Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Hoài niệm về tàu điện xưa

Nguyễn Văn Thế 15:13 16/05/2024

Hình ảnh những chuyến tàu điện chở khách hồi xưa: bây giờ chỉ còn trong hoài niệm. Nghe nói, tàu điện do người Pháp đưa sang, có hơn 100 năm (có nhà ga, sửa chữa cho tàu khá lớn, ở đường Hoàng Hoa Thám bây giờ)...

z4624614357392_0fd69891d5a667c6243bc4cd050b2abd.jpg
Hồi đó, tàu đa phần là kéo theo 1 toa, nhiều là 2 toa, giá vé 1 lượt cũng chỉ có 5 xu... (ảnh minh hoạ)

Thực ra, khi chính quyền ta về tiếp quản Thủ đô, cũng vẻn vẹn có mấy tuyến chính đường tàu điện: Tuyến từ Nhà Thương Vọng - Bệnh viện Bạch Mai bây giờ, đi Yên Phụ, tuyến bờ hồ, đi Cầu Giấy, có lẽ tuyến dài nhất là tuyến Bờ hồ đi Hà Đông… Tàu điện chạy với tốc độ cũng vừa phải, chừng 20km/h, do phải đi qua nhiều phố cổ, có tuyến lại đông phương tiện tham gia giao thông, cùng hành tiến với tàu điện, như ô tô, xe đạp… Gọi là tàu điện, tất nhiên tàu chạy được do lấy điện ở hệ thống dây dẫn, được giăng và chạy theo lộ trình của tàu qua, thường thì đầu tàu có 1 cần, gắn với bánh xe để hút vào dây điện ở phía trên (thỉnh thoảng có hôm tàu chạy, do sự cố làm rơi cả cái bánh xe, nên tàu phải dừng lại, để người ta cho cái bánh xe hút trở lại chỗ cũ).

Hồi đó, tàu đa phần là kéo theo 1 toa, nhiều là 2 toa, giá vé 1 lượt cũng chỉ có 5 xu, người phụ tàu, chuyên bán vé được đựng trong một cái cặp da bò, trông rất gọn và bắt mắt, khuôn khổ của chiếc vé có hình chữ nhật xinh xinh, màu trắng, trên vé có in số thứ tự khá đẹp. Trong khoang tàu, người ta cũng thường bố trí những hàng ghế dọc bằng loại gỗ tốt, ghế được làm cong cong, để người ngồi không bị trôi ra ngoài. Người điều khiển tàu điện cũng rất nghệ sĩ, phía dưới có cái vòng quay như kiểu lái tàu thủy, phía trước mặt có cái mâm cặp, để điều khiển tốc độ tàu, khi tàu chạy cứ phát ra tiếng leng keng, thật vui tai. Các bà các chị đi chợ rau vẫn thường chọn tàu làm phương tiện đi lại, gánh rau được treo ra ngoài theo đến các chợ. Vui nhất là các em học sinh lên tàu trong các dịp lễ Tết, cháu thì lên bờ hồ ăn kem Tràng Tiền, cháu thì đi lên vườn thú, cháu nào cũng quàng khăn đỏ, đứng ở cửa lên xuống như khoe với phố phường là… mới được "kết nạp vào đội". Để ý, các bến tàu hồi đó nó chỉ là điểm đến dừng trả khách, không được cắm biển, người đợi tàu cứ đứng ven đường, nhìn lên dây điện thấy rung rung là tàu sắp tới, cũng có người phải đi làm sớm bằng tàu điện (Như bà Tỏ, người ở làng Vọng, cứ 4 giờ sáng là thấy bà có mặt ở bến xe điện để đi lại trên nhà máy điện Yên Phụ, hồi đó chưa thấy bán vé tháng, nên cứ phải mua vé ngày).

Ngày ấy, mỗi lần đi tàu là một dịp thật vui, được nghe hát sẩm, "sẩm tàu điện" được nghe người bán tạp hóa giao hàng, sướng cả cái lỗ tai: Kim băng cài túi, cúi xuống không rơi… Thuốc bổ tùy, béo người, uống vào đẹp da.

Thế đó, kí ức về tàu điện cứ theo mãi không chỉ với người Hà Nội, một dấu ấn xưa thật khó quên về đất Thăng Long kinh kỳ, họ nhớ tàu, lại dựng mô hình để chụp hình, thật vui./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Nguyễn Văn Thế. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Vô định bước chân khi qua chốn cũ
    Một lần tôi âm thầm trở lại Hà Nội. Tôi có hẹn phỏng vấn với một công ty ở đó. Sau bao tháng ngày lăn lội công trường bùn lầy gió bụi, tôi muốn tìm kiếm một công việc mang nhiều yếu tố chuyên môn hơn. Thế nhưng, buổi phỏng vấn hờ hững, kết thúc mà chẳng hứa hẹn điều gì, có lẽ tôi không phải là lựa chọn phù hợp cho vị trí đang tuyển dụng. Chông chênh giữa một thành phố quen mà nay như xa lạ, tôi một mình lang thang qua những con phố cũ, chờ chuyến xe trở về lúc chiều muộn.
(0) Bình luận
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Hà Nội tăng mức chi để khuyến khích đội ngũ văn nghệ sỹ Thủ đô tiếp tục cống hiến, sáng tạo nghệ thuật
    Thực hiện khoản 5 và 6 Điều 21 của Luật Thủ đô 2024, tại kỳ họp thứ 28, HĐND Thành phố Hà Nội khóa XVI đã thông qua Nghị quyết Quy định một số nội dung, mức chi trong lĩnh vực văn hóa, nghệ thuật của thành phố Hà Nội. Nghị quyết sẽ tạo động lực để văn nghệ sỹ Thủ đô góp sức để phát triển văn hóa, nghệ thuật và công nghiệp văn hóa của Thủ đô Hà Nội trong kỷ nguyên vươn mình.
  • “Giấc cỏ” - nỗi niềm chung cõi nhân gian
    Nhắc đến Giang Đăng, nhiều người thường nghĩ ngay đến một giọng thơ tình giàu cảm xúc. Tôi cũng đôi lần nghe nhắc tên chị trong Câu lạc bộ Thơ Đất Việt hay bắt gặp trên pano Ngày thơ Nguyên tiêu. Nhưng chỉ đến khi cầm trên tay “Nhặt mùa” và “Gỡ từ ngực cỏ”, tôi mới nhận ra: vẻ đẹp của thơ Giang Đăng không chỉ nằm ở sự mượt mà của ngôn từ mà còn ở chiều sâu triết luận, ở tâm thế, cảm xúc và những trải nghiệm đa tầng trước đời sống.
  • Hà Nội - “dòng sông nghĩa tình” cuộn chảy
    Hà Nội - trái tim của đất nước, đã và đang lan tỏa thông điệp “vì cả nước, cùng cả nước” bởi Thủ đô sẵn sàng chia sẻ, hỗ trợ đồng bào lũ lụt miền Trung, Tây Nguyên với tất cả khả năng. Hành trình hỗ trợ đồng bào vùng lũ của Hà Nội không chỉ là sự chi viện vật chất đơn thuần, mà còn là bản giao hưởng xúc động về tình người, về trách nhiệm của Thủ đô đối với đồng bào trên mọi miền Tổ quốc.
  • Thành phố Hà Nội thông qua tổng số biên chế công chức hành chính năm 2026
    Tổng biên chế viên chức hưởng lương ngân sách nhà nước trong các cơ quan, đơn vị của thành phố Hà Nội năm 2026 gồm 117.555 biên chế, trong đó chỉ tiêu biên chế phân bổ 117.061 chỉ tiêu; chỉ tiêu biên chế dự phòng 494 chỉ tiêu.
  • Hội NCT phường Tây Hồ triển khai nhiệm vụ Đại hội lần thứ I và công tác mừng thọ 2026
    Ngày 28/11 tại Đảng ủy phường Tây Hồ, Ban Chấp hành lâm thời Hội Người cao tuổi phường tổ chức Hội nghị triển khai công tác chuẩn bị Đại hội đại biểu Hội Người cao tuổi phường Tây Hồ lần thứ nhất, đồng thời bàn kế hoạch cấp giấy chúc thọ và tổ chức lễ mừng thọ năm 2026.
Đừng bỏ lỡ
Hoài niệm về tàu điện xưa
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO