Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội

Nguyên Anh 14:14 02/09/2024

7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.

q.jpg
Hà Nội – cuốn ký ức tuyệt vời vẫn còn đó trong tim tôi và những con người xa xứ...

Hà Nội là cuốn ký ức yêu dấu của tôi. Nhớ những ngày nhỏ bên cạnh gia đình, ngày 1000 năm Thăng Long, ngày tôi chưa xa rời ký ức lúc ấy. Dù giờ gia đình của tôi vẫn ở đây, nhưng hai người thân sinh ra tôi cũng đều có gia đình mới tại nơi này. Cảm xúc này sao thật khó tả! Hà Nội vẫn giữ cho tôi chút cảm giác được yêu thương lẫn cả kỉ niệm mà tôi đã từng khóc cạn nước mắt. Tôi thong dong nhỏ bé đi quanh Hà Nội với kí ức, tìm từng khoảnh khắc nơi tôi ẩn hiện giấu kín qua những ngày cố gắng không tan vỡ nơi quê người.

Nơi đầu tiên tôi qua là nhà cũ, giờ đã có một gia đình hạnh phúc ở đó. Tôi mỉm cười chào họ, trò chuyện chút khi thấy họ bắt đầu đi học, đi làm. Nhà cô chú đó có em nhỏ vừa chập chững vào cấp 3, nhìn em, ôi sao tôi nhớ mình của năm tháng ấy quá. Tôi đứng đó một lúc, tôi lại mơ hồ trở về những ngày 16, 17 tuổi lang thang đi học trên chiếc xe cà tàng của mình trên đường phố tấp nập. Mỗi thời gian rảnh lúc đó, tôi đã vô số lần đem theo thêm một người bạn đồng hành là chiếc máy ảnh nhỏ, hắn giúp tôi giữ lại những kí ức mà tôi chẳng thể nhớ được bằng mắt, bằng lời. Cả tấn ảnh tôi có về bầu trời Hà Nội hay con người nơi này cũng đều có hắn trợ giúp. Hà Nội đẹp đến ngoạn mục, kì diệu qua “mắt” của hắn. Tôi trân trọng hắn lắm, dù tôi lạc lõng, cô đơn chẳng nói được với ai thì hắn giúp tôi vui hơn mỗi ngày qua cách đem hồn tôi vào từng khung ảnh tuyệt diệu. Lần trở lại, đáng tiếc khi không còn đi cùng hai người bạn này. Tôi đành rời đi sau phút ngắm nhìn “nơi nhà xưa”.

Có vài người bạn cũ biết tin tôi về lại Hà Nội, chúng nó hẹn tôi cà phê sáng trên Giảng – quán cà phê yêu thích khi tôi được cùng mẹ hò hẹn ngày nhỏ. Không khí dịu lạnh làm lòng tôi càng phấn khởi hơn. Tôi bắt xe lên đó, tiếp vài chuyện với bác tài xế, bác cũng có một đứa con nhưng giờ xa xứ làm ăn rồi. Ngắm đường, ngắm phố ngày thu, Hà Nội thay đổi nhiều quá, nhưng vẫn giữ cái mùi hương hoa sữa ngào ngạt. Hà Nội 12 mùa hoa mà nhỉ, làm sao tôi quên được đây? Qua Giảng, tôi được chào đón bằng cốc cà phê trứng và tâm sự vài điều cùng đám bạn cũ, đứa thì thành công, giỏi giang nhưng cũng có đứa lại luẩn quẩn trong vòng xoáy tiền bạc của cuộc đời. Chà, nhớ hồi Cấp 3 đã từng cùng lũ bạn náo loạn Hà Nội, ngỗ nghịch, ngổ ngáo đến “ma chê quỷ hờn”. Mọi ngõ ngách đều in dấu chân quậy phá của lũ trẻ chúng tôi. Chúng tôi tâm sự nhiều chuyện lắm, chúng còn cho tôi biết vài tin tức về người mà tôi đã từng bỏ lại nơi này khi phải đi xa. Người ấy cũng đã có hạnh phúc, mừng cho người. Tôi đã không còn cảm giác tội lỗi với người khi rời đi nữa rồi, may mắn biết mấy. Ngày đó, tôi cứ sợ chính mình và người chẳng vượt qua nổi những năm tháng tuổi trẻ bồng bột. Thầm cảm ơn vì chúng đã cho tôi biết điều này, hơn hết, cảm ơn vì chúng ta đã đều lớn lên. Xong chuyện với chúng nó, tôi lại đi quanh qua các con phố nhỏ, nhìn từng địa điểm, từng con người đã trở thành một phần của tôi. Dạo quanh khu phố cổ, hàng cây, những ngôi nhà cổ vẫn còn đó, chúng đẹp, giữ cả ngàn câu chuyện... mà chẳng thể bộc bạch nói với ai.

Tôi đi mà lòng nao nức như trở lại là một đứa nhỏ được mở từng kí ức trong trái tim bé xíu này. Tôi đi bằng chính kí ức của mình, nắng thu bên tôi nhẹ nhàng đi cạnh. Tôi qua Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh, Quảng trường Ba Đình, Văn Miếu - Quốc Tử Giám,... thấy những gia đình từ già tới trẻ đều dìu dắt nhau tới, tôi lại càng thêm yêu Hà Nội dưới cái nắng sớm của mùa thu. Lạ lẫm chút với tôi khi thấy những di tích lịch sử đã được đem công nghệ về hệ thống thuyết minh tự động hay công nghệ thực tế ảo VR3D,... các công nghệ này giúp thông tin dễ dàng tiếp cận cho tôi với những người khách tham quan khác. Tôi được các bạn trẻ giới thiệu và cũng tự đặt vé cho một Tour đêm tại Văn Miếu – Quốc Tử Giám, nghe ngóng các bạn bàn luận với nhau về công nghệ 3D Mapping mà tôi càng trông đợi cho đêm tối nay.

Gác lại tham quan, tôi chọn một quán phở bất kỳ trên phố cổ để ghé vào. Quán ăn đó là một ngôi nhà cũ, mùi thơm của phở đã cuốn lấy tôi từ khi bước vào. Quán phở không quá đông, ai nấy cũng đều nhỏ nhẹ, lịch sự khi tự thưởng thức bát phở của mình. Bát phở bò tái chín, thơm thơm, thanh thanh của gừng, quế, hồi; cái mùi nước phở luẩn quẩn trong đầu tôi mãi không chịu buông. Nếm vị đầu tiên, đọng lại là tất cả những gì của Hà Nội, tôi càng chắc rằng mọi điều tôi yêu thương vẫn chào đón tôi trở lại. Ở quán ăn được đệm là tiếng khách gọi món, tiếng của những chiếc bát lớn được đong đầy bằng cả tinh hoa ẩm thực Việt Nam và tâm huyết của người tạo nên chúng. Tận hưởng niềm vui nho nhỏ với bát phở xong, tôi lặng lẽ ra về với một sự ấn tượng mới về quán phở đặc biệt này.

Chiều đến, tôi lại đi tìm các góc nhỏ ngày xưa tôi đã từng chụp ảnh ở đó. Qua các con phố, có nơi lại chẳng thấy bóng ai, có nơi lại được xây dựng mới, nơi lại trở thành điểm tụ tập cho người trẻ hàn huyên, tâm sự. Những hàng hoa sữa, bóng cây xanh mát thu lại trong mắt tôi. Tôi lần đầu tiên được sử dụng tàu điện trên cao để đi quanh Hà Nội rồi trở về trung tâm, vừa kịp lúc hoàng hôn đang xuống dần, Hà Nội qua góc nhìn này thật mới lạ biết mấy. Tôi dừng tại ga Quốc Tử Giám, rồi đi bộ để qua con đường Thanh Niên tại Hồ Tây. Mua cái kem Tràng Tiền, vài cái bò bía rồi cùng các bạn trẻ ngắm nhìn hoàng hôn dần khuất trên các dãy nhà cao tầng, lặn sâu trong tấm gương dập dìu. Hoàng hôn tại Hà Nội thật khác biệt, cả nền trời hòa cùng sự lãng mạn trong buổi chiều thu thành một bản nhạc bất tận. Một phần tuổi thơ cho tôi nhớ ngày được cùng cha mẹ ngắm nhìn cảnh sắc hùng vĩ. Tôi thử dùng chiếc máy ảnh mới để dùng ấn giữ khung cảnh này. Tiếng tách tách vang lên, là cái đẹp đẽ đáp tiếng. Thật tuyệt vời cho một buổi chiều rong chơi.

Tôi vẫn đem cái lưu luyến của hoàng hôn về Văn Miếu tối nay. Tham gia tour không chỉ có những bạn trẻ mà còn là những người lớn tuổi, hàn huyên với nhau về tối nay sẽ hấp dẫn thế nào. Đoàn khách chúng tôi không thể có cảm giác thất vọng khi được chào đón bằng công nghệ ánh sáng mới mẻ. Chúng tôi đi qua các khu, ghi lại khoảnh khắc đáng nhớ, lắng nghe lịch sử của các tấm bia tiến sĩ Thăng Long, lớp học viết thư pháp, trải nghiệm được vẽ trên nền trời sao của hệ thống thực tế ảo,... những điều chưa từng có trước đây trong trí nhớ của mình. Tôi nhớ về lịch sử hình thành, phát triển của Văn Miếu và nhớ lại những ngày hội khuyến học của dòng họ khoa bảng trên cái tên của tôi. Kết thúc buổi trải nghiệm, chúng tôi được chiêm ngưỡng công nghệ 3D Mapping tại mặt trước nhà tiền đường với chủ đề về tinh hoa đạo học của người Việt. Ai cũng ngạc nhiên, bất ngờ trước chuyến đi của công nghệ và bài học của giá trị lịch sử. Chào tạm biệt Văn Miếu – Quốc Tử Giám, tôi qua Quảng trường Ba Đình để kịp giờ dự lễ hạ cờ.

Quãng đường tới Quảng trường không xa, tôi cố đi đường qua Cột cờ Hà Nội, công viên Lênin. Trên quãng đường ngập bóng cây đó là hàng xe vội vã về nhà, là các bạn trẻ đang tận hưởng buổi tối rong chơi phố phường mùa hoa sữa, nhưng vẫn sót lại đó những người gánh hàng trên vai. Có lẽ, họ chưa vội vã về nhà, vì gánh hàng còn đầy ắp, tôi thật lòng mong cuộc sống của những con người nhỏ bé sẽ sáng hơn từng ngày. Tôi vội qua họ và chỉ kịp nhìn họ, tặng họ lại nụ cười của người con da diết nhớ quê nhà trong buổi đầu trở lại nơi này. Dù miệng cười nhưng lòng tôi rỉ nước mắt vì chẳng thể giúp hết những con người khốn khổ khỏi tăm tối của đời người.

Đặt chân lên Quảng trường Ba Đình, vừa kịp lúc đoàn tiêu binh 37 người bắt đầu khởi hành. Tiếng nhạc vang lên rồi kết thúc bằng lời nhắc đồng bào hướng về cột cờ để nghi lễ được thực hiện. Sau đó là khung cảnh đồng bào cùng nghiêm túc hướng về cột cờ, không một tiếng động vang lên, cùng ngắm nhìn lá cờ chầm chậm hạ xuống đón tay nâng niu của người lính đúng 21:00. Lòng tôi lại vang lên tiếng tự hào dân tộc, mọi đau đớn của tôi đều nhẹ như không, màu cờ Tổ quốc in hằn lên con tim và trí óc của đồng bào và tôi, cờ Tổ quốc có sức mạnh to lớn đến vậy đấy. Nước mắt tôi lăn dài, trực trào. Tôi càng trân trọng, biết ơn, tự hào hơn khi được sinh ra và lớn lên dưới ánh cờ Tổ quốc và Đảng để là người con Việt Nam và là người Cộng sản.

Hà Nội – cuốn ký ức tuyệt vời vẫn còn đó trong tim tôi và những con người xa xứ. Cảm ơn thu Hà Nội đã theo lối tôi về. Tôi quyết tâm cố gắng về sinh sống tại nơi trái tim của Tổ quốc thêm một lần nữa. Và Tổ quốc vẫn còn đó và nhất định phát triển vượt bậc dưới cánh tay đoàn kết của toàn dân, toàn quân!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Nguyên Anh Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Hà Nội trong tôi
    Thời gian trôi cứ thôi thúc tôi, chỉ còn ít ngày nữa là hết hạn nộp bài cuộc thi viết "Hà Nội & Tôi", trong lòng biết bao nỗi niềm với Hà Nội... sự tri ân... sự nghĩ suy, cơ hội sẻ chia, đóng góp... không thể bỏ lỡ cơ hội này! Thế là tôi phải quyết tâm vào cuộc.
(0) Bình luận
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Củng cố nền tảng tư tưởng, thống nhất ý chí và hành động trong Đảng
    Sáng 10/11/2025, tại Hà Nội, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật phối hợp với Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương, Ban Tổ chức Trung ương tổ chức Hội thảo khoa học quốc gia “Xây dựng Quy định về công tác chính trị, tư tưởng”. Đây là hoạt động có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, góp phần cụ thể hóa chủ trương của Bộ Chính trị về việc ban hành Quy định mới về công tác chính trị, tư tưởng của Đảng - một lĩnh vực then chốt trong công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng trong giai đoạn hiện nay.
  • Bài 2: Đồng bộ các hệ giá trị - Cơ sở kiến tạo sức mạnh văn hóa và con người Việt Nam
    Dự thảo Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ XIV đánh dấu bước tiến mạnh mẽ trong tư duy lý luận của Đảng khi lần đầu tiên xác định văn hóa và con người trong mối quan hệ thống nhất, toàn diện, gắn với bốn hệ giá trị cốt lõi: hệ giá trị quốc gia, hệ giá trị văn hóa, hệ giá trị gia đình và chuẩn mực con người Việt Nam. Đây là cơ sở lý luận và thực tiễn quan trọng để kiến tạo sức mạnh nội sinh, khơi dậy khát vọng phát triển đất nước trong kỷ nguyên hội nhập.
  • “Khoảnh khắc vĩnh cửu”: Đánh thức di sản bằng âm thanh, ánh sáng và chuyển động
    Tối 8/11/2025, tại Bảo tàng Hà Nội (đường Phạm Hùng, phường Từ Liêm) đã diễn ra chương trình nghệ thuật đặc biệt “Khoảnh khắc vĩnh cửu”. Đây là một hoạt động trong trong khuôn khổ Festival Thăng Long – Hà Nội 2025.
  • Hướng tới Đại hội XIV của Đảng: Phát triển nông nghiệp bền vững, xứng tầm “trụ đỡ” của nền kinh tế - xã hội
    Ngành nông nghiệp Việt Nam đã có bước phát triển vượt bậc trong thời gian qua với những thành tựu, kết quả nổi bật. Xác định đây là một trong những lợi thế của quốc gia, Dự thảo Báo cáo chính trị tại Đại hội XIV của Đảng đặt ra các nhiệm vụ, giải pháp để phát triển ngành nông nghiệp Việt Nam trong thời kỳ mới hiệu quả, bền vững và tích hợp đa giá trị để mãi xứng tầm “trụ đỡ” của nền kinh tế.
  • Trường Đại học Ngoại ngữ - ĐHQGHN đón nhận Huân chương Lao động hạng Nhất
    Vừa qua, Trường Đại học Ngoại ngữ - Đại học Quốc gia Hà Nội long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm 70 năm thành lập (1955 - 2025) và đón nhận Huân chương Lao động hạng Nhất. Đây là phần thưởng cao quý của Đảng và Nhà nước ghi nhận những đóng góp to lớn của Nhà trường trong sự nghiệp giáo dục, đào tạo và nghiên cứu khoa học.
Đừng bỏ lỡ
  • “Giải cứu” di tích Kiến trúc Nghệ thuật cấp Quốc gia tháp Chăm bị ngâm nước
    Sau mưa lớn kéo dài ở TP Huế đã khiến di tích Kiến trúc Nghệ thuật cấp Quốc gia tháp Chăm Phú Diên bị ngâm sâu trong nước và đơn vị quản lý đang sử dụng máy bơm nước ra ngoài.
  • Cơ hội khám phá “Những phát hiện khảo cổ từ Vườn Chuối” tại Bảo tàng Hà Nội
    Ngày 9/11/2025, tại Bảo tàng Hà Nội (đường Phạm Hùng, phường Từ Liêm), Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội đã tổ chức khai mạc trưng bày chuyên đề “Những khám phá khảo cổ từ Vườn Chuối” và công bố kết quả nghiên cứu khoa học di tích khảo cổ học Vườn Chuối năm 2025.
  • "Mỗi người dân Hà Nội là một kênh gìn giữ - kết nối di sản"
    Với Festival Thăng Long - Hà Nội lần đầu tiên tổ chức, Ban tổ chức mong muốn: Mỗi người dân sẽ tự mang trong mình hồn cốt của lịch sử, văn hóa Thủ đô ngàn năm văn hiến, mỗi người dân là một “di sản” hiện hữu trong cuộc sống hằng ngày, vừa là quá khứ, vừa là hiện tại và vừa kết nối tương lai. Phóng viên đã cuộc trò chuyện với bà Bạch Liên Hương, Giám đốc Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội xung quanh Festival Thăng Long - Hà Nội năm 2025.
  • Phát động cuộc thi “Kính Vạn Hoa mở ra thế giới…”
    Nhân dịp kỷ niệm 30 năm ra mắt bộ truyện “Kính Vạn Hoa” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh - một trong những tác phẩm kinh điển của văn học thiếu nhi Việt Nam, Nhà xuất bản Kim Đồng vừa phát động cuộc thi Viết & Vlog “Kính Vạn Hoa mở ra thế giới…”.
  • "Sông Hồng gọi, đại ngàn reo" – Âm vang cồng chiêng giữa lòng Thăng Long - Hà Nội
    Tối 6/11, đêm nhạc “Sông Hồng gọi, đại ngàn reo” nằm trong khuôn khổ Festival Thăng Long - Hà Nội 2025, đã diễn ra tại hồ Văn (Văn Miếu - Quốc Tử Giám).
  • Câu lạc bộ Life's So Drama: Nơi đam mê kịch nghệ được chắp cánh
    Life’s So Drama là Câu lạc bộ (CLB) Kịch nghệ đầu tiên và duy nhất được thành lập và duy trì bởi các học sinh và cựu học sinh Trường THPT chuyên Hà Nội – Amsterdam (Hà Nội). Tiền thân, CLB được thành lập và duy trì bởi các học sinh và cựu học sinh Trường THPT chuyên Hà Nội – Amsterdam, nhưng vài năm trở lại đây, CLB đã mở rộng phạm vi hoạt động ra các trường THPT trên toàn địa bàn thành phố Hà Nội.
  • Nhà hát Kịch Việt Nam giới thiệu chuỗi chương trình nghệ thuật đặc biệt mang tên "Âm vang người lính"
    Nhà hát Kịch Việt Nam giới thiệu chuỗi chương trình nghệ thuật đặc biệt mang tên "Âm vang người lính" với sự trở lại của ba vở kịch từng “gây sốt” trên sân khấu: Đêm trắng, Biệt đội Báo Đen và Bão tố Trường Sơn. Các vở diễn sẽ được tổ chức tại Nhà hát Kịch Việt Nam (số 1 Tràng Tiền, phường Cửa Nam, Hà Nội).
  • Nhà hát Lớn Hà Nội kể chuyện di sản 115 năm bằng ánh sáng và công nghệ
    Lần đầu tiên trong lịch sử, Nhà hát Lớn Hà Nội tạm khép lại cánh cửa biểu diễn thường nhật để trở thành chính "sân khấu của mình". Toàn bộ không gian như từ sảnh đón, cầu thang, khán phòng đến mái vòm được "đánh thức" bằng ánh sáng, hình ảnh và âm thanh, tái hiện ký ức hơn một thế kỷ của di sản kiến trúc. Dự án "115 năm Nhà hát kể chuyện – Di sản cất lời bằng ánh sáng và công nghệ" là dự án nghệ thuật đặc biệt nhân dịp kỷ niệm 115 năm ngày khánh thành Nhà hát Lớn Hà Nội, công trình kiến trúc mang đậm dấu ấn lịch sử và là biểu tượng văn hóa của Thủ đô.
  • Hà Nội lan tỏa phong trào thôn, tổ dân phố văn hóa tiêu biểu
    Phát biểu khai mạc Sơ khảo Liên hoan Thôn, Tổ dân phố văn hóa tiêu biểu Thành phố Hà Nội năm 2025, Phó Giám đốc Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội Phạm Xuân Tài, nhấn mạnh: “Liên hoan không chỉ là dịp để biểu dương, tôn vinh những tập thể tiêu biểu trong phong trào, mà còn là một nhịp cầu nối để phong trào tiếp tục lan tỏa mạnh mẽ và bền vững trong bối cảnh thực hiện mô hình chính quyền đô thị hai cấp”.
  • Hoàn thiện thể chế để công nghiệp văn hóa trở thành động lực phát triển bền vững
    Ngày 4/11, Viện Văn hóa, Nghệ thuật, Thể thao và Du lịch Việt Nam (Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) phối hợp cùng UBND phường Cửa Nam (TP Hà Nội) tổ chức hội thảo khoa học "Cơ sở lý luận và kinh nghiệm quốc tế về hoàn thiện thể chế phát triển các ngành công nghiệp văn hóa, nhằm góp phần tạo động lực phát triển nhanh và bền vững đất nước trong điều kiện mới".
Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO