Hà Nội và những người lính Cụ Hồ

Bùi Thị Hồng Vân| 14/12/2022 14:21

Hà Nội với ai đó là những dãy phố mùa thu rời rợi lá vàng thơm hương cốm mới, là con đường ven Hồ Tây ngập tràn những gánh hàng hoa rực rỡ sắc màu, là lung linh ánh đèn màu khi phố về đêm… Còn với tôi Hà Nội gắn liền với dáng hình của những người lính mà tôi đã từng gặp. Những người lính Hà Nội – những anh bộ đội Cụ Hồ với trái tim luôn ấm áp đã để lại trong tôi những kỷ niệm thật đẹp, đã giúp mẹ con tôi vượt qua những tháng ngày khó khăn nhất.

ten_cac_chi_cac_anh_da_thanh_ten_dat_nuoc_atzo(1).jpg
Ảnh minh hoạ

Tôi đến Hà Nội lần đầu cách đây tròn 12 năm trong một hoàn cảnh éo le khi con gái đột ngột lâm bệnh nặng. Hè năm ấy, miền Bắc trải qua những ngày nắng nóng kỷ lục. Bình minh chưa ló rạng mà cái nóng đã ập đến. Trời trong veo không một gợn mây. Hơi nóng từ trên trời phả xuống, từ dưới đất bốc lên ngột ngạt, tức thở. Tôi lắc lư theo chuyến xe khách xuôi về Hà Nội chăm con gái nhỏ. Chiếc xe già nua cũ kỹ mỗi lần leo dốc lại kêu rầm rầm, phả ra mùi xăng sống gây gây. Mùi mồ hôi, mùi nước hoa của những người đi xe quyện vào nhau tạo nên một thứ mùi hỗn hợp khiến cho đầu óc tôi váng vất như người đang say rượu. Sau mấy tiếng đồng hồ vật lộn với cơn say xe tôi cũng đến trung tâm Hà Nội. Trưa nắng chang chang. Bến xe Mỹ Đình đông nghịt người. Tôi như đứa con lạc mẹ bơ vơ, hoang mang giữa phố phường xa lạ. Cố xua tay chối từ những cái kéo tay, kéo áo mời mọc của mấy bác xe ôm, tôi leo lên chiếc xe ôm của một người đàn ông trung niên mặc áo lính đã ngả màu có nụ cười ấm áp. Ai nấy đều vội vã lao thật nhanh như chốn chạy cái nắng, cái nóng khủng khiếp như nung như rang ấy, nhưng bác xe ôm lại chẳng có vẻ gì vội vàng. Cái cách vừa chạy xe thong thả vừa nhẩn nha nói chuyện khiến tôi hơi ngạc nhiên mặc dù tôi đang rất vội. Trong câu chuyện trải dài trên quãng đường từ bến xe đến bệnh viện 103, tôi biết anh từng là lính tăng thiết giáp của Tiểu đoàn 201 đóng quân tại Xuân Mai. Người lính có 25 năm tuổi xuân gắn liền với xe với pháo, với thao trường bãi tập, quanh năm xa nhà biền biệt, trở về Thủ đô hoa lệ khi mái tóc đã pha sương. Thay vì ngồi uống nước chè, đánh cờ như bao cán bộ về hưu khác anh lựa chọn làm thêm bằng nghề lái xe ôm. Khi biết tôi lần đầu đến Hà Nội lại chăm con ở một bệnh viện lớn anh đã tận tình đưa tôi đến tận nơi con gái nằm, giúp tôi hoàn tất các thủ tục nhập viện cho con. Chia tay người xe ôm đặc biệt trong lòng tôi không khỏi xúc động xen lẫn sự ngưỡng mộ. Trong cuộc đời này có được bao nhiêu người lính như anh? Trở về với cuộc sống đời thường khi tuổi đã xế chiều nhưng không ngại thay đổi, không ngại làm những công việc bình thường để thấy mình vẫn còn có ích. Trong nắng trưa rực rỡ nụ cười của người lính ấy thật dịu và hiền biết bao. Nhìn nụ cười ấy tôi tin rằng dù cuộc sống có khó khăn, khắc nghiệt đến đâu cũng vẫn le lói những điểm sáng, những điều tốt đẹp.

Trong hành trình chữa bệnh cho con gái nhỏ, có những tháng ngày con trở bệnh nặng, sự sống của con cứ mong manh tựa hồ chỉ cần một cơn gió thoảng qua là có thể dứt đứt sợi dây mong manh, thanh xuân ấy. Trái tim người mẹ của tôi như có bàn tay ai bóp nát khi nghĩ rằng một ngày nào đó đứa con gái bé bỏng của tôi, thiên thần nhỏ của tôi có thể sẽ rời xa tôi mãi mãi. Để rồi hàng ngày tôi cứ ngồi nơi cửa phòng cấp cứu mà nước mắt nhạt nhòa, mà không để ý bao đôi mắt ái ngại đang chăm chú nhìn mình. Trong bao người lặng lẽ nhìn tôi khóc trước cửa phòng cấp cứu có một chàng lính trẻ đã âm thầm mua cơm, mua cháo đặt trước mặt tôi và nói:

- Cơm, cháo em mua rồi. Chị ăn đi để còn có sức chăm cháu. Mình phải mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho con chị ạ.

Bất cứ lúc nào rảnh rỗi em lại tranh thủ đến thăm mẹ con tôi, làm giúp tôi bất cứ việc gì có thể. Việc làm ấm áp của chàng lính trẻ vốn không phải anh em ruột rà giữa nơi đất khách quê người, giữa chốn mà sự sống và cái chết cách nhau trong gang tấc khiến tôi không khỏi xúc động. Việc làm của em khiến tôi nghiệm ra rằng: Trong khó khăn, trong tận cùng khổ đau ta sẽ thấy được tấm lòng của mỗi người đối với mọi người xung quanh. Những lời động viên nhẹ nhàng của em như suối nguồn ấm áp gieo vào tâm hồn con gái tôi những hy vọng sống, giúp con vượt qua bệnh tật hiểm nghèo.

Trong suốt hành trình dài hơn mười năm giành giật sự sống cho con, tôi đã đi qua bao nhiêu bệnh viện lớn nhỏ, đã nhận đủ sự ấm áp và cả sự bạc bẽo của con người giữa nhân gian. Nhưng nơi để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất là bệnh viện 103 và những người thầy thuốc mang quân hàm xanh. Những người lính - người thầy thuốc nơi đây đã không ít lần chạy đua cùng thời gian để giành giật sự sống mong manh cho con gái tôi, giành giật sinh linh bé nhỏ từ tay tử thần. Mặc dù có lúc rất mệt mỏi, rất căng thẳng nhưng các anh, các chị luôn nhẹ nhàng dành cho mẹ con tôi những lời động viên ân cần. Những người thầy thuốc mang quân hàm xanh ấy là điểm tựa vững chắc giúp cho những người bệnh và cả người nhà của họ tiếp tục hy vọng, tiếp tục chiến đấu với bệnh tật. Không ít người trong đó có mẹ con tôi nhờ những lời động viên ấm áp đó mà chiến thắng bệnh tật, chiến thắng tử thần, trở về với cuộc sống đời thường.

Mẹ con tôi đã đi qua những tháng ngày khó khăn giông bão như thế. Gần mười năm với bao hy vọng mong manh, với bao nỗi đớn đau cứ vò xé, cứ đan xen vào nhau. Và người đồng hành, giúp đỡ mẹ con tôi trên chặng đường dài khó khăn đó ngoài những người thân, anh em bạn bè còn có những người lính Hà Nội – những anh bộ đội Cụ Hồ. Họ đã lặng thầm động viên giúp đỡ mà không màng đến sự hàm ơn, trả nghĩa của mẹ con tôi.

Hơn mười năm, thời gian khá dài để những người lính ấy quên rằng đã có lúc mình giúp đỡ một ai đó. Nhưng tôi không bao giờ quên hình bóng và những việc làm đẹp của những người lính tôi đã gặp. Có thể họ là người Hà Nội, cũng có thể họ chỉ là những người lính ngang qua Hà Nội. Nhưng trái tim ấm áp và những việc làm thật đẹp của các anh đã và đang góp phần làm nên một Hà Nội – trái tim của cả nước không chỉ đẹp, không chỉ hào hoa và còn rất bao dung nghĩa tình. Để mỗi người dù chỉ ngang qua Thủ đô Hà Nội một lần đều không thể quên. Hình ảnh Hà Nội và những người lính, những người thầy thuốc mang quân hàm xanh luôn ấm áp trong trái tim tôi.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Bùi Thị Hồng Vân. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Hà Nội mùa này mình bên nhau nhé!
    Hà Nội mùa này cô đơn thì phí lắm... Hà Nội tháng 10 làm con người ta cảm thấy yêu nhau say đắm trong tiết trời đang thổn thức của mùa thu với cơn gió heo may làm ta nhớ thương, mùi cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ, hoa sữa nồng nàn theo bước chân ai?
(0) Bình luận
  • Hoài niệm về tàu điện xưa
    Hình ảnh những chuyến tàu điện chở khách hồi xưa: bây giờ chỉ còn trong hoài niệm. Nghe nói, tàu điện do người Pháp đưa sang, có hơn 100 năm (có nhà ga, sửa chữa cho tàu khá lớn, ở đường Hoàng Hoa Thám bây giờ)...
  • Vô định bước chân khi qua chốn cũ
    Một lần tôi âm thầm trở lại Hà Nội. Tôi có hẹn phỏng vấn với một công ty ở đó. Sau bao tháng ngày lăn lội công trường bùn lầy gió bụi, tôi muốn tìm kiếm một công việc mang nhiều yếu tố chuyên môn hơn. Thế nhưng, buổi phỏng vấn hờ hững, kết thúc mà chẳng hứa hẹn điều gì, có lẽ tôi không phải là lựa chọn phù hợp cho vị trí đang tuyển dụng. Chông chênh giữa một thành phố quen mà nay như xa lạ, tôi một mình lang thang qua những con phố cũ, chờ chuyến xe trở về lúc chiều muộn.
  • Sơn Tây, một thoáng thành cổ
    Nằm dưới chân núi Tổ lại ở vị trí trung tâm của xứ Đoài, thành cổ Sơn Tây từng in dấu thời gian và trở thành một chứng nhân của lịch sử trong giai đoạn cuối của thời phong kiến và những năm tháng bi hùng kháng chiến chống Pháp của phe “chủ chiến” và phong trào cần vương trên mảnh đất xứ Đoài.
  • Mùa hoa bằng lăng Hà Nội
    Tôi yêu mùa hoa bằng lăng Hà Nội, yêu màu tím dịu dàng của bằng lăng. Màu hoa đẹp và lãng mạn đã làm dịu đi cái nắng chói chang của mùa hạ. Màu tím của bằng lăng cũng điểm tô cho phố phường Hà Nội có nét đẹp rất riêng. Tôi đã từng say đắm ngắm những cành bằng lăng qua ô cửa. Những cành hoa tím mộng mơ in trên những tòa nhà tạo nên bức tranh tuyệt đẹp.
  • Một ngày với Hồ Tây
    10 giờ đêm, nhận được tin nhắn từ một người bạn cũ: “Hò hẹn mãi cuối cùng em chẳng đến/Chỉ sợ ngày xuân vội vã đi rồi. Xin lỗi phải nhại thơ Hoàng Nhuận Cầm để chuyển tải hết những mong ngóng của anh. Mai là chủ nhật, có rảnh để về Hà Nội với anh không?”. Tôi phì cười. Hò hẹn từ đầu năm sẽ lên thăm anh, nhờ anh làm hướng dẫn viên du lịch một vòng Thủ đô, vậy mà gần 6 tháng trôi qua, lời hẹn vẫn chưa thành hiện thực. Tôi nhìn lịch, nhắn cho anh: “Mai em rảnh, em lên nhé!”. Ngay lập tức anh trả lời: “OK nhé,
  • Nhớ Hà Nội qua những cuộc gọi vội
    Lớn lên với bát phở gà thơm phức và tiếng còi xe máy mỗi giờ tan tầm, cô du học sinh người Việt òa khóc giữa lòng thành phố New York tráng lệ. Có lẽ, vì chẳng quen. Có lẽ, vì nhớ nhà. Có lẽ, vì “miền đất hứa” vốn là nơi để những ước mơ cất cánh bay xa, nhưng miền đất quê hương ta mới là nơi những ước mơ mỏi cánh bay trở về.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Mai nở vì ai
    Từ Huệ Phần (hội viên Hội nhà văn Thượng Hải, Ban Thường trực Trung Quốc Vi hình Tiểu thuyết Học hội) là một nhà văn đương đại Trung Quốc chuyên sáng tác truyện ngắn mini và tản văn. Nhiều tác phẩm của bà được tuyển chọn vào sách giáo khoa Ngữ văn và các tập tinh tuyển toàn quốc hằng năm. Người Hà Nội xin trân trọng giới thiệu một truyện ngắn của bà qua bản dịch của dịch giả Châu Hải Đường.
  • “Âm vang Việt Nam” hào hùng qua từng khúc hát
    Hướng đến kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng Thủ đô, tối 16/5 tại Không gian biểu diễn Nghệ thuật - Ẩm thực đường phố quận Tây Hồ tiếp tục diễn ra Chung khảo “Liên hoan Tiếng hát cựu Thanh niên xung phong (TNXP) Hà Nội 2024” (cụm 2), với những phần trình diễn đặc sắc, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người dân Thủ đô.
  • Nhà văn Nguyễn Thế Kỷ ra mắt tập thứ 3 trong bộ tiểu thuyết về Bác Hồ
    Cuốn sách “Từ Việt Bắc về Hà Nội” - tập thứ 3 trong bộ tiểu thuyết 5 tập “Nước non vạn dặm” của Nhà văn Nguyễn Thế Kỷ vừa ra mắt bạn đọc nhân kỷ niệm 134 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh.
  • Nestlé tăng cường áp dụng nông nghiệp tái sinh, giảm phát thải khí nhà kính
    NESCAFÉ – nhãn hiệu cà phê lớn nhất của Tập đoàn Nestlé và là một trong những nhãn hiệu cà phê được yêu thích trên thế giới, vừa công bố Báo cáo tiến độ Chương trình NESCAFÉ Plan năm 2030 lần thứ hai. Báo cáo cho thấy việc tăng cường áp dụng các phương pháp canh tác nông nghiệp tái sinh giúp cải thiện năng suất và giảm phát thải khí nhà kính (KNK).
  • Giới thiệu nhiều công nghệ thông minh tại ENE Viet Nam 2024
    Diễn đàn “Hợp tác phát triển ngành điện lực Trung Quốc – ASEAN” diễn ra chiều ngày 16/5 đã tạo cơ hội cho doanh nghiệp điện lực Việt Nam và Trung Quốc kết nối giao thương.
Đừng bỏ lỡ
  • Độc đáo lễ hội Tấc Ka Coong - Cúng thần núi của đồng bào Cơ Tu
    Tái hiện trích đoạn sân khấu hóa lễ hội Tấc Ka Coong - Cúng thần núi của đồng bào Cơ Tu huyện A Lưới (Thừa Thiên Huế) trong Ngày hội “Văn hóa, Thể thao và Du lịch các dân tộc miền núi” tỉnh Thừa Thiên Huế lần thứ XV.
  • 50 đội thi tham gia Giải bơi chải thuyền rồng Hà Nội mở rộng 2024
    UBND Thành phố Hà Nội cho biết, Chào mừng Kỷ niệm 70 năm Giải phóng Thủ đô (10/10/1954 - 10/10/2024), Thành phố Hà Nội và Tổng Công ty Hàng không Việt Nam (Vietnam Airlines) sẽ tổ chức Giải bơi chải thuyền rồng Hà Nội mở rộng năm 2024.
  • Vở ballet Hồ Thiên Nga được biểu diễn trở lại tại Nhà hát Lớn Hà Nội
    Vở Ballet Hồ Thiên Nga đã làm say đắm khán giả trên toàn thế giới suốt hơn một thế kỷ qua sẽ được Nhà hát Nhạc Vũ Kịch Việt Nam (VNOB) biểu diễn trở lại tại sân khấu Nhà hát Lớn Hà Nội trong 3 ngày 14, 15 và 16 tháng 6 tới đây.
  • 194 Đảng viên Thị xã Sơn Tây được trao tặng Huy hiệu Đảng dịp Kỷ niệm sinh nhật Bác
    Sáng 16/5, Thị ủy Sơn Tây (TP. Hà Nội) long trọng tổ chức lễ trao tặng Huy hiệu Đảng đợt 19/5/2024 cho 194 đảng viên của Đảng bộ thị xã. Các đảng viên được nhận Huy hiệu từ 30 năm đến 70 năm tuổi Đảng, trong đó có 1 Huy hiệu 70 năm tuổi Đảng.
  • Vô định bước chân khi qua chốn cũ
    Một lần tôi âm thầm trở lại Hà Nội. Tôi có hẹn phỏng vấn với một công ty ở đó. Sau bao tháng ngày lăn lội công trường bùn lầy gió bụi, tôi muốn tìm kiếm một công việc mang nhiều yếu tố chuyên môn hơn. Thế nhưng, buổi phỏng vấn hờ hững, kết thúc mà chẳng hứa hẹn điều gì, có lẽ tôi không phải là lựa chọn phù hợp cho vị trí đang tuyển dụng. Chông chênh giữa một thành phố quen mà nay như xa lạ, tôi một mình lang thang qua những con phố cũ, chờ chuyến xe trở về lúc chiều muộn.
  • Tổ chức các giải thể thao chào mừng 70 năm Ngày Giải phóng Thủ đô tại các quận, huyện, thị xã
    UBND thành phố Hà Nội yêu cầu các quận, huyện, thị xã trên địa bàn toàn thành phố triển khai thực hiện kế hoạch tổ chức các giải thể thao chào mừng kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng Thủ đô (10/10/1954- 10/10/2024) nhằm động viên nhân dân tham gia tập luyện thể dục, thể thao hưởng ứng cuộc vận động “Toàn dân rèn luyện thân thể theo gương Bác Hồ vĩ đại”...
  • Thừa Thiên Huế: Lấy ý kiến các dự án luật Di sản văn hóa
    Những góp ý các dự án luật Di sản văn hóa phù hợp với thực tiễn phát triển và Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Thừa Thiên Huế sẽ tổng hợp, có ý kiến tại Kỳ họp thứ 7 Quốc hội khóa XV.
  • Thêm một nỗi niềm cho Tây Bắc
    Trước khi đọc “Ta còn em Tây Bắc” của Nguyễn Việt Chiến, tôi tự hỏi: đây là bài thơ viết về điều còn lại của “ta” hay là bài thơ ngợi ca Tây Bắc? Nhưng có lẽ, bài thơ không đơn thuần gợi mở chừng ấy cách nghĩ.
  • Khai mạc Liên hoan ảnh nghệ thuật các câu lạc bộ nhiếp ảnh Hà Nội năm 2024
    Sáng 15/5, tại Phố Sách 19/12, Hội nhiếp ảnh nghệ thuật Hà Nội phối hợp cùng các câu lạc bộ (CLB) nhiếp ảnh trên địa bàn Thành phố Hà Nội tổ chức khai mạc “Liên hoan ảnh nghệ thuật các câu lạc bộ nhiếp ảnh Hà Nội” với chủ đề “Việt Nam - Đất nước - Con người”.
  • Nhịp sống mỗi ngày ở khu tập thể cũ Hà Nội
    Với nhiều người Hà Nội, những khu tập thể là nơi lưu giữ nhiều ký ức về nếp sinh hoạt cũ - một phần ký ức của Hà Nội. Giữa nhịp sống hiện đại hôm nay, những khu tập thể cũ ở Hà Nội vẫn lặng lẽ ẩn mình giữa đô thị hiện đại. Với không ít người nó vẫn là những ký ức khó quên với những ai đã từng sống tại các khu tập thể. Nơi đó, mỗi ngày mới, nhịp sống lại bắt đầu...
Hà Nội và những người lính Cụ Hồ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO