Dễ gì quên, ơi Hà Nội mến thương!

Lê Phượng| 08/12/2022 11:28

Ra Hà Nội chơi nhé! Hà Nội mùa này đẹp lắm! Lời mời gọi của bạn bè khiến lòng tôi náo nức, xôn xao. Đã lâu rồi tôi chưa về thăm lại Hà thành xưa nhưng những kỷ niệm về Hà Nội, về thành phố tôi một lần đến cứ sống mãi trong lòng.

khoanh-khac-troi-thu-hn-co-gi-dac-biet-ma-khien-ta-nao-long-2992018-1(1).jpg
Tôi đến Hà Nội vào cuối thu, Hà Nội bắt đầu se se lạnh, sương mỏng bay là là phủ lên phố... (Ảnh minh hoạ)

Tôi đến Hà Nội không nhiều, chỉ vài lần thôi. Lần đầu tiên là vào mùa hạ, lúc tôi ở năm ba đại học và cùng lớp đi tham quan Hà Nội, lần thứ hai tôi theo mẹ đưa mợ (vợ của cậu tôi) về thăm quê ở Hưng Yên và lần này Hà Nội đã để lại nhiều kỷ niệm trong tôi.

Tôi đến Hà Nội vào cuối thu, Hà Nội bắt đầu se se lạnh, sương mỏng bay là là phủ lên phố, những hàng cây in bóng trăng như đang tình tự với con đường. Thành phố đã có nhiều đổi thay, những tòa cao ốc mọc lên bên cạnh những mái cổ rêu phong dầm trong mưa nắng bao đời.

Trong những ngày chờ xe lên Hưng Yên, tôi vào tá túc ở nhà người bà con của mợ, căn nhà cấp bốn nhỏ nhưng sạch sẽ gọn gàng. Cả nhà đón chúng tôi trong sự hồn hậu chân tình, giường chiếu đều nhường cho chúng tôi, nhà trải chiếu nằm đất vì sợ chúng tôi đường xa vất vả và chưa quen khí hậu ngoài này. Chỉ điều ấy thôi, Hà Nội đã cho tôi một cảm giác ấm áp và gần gũi vô cùng!

Người con trai đầu của nhà là sinh viên. Cùng lứa tuổi lại cùng là học trò nên sau những lời trao đổi chúng tôi dễ gần gũi nhau, thân thiết nhau. Biết tôi muốn ngắm phố phường Hà Nội, anh nhận làm người hướng dẫn cho tôi.

Với chiếc xe đạp cũ, anh đưa tôi qua bao con đường. Hà Nội bên cạnh những con đường mới mở với những ngôi nhà cao tầng, người xe tấp nập là những con đường xưa cũ, những ngôi nhà cổ với cửa sổ cao và hẹp mở ra dưới những tán lá xanh, và sau khung cửa kia dường như có tiếng dương cầm thả những nốt nhạc nhẹ nhàng và yên bình khiến lòng ta dịu lại.

Hà Nội mùa thu nên phố thơm mùi hoa sữa, những đốm nắng thu như nhảy nhót trên đường, in trên áo anh, vờn nhẹ má tôi. Dọc những con đường tôi qua, thỉnh thoảng có những chiếc xe đạp chở đầy hoa, hoa như điểm xuyết thêm vẻ đẹp cho con đường, tạo nên một nét riêng, một cái hồn riêng cho Hà Nội, để khi nhớ về ta lại thấy lòng xuyến xao.

Anh ghé lại bên đường mua cho tôi một ít cốm và quả hồng mùa mới. Vị cốm dẻo thanh đượm mùi lá sen khiến tôi có cảm giác hình như hương thu, vị thu đã đọng lại cả trong cái gói nhỏ mà thơm hương này.

Đến Hà Nội mà chưa thăm đền Ngọc Sơn thì như chưa đến Hà Nội. Vì vậy địa điểm chúng tôi đến đầu tiên là đền Ngọc Sơn. Vẫn chiếc cầu đỏ rực bắc qua mặt hồ để đến đền, tôi được anh giảng giải: cầu sơn màu đỏ như là sự kết tụ của ánh sáng măt trời, là ước vọng cho mọi sự được an lành. Tháp Bút vẫn ngàn năm sừng sững giữa trời và soi bóng xuống mặt hồ, vừa uy nghi, vừa tĩnh lặng. Ngọn lá nào theo gió đậu xuống mặt hồ như điểm xuyết chút vàng cho mặt nước trong xanh. Sau này rời Hà Nội, lâu tôi không trở lại nhưng toàn cảnh về Hồ Gươm như một bức tranh tĩnh, đọng lại mãi trong lòng.

Chúng tôi cũng ghé những cửa hàng sách, không phải để mua sách mà để ngắm những cô gái Hà Nội, nước da trắng ngần, môi thắm như hoa đào, giọng nói ngọt ngào đang trao đổi với khách ngọai quốc. Hà Nội thật dễ thương!

Chúng tôi qua nhiều con đường, ghé vào nhiều quan cóc, thưởng thức nhiều vị ở Hà Nội để rồi nhớ mãi vị kem mát lạnh ở bờ hồ, cái mềm mại thơm ngon của bánh cuốn Thanh Trì hay vị chát ngọt của nước vối của bà cụ bán bên đường.

Lang thang mãi, chúng tôi ra Hồ Tây, ánh nắng chiều tà lấp lánh trên mặt nước, những hàng cây yên lặng soi bóng xuống mặt hồ, gió lao xao vờn nhẹ. Vài người thong dong tản bộ theo những con đường ven hồ như bỏ lại sau lưng một ngày lo lắng. Trên chiếc ghế đá bên kia, cạnh chỗ chúng tôi ngồi, đôi vợ chồng già đang ngồi ngắm cảnh hồ thu trong chiều, vài chiéc lá đậu xuống vai họ, trời se se lạnh, cụ ông sửa lại chiếc khăn voan mỏng trên vai cụ bà một cách nhẹ nhàng . Hình như qua bao thăng trầm của lịch sử, qua bao nhiêu mất mát đau thương tâm hồn họ tĩnh tại, yên bình. Chưa bao giờ tôi thấy một chiều thu đẹp như thế! Tôi ngồi cạnh anh, không nói gì, chỉ nhìn nắng chiều rơi và hình như trong không gian đang lắng trầm tiếng chiều ngân!

Anh hỏi tôi: Em thích gì ở Hà Nội ? Em thích nhiều điều ở Hà Nội, Hà Nội có xô bồ tất bật nhưng cũng có những phút giây thanh thản của tâm hồn! Vậy ra trường hãy về Hà Nội nhé!

Tôi lên Hưng Yên, nói là sẽ gặp lại anh nhưng rồi tôi không gặp lại, tôi phải về Huế nhanh cho kịp ngày đi học, nhưng kỷ niệm về Hà Nội cứ làm tôi bâng khuâng xao xuyến mãi.

Rồi tôi ngược phương Nam, tôi không về Hà Nội như lời hẹn ước. Mùa Thu nơi tôi ở lạnh và khô, đêm nhiều khi nhìn lên bầu trời, một ánh đèn đang nhấp nháy, một chiếc máy bay nào đó đang về Hà Nội. Hà Nội xa lắm mà gần lắm chỉ mấy giờ bay!

Rồi tôi sẽ về thăm! Hà Nội, một lần qua nhưng Hà Nội đã giữ lại một khoảnh khắc thanh xuân của tôi. Dễ gì quên, ơi Hà Nội mến thương!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Lê Phượng. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Màu mến yêu
    Lòng tôi vẫn ngập tràn những hình ảnh dịu dàng của sáng xuân năm ấy. Ngày tôi mặc một chiếc áo dài trắng mượt mà sải bước tự tin trên sân của một ngôi trường tiểu học ở Hà Nội trong những ngày cuối cùng của kì thực tập. Chiếc áo dài rạng rỡ khiến tôi như hoá thành bướm trắng. Mang trong mình ngập tràn xúc động, tôi vững bước dần trên con đường đi gieo tiếp những mến yêu...
(0) Bình luận
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
  • Hà Nội, yêu mãi còn yêu...
    Hôm qua đường phố Hà Nội như tĩnh lặng hơn, và hôm nay cũng vậy. Cái rét Tháng Giêng vừa qua đi rất nhanh và diệu vợi làm sao! Trên những con phố, ánh mặt trời xuất hiện và những chiếc lá mùa thu bắt đầu rơi...
  • Xe đạp Tây Hồ
    Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Để văn học Thủ đô tiếp tục khẳng định vị thế
    Song hành với thành tựu phát triển kinh tế, chính trị của Thủ đô 80 năm qua, Thành phố Hà Nội đang nỗ lực xây dựng hình ảnh một đô thị thanh lịch, văn minh, trong đó chiều sâu văn hóa được thể hiện qua các tác phẩm văn học nghệ thuật (VHNT) gắn bó với đời sống nhân dân Thủ đô. Nói riêng về diện mạo văn học, bên cạnh những thành tựu to lớn mà các nhà văn Hà Nội đóng góp trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ thì các tác phẩm văn học có quy mô và chất lượng cao ở thời kỳ đổi mới vẫn còn thưa vắng, thậm chí mờ nhạt. Nhìn lại chặng đường sáng tạo văn chương của các nhà văn dưới mái nhà chung - Hội Nhà văn Hà Nội, đặc biệt trong 20 năm trở lại đây có thể thấy rõ điều đó.
  • Chùm thơ của tác giả Trần Đăng Khoa
    Tạp chí Người Hà Nội xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của tác giả Trần Đăng Khoa.
  • Nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung ra mắt hai ca khúc mới, thử sức với bolero
    Nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung vừa ra mắt hai ca khúc mới lấy cảm hứng từ mùa thu: “Nếu cô đơn sao em lại cô đơn một mình” và “Xa bạn”. Hai tác phẩm mang màu sắc khác biệt, được nhạc sĩ Dương Đức Thụy đảm nhận phần phối khí.
  • Phường Tây Hồ nhận Bằng khen của Thành phố trong công tác tổ chức A80
    Với những nỗ lực nổi bật trong công tác tổ chức A80, phường Tây Hồ đã vinh dự được Chủ tịch UBND TP Hà Nội tặng Bằng khen, khẳng định tinh thần trách nhiệm và sự đồng lòng của chính quyền, nhân dân địa phương.
  • Hà Nội công bố tình huống khẩn cấp tình trạng sạt lở tại xã Ba Vì
    UBND Thành phố Hà Nội vừa ban hành Quyết định số 4731/QĐ-UBND ngày 15/9/2025 về việc công bố tình huống khẩn cấp về thiên tai tại các vị trí sự cố sạt lở, không đảm bảo an toàn trên địa bàn xã Ba Vì, thành phố Hà Nội.
Đừng bỏ lỡ
Dễ gì quên, ơi Hà Nội mến thương!
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO