Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Những đêm thơ trong thành phố

Trần Xuân Trọng 08:29 20/05/2024

Ấy là vào một đêm mùa xuân, khi vừa ra Tết, trời vẫn còn se se lạnh nhưng không có nỗi buồn man mác mà trong người cứ rạo rực nhựa yêu. Giữa đất Tràng An một thuở đã từng là nơi kì ngộ của rất nhiều tao nhân, mặc khách, lòng người có phải vì thế cũng mong ngóng những đêm thưởng trà, trìu mến mà đọc cho nhau nghe đôi câu thơ đầy mộng tưởng, phảng phất chút cảnh, chút nhạc, chút hoạ, chút lòng người rì rào quyện vào nhau êm dịu.

qqq.jpg
Những đêm thơ trong thành phố.

Có lẽ, chính cái chất thơ đã ngấm sâu vào cành cây, ngọn cỏ, vào sông, vào núi, vào hồn khí của đất này. Để rồi các thế hệ cứ tiếp nối nhau, xuất hiện những người yêu thơ “chính hiệu”. Lần đầu tiên, tôi đến “Đêm thơ trong thành phố” với một nỗi niềm nghi hoặc đan xen chút hồi hộp, tưởng tượng diệu kỳ. Không biết một đêm thơ sẽ diễn ra như thế nào chứ chưa nói đến một đêm thơ của các bạn trẻ. Để rồi, tất cả những nghi hoặc đều bị lãng quên, xung quanh chỉ còn tiếng nhạc êm ái, những câu thơ đầy tình tứ đúng như chủ đề “Tình ái” đưa ra.

Đêm thơ được khởi xướng và tổ chức bởi các bạn trẻ Hà Nội, những người thanh niên tuổi còn đôi mươi nhưng sẵn có tình yêu trân quý với mảnh đất ngàn năm vàng son ghi dấu. Một điều tất nhiên là không phải bây giờ ở Hà Nội mới có những đêm thơ. Quay trở về văn hiến hàng trăm năm, ngàn năm trước, từ thời kì phong kiến cho đến phong trào thơ mới, ở thời nào cũng có những người yêu thơ. Có thể tưởng tượng trên cao là ánh trăng thanh, xung quanh gió mát thẩn thơ, người ngồi, người đứng mà thưởng trà, luận đàm chuyện thế nhân, thời cuộc, rồi trong đó có người vừa đặt ly trà xuống, đứng lên ngâm mấy vần thơ cảm tác. Xung quanh mọi người chăm chú lắng nghe, rồi gật gù đối ứng.

“Triển chuyển xuân tình sầu dạ nguyệt,

Thê lương cổ điệu yết minh già.”

Những đêm thơ của các bậc tiền bối thật nhiều tao ngộ và thuần khiết, thanh cao. Các bậc hậu sinh ngày nay, nhiều khi ngồi dưới ánh trăng mà cũng chỉ mong gặp được tao nhân, mặc khách. Giữa đời sống thị thành, nhiều khi tôi hay cả chúng ta nữa đã có lúc quên đi cái thú thơ ca của cha ông thuở trước. Thật hiếm có người thích nghe thơ, lại càng hiếm có những cuộc gặp gỡ về thơ của những người trẻ. Có chăng, cái thú vui ấy chỉ gặp ở những người thích làm thơ và hãnh diện nhận mình là nhà thơ rồi truyền tay nhau những tạp chí có đăng bài thơ mình viết hay vui vẻ tặng nhau dăm tập thơ mới in. Quả thực, cứ nhìn vào thì thấy, có thể nói thời kì hiện nay, thơ ca đã bước sang một cuộc chuyển mình từ sau phong trào Thơ mới từ phong cách sáng tác đến ít nhiều nội dung thể hiện nhưng có mấy ai không phải nhà thơ mà nhận thấy được điều này. Cần phải làm gì để thơ ca đi sâu vào quần chúng? Đó thực sự là một câu hỏi khó! Ấy vậy mà, những năm gần đây, thơ ca như đang hoà trong con sóng mới. Các bạn trẻ của Hà Nội FM đã tổ chức hết sức tỉ mỉ, chau truốt để cho người nghe thơ dễ dàng cảm thơ, còn người đọc thơ, làm thơ lại thoả sức mà vẫy vùng trong đam mê vô hạn.

“Đêm nằm ốm thấy Ba Sáu chữ Hàng

Mộng mái phố uốn cong cây tam cúc

Có nỗi nhớ trong mơ còn lùng sục

Yêu Hà Nội quá nửa kiếp ta mang.”

Từ đêm thơ đầu tiên mang chủ đề “Tình ái” đến nay, Hà Nội FM đã tổ chức được bảy đêm thơ. Mỗi đêm thơ là cả một sự tỉ mỉ, cẩn thận, chau chuốt đến từng câu chữ, điệu nhạc. Mỗi đêm thơ là mỗi chủ đề khác nhau, đưa người nghe đi từ cung bậc cảm xúc này đến cung bậc cảm xúc khác; đó có khi là tình yêu đôi lứa, có khi là tình yêu quê hương, có lúc lại chỉ là một cảm giác mùa thu trong trẻo… Tôi từ một người yêu thơ, làm thơ đến khán giả rồi trở thành người dẫn của một trong những đêm thơ đã được tổ chức. Chính tính đồng sáng tạo, tính mở đã tạo nên sức hút diệu kỳ, khơi gợi cảm xúc thi ca của tất cả mọi người.

“Đêm nay

sự im lặng hoạ ra một con sông chảy xiết

một mặt trời tròn trịa

một đàn chim không thể nhớ tên

đêm mai

vườn mưa trắng nhoè mặt nước”

Lòng tôi hay chính những người nghe có lẽ, thấy mình trôi êm đềm trên một dòng nhựa sống. Ngoài trời là mưa xuân. Nhưng trong đêm thơ không chỉ có mưa xuân. Trong đêm thơ có mây trắng là là bay, có gió hiu hiu thổi, có hương hoa sấu dìu dịu, có khúc đưa nôi nhẹ nhàng, có tình yêu phảng phất bay, có lời chia tay đầy nuối tiếc, có dòng sông tri âm, có con đò vương vấn… Chính ở nơi đây, tôi thấy tâm hồn mình nhẹ nhõm bay lên, xung quanh là những sải tay nối liền đan vào nhau của những tâm hồn đồng điệu. Hà Nội trong tôi là những đêm thơ không thể nào quên./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Trần Xuân Trọng. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Lấp lánh gốm sứ Bát Tràng
    “Trước khi về, nhớ sang Bát Tràng mua cho mẹ bộ bát đĩa nhé!”. Nghe lời dặn của mẹ, ký ức một thuở hiện về và nỗi nhớ căn nhà kỷ niệm cứ xốn xang trong tôi. Nơi đó có mẹ đang móm mém mỉm cười chờ tôi. Thấy con về, nhất định mẹ sẽ hỏi “Có sang Bát Tràng không?”. Tôi sẽ đùa “Nhà thiếu gì bát đĩa mà mẹ cứ phải Bát Tràng!”. Mẹ sẽ mắng yêu “Đấy là tôi dặn mua sắm cho anh em anh đấy chứ. Thi thoảng các con về đây ăn uống đầy nhà đầy cửa không vui sao!”... Càng nghĩ, ký ức càng cuộn lên khôn nguôi, trong đó có những hình ảnh rất quen thuộc trong nhà tôi – một gia đình miền núi nhưng đậm đặc hơi hướng một miền đất đồng bằng nổi tiếng - Bát Tràng.
(0) Bình luận
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
  • Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
    7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.
  • Cả nhà ước năm mới
    Đêm 30, sau khi tôi và Thạo (con cả của tôi) chuẩn bị xong mâm cúng giao thừa, như đã thống nhất, cả nhà quây quần bên bàn trà để cùng nhau mơ ước.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Những đêm thơ trong thành phố
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO