Dễ gì quên, ơi Hà Nội mến thương!

Lê Phượng| 08/12/2022 11:28

Ra Hà Nội chơi nhé! Hà Nội mùa này đẹp lắm! Lời mời gọi của bạn bè khiến lòng tôi náo nức, xôn xao. Đã lâu rồi tôi chưa về thăm lại Hà thành xưa nhưng những kỷ niệm về Hà Nội, về thành phố tôi một lần đến cứ sống mãi trong lòng.

khoanh-khac-troi-thu-hn-co-gi-dac-biet-ma-khien-ta-nao-long-2992018-1(1).jpg
Tôi đến Hà Nội vào cuối thu, Hà Nội bắt đầu se se lạnh, sương mỏng bay là là phủ lên phố... (Ảnh minh hoạ)

Tôi đến Hà Nội không nhiều, chỉ vài lần thôi. Lần đầu tiên là vào mùa hạ, lúc tôi ở năm ba đại học và cùng lớp đi tham quan Hà Nội, lần thứ hai tôi theo mẹ đưa mợ (vợ của cậu tôi) về thăm quê ở Hưng Yên và lần này Hà Nội đã để lại nhiều kỷ niệm trong tôi.

Tôi đến Hà Nội vào cuối thu, Hà Nội bắt đầu se se lạnh, sương mỏng bay là là phủ lên phố, những hàng cây in bóng trăng như đang tình tự với con đường. Thành phố đã có nhiều đổi thay, những tòa cao ốc mọc lên bên cạnh những mái cổ rêu phong dầm trong mưa nắng bao đời.

Trong những ngày chờ xe lên Hưng Yên, tôi vào tá túc ở nhà người bà con của mợ, căn nhà cấp bốn nhỏ nhưng sạch sẽ gọn gàng. Cả nhà đón chúng tôi trong sự hồn hậu chân tình, giường chiếu đều nhường cho chúng tôi, nhà trải chiếu nằm đất vì sợ chúng tôi đường xa vất vả và chưa quen khí hậu ngoài này. Chỉ điều ấy thôi, Hà Nội đã cho tôi một cảm giác ấm áp và gần gũi vô cùng!

Người con trai đầu của nhà là sinh viên. Cùng lứa tuổi lại cùng là học trò nên sau những lời trao đổi chúng tôi dễ gần gũi nhau, thân thiết nhau. Biết tôi muốn ngắm phố phường Hà Nội, anh nhận làm người hướng dẫn cho tôi.

Với chiếc xe đạp cũ, anh đưa tôi qua bao con đường. Hà Nội bên cạnh những con đường mới mở với những ngôi nhà cao tầng, người xe tấp nập là những con đường xưa cũ, những ngôi nhà cổ với cửa sổ cao và hẹp mở ra dưới những tán lá xanh, và sau khung cửa kia dường như có tiếng dương cầm thả những nốt nhạc nhẹ nhàng và yên bình khiến lòng ta dịu lại.

Hà Nội mùa thu nên phố thơm mùi hoa sữa, những đốm nắng thu như nhảy nhót trên đường, in trên áo anh, vờn nhẹ má tôi. Dọc những con đường tôi qua, thỉnh thoảng có những chiếc xe đạp chở đầy hoa, hoa như điểm xuyết thêm vẻ đẹp cho con đường, tạo nên một nét riêng, một cái hồn riêng cho Hà Nội, để khi nhớ về ta lại thấy lòng xuyến xao.

Anh ghé lại bên đường mua cho tôi một ít cốm và quả hồng mùa mới. Vị cốm dẻo thanh đượm mùi lá sen khiến tôi có cảm giác hình như hương thu, vị thu đã đọng lại cả trong cái gói nhỏ mà thơm hương này.

Đến Hà Nội mà chưa thăm đền Ngọc Sơn thì như chưa đến Hà Nội. Vì vậy địa điểm chúng tôi đến đầu tiên là đền Ngọc Sơn. Vẫn chiếc cầu đỏ rực bắc qua mặt hồ để đến đền, tôi được anh giảng giải: cầu sơn màu đỏ như là sự kết tụ của ánh sáng măt trời, là ước vọng cho mọi sự được an lành. Tháp Bút vẫn ngàn năm sừng sững giữa trời và soi bóng xuống mặt hồ, vừa uy nghi, vừa tĩnh lặng. Ngọn lá nào theo gió đậu xuống mặt hồ như điểm xuyết chút vàng cho mặt nước trong xanh. Sau này rời Hà Nội, lâu tôi không trở lại nhưng toàn cảnh về Hồ Gươm như một bức tranh tĩnh, đọng lại mãi trong lòng.

Chúng tôi cũng ghé những cửa hàng sách, không phải để mua sách mà để ngắm những cô gái Hà Nội, nước da trắng ngần, môi thắm như hoa đào, giọng nói ngọt ngào đang trao đổi với khách ngọai quốc. Hà Nội thật dễ thương!

Chúng tôi qua nhiều con đường, ghé vào nhiều quan cóc, thưởng thức nhiều vị ở Hà Nội để rồi nhớ mãi vị kem mát lạnh ở bờ hồ, cái mềm mại thơm ngon của bánh cuốn Thanh Trì hay vị chát ngọt của nước vối của bà cụ bán bên đường.

Lang thang mãi, chúng tôi ra Hồ Tây, ánh nắng chiều tà lấp lánh trên mặt nước, những hàng cây yên lặng soi bóng xuống mặt hồ, gió lao xao vờn nhẹ. Vài người thong dong tản bộ theo những con đường ven hồ như bỏ lại sau lưng một ngày lo lắng. Trên chiếc ghế đá bên kia, cạnh chỗ chúng tôi ngồi, đôi vợ chồng già đang ngồi ngắm cảnh hồ thu trong chiều, vài chiéc lá đậu xuống vai họ, trời se se lạnh, cụ ông sửa lại chiếc khăn voan mỏng trên vai cụ bà một cách nhẹ nhàng . Hình như qua bao thăng trầm của lịch sử, qua bao nhiêu mất mát đau thương tâm hồn họ tĩnh tại, yên bình. Chưa bao giờ tôi thấy một chiều thu đẹp như thế! Tôi ngồi cạnh anh, không nói gì, chỉ nhìn nắng chiều rơi và hình như trong không gian đang lắng trầm tiếng chiều ngân!

Anh hỏi tôi: Em thích gì ở Hà Nội ? Em thích nhiều điều ở Hà Nội, Hà Nội có xô bồ tất bật nhưng cũng có những phút giây thanh thản của tâm hồn! Vậy ra trường hãy về Hà Nội nhé!

Tôi lên Hưng Yên, nói là sẽ gặp lại anh nhưng rồi tôi không gặp lại, tôi phải về Huế nhanh cho kịp ngày đi học, nhưng kỷ niệm về Hà Nội cứ làm tôi bâng khuâng xao xuyến mãi.

Rồi tôi ngược phương Nam, tôi không về Hà Nội như lời hẹn ước. Mùa Thu nơi tôi ở lạnh và khô, đêm nhiều khi nhìn lên bầu trời, một ánh đèn đang nhấp nháy, một chiếc máy bay nào đó đang về Hà Nội. Hà Nội xa lắm mà gần lắm chỉ mấy giờ bay!

Rồi tôi sẽ về thăm! Hà Nội, một lần qua nhưng Hà Nội đã giữ lại một khoảnh khắc thanh xuân của tôi. Dễ gì quên, ơi Hà Nội mến thương!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Lê Phượng. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Màu mến yêu
    Lòng tôi vẫn ngập tràn những hình ảnh dịu dàng của sáng xuân năm ấy. Ngày tôi mặc một chiếc áo dài trắng mượt mà sải bước tự tin trên sân của một ngôi trường tiểu học ở Hà Nội trong những ngày cuối cùng của kì thực tập. Chiếc áo dài rạng rỡ khiến tôi như hoá thành bướm trắng. Mang trong mình ngập tràn xúc động, tôi vững bước dần trên con đường đi gieo tiếp những mến yêu...
(0) Bình luận
  • Nhớ Tết ở khu gia đình Hà Nội thời chưa xa
    Chúng ta, ai cũng có những năm tháng không thể nào quên. Cho dù những năm tháng ấy cuộc sống chưa hẳn đã thật tốt, chưa no đủ dư thừa. Trong sự thiếu thốn triền miên về vật chất thì tình người, sự sẻ chia lại ăm ắp như bát nước đầy, để rồi in sâu vào tâm thức như một quãng đời đã được lập trình trong bản đồ số mệnh.
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Triển lãm nghệ thuật sơn mài chào mừng Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV
    Chiều ngày 12/12/2025, “Triển lãm nghệ thuật sơn mài hướng tới chào mừng Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV” đã khai mạc tại 29 Hàng Bài, phường Cửa Nam, Hà Nội. Sự kiện do Cục Mỹ thuật, Nhiếp ảnh và Triển lãm (Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) tổ chức, giới thiệu 44 tác phẩm sơn mài tiêu biểu của nhiều thế hệ họa sĩ Việt Nam.
  • Bạn thi nhân bên Đầm Én - Nha Trang
    Khởi nguồn từ thành Bình Định bên dòng sông Côn, lớn lên trong tình thơ của bốn thi nhân mà người đời gọi là “tứ linh”, với danh vọng thật ấn tượng “Bàn Thành tứ hữu”: Hàn Mặc Tử (long), Chế Lan Viên (phượng), Yến Lan (lân) và Quách Tấn (quy). Họ đã gắn bó với nhau bằng tất cả tấm lòng trong sáng, lãng mạn từ thuở hoa niên cho đến khi bay về trời như cánh mai mùa xuân.
  • Lễ hội Thiết kế Sáng tạo Hà Nội 2026: Nhiều không gian sáng tạo mới được khai mở
    Chiều ngày 10/12, tại Cung Thiếu nhi Hà Nội đã diễn ra Lễ công bố Khung hoạt động Lễ hội Thiết kế Sáng tạo Hà Nội 2026 và ra mắt Mạng lưới không gian sáng tạo Hà Nội. Sự kiện do UBND Thành phố Hà Nội, Hội Kiến trúc sư Việt Nam chỉ đạo; Sở Văn hóa và Thể thao và Tạp chí Kiến trúc tổ chức, cùng với sự đồng hành của UNESCO, Tập đoàn Sovico cùng nhiều đơn vị.
  • Phổ cập AI cho toàn dân, nền tảng trong kỷ nguyên số
    Trong bối cảnh trí tuệ nhân tạo đang trở thành một trong những động lực cốt lõi thúc đẩy tăng trưởng kinh tế và đổi mới sáng tạo trên phạm vi toàn cầu, việc đưa AI đến gần hơn với người dân không còn là câu chuyện của tương lai mà đã trở thành yêu cầu cấp thiết của hiện tại.
  • Phường Đông Ngạc chiếu phim “Mưa đỏ” miễn phí xuyên suốt đến hết năm 2025
    Ngày 13/12, phường Đông Ngạc phối hợp với Viettel Hà Nội (thuộc Tập đoàn Công nghiệp - Viễn thông Quân đội) tổ chức công chiếu bộ phim “Mưa đỏ” miễn phí cho Nhân dân và cán bộ trên địa bàn chào mừng Kỷ niệm 81 năm ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam (22/12).
Đừng bỏ lỡ
Dễ gì quên, ơi Hà Nội mến thương!
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO