Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Xe đạp Tây Hồ

Chung Tiến Lực 16:18 04/08/2025

Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.

unnamed.jpg
Ảnh minh họa

Đến với Hồ Tây ai cũng với cảm xúc vừa hào sảng vừa man mác nỗi niềm như gặp lại chính mình thời đang còn nhiều mơ mộng. Nhưng trước tiên là cảm giác sung sướng, hít một hơi thở căng tràn lồng ngực, khoan khoái tận hưởng không khí thoáng đãng riêng có của vùng hồ. Hãy đứng mặc cho gió nồm nam mát rười rượi thỏa thích mơn man trên cơ thể hay thích thú khi xuýt xoa hơi lạnh mùa đông bên hồ.

Và xin chào một sê-ri thắng cảnh nằm trong thắng cảnh Hồ Tây vốn được mệnh danh là biển của Hà Nội. Đang ngột ngạt với những tòa nhà cao tầng xếp liền nhau như những chồng cao ru bích với miên man dàn điều hòa phả hơi nóng ra đường phố bụi mịn; hay san sát cửa hiệu liền kề nhau trong ba sáu phố phường thì bất ngờ mở ra một không gian bát ngát với trời - mây - nước mênh mang, mênh mang.

Đăc sắc và đặc trưng của Hồ Tây là sương mỏng mặt hồ bay lơ lửng, lãng đãng. Làn sương mỏng mảnh như sương, như khói và huyền ảo như mơ. Hồ Tây bao la, với sóng mắt võng dệt hình thoi trên mặt nước. Sóng lô nhô phản chiếu ánh mặt trời như đang nháy mắt tinh nghịch. Những ngày gió mùa về Hồ Tây dềnh lên, nổi sóng. Con sóng không cuồn cuộn biển cả mà chỉ rướn hết mình đuổi nhau từ ngoài xa ập vào bờ, vỡ òa trò chơi đuổi bắt . Thích nhất là ngắm bình minh và hoàng hôn trên Hồ Tây. Mặt trời đỏ như chiếc mâm son nhô lên trên nóc tòa nhà cao tầng rồi cúi nhìn mặt nước những chiếc thuyền đua thể thao đang cắm cúi gò mình bơi chèo, nhịp sống bừng, ùa một ngày mới nhiều hứa hẹn, mơ ước. Hoàng hôn, mây ngũ sắc trong ráng vàng hắt ánh sáng đỏ xuống mặt hồ vẽ cảnh đời thong thả, gió hồ cũng đồng điệu chùng chình, giữ chậm. Ai bắt gặp bình minh hay hoàng hôn trên hồ cũng một cảm giác choáng ngợp vội rút điện thoại thông minh ghi lại khoảnh khắc thần tiên. Nhưng Hồ Tây thơ và mộng là những đêm trăng sáng. Mặt hồ được tãi vàng ròng. Ông trăng trên trời cao và ông trăng dưới nước cùng màu sáng xanh. Trăng Hồ Tây luôn là nguồn cảm hứng bất tận của thơ ca. Nếu như Nguyễn Mộng Tuân tức cảnh: “ Một trời lấp lánh lưu ly/Chín tầng vàng ngọc đan thi mặt hồ” thì Phùng Khắc Hoan viết về ánh trăng Tây Hồ ma mị huyền ảo gây mê như một mối tình si: “Chuông sớm giục thanh lòng phật đó/Trăng tròn soi một bóng tiêu thôi”. Nguyễn Công Trứ với rượu trăng la đà: “Buồn nửa lá trăng thanh gió dịu/chiều đâu đây một tiếng chuông rơi”. Thi sỹ Tản Đà: “ Hắt hiu Hồ Tây chiều lá rơi/Đêm thu vằng vặc bóng theo người/Mảnh tình sẻ nửa ngây vì nước/Tri kỷ trông là đắng tận trời”.

Chầm chậm đạp xe trên đường Thanh niên. Con đường đẹp nhất Hà Nội đang nồng nàn hai tay khoác vai một bên là hồ Trúc Bạch, một bên là Hồ Tây. Đầu đường này, chùa Trấn Quốc dáng đẹp như một đài sen dập dềnh trên sóng nước in hình. Đầu đường kia, chùa Quán Thánh với những trụ cột cổng cao như cặp cây nến thờ và trầm tư bức tượng đồng đen nổi tiếng. Đi trên đường Thanh niên, bốn mùa thoang thoảng hương thơm hoa ngọc lan, hoàng lan thanh khiết, dịu dàng mà quý phái. Bên cạnh đường, Quán Gió điểm dừng bước của người đi dạo có bán bánh tôm. “Bột chiên vàng ươm/Bọc nhân tôm đỏ/Hẹn chiều Quán Gió/Thơm giòn bánh tôm”. Con tôm Hồ Tây chỉ nhỉnh hơn chiếc đũa nhưng mình nó rắn đanh, đỏ như son uốn cong trong chiếc bánh chiên vàng ươm, sự phối màu bắt mắt. Cốc kem quả bốn màu, kem ốc quế… những món ăn nhẹ, đậm chất thanh lịch Hà Thành. Quán chỉ là cái cớ để người dạo chơi ngừng chân ngắm cảnh. Những con thiên nga đạp chân bơi trên mặt nước của nam thanh nữ tú ngồi sóng đôi. Bên kia là Phủ Tây Hồ sầm uất trong bóng mát của cây si, cây xanh già nua cổ thụ. Phủ Tây Hồ có món bún ốc ngon đặc sắc đã thành thương hiệu, ăn một lần nhớ, rồi thích mãi vị chua cay mặn ngọt béo dai giòn và thơm mùi dấm bỗng. “Con ốc giòn dai béo mọng/Đậu rán già lửa vàng ươm/Ngoài trời se se lành lạnh/Dậy mùi dấm bỗng thơm thơm”. Mùa hè ăn bún ốc mát lành, mùa đông lại ấm nóng trong tiết se se lạnh heo may. Ngày rằm, người về đây đông đúc, nhịp sống chậm lại trong nghi ngút khói hương. Ẩn mình trong các lùm cây ven hồ thấp thoáng những ngôi chùa mái ngói và cong cong đầu đao hình rồng phượng gợi nhớ đất cố đô.

Đến với Hồ Tây như người bạn tri âm tri kỷ, lòng ngân lên câu hát: “Khi nào anh đau khổ, hãy tìm đến với em…”. Hồ Tây nghe và cảm được hết mọi tâm sự thổ lộ buồn vui và chia sẻ chân tình. Nhất là những chiều mùa hè khi nhìn những cành phượng thả buông lơi trên mặt nước hay đêm mùa thu thong thả bước dưới ánh đèn vàng. Chỉ cần đi dạo một đoạn đường thôi trên mép nước, bao nhiêu trăn trở, buồn bực sẽ tan biến và bình yên trở lại./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Chung Tiến Lực. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
(0) Bình luận
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ra mắt tác phẩm đặc sắc của nhà văn Séc Arnošt Lustig
    Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam vừa phát hành bản dịch tiếng Việt của tiểu thuyết “Lời nguyện cầu cho Katerina” của nhà văn Séc Arnošt Lustig (1926–2011). Đây là một trong những tác phẩm văn học nổi tiếng nhất viết về thảm họa Holocaust do dịch giả Bình Slavická chuyển ngữ.
  • Tôn vinh tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam tại “Ngôi nhà chung”
    Từ ngày 1 đến 30/11/2025, tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội) sẽ diễn ra chuỗi hoạt động tháng 11 với chủ đề “Đại đoàn kết - Tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam”.
  • Tái hiện sinh động tinh hoa di sản múa cổ Thăng Long - Hà Nội
    Tối 31/10/2025, tại Sân khấu Không gian Biểu diễn Nghệ thuật - Ẩm thực đường phố phường Tây Hồ (phố đi bộ Trịnh Công Sơn, đường Lạc Long Quân, quận Tây Hồ, Hà Nội), Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội tổ chức Chương trình biểu diễn “Bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội năm 2025”. Đây là hoạt động trong khuôn khổ Đề án “Sưu tầm, bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội” do Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội triển khai năm thứ hai.
  • Phát triển mạnh mẽ, toàn diện văn hóa và con người Việt Nam
    Hướng tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIV của Đảng, Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII đã công bố toàn văn các dự thảo văn kiện để lấy ý kiến rộng rãi của các tầng lớp Nhân dân, cán bộ, đảng viên. Đây là bước đổi mới quan trọng trong phương thức lãnh đạo, thể hiện tinh thần dân chủ, công khai và cầu thị của Đảng ta.
  • UNESCO vinh danh Danh nhân văn hoá Lê Quý Đôn
    Danh nhân Lê Quý Đôn sinh ngày 02/08/1726, mất ngày 11/06/1784, tại làng Diên Hà, huyện Diên Hà, trấn Sơn Nam (xã Độc Lập, huyện Hưng Hà, tỉnh Thái Bình, nay là xã Lê Quý Đôn, tỉnh Hưng Yên).
Đừng bỏ lỡ
Xe đạp Tây Hồ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO