Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Có một Hà Nội rất khác trong tôi

Trần Thị Minh 21/05/2024 11:55

Đó là một con ngõ cụt có gần hai chục hộ, nằm san sát đối mặt vào nhau qua một con đường ngõ lát gạch đỏ rộng hơn hai mét. Cư dân phần lớn đều còn trẻ hoặc trung tuổi, chỉ có vài cụ ông, cụ bà sống với con cháu. Lớp trẻ ban ngày mải miết đi làm ăn, tối về mới tập trung đông đủ. Nhưng cũng có người vì công việc mà quanh năm suốt tháng xa nhà. Thi thoảng lại về dăm bữa nửa tháng cho con cái đừng quên mặt, cho vợ đừng quên hơi rồi lại ra đi. Đứng tần ngần trước cửa, hôn nựng nịu con yêu rồi thở dài rảo bước vội, cứ như sợ cái tiếng bi bô cùng cái “thơm” yêu lên má vẫn còn vương mùi sữa của con sẽ níu kéo bước chân mình lại.

130131curves2cmuq_qiye.jpg
Ban ngày, con ngõ vắng hiu, chiều về lại ồn ã nhộn nhịp. Trong lúc bố mẹ quay vào cơm nước thì bọn trẻ nô đùa rộn rã... (ảnh minh hoạ, nguồn: internet)

Cư dân trong ngõ cũng giống như cư dân của các thành phố lớn, do ảnh hưởng hoàn cảnh và điều kiện nên chín người mười phương. Gốc gác Hà Nội tại đây chỉ có dăm hộ, còn đa phần ở các tỉnh khác chuyển đến hoặc các huyện ngoại thành chuyển lên. Nào là Ba Vì, Sơn Tây, Mỹ Đức. Rồi Hà Nam, Ninh Bình, Thái Bình, Nghệ An. Ngay cả tận Quảng Nam xa tít tắp cũng đóng góp một hộ... Lí do định cư ở đây cũng gần giống nhau đều phù hợp với công ăn việc làm nên chuyển đến cùng con cháu. Cuối ngõ có mấy bà, mấy cô thuê chung phòng trọ hôm nào cũng đi từ lúc trời còn tang tảng đến tối mịt mới về. Người thì ra chợ đầu mối lấy hoa quả, rau cỏ, gà vịt, thịt thà rồi kẽo kẹt đạp xe đi bán rong khắp các đoạn đường, con ngõ xa chợ. Người thì làm thuê theo giờ cả ngày không hết việc. Nhìn chung dù làm nghề gì, thu nhập đều khá hơn ở quê. Nhiều ông, bà đến ở lâu dài để trông cháu “Chúng học xong lại kiếm được việc ở đây nên chúng ở lại. Nói thật là ở Hà Nội này kiếm việc dễ hơn ở quê, ở đây cũng dễ sống. Mình theo về trông con cái cho chúng. Ôi! Thời buổi này cứ đâu có công ăn việc làm thì ở đó mà lập nghiệp. Quê giờ ít ruộng đất lắm!”. Đó là tâm sự của những người nhiều tuổi có thêm vai trò “canh ngõ”. Họ thuộc lớp cha mẹ nên được cả ngõ kính trọng và có chút được nhờ. Bởi các ông bà ở nhà suốt ngày. Mấy ông sáng nào cũng trầm ngâm bên bàn cờ tướng đầu ngõ. Mấy bà trông cháu, cửa mở cả ngày. Vậy nên cấm có người lạ nào vào ngõ qua được mắt mấy “cảnh sát trưởng” này. Lớp trẻ cứ yên tâm đi làm cả ngày mà chẳng phải lo kẻ gian cậy cửa.

Chín người mười quê và nghề nghiệp chẳng ai giống ai, từ công an, bộ đội, rồi cơ quan nhà nước, doanh nghiệp, đến kinh doanh tự do, cựu người mẫu… nhưng lại gắn bó thân thương đến lạ lùng. Ở lâu nhưng cái nét chân chất địa phương vẫn còn đậm đà. Nhà này đến bữa thiếu gì lại ới sang nhà kia xin xỏ. Bà Hà Nội gốc dạy cho lớp trẻ cách làm món bún thang, xôi xéo, bánh trôi tàu. Mùa cận tết, mấy nhà đua nhau làm dưa hành chua ngọt bởi sự tận tình chỉ bảo của một bà giáo nghỉ hưu từ Nam Định chuyển lên. Ai về quê, lúc lên lại có quà cho cả ngõ dù chỉ là nắm rau, nải chuối, vài bắp ngô... thật là vui vẻ. Có việc gì cần bàn bạc, chỉ hô lên một tiếng mọi người đã tập trung đủ. Biểu quyết bằng một tràng pháo tay, khi thực hiện cứ răm rắp mà làm. Từ chuyện nhỏ như bảo ban nhau quét dọn, sơn tường đến việc lớn hơn như lát gạch đỏ, làm cửa cho ngõ; từ chuyện vui như tổ chức mùng 8/3, trung thu, tất niên đến việc buồn như đám hiếu, thăm người nằm viện… đều thống nhất thực hiện. Thi thoảng vào tối thứ 7, trẻ con được nghỉ học, một nhà lại mang bộ loa ra nổi nhạc. Ôi lúc đó cứ gọi là bốc mạnh. Thanh thiếu niên, trẻ con, đến cả cái đứa trẻ lên hai cũng cố bon chen nhún nhảy. Không khí cả ngõ tưng bừng như đang tổ chức một sự kiện gì…

vvv.jpg
Ngõ nhỏ tổ chức sinh nhật cho một cháu bé

Ban ngày, con ngõ vắng hiu, chiều về lại ồn ã nhộn nhịp. Trong lúc bố mẹ quay vào cơm nước thì bọn trẻ nô đùa rộn rã. Tiếng chí chóe, khóc lóc đôi lúc cũng làm sốt ruột người lớn nhưng cũng chỉ là lướt qua… Và khi cơm nước xong, mấy cái ghế được xếp trước cửa trở thành bàn tròn thế sự của cánh mày râu đủ chuyện tây, tàu, chính trị, xã hội… Từ khoảng 10 giờ tối trở đi, con ngõ nhỏ im ắng lạ thường. Mọi người rút vào khoảng riêng tư của gia đình. Con ngõ trở nên rộng rãi hơn. Màu đỏ dìu dịu từ những chiếc đèn lồng khiến cho nó lung linh huyền ảo. Lúc đó chỉ cần rảo bộ chưa đầy trăm mét ra ngoài kia là phố xá vẫn đang đông đúc. Nhưng trong này thời gian như đã ngưng đọng trước cửa ngõ rồi.

Dạo trước, dịch Covid hoành hành, kể cả khi có lệnh giãn cách xã hội, sáng nào mọi người cũng đứng trong nhà mình í ới thông báo tin tức cập nhật mới nhất về dịch bệnh trong và ngoài nước. Sau đó là những tiếng thở dài khi nghe tin dịch bệnh trên thế giới, nhưng cũng rất tin tưởng vào chính phủ và dân tộc mình sẽ chiến thắng dịch bệnh. Niềm tin ấy chỉ thể hiện qua ánh mắt lấp lánh niềm vui phía trên chiếc khẩu trang thường trực suốt ngày. Bàn nước đầu ngõ đìu hiu nhớ những nước cờ xe, pháo, mã. Mọi người trong nhà, đôi khi nghe tiếng trẻ khóc lại thở dài chép miệng “Bọn trẻ quen chân chạy. Giờ bị nhốt trong nhà nên cuồng cẳng đòi ra ngoài ấy mà”. Mãi rồi cũng đến ngày hết giãn cách, lại chuẩn bị đón ngày Quốc Khánh, cờ Tổ quốc treo đỏ ngõ, tiếng nô đùa của con trẻ gợi không khí xiết bao đầm ấm, thanh bình…

Mở cánh cửa sổ phòng làm việc, ngắm xuống con ngõ nhỏ, mà trái tim cứ xuyến xao lâng lâng một cảm xúc rất lạ. Con ngõ nhỏ chân chất, giản dị quá đỗi! Thân thương quá đỗi khiến cư dân của nó đi đâu cũng nghĩ và nhớ về như một mái ấm…

Phải chăng đó là một góc bình dị lắng đọng những yêu thương giữa thành phố náo nhiệt này.

Phải chăng đó cũng là một Hà Nội rất khác trong tôi…

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Trần Thị Minh. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Những đêm thơ trong thành phố
    Ấy là vào một đêm mùa xuân, khi vừa ra Tết, trời vẫn còn se se lạnh nhưng không có nỗi buồn man mác mà trong người cứ rạo rực nhựa yêu. Giữa đất Tràng An một thuở đã từng là nơi kì ngộ của rất nhiều tao nhân, mặc khách, lòng người có phải vì thế cũng mong ngóng những đêm thưởng trà, trìu mến mà đọc cho nhau nghe đôi câu thơ đầy mộng tưởng, phảng phất chút cảnh, chút nhạc, chút hoạ, chút lòng người rì rào quyện vào nhau êm dịu.
(0) Bình luận
  • Nhớ Tết ở khu gia đình Hà Nội thời chưa xa
    Chúng ta, ai cũng có những năm tháng không thể nào quên. Cho dù những năm tháng ấy cuộc sống chưa hẳn đã thật tốt, chưa no đủ dư thừa. Trong sự thiếu thốn triền miên về vật chất thì tình người, sự sẻ chia lại ăm ắp như bát nước đầy, để rồi in sâu vào tâm thức như một quãng đời đã được lập trình trong bản đồ số mệnh.
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Quần thể Yên Tử - Vĩnh Nghiêm - Côn Sơn, Kiếp Bạc đón bằng Di sản văn hóa thế giới
    Tối 20/12/2025, tại Khu di tích Yên Tử, Quảng Ninh, diễn ra Lễ đón nhận bằng của UNESCO ghi danh Quần thể di tích và danh thắng Yên Tử - Vĩnh Nghiêm - Côn Sơn, Kiếp Bạc là Di sản văn hóa thế giới.
  • Người dân xúc động khi xem phim “Mưa đỏ” tại phường Phú Thượng
    Tối 20/12/2025, tại sân trường THPT Tây Hồ, UBND phường Phú Thượng (TP Hà Nội) phối hợp với Viettel Hà Nội và Viettel Tây Hồ tổ chức chương trình công chiếu miễn phí bộ phim điện ảnh “Mưa đỏ”. Chương trình thu hút sự tham gia của đông đảo cán bộ, đảng viên, cựu chiến binh và nhân dân trên địa bàn phường và khu vực lân cận, du khách.
  • Kiến trúc sư trẻ: Hành trang đổi mới để hội nhập quốc tế
    Trong bối cảnh kiến trúc xây dựng toàn cầu đang bước vào giai đoạn chuyển đổi mạnh mẽ dưới tác động của công nghệ số, trí tuệ nhân tạo và yêu cầu phát triển bền vững, đội ngũ kiến trúc sư (KTS) trẻ Việt Nam đứng trước những thách thức chưa từng có, đồng thời cũng mở ra nhiều cơ hội mới để khẳng định vai trò và vị thế nghề nghiệp. Tọa đàm “Kiến trúc sư trẻ với đổi mới sáng tạo và hội nhập quốc tế” do Hội Kiến trúc sư Hà Nội tổ chức ngày 19/12 đã trở thành diễn đàn quan trọng nhằm nhận diện thực tiễn, chia sẻ kinh nghiệm và đề xuất giải pháp thúc đẩy năng lực hội nhập cho thế hệ KTS trẻ hiện nay.
  • “Đổi mới mạnh mẽ tư duy phát triển là khâu mở đường vào kỷ nguyên mới của Thủ đô Hà Nội”
    Đó là trao đổi của PGS.TS Vũ Văn Phúc - nguyên Tổng Biên tập Tạp chí Cộng sản về định hướng chiến lược phát triển Hà Nội trong kỷ nguyên mới, kỷ nguyên vươn mình của dân tộc Việt Nam tại Hội thảo khoa học “Thủ đô Hà Nội trong kỷ nguyên phát triển mới” do Thành ủy Hà Nội và Bộ Biên tập Tạp chí Cộng sản phối hợp tổ chức sáng 19/12 tại Hà Nội.
  • Chuyển đổi xanh, tín dụng xanh là yêu cầu tất yếu của nông nghiệp
    Sáng 19/12, Tổng hội Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Việt Nam tổ chức Lễ tổng kết Đề án truyền thông 'Tín dụng xanh cho doanh nghiệp và nhà nông năm 2025'.
Đừng bỏ lỡ
Có một Hà Nội rất khác trong tôi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO