Tác giả - tác phẩm

“Giấc cỏ” - nỗi niềm chung cõi nhân gian

Nhà văn Phạm Thanh Khương 07:23 28/11/2025

Nhắc đến Giang Đăng, nhiều người thường nghĩ ngay đến một giọng thơ tình giàu cảm xúc. Tôi cũng đôi lần nghe nhắc tên chị trong Câu lạc bộ Thơ Đất Việt hay bắt gặp trên pano Ngày thơ Nguyên tiêu. Nhưng chỉ đến khi cầm trên tay “Nhặt mùa” và “Gỡ từ ngực cỏ”, tôi mới nhận ra: vẻ đẹp của thơ Giang Đăng không chỉ nằm ở sự mượt mà của ngôn từ mà còn ở chiều sâu triết luận, ở tâm thế, cảm xúc và những trải nghiệm đa tầng trước đời sống.

anh-bia-sach.jpg

Khi Hội Nhà văn Hà Nội thành lập Chi hội Nhà văn quận Long Biên, tôi gặp Giang Đăng trong cùng chi hội và được đọc “Giấc cỏ” của chị. Đến lúc ấy tôi mới biết Giang Đăng tên thật là Nguyễn Thị Thu Hương, quê ở Thanh Miện, Hải Dương - một miền quê sông dài đồng rộng, có đảo cò Chi Lăng, có bánh tráng, chả ốc, mang dáng dấp điển hình của nông thôn Việt Nam. Thế nhưng, khác với vẻ mộc mạc, thanh bình của quê hương, “Giấc cỏ” lại mở ra một ngôn ngữ riêng, sắc thái riêng, cảm xúc riêng, rất Giang Đăng. Tập thơ là nỗi niềm nhân gian được chị khéo léo gửi gắm trong từng con chữ, vừa tình, vừa nhuyễn, vừa sâu sắc. Và ngay cả khi viết về tình yêu, Giang Đăng cũng không nhìn nó như những người khác, chỉ thấy toàn màu hồng, hương hoa hay vị ngọt của socola.

“Giấc cỏ” ăm ắp những nỗi niềm, trăn trở, day dứt và khát khao về cõi nhân gian. Nó không chỉ có vị ngọt, vị bùi và hương thơm mà còn chất chứa cả chua chát, đắng đót. Nó là những chiêm nghiệm về thói đời, về mất mát, hy sinh, về những gì tưởng chừng chỉ đẹp đẽ, ngọt ngào nhưng lại để lại vết đau trong lòng:

Tưởng giếng khơi sâu, em nối sợi gầu dài
Ai ngờ giếng cạn, tiếc hoài sợi dây
(Ca dao)

“Giấc cỏ” là góc nhìn, là quá trình Giang Đăng tự lý giải cuộc sống bằng thứ “mật ngôn”, ngôn ngữ của “ái thi”, nhớ đấy, thương đấy mà cũng buồn đấy, đau đấy. Một tâm thế “Ái biệt ly khổ” trong quan niệm bát khổ của nhà Phật (sinh khổ, lão khổ, bệnh khổ, tử khổ, ái biệt ly khổ, cầu bất đắc khổ, oán tăng hội khổ, ngũ ấm thạnh khổ).
Trong cuộc sống đôi khi vẫn phải làm “phép thử” để hiểu lòng người và tự biết lòng mình, biết đâu là vàng thau, đâu là trong đục, nông sâu. Nhưng có một điều cần thừa nhận, ẩn sau mỗi “phép thử” chính là dấu hiệu của của niềm tin chưa trọn vẹn, một vết rạn của niềm tin. Biết thế nhưng Giang Đăng vẫn tự hỏi: “Gừng cay hay là muối mặn” (Phép thử). Câu hỏi tưởng dễ mà thật khó trả lời, chỉ có thời gian mới có thể giải đáp. Có lẽ thế, trong tình yêu, trong cuộc sống, để đủ “niềm tin” cho sự yên bình, đôi khi ta cũng cần tự dối lòng, như sự an ủi chính mình:

Ta cần lời gian dối
Không mất công tìm thứ chẳng của mình...
(Noel)

Và cái sự cần mẫn đi tìm, tự an ủi mình trong ngàn vạn điều gian dối ấy là để mong muốn được:

Giữa ngàn gian trá
Đóa hoa vàng khô khẳng lưu hương
(Gió)

Ở cái tuổi mà người ta thường chỉ mong sự bình yên, Giang Đăng vẫn chọn bước vào thơ bằng những nỗi niềm nhân thế. Bởi trong cuộc sống, trong tình yêu, “cầm được thì nhớ vấn vương/ cầm tủi đi đường vẫn nhớ đến nhau” (Hát thầm, dân ca Hà Nam). Thế nên “Giấc cỏ”, dẫu có buồn, có đau, có đắng đót, Giang Đăng vẫn để bạn đọc nhận thấy:

Còn nguyên một nụ dùng dằng
Nở vào góa bụa đêm đằng đẵng đêm”
(Ngày và đêm)

Cái nụ dùng dằng ấy cứ neo lại, để đằng đẵng hằng đêm lại nhớ, lại thổn thức về một điều không thuộc về mình, như nỗi “góa bụa” trong giấc mơ.

anh-phu-1.jpg
anh-phu-2.jpg

“Giấc cỏ” mở ra một góc nhìn, một sự cảm nhận và khám phá chiều sâu tâm hồn con người. Để có thể lý giải được “nhịp tim hư” trong “Giấc cỏ”, Giang Đăng đã chỉ ra cái “lỗi” của nhịp tim ấy, bởi:

Đập thảng thốt trong
chiều nhộn nhạo
Vít thanh âm thành phố
lên đồng…
(Ngẫu hứng hai phút)

Rồi từ đó chút liêng biêng, chút mơ hồ:
Nắng cười lấp lánh
Em tin hoa nở phía tay mình!
(Mong manh)

Mong lắm, muốn lắm cái mà chỉ đủ để làm ngọn gió thoáng qua, đủ để hương vừa độ:

Xanh chiều nhon nhón nốt hương
Mị mê vừa đủ để thương lối về!
(Lối thu về)

Và rồi, để khi nhận ra: “Tôi là tôi/ Tôi lại chẳng là mình” nên mới nên nông nỗi “lạc vào vụng dại” (Gió vào đêm). Và có lẽ, khi đã tỉnh “cơn say nắng”, “mưa bóng mây”, cái đích thực nhận ra đó chính là:

Ta nhận ra nhau giữa vàng thau thật giả
Giữa tiếng cười vui và nước mắt rất đời
Anh đang diễn hay chính em đang diễn?
Vị trí nào cũng thế cả thôi
(Không lời)

Lời tự thú với chính mình, với những thổn thức của chính mình. Cái nghi nghi hoặc hoặc lẫn trong cái hư hư thực thực, cái sân khấu cuộc đời, tất cả đều diễn như Môlière từng nói: Cuộc đời là sân khấu. Mỗi con người là một diễn viên. Ta diễn với người hay người diễn với ta? Biết thế, nhưng có lẽ, đấy lại là hương vị làm nên chính cuộc đời như vốn có của nó. Tự thú là thế, tự nhận diện khuôn mặt cuộc đời là thế, nhưng “Giấc cỏ” vẫn:

Đừng khuyết cho dù thiếu
Hãy cứ thơm hết mình!
(Nói với con)

Trái tim phải lớn lắm, niềm thương phải lớn lắm, sự bao dung phải lớn lắm mới có thể tha thứ, có được góc nhìn và tâm thế như thế. Ôi! Cuộc đời, đơn giản, dễ thốt thành lời mà hiểu nó, làm được mới khó lắm thay.

Khi đọc “Giấc cỏ”, tôi cố tìm cho mình lời lý giải. Tại sao trong tập thơ này, cuộc sống, tình yêu, thứ hương vị ngọt ngào, cái sắc màu lấp lánh với bao người nhưng ở Giang Đăng lại có góc nhìn, sự cảm nhận ấy. Có phải từ chính những trải nghiệm, từ chính những điều “thảng như tiếng hạc” để lại trong trái tim vốn nhạy cảm, một trái tim đa sầu, đa cảm, dễ tổn thương hay từ chính “mặt sau” của những lấp lánh hào quang được phủ bên ngoài tấm áo cánh sặc sỡ có tên cuộc sống, tình yêu buộc chị phải thốt lên lời. Giả định thì nhiều nhưng vượt lên tất cả vẫn chỉ là cái thực hiện hữu, trần trụi như quy luật muôn đời:

Cỏ mây
Trăng nước
Lá hoa
Là ta - vai chính - đàn bà
Nắng mưa!
(Em về cài lại cúc thơ)

Có lẽ lời lý giải đơn giản nhất chính là vậy - “là đàn bà nắng mưa”. Cái căn cơ, cốt lõi nhất của chính bản thể “đàn bà nắng mưa” mà thôi.

Vậy điều gì đã đưa “Giấc cỏ” có góc nhìn như thế? Vẫn biết, mỗi người viết là một cá tính, một bản ngã không trùng lặp, tạo nên dấu ấn và chỗ đứng của họ trong thi đàn. Tôi chợt nhớ đến Ellen J. Barrier (1852 - 1945) - nhà cải cách, giáo viên và nhà hoạt động xã hội người Mỹ, người đã đấu tranh vì quyền lợi của những người da màu, từng nói: “Một người phụ nữ mạnh mẽ sẽ tự xây dựng thế giới của riêng mình. Cô ấy là một người đủ thông minh để biết rằng điều này sẽ hấp dẫn người đàn ông xứng đáng để cô ấy sẵn sàng chia sẻ thành tựu đó”. Ở Giang Đăng, “cái nắng mưa đàn bà” đủ tỉnh, đủ say, đủ sắc sảo để nhận ra thế giới của chính mình trong con chữ, trong thi ca và trong cuộc sống.

“Giấc cỏ” không mượn câu chữ làm dáng, cũng không làm mới bằng những ngôn ngữ “thể nghiệm” như nhiều người hiện nay đang làm. Câu chữ trong “Giấc cỏ” rất đời, rất gần gũi như ta nghe đâu đây mà cũng rất xa xôi, thanh mà sắc, nhẹ mà lắng, dung dị mà ẩn chứa bao điều về khao khát của người. Đây là tập thơ giàu cảm xúc, viết bằng cảm xúc thật. Với Giang Đăng, thơ chi đến khi cảm xúc thật đầy; khi ấy, câu chữ tự nhiên đến, tự cất thành lời để gửi gắm, để trò chuyện, tâm sự với những đồng điệu của nhịp sống, hơi thở cõi người. Đấy chính là cái đã làm nên “Giấc cỏ”, để “Giấc cỏ” neo lại trong lòng bạn đọc. Từ “Giấc cỏ”, ta hiểu hơn về “vầng trán”, “trái tim” và tâm hồn của một nửa thế giới nhìn về cuộc sống, về tình yêu, để nâng niu, để trân trọng, để sẻ chia như chính câu thơ từ đề Giang Đăng viết cho tập thơ của mình:

Và em đến thản nhiên xanh mắt cỏ
Nêm ngọt mùa đồng vọng khúc hoan ca!

Chỉ thế thôi, “Giấc cỏ” đã đủ đem đến cho bạn đọc một nỗi nhớ trong từng câu chữ, từng trang thơ; đủ để nhận rõ hơn khuôn mặt đời, khuôn mặt người chung cõi nhân gian; đủ để nhận ra những thổn thức của cả niềm vui và nỗi buồn nhân thế...

Bài liên quan
  • Ra mắt tác phẩm đặc sắc của nhà văn Séc Arnošt Lustig
    Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam vừa phát hành bản dịch tiếng Việt của tiểu thuyết “Lời nguyện cầu cho Katerina” của nhà văn Séc Arnošt Lustig (1926–2011). Đây là một trong những tác phẩm văn học nổi tiếng nhất viết về thảm họa Holocaust do dịch giả Bình Slavická chuyển ngữ.
(0) Bình luận
  • Càng sống đời càng đầy đặn yêu thương
    “Trước hoàng hôn” (Nxb Hội Nhà văn, 2025) là tập thơ thứ 19 của Quang Hoài. Tập thơ ra đời vào thời điểm đặc biệt: nhà thơ - đại tá của chúng ta vừa bước sang tuổi 80 và đang chiến đấu với trọng bệnh. Nhưng như chưa hề biết đến tuổi già và như để quên đi sự thách đố nghiệt ngã của số phận, nhà thơ Quang Hoài vẫn bình thản yêu và sống, bình thản yêu và làm thơ một cách bản lĩnh, đầy nhân bản.
  • Mở rộng cánh cửa bước vào thế giới thi ca uyên bác của Nguyễn Du
    Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật vừa giới thiệu đến công chúng bộ 5 ấn bản “Truyện Kiều” quý giá, gồm: “Kim, Vân, Kiều truyện”; “Truyện Thúy Kiều” (Đoạn trường tân thanh); “Kim Vân Kiều chú thích”; “Kiều truyện dẫn giải” và “Truyện Kiều” (Đoạn trường tân thanh). 5 ấn bản được tuyển chọn, xuất bản lần này không chỉ là kết tinh lao động khoa học của những học giả uyên thâm mà còn là hành trình bảo tồn và lan tỏa giá trị của một kiệt tác thi ca.
  • Ra mắt hồi ký “Cậu bé ở hang và Hoa Học Trò” của nhà báo Nguyễn Như Mai
    Nhà xuất bản Kim Đồng vừa ra mắt bạn đọc cuốn hồi ký “Cậu bé ở hang và Hoa Học Trò” của nhà báo, nhà văn Nguyễn Như Mai.
  • Ra mắt sách “65 năm vun đắp tình hữu nghị thủy chung, mẫu mực Việt Nam - Cuba”
    Sáng 12/11/2025, tại Hà Nội, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật phối hợp với Đại sứ quán Cuba tại Việt Nam tổ chức Lễ ra mắt cuốn sách “65 năm vun đắp tình hữu nghị thủy chung, mẫu mực Việt Nam - Cuba”. Sự kiện là hoạt động thiết thực chào mừng kỷ niệm 65 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Việt Nam - Cuba (02/12/1960 - 02/12/2025) và hưởng ứng “Năm Hữu nghị Việt Nam - Cuba 2025”.
  • Ra mắt sách của cố Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng về xây dựng lực lượng Công an nhân dân
    Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật vừa ra mắt bạn đọc cuốn sách “Xây dựng lực lượng Công an nhân dân thật sự trong sạch, vững mạnh, vì nước quên thân, vì dân phục vụ” của cố Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
  • Ra mắt tác phẩm đặc sắc của nhà văn Séc Arnošt Lustig
    Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam vừa phát hành bản dịch tiếng Việt của tiểu thuyết “Lời nguyện cầu cho Katerina” của nhà văn Séc Arnošt Lustig (1926–2011). Đây là một trong những tác phẩm văn học nổi tiếng nhất viết về thảm họa Holocaust do dịch giả Bình Slavická chuyển ngữ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Hà Nội - “dòng sông nghĩa tình” cuộn chảy
    Hà Nội - trái tim của đất nước, đã và đang lan tỏa thông điệp “vì cả nước, cùng cả nước” bởi Thủ đô sẵn sàng chia sẻ, hỗ trợ đồng bào lũ lụt miền Trung, Tây Nguyên với tất cả khả năng. Hành trình hỗ trợ đồng bào vùng lũ của Hà Nội không chỉ là sự chi viện vật chất đơn thuần, mà còn là bản giao hưởng xúc động về tình người, về trách nhiệm của Thủ đô đối với đồng bào trên mọi miền Tổ quốc.
  • Triển lãm " Litaliti ”: Trải nghiệm nghệ thuật từ những tác phẩm kích thước nhỏ của nghệ sĩ ba miền
    Từ ngày 25 đến 30/11/2025, tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam (số 66 Nguyễn Thái Học, Hà Nội) sẽ diễn ra triển lãm “Litaliti”. Sự kiện giới thiệu gần 200 tác phẩm kích thước nhỏ của 17 nghệ sĩ đến từ ba miền Bắc, Trung, Nam.
  • Bài 3: Kinh tế di sản - tầm nhìn mới của Đảng trong phát triển văn hóa
    Trong Dự thảo Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ XIV, khái niệm “kinh tế di sản” lần đầu tiên được đề cập như một định hướng chiến lược cho phát triển văn hóa bền vững. Đây có thể coi là bước chuyển quan trọng về tư duy, mở ra cách tiếp cận mới về di sản văn hóa trong bối cảnh phát triển hiện nay.
  • Phố Hàng Sơn và quán chả cá hơn trăm năm tuổi
    Ở Hà Nội, nhiều món ăn không chỉ làm say lòng thực khách mà còn trở thành ký ức văn hóa của đất Kinh kỳ. Trong số đó có chả cá Lã Vọng (1 trong 3 món ăn vừa được Bộ VHTT&DL công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia, cùng với bánh cuốn Thanh Trì và cỗ Bát Tràng). Ít ai biết rằng, cái tên “Lã Vọng” của quán chả cá nổi tiếng này lại gắn với món quà Trung thu của người cha dành cho con gái.
  • Du lịch Hà Nội tiếp tục tăng trưởng, thu hút 2,5 triệu lượt khách trong tháng 11
    Trong 11 tháng của năm 2025, Hà Nội ước đón 30,94 triệu lượt khách, tăng 22,1%. Doanh thu đạt 120,6 nghìn tỷ đồng, tăng 20,7% so với cùng kỳ.
Đừng bỏ lỡ
  • Du lịch sông Hồng: Cần một “cú hích” để cất cánh
    Đồng bằng sông Hồng không chỉ là trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa hàng đầu mà còn là cái nôi của nền văn minh sông nước với lịch sử hàng nghìn năm. Mạng lưới sông ngòi dày đặc, đặc biệt là trục chính sông Hồng cùng các phụ lưu như sông Đuống, sông Đáy, sông Luộc… đã hình thành hệ thống giao thông thủy tự nhiên, đồng thời nuôi dưỡng đời sống kinh tế, văn hóa của cư dân. Trong bối cảnh du lịch toàn cầu hướng tới những trải nghiệm độc đáo, việc khai thác du lịch đường sông đã trở thành một hướng đi chiến lược. Loại hình này vừa đa dạng hóa sản phẩm, giảm tải giao thông đường bộ, vừa góp phần bảo tồn hệ sinh thái và giá trị văn hóa truyền thống.
  • Càng sống đời càng đầy đặn yêu thương
    “Trước hoàng hôn” (Nxb Hội Nhà văn, 2025) là tập thơ thứ 19 của Quang Hoài. Tập thơ ra đời vào thời điểm đặc biệt: nhà thơ - đại tá của chúng ta vừa bước sang tuổi 80 và đang chiến đấu với trọng bệnh. Nhưng như chưa hề biết đến tuổi già và như để quên đi sự thách đố nghiệt ngã của số phận, nhà thơ Quang Hoài vẫn bình thản yêu và sống, bình thản yêu và làm thơ một cách bản lĩnh, đầy nhân bản.
  • Triển lãm “Con đường Cách mạng - Đồng chí Hồ Chí Minh tại Trung Quốc”
    Tiếp nhận tư liệu, hiện vật và triển lãm “Con đường Cách mạng - Đồng chí Hồ Chí Minh tại Trung Quốc” nhân kỷ niệm 45 năm thành lập Bảo tàng Hồ Chí Minh Thành phố Huế.
  • Di sản văn hóa Hồ Chí Minh trong lòng nhân dân TP Huế
    Nhân kỷ niệm 45 năm thành lập, Bảo tàng Hồ Chí Minh Thành phố Huế tổ chức Hội thảo “Di sản văn hóa Hồ Chí Minh trong lòng nhân dân Thành phố Huế”.
  • Hà Nội tổ chức nhiều động văn hóa – nghệ thuật chào mừng Đại hội XIV và Tết Nguyên đán
    Hà Nội yêu cầu xây dựng chuỗi hoạt động phụ trợ cho Chương trình Countdown 2026 đảm bảo nội dung phong phú, hấp dẫn, hiện đại đáp ứng nhu cầu hưởng thụ văn hóa, nghệ thuật của Nhân dân và du khách trong thời khắc đón chào năm mới...
  • “Người giữ hồn di sản” giành Bông sen Vàng cho phim tài liệu xuất sắc
    Tại Liên hoan Phim Việt Nam 2025, bộ phim tài liệu “Người giữ hồn di sản” do đạo diễn Lê Thanh Lịch và Đặng Minh Hùng (Trung tâm Điện ảnh Văn hóa, Thể thao và Du lịch Việt Nam) thực hiện đã xuất sắc giành giải Bông sen vàng - hạng mục Phim tài liệu.
  • "Giai điệu tự hào" trở lại với chủ đề “Vang mãi bài ca người lính”
    Chương trình “Giai điệu Tự hào” sẽ trở lại lúc 20h10 ngày 7/12/2025 trên VTV1 với chủ đề “Vang mãi Bài ca người lính”, nhân kỷ niệm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam 22/12.
  • Hội Kiến trúc sư Hà Nội: Gỡ vướng chứng chỉ hành nghề và giải pháp chống ngập đô thị
    Ngày 26/11/2025, tại trụ sở 31A Tràng Thi (phường Cửa Nam, Hà Nội), Hội Kiến trúc sư Hà Nội phối hợp với Sở Quy hoạch - Kiến trúc Hà Nội tổ chức tọa đàm chuyên môn với hai nội dung: “Chứng chỉ hành nghề quy hoạch - kiến trúc: Những vướng mắc và đề xuất từ kiến trúc sư”; Giải pháp chống ngập tầng hầm công trình đô thị.
  • Trưng bày "Khát vọng hòa bình": Trở về những ngày Hà Nội đỏ lửa mùa đông 1972
    Trưng bày "Khát vọng hòa bình" không chỉ phản ánh những mất mát, đau thương do chiến tranh gây ra mà còn khắc họa tinh thần dũng cảm, sự hiệp đồng chặt chẽ của các lực lượng để tạo nên thế trận chiến tranh nhân dân vững chắc, làm nên chiến thắng "Điện Biên Phủ trên không" tháng 12/1972.
  • Hà Nội bồi dưỡng, cập nhật kiến thức quản lý văn hóa cho hơn 300 cán bộ, viên chức
    Sáng 26/11, tại cơ sở 1 Trường Đại học Thủ đô (đường Dương Quảng Hàm, phường Nghĩa Đô), Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội, Trường Đại học Thủ đô phối hợp tổ chức khai giảng các lớp bồi dưỡng kiến thức thực hiện Đề án “Nâng cao chất lượng đội ngũ cán bộ công chức, viên chức quản lý văn hóa của Thành phố Hà Nội đến năm 2025 và định hướng đến năm 2030”.
“Giấc cỏ” - nỗi niềm chung cõi nhân gian
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO