Hà Nội miền nhớ

Vũ Thị Thanh Hoà| 12/12/2022 17:06

Đôi khi, lòng chợt nhớ Hà Nội đến cồn cào. Vài năm mới có cơ hội lên thăm Hà Nội được một lần. Mỗi khi bạn bè tôi nơi ấy có dịp hội ngộ đều nhắc đến tên tôi. Để rồi ngó lên “facebook” thể nào cũng có đứa đăng vài tấm hình khoe và “tag” tôi vào bằng được. Hà Nội tuy xa xôi mà sao thấy thật gần gụi và thân thuộc. Như thể những năm tháng sinh viên tươi đẹp thuở nào chỉ ngỡ như vừa mới hôm qua.

Hà Nội để lại ấn tượng trong tôi không chỉ bởi những kiến trúc hiện đại mang tầm quốc tế mà còn bởi nó sở hữu một vẻ đẹp rất riêng, rất Hà Nội. Đó chính là sự đan xen giữa những nét cổ kính, mộc mạc, thâm trầm, lãng mạn và hào hoa xen lẫn nét trẻ trung, tươi mới, hiện đại của một Hà Nội đã hơn nghìn năm tuổi.

Tôi còn nhớ như in lần đầu đặt chân lên Hà Nội, tôi ngơ ngác giữa thành phố náo nhiệt, năng động, tràn đầy sức sống, người xe cuồn cuộn, hối hả. Ấy là những năm tháng sinh viên xa nhà lên thành phố trọ học. Nhớ những buổi sáng tinh mơ tôi cùng Huyền, cô bạn thân cùng lớp tản bộ quanh bờ Hồ để nghe gió gọi về hương của cỏ hoa và thanh khiết những giọt sương đêm còn đọng lại trên những tán lá. Với tôi, Hà Nội đi sâu vào nỗi nhớ chính là những phút giây được ngắm cảnh mặt trời lên trong màn khói sương lãng đãng lúc bình minh ở Hồ Gươm hay khi hoàng hôn buông xuống, bên Hồ Tây, ngồi tựa lan can để được nghe tiếng sóng vỗ lao xao, tiếng thì thầm của gió, lời tỏ tình của bao đôi lứa sánh bước bên nhau vào những chiều cuối tuần.

Hà Nội gợi lên trong lòng mỗi sinh viên chúng tôi là niềm cảm xúc thiêng liêng với những suy tư hoài niệm. Bên cạnh những tòa nhà cao tầng tráng lệ, lẩn khuất trong những con ngõ nhỏ là những ngôi chùa tĩnh mịch với nét cổ kính, trầm tư. Bước chân vào nơi đây có cảm giác như lạc vào thế giới khác lạ, bỏ lại ngoài kia là những ồn ào, náo nhiệt và bụi bặm của phố xá ngày thường. Vẫn còn thấp thoáng đó đây là những ngôi nhà mái ngói lô xô với những mảng tường rêu phong nằm núp dưới những tán bàng cổ thụ. Xa Hà Nội, tôi vẫn thường ngắm lại những bức ảnh lưu giữ những kỷ niệm đẹp cùng đám bạn trong những lần rong ruổi đạp xe lang thang dạo quanh khắp phố phường. Tôi bồi hồi tìm về chốn xưa qua những bức tranh phố cổ Hà Nội và mơ màng cùng những câu ca mượt mà, say đắm: “Hà Nội mùa thu cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau phố xưa nhà cổ mái ngói thâm nâu…”.

Hà Nội trong tôi còn là những con ngõ nhỏ, phố nhỏ cùng tiếng rao đêm quen thuộc vọng về. Không biết từ bao giờ tiếng rao đêm đã ăn sâu vào tiềm thức. Sau những giờ phút ngồi bên cửa sổ, cùng ngọn đèn miệt mài ôn bài, dãy phòng trọ chúng tôi lại ngong ngóng tiếng rao ấy. Mừng rỡ, xôn xao như thể ngóng mẹ đi chợ về cho quà. Từ những gánh hàng rong nhọc nhằn của biết bao mảnh đời lam lũ đã mang đến cho cánh sinh viên chúng tôi những món ăn bình dị, dân dã, đậm đà chất quê. Vẫn còn vấn vương hoài hương vị mát lành của tào phớ, vị ngọt bùi của hương cốm mùa thu, vị thơm giòn, nóng hổi của ngô nướng, vị cay ngon lan tỏa dần cùng hơi ấm từ món ốc luộc cho tôi có cảm giác vừa gần gũi và rất đỗi thân quen nơi chốn quê nhà dù đang ở giữa một thành phố lớn.

Quả đúng như mọi người vẫn thường nói về Hà Nội- thành phố của cây xanh và của những mùa hoa trên phố. Đôi khi trong giấc mơ của mình tôi vẫn thường lạc vào những mùa hoa ấy. Rợp hai bên đường phố Nguyễn Du là những cây hoa sữa tỏa hương thơm nồng nàn, dịu ngọt, thứ hương hoa gợi nỗi nhớ khắc khoải đợi chờ. Những dãy bằng lăng ràn rạt trên phố Đại Cồ Việt buông những chùm hoa bồng bềnh sắc tím miên man. Đi trên phố Trần Hưng Đạo, chợt sững sờ và thích thú bởi bắt gặp một màu trắng muốt, màu của hoa sưa- loài hoa trổ sắc vào mùa xuân, cánh hoa nhỏ, mỏng manh khiến cho lòng người dấy lên bao cảm xúc. Dệt lên trên nền trời xanh thẳm là sắc vàng rực rỡ của những bông điệp vàng trên đường Xuân Thủy, đường Cát Linh. Sấu, xà cừ- những loài cây cổ thụ mà có thể dễ dàng tìm thấy ở nhiều nơi trên đường phố Hà Nội. Dù nắng hè có oi bức, ngột ngạt đến đâu nhưng bất chợt lòng bỗng dịu lại khi ngang qua những con đường rợp bóng cây ấy. Lúc mệt lòng chỉ muốn ngước nhìn lên những vòm cây xanh lá chỉ để kiếm tìm cho mình chút diệu vợi, bình yên.

Đêm Hà Nội, những cơn gió đuổi nhau dọc theo những con phố dài. Từ trên tầng cao nhìn xuống lòng thành phố, đèn như sao sa. Hương đêm Hà Nội thật dịu dàng và tinh khiết. Nghe chút gì bâng khuâng khi gió đưa hương hoa ngọc lan nhà ai lan tỏa trong không gian ngọt ngào, quyến rũ. Dưới bóng cây ngọc lan, nơi gặp gỡ của mối tình đầu…

Nhớ Hà Nội, tôi thường lang thang vào trang cá nhân của nhiếp ảnh gia Giang Trịnh để tìm thấy sự an trú nội tâm với những khoảnh khắc đẹp đến nao lòng. Không chỉ là những phong cảnh, góc phố, hàng cây mà còn là những nét đẹp trong cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của người dân Hà Nội. Những bức ảnh đời thường dung dị mà ấm áp. Những bức ảnh của anh đã nuôi dưỡng cảm hứng bền bỉ trong tôi tình yêu với Hà Nội. Nhịp sống, tinh thần của người Hà Nội không khác xưa là mấy. Chỉ có diện mạo mang nhiều nét đổi thay bởi quá trình đô thị hóa nhanh. Nhiều góc phố, con đường với hàng cây năm xưa không còn nữa. Thay vào đó là những tuyến đường sắt, bê tông, những tòa nhà cao chọc trời với kiến trúc hiện đại và tiện nghi. Đó là một phần quy luật tất yếu.

Mỗi người có cảm nhận và có tình yêu Hà Nội theo cách riêng của mình. Với riêng tôi, cho dù Hà Nội có luôn tấp nập và ồn ào với những dòng xe cộ đông đúc hay vào giờ cao điểm lại phải chịu cảnh tắc đường. Mùa mưa những con ngõ nhỏ phải oằn mình cõng nước, người người phải xách dép, xắn quần lội ngang gối thì Hà Nội vẫn luôn trong trái tim tôi, trái tim của người đã trót nặng lòng với mảnh đất thân yêu này.

Tôi mong về Hà Nội. Để nghe gió sông Hồng thổi. Để thương áo len cài vội. Một chiều Đông rét mướt…”

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Vũ Thị Thanh Hoà. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Bia hơi vỉa hè
    Bắc là người con của Thủ đô, nhưng sống và làm việc tại thành phố Hồ Chí Minh. Mỗi khi có dịp ra Hà Nội công tác, Bắc lại gọi điện thoại rủ tôi đi uống bia hơi vỉa hè. Có lần, tôi mời Bắc vào một quán sang trọng chuyên bán bia tươi của ngoại, vốn đang là trào lưu thưởng thức bia cao cấp hiện nay, nhưng Bắc không đồng ý.
(0) Bình luận
  • Hà Nội, mùa đầu nỗi nhớ
    Tôi chậm rãi bước từng bước nhẹ nhàng trên một con phố nhỏ quanh Hồ Tây, từng chiếc lá vàng từ tốn rơi trên mặt đường tấp nập người qua lại, mặt hồ còn nhấp nhô phản chiếu những tia nắng mờ nhạt còn sót lại của buổi hoàng hôn. Dường như thời gian đang trôi chậm lại để tôi có thể cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của miền đất Thủ đô, mà trước đây tôi chỉ có thể trông thấy qua lớp màn ảnh vô giác.
  • Ấn tượng thiên nhiên giữa lòng Hà Nội
    Dạo ấy, gần hai năm trước, nhân chuyến công tác Thủ đô, đoàn chúng tôi tổ chức chuyến thực tế thực sự ý nghĩa. Cho đến bây giờ, mọi người vẫn còn luyến tiếc, bởi với thời gian một ngày, chúng tôi chưa thể nào tiếp cận trọn vẹn không gian của “địa chỉ đó”. Cách trung tâm thành phố gần 40km về phía Tây, nơi hội tụ các sản phẩm văn hoá truyền thống của 54 dân tộc anh em. Nơi đó là “Làng Văn hoá các dân tộc Việt Nam” thuộc Khu du lịch Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội.
  • Vé không khứ hồi
    Viết gì đây? Khi mỗi lần nhớ đến thời thơ ấu lòng lại buồn thương da diết. Tuổi thơ yêu dấu trong lòng Hà Nội, nơi mở ra những trang màu hồng đầy ắp kỷ niệm của hai đứa chúng tôi. Nay xa rồi tất cả tầm tay với.
  • Gửi cậu của một năm sau
    Bây giờ, tớ là một cô sinh viên năm ba vô lo, vô nghĩ chuyện tương lai. Hoặc đã từng nghĩ nhưng không quá nhiều lo lắng. Một năm sau cậu sẽ làm gì? Cậu sẽ trở thành ai? Liệu cậu có tiếp tục cuộc sống nơi Hà Nội nhộn nhịp xô bồ hay trở về miền quê yên bình của riêng cậu? Tớ chắc sẽ không khuyên nhủ gì cậu đâu, nhưng tớ muốn nói với cậu, mặc cho việc kiếm việc khó khăn, mặc cho áp lực cơm, áo, gạo, tiền đè nặng lên vai cậu thì đã từng có một Hà Nội yêu thương, che chở, bảo vệ cậu đến nhường nào.
  • Hà Nội mến thương
    Quê hương là nơi chôn nhau, cắt rốn, là nơi để những đứa con xa quê nhung nhớ mỗi khi có cơn gió hiu hiu thổi qua làm dấy lên cả một bầu trời nhung nhớ. Nhưng có những vùng đất ta sẽ gặp khi bước ra khỏi luỹ tre làng, để rồi khẽ thương từ độ nào không hay. Bởi ở nơi ấy, có những kỷ niệm, có những con người làm ta cảm mến, lưu luyến chẳng nỡ rời xa.
  • Hà Nội và những người thầy
    Tôi cùng một số bạn bè đến Thủ đô, dự Lớp bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du, do Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức. Chiều cuối thu bên Hồ Tây, bốn người không chung giọng nói, cùng nhau nhâm nhi li bia hơi Hà Nội và đĩa mực khô nướng Quảng Bình. Được dịp, chuyện nổ như rang ngô, niềm vui cứ thế thăng hoa, khiến câu chuyện cũng trở nên không đầu không cuối…
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Người dân đội nắng đứng bên đường khóc tiễn Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng về lòng đất mẹ
    Trong thời tiết nắng nóng Hà Nội lên tới 40 độ C, nhưng rất nhiều người dân vẫn đội nắng đứng trên các tuyến đường hướng về Nghĩa trang Mai Dịch để tiễn biệt Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng lần cuối.
  • Những dòng sổ tang nhoè nước mắt tiễn biệt Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại quê nhà
    Rất đông người dân ở mọi độ tuổi, có người già, thanh thiếu niên, trẻ nhỏ... lặn lội từ các quận, huyện của thành phố Hà Nội và các tỉnh đến để tiễn đưa người lãnh đạo đáng kính.
  • Người dân nghẹn ngào, tiếc thương Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
    Tại quê nhà Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, thôn Lại Đà, xã Đông Hội, huyện Đông Anh, Thành phố Hà Nội, những đôi mắt đỏ hoe, cùng hàng ngàn giọt lệ đã, đang và sẽ rơi là những hình ảnh đầy xúc cảm, thể hiện sự tiếc thương, kính trọng của người dân đối với Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
  • Toàn văn lời điếu tại Lễ truy điệu Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
    Ngày 26/7, Lễ truy điệu đồng chí Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam được cử hành trọng thể theo nghi thức Quốc tang tại Nhà tang lễ Quốc gia, số 5 Trần Thánh Tông (Hà Nội). Lễ truy điệu cũng được tổ chức đồng thời tại Hội trường Thống Nhất (thành phố Hồ Chí Minh) và quê nhà Tổng Bí thư tại xã Đông Hội, huyện Đông Anh (Hà Nội). Trong niềm tiếc thương vô hạn, Chủ tịch nước Tô Lâm - Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng Ban Lễ tang đã đọc Lời điếu tại Lễ Truy điệu Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
  • [Video] Người dân từ mọi miền đất nước xếp hàng để được thắp nén tâm hương tưởng nhớ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
    Tang lễ đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng được tổ chức theo nghi thức Quốc tang trong hai ngày 25 và 26/7/2024. Lễ viếng đồng chí Nguyễn Phú Trọng được tổ chức tại Nhà tang lễ Quốc gia số 5 Trần Thánh Tông, thành phố Hà Nội, bắt đầu từ 7 giờ đến 22 giờ ngày 25/7 và từ 7 giờ đến 13 giờ ngày 26/ 7/ 2024. Lễ viếng, Lễ truy điệu đồng chí Nguyễn Phú Trọng được tổ chức cùng thời gian trên tại Hội trường Thống Nhất, Thành phố Hồ Chí Minh và tại quê nhà xã Đông Hội, huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội.
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội miền nhớ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO