên trong đền, ngắm nghía mọi thứ từ bức tượng Huyền Thiên Trấn Vũ, hoành phi đến tường hồi chạm khắc phù điêu và thơ chữ Hán, tôi trở ra bên ngoài qua một cánh cửa khác. Trước mặt ngôi bái đường, ở hai bên sân đền là những khoảnh đất trồng các cây cổ thụ có tuổi đời lên đến trăm năm tuổi, hiền hòa đón từng vị khách ghé thăm.

Mùa nắng ngọt, đứng dưới bóng những cây cổ thụ cao lớn lá xanh rậm rì được trồng trong khuôn viên đền, tôi đắm chìm vào bầu không khí buổi sớm mai se sẽ mơ hồ. Mùi nhang khói từ các lư đồng thoang thoảng quẩn quanh, nắng nhẹ nhàng se chỉ qua những khoảng hở trên tán cây rậm mát. Tiết trời lành lạnh cùng với ánh nắng dịu dàng cứ chầm chậm loang giữa tâm hồn tôi rồi nở rộ thành đóa hoa thủy tinh lấp lánh dáng dấp của những hoa văn trên mặt trống đồng.

Dẫu thời gian tự do của tôi trong buổi sáng hôm đó vô cùng hạn hẹp, tôi vẫn không thể nào rời chân khỏi đền Quán Thánh ngay tắp lự. Tôi ngơ ngẩn ngước lên để ánh mắt chạm vào những tia nắng đang trêu đùa tán lá, đưa bàn tay cố với tới bầu trời xanh vời vợi hiền hòa. Tôi đặt tay mình chạm lên lớp vỏ sần sùi của thân cây cổ thụ, men theo những vết nứt toác của vỏ cây đã khô mốc, cảm nhận rõ rệt sự thô ráp của những biểu bì đã trơ khấc cùng nắng mưa bao mùa. Tháng năm giấu điều gì trong từng vòng vân gỗ và trong những loang lổ của thân cây cổ thụ nơi đền Quán Thánh?

Tôi không rõ những cây cổ thụ trong đền có tuổi thọ chính xác là bao năm. Chỉ biết khi nhẹ nhàng đặt bàn tay mình lên đó, tôi như đang chạm vào bàn tay khô gầy đầy gân xanh của người mẹ tảo tần hôm sớm, như đang cảm nhận từng nhịp thở đều đều bình an của một linh hồn Đông A nghìn tuổi đương thảnh thơi tận hưởng khí trời trong buổi đầu ngày dịu ngọt.

Tôi mải miết đi trong khuôn viên ngôi đền, đến sờ lên từng thân cây cổ thụ, vuốt ve nhè nhẹ từng mảnh vỏ rời rạc nứt toác không thể nào gắn liền. Có lúc dường như chìm đắm theo tiếng gọi xa xôi, tôi đặt cả má mình lên đó, nhắm mắt lại và cảm nhận một tâm hồn trống rỗng hoàn toàn. Không gợn chút nghĩ suy, không bận tâm về điều gì khác cả. Đôi mắt tôi ngước lên, nhìn theo những cành cây đã bị rêu xanh bám đầy, những vết sẹo lồi lõm sau bao lần cưa chặt. Những vết sẹo của thời gian lưu đầy trên từng thân cây cổ thụ, trên mảng tường đã cũ, viên ngói màu rêu phong và những tàn tích của thăng trầm lịch sử. Qua bao triều đại, bao cuộc chiến tranh, bao biến thiên xã hội, đền Quán Thánh chứng kiến người Hà Nội kiên cường giữ lấy nước mình, giữ văn hoá mình để bước tới những năm tháng yên bình xa mùi khói súng.

Lá xanh trên đầu vẫn miệt mài lời ru non nước, vẫn đắm say cùng mây trời trong vắt, vẫn xoa dịu hồn người giữa hối hả mưu sinh, vẫn thủ thỉ câu ân tình gọi mời du khách.

Sáng hôm ấy lạc trong đền Quán Thánh, tôi tìm thấy một nơi để mình ghé đến vào mỗi lần trở về Hà Nội thân thương. Tôi sẽ lại đi dưới bóng mát lành lạnh của những tán cây xanh rì, sẽ lại đắm mình vào bầu không khí trầm mặc khói nhang, sẽ lại ngả đầu lên một thân cây trăm tuổi xù xì nham nhám. Tôi sẽ về để nghe trong tiếng gió xào xạc thoảng lời ru cổ thụ - lời ru của hồn thiêng xứ sở thổi vọng về từ ngàn năm Tổ quốc./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Hòa Lương. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Nỗi niềm vào thu
    Vào mùa thu này, Hạ đã bước vào tuổi 39. Ba mươi chín tuổi với một người đàn bà mà chưa có chồng, ta thường gọi là gái ế, gái lỡ thì, là kịch khung của nhỡ nhàng.
(0) Bình luận
  • Hà Nội, mùa đầu nỗi nhớ
    Tôi chậm rãi bước từng bước nhẹ nhàng trên một con phố nhỏ quanh Hồ Tây, từng chiếc lá vàng từ tốn rơi trên mặt đường tấp nập người qua lại, mặt hồ còn nhấp nhô phản chiếu những tia nắng mờ nhạt còn sót lại của buổi hoàng hôn. Dường như thời gian đang trôi chậm lại để tôi có thể cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của miền đất Thủ đô, mà trước đây tôi chỉ có thể trông thấy qua lớp màn ảnh vô giác.
  • Ấn tượng thiên nhiên giữa lòng Hà Nội
    Dạo ấy, gần hai năm trước, nhân chuyến công tác Thủ đô, đoàn chúng tôi tổ chức chuyến thực tế thực sự ý nghĩa. Cho đến bây giờ, mọi người vẫn còn luyến tiếc, bởi với thời gian một ngày, chúng tôi chưa thể nào tiếp cận trọn vẹn không gian của “địa chỉ đó”. Cách trung tâm thành phố gần 40km về phía Tây, nơi hội tụ các sản phẩm văn hoá truyền thống của 54 dân tộc anh em. Nơi đó là “Làng Văn hoá các dân tộc Việt Nam” thuộc Khu du lịch Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội.
  • Vé không khứ hồi
    Viết gì đây? Khi mỗi lần nhớ đến thời thơ ấu lòng lại buồn thương da diết. Tuổi thơ yêu dấu trong lòng Hà Nội, nơi mở ra những trang màu hồng đầy ắp kỷ niệm của hai đứa chúng tôi. Nay xa rồi tất cả tầm tay với.
  • Gửi cậu của một năm sau
    Bây giờ, tớ là một cô sinh viên năm ba vô lo, vô nghĩ chuyện tương lai. Hoặc đã từng nghĩ nhưng không quá nhiều lo lắng. Một năm sau cậu sẽ làm gì? Cậu sẽ trở thành ai? Liệu cậu có tiếp tục cuộc sống nơi Hà Nội nhộn nhịp xô bồ hay trở về miền quê yên bình của riêng cậu? Tớ chắc sẽ không khuyên nhủ gì cậu đâu, nhưng tớ muốn nói với cậu, mặc cho việc kiếm việc khó khăn, mặc cho áp lực cơm, áo, gạo, tiền đè nặng lên vai cậu thì đã từng có một Hà Nội yêu thương, che chở, bảo vệ cậu đến nhường nào.
  • Hà Nội mến thương
    Quê hương là nơi chôn nhau, cắt rốn, là nơi để những đứa con xa quê nhung nhớ mỗi khi có cơn gió hiu hiu thổi qua làm dấy lên cả một bầu trời nhung nhớ. Nhưng có những vùng đất ta sẽ gặp khi bước ra khỏi luỹ tre làng, để rồi khẽ thương từ độ nào không hay. Bởi ở nơi ấy, có những kỷ niệm, có những con người làm ta cảm mến, lưu luyến chẳng nỡ rời xa.
  • Hà Nội và những người thầy
    Tôi cùng một số bạn bè đến Thủ đô, dự Lớp bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du, do Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức. Chiều cuối thu bên Hồ Tây, bốn người không chung giọng nói, cùng nhau nhâm nhi li bia hơi Hà Nội và đĩa mực khô nướng Quảng Bình. Được dịp, chuyện nổ như rang ngô, niềm vui cứ thế thăng hoa, khiến câu chuyện cũng trở nên không đầu không cuối…
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Người dân đội nắng đứng bên đường khóc tiễn Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng về lòng đất mẹ
    Trong thời tiết nắng nóng Hà Nội lên tới 40 độ C, nhưng rất nhiều người dân vẫn đội nắng đứng trên các tuyến đường hướng về Nghĩa trang Mai Dịch để tiễn biệt Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng lần cuối.
  • Những dòng sổ tang nhoè nước mắt tiễn biệt Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại quê nhà
    Rất đông người dân ở mọi độ tuổi, có người già, thanh thiếu niên, trẻ nhỏ... lặn lội từ các quận, huyện của thành phố Hà Nội và các tỉnh đến để tiễn đưa người lãnh đạo đáng kính.
  • Người dân nghẹn ngào, tiếc thương Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
    Tại quê nhà Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, thôn Lại Đà, xã Đông Hội, huyện Đông Anh, Thành phố Hà Nội, những đôi mắt đỏ hoe, cùng hàng ngàn giọt lệ đã, đang và sẽ rơi là những hình ảnh đầy xúc cảm, thể hiện sự tiếc thương, kính trọng của người dân đối với Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
  • Toàn văn lời điếu tại Lễ truy điệu Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
    Ngày 26/7, Lễ truy điệu đồng chí Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam được cử hành trọng thể theo nghi thức Quốc tang tại Nhà tang lễ Quốc gia, số 5 Trần Thánh Tông (Hà Nội). Lễ truy điệu cũng được tổ chức đồng thời tại Hội trường Thống Nhất (thành phố Hồ Chí Minh) và quê nhà Tổng Bí thư tại xã Đông Hội, huyện Đông Anh (Hà Nội). Trong niềm tiếc thương vô hạn, Chủ tịch nước Tô Lâm - Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng Ban Lễ tang đã đọc Lời điếu tại Lễ Truy điệu Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
  • [Video] Người dân từ mọi miền đất nước xếp hàng để được thắp nén tâm hương tưởng nhớ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
    Tang lễ đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng được tổ chức theo nghi thức Quốc tang trong hai ngày 25 và 26/7/2024. Lễ viếng đồng chí Nguyễn Phú Trọng được tổ chức tại Nhà tang lễ Quốc gia số 5 Trần Thánh Tông, thành phố Hà Nội, bắt đầu từ 7 giờ đến 22 giờ ngày 25/7 và từ 7 giờ đến 13 giờ ngày 26/ 7/ 2024. Lễ viếng, Lễ truy điệu đồng chí Nguyễn Phú Trọng được tổ chức cùng thời gian trên tại Hội trường Thống Nhất, Thành phố Hồ Chí Minh và tại quê nhà xã Đông Hội, huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội.
Đừng bỏ lỡ
Lời ru từ hồn thiêng xứ sở
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO