Rong ruổi nỗi nhớ Hà Nội phố

Hoàng Thị Kiều Trang| 28/12/2022 17:19

Khi ông trời kéo tấm màn mây đi ngủ, những thanh âm của ban ngày tạm lắng xuống. Dòng người thưa dần, tiếng còi xe cũng ngớt, đâu đó vang lên tiếng bước chân vội của những người đi làm về muộn. Giữa thành phố rộng lớn, không cần lắng lòng bạn cũng nghe thấy những tiếng rao đêm vang lên, vang xa, ngân dài từ đầu phố đến cuối phố nhẫn nại và chậm chạp như muốn đếm nhịp thời gian, đo không gian của đêm.

vn(1).jpeg
Ảnh minh hoạ

Những tiếng rao “Bánh khúc. Bánh khúc nóng đây”, “Ai bánh giò”, “Xôi nóng. Xôi nóng nào!”… mỗi lời rao mời lại có một giọng điệu riêng, lúc trầm ấm, lúc thanh cao, có lúc lại biến âm thật lạ và thu hút với nhiều âm sắc khác nhau len lỏi vào mọi ngóc ngách của màn đêm, vút theo ánh đèn vàng vọt bền bỉ chào đón sớm mai như một bản tình ca đặc trưng của Hà Nội phố thân quen mà rất ấm áp.

Tiếng chổi tre xào xạc của những chị lao công trên đường phố gõ vào nhịp thời gian. Hà Nội thức tỉnh với bao bộn bề cảm xúc... Tiếng rao lúc này vắt mình trên những tia nắng tràn khắp không gian hòa vào nhịp sống tất bật và đông đúc. Khoác chiếc áo mỏng xuống phố, tôi đi giữa Hà Nội rực lá cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió với niềm tự hào kiêu hãnh. Bất giác những trang sử hào hùng như thước phim quay chậm, tôi hòa mình chào đón niềm vui Cách mạng tháng Tám thành công, hồ hởi, xúc động đứng trước Quảng trường Ba Đình lịch sử. Tôi nhắm mắt lắng nghe trong gió tiếng Bác Hồ dõng dạc đọc Tuyên ngôn Độc lập…

Chầm chậm bước đến số 31 Tràng Thi, phường Hàng Trống bạn sẽ được chiêm ngưỡng Thư viện Quốc Gia Việt Nam với không gian tràn ngập cây xanh yên tĩnh, thoáng mát. Bước chân vào khuôn viên bạn nghe rõ tiếng lá chao nghiêng nắng đùa với gió, tiếng chim ríu rít hòa tấu bản tình ca không lời như chào đón mọi người. Không phải chỉ những “mọt sách” mới tìm đến đây mà nhiều người tự tạo cho mình một “cái cớ” đơn giản, đôi khi hình thành cho mình một thói quen đọc để thả mình trong khung cảnh thiên nhiên và cảm nhận được nhịp thở của những trang sách. Đến đây không ai vội vã hay ồn ã, tất cả trầm lắng theo trình tự lần lượt. Những giây phút chờ đợi bạn cũng thả hồn mình theo nắng, gió bên khung cửa sổ, đôi khi ngắm phố phường Hà Nội dịu dàng như một nàng thiếu nữ mơ màng vừa thức giấc. Cầm được cuốn sách trên tay, bạn vui mừng khi được khám phá, lĩnh hội những “khoảng trời kiến thức” mà quên đi khoảnh khắc của thời gian.

Chúng ta mải mê với một Hà Nội xưa qua nhiều cửa hàng với những nghệ nhân làm đồ truyền thống - những con người dù trải qua bao biến cố thời gian vẫn luôn giữ gìn và bảo tồn giá trị lịch sử, văn hóa của Hà Nội như gốm, sứ, bạc, đồng... ở khu phố cổ sôi động, náo nhiệt, tấp nập người mua, kẻ bán xen lẫn tiếng trò chuyện rôm rả, tất cả tạo nên một nhịp điệu cuộc sống rất riêng cho thành phố. Mỗi khi Tết đến xuân về, cả đất trời được đắm mình trong Ngày Thơ Việt Nam được tổ chức thường niên tại Văn Miếu Quốc Tử Giám - trường đại học đầu tiên của Việt Nam và là nơi thờ Khổng Tử. Trong không khí xưa ở Hà Nội, bạn vừa được gặp gỡ các nhà thơ lớn, vừa hiểu được những giá trị nghệ thuật thơ ca trong đời sống…

Hà Nội nhộn nhịp theo dấu chân của sinh viên xuống phố bước vào giảng đường. Tiếng giảng bài ấm áp tràn đầy tâm huyết, nhiệt tình của thầy cô, những ánh mắt đầy trân trọng, tự hào, hạnh phúc khi được tiếp nhận nguồn năng lượng từ tri thức. Đâu đó có những cô cậu mải mê lãng du theo chiếc lá rụng cuốn mình theo gió bên khung cửa sổ trở mình về với đất bị thầy cô phát hiện ngượng ngùng ấp úng trả lời câu hỏi. Đâu đó trên những cung đường “tình yêu” của trường xuất hiện những cô cậu bày tỏ tình cảm e thẹn của tuổi cập kê, hay ngồi tâm sự đến tận chiều tà…

Hà Nội luôn đông đúc, sầm uất nhưng ai cũng thân thiện, dễ mến. Tinh hoa của ẩm thực Hà Nội là sự kết hợp hoàn hảo của nhiều hương vị chua, cay, mặn, ngọt, cuốn hút và hấp dẫn. Bạn có thể nhớ nhất phở Hà Nội ăn kèm với quẩy, nhưng có người lại thèm vị bánh giò, nem rán, chả cá, cốm làng Vòng… hay kem Tràng Tiền, ly café trứng mang đậm nét đặc trưng của Hà Nội.

Tất cả được Hà Nội nâng niu, gói lại cẩn thận trong lớp bọc của thời gian. Dù bạn có quên đi chăng nữa, Hà Nội vẫn nhớ như vừa mới ngày hôm qua. Dù bạn ở nơi nào trên dải đất hình chữ S thiêng liêng hay xa xứ, mỗi khi sang mùa, hay nhìn chiếc lá rơi, ngắm cảnh hoàng hôn hay nghe một tiếng rao quen thuộc… bạn sẽ nhớ về Hà Nội da diết – nơi bạn đã gắn bó vài năm hay chỉ đến vài ngày, cũng có khi là khoảnh khắc ngắn ngủi trong vài giờ đồng hồ.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Hoàng Thị Kiều Trang. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Khu Thập Tam Trại dấu tích thành Thăng Long
    Thập Tam Trại quận Ba Đình dấu tích của Thăng Long ngàn xưa. Chúng ta có thể khảo sát qua bản đồ, hiện vật khảo cổ, tục ngữ, ca dao, truyền thuyết và lễ hội.
(0) Bình luận
  • Một ngày với Hồ Tây
    10 giờ đêm, nhận được tin nhắn từ một người bạn cũ: “Hò hẹn mãi cuối cùng em chẳng đến/Chỉ sợ ngày xuân vội vã đi rồi. Xin lỗi phải nhại thơ Hoàng Nhuận Cầm để chuyển tải hết những mong ngóng của anh. Mai là chủ nhật, có rảnh để về Hà Nội với anh không?”. Tôi phì cười. Hò hẹn từ đầu năm sẽ lên thăm anh, nhờ anh làm hướng dẫn viên du lịch một vòng Thủ đô, vậy mà gần 6 tháng trôi qua, lời hẹn vẫn chưa thành hiện thực. Tôi nhìn lịch, nhắn cho anh: “Mai em rảnh, em lên nhé!”. Ngay lập tức anh trả lời: “OK nhé, anh đợi em!”.
  • Nhớ Hà Nội qua những cuộc gọi vội
    Lớn lên với bát phở gà thơm phức và tiếng còi xe máy mỗi giờ tan tầm, cô du học sinh người Việt òa khóc giữa lòng thành phố New York tráng lệ. Có lẽ, vì chẳng quen. Có lẽ, vì nhớ nhà. Có lẽ, vì “miền đất hứa” vốn là nơi để những ước mơ cất cánh bay xa, nhưng miền đất quê hương ta mới là nơi những ước mơ mỏi cánh bay trở về.
  • Hà Nội trong tôi là Ga Hàng Cỏ
    Ga Hà Nội là một trong những biểu tượng trung tâm của Thủ đô Hà Nội! Mỗi khi nhắc tới Ga Hà Nội, tôi lại hình dung một đoàn quân với những hàng ngang, hàng dọc ngay ngắn trên sân ga.
  • Đèn đường kể chuyện
    Ở thành phố này, những cột đèn đường cứ kỳ quặc thế nào ấy. Đêm, thành phố đã đi ngủ, tất cả chìm vào lặng yên, riêng mấy cột đèn còn thức. Bốn mùa xuân hạ thu đông, đèn đường soi rõ những mặt người, lặng lẽ giấu đi những câu chuyện kể.
  • Hà Nội dấu trong mình điều gì
    Với mình, Hà Nội lúc nào cũng rộng lớn. Hay ít ra thì thành phố này đủ rộng để cất giấu trong mình vô vàn những bí mật không tên.
  • Hoa lề phố - Phố hoa lệ
    Năm chồng lên năm, mùa vắt sang mùa, xuân hạ thu đông “chùng chình” dắt tay nhau bước đi làm nên bức tranh Hà Nội chuyển mình thơ mộng. Nhưng người ta còn một đơn vị nữa để đong đếm thời gian đi qua thành phố hoa lệ - hoa bên lề phố.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Thủ đô Hà Nội đã đạt được những kết quả khá toàn diện trên hầu hết các lĩnh vực
    Đây là một trong những nội dung được Bí thư Thành ủy Đinh Tiến Dũng nhấn mạnh trong bài phát biểu tại Lễ kỷ niệm 100 năm Ngày sinh Đồng chí Đào Duy Tùng (20/5/1924 – 20/5/2024, nguyên Thường trực Ban Bí thư, quê quán xã Cổ Loa, huyện Đông Anh, TP. Hà Nội) diễn ra sáng 13/5.
  • Đảng bộ và Nhân dân Hà Nội noi gương đồng chí Đào Duy Tùng để viết tiếp những trang sử hào hùng của Thủ đô
    Sáng 13/5, Thành ủy – Hội đồng Nhân dân - Ủy ban Nhân dân - Ủy ban MTTQ Việt Nam thành phố Hà Nội đã long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm 100 năm Ngày sinh Đồng chí Đào Duy Tùng (20/5/1924 – 20/5/2024) – nguyên Thường trực Ban Bí thư, người cộng sản kiên trung, nhà lý luận xuất sắc của Đảng ta trước, trong thời kỳ đầu đổi mới.
  • Ngỡ ngàng Phùng Khắc Bắc, một chấm xanh
    hùng Khắc Bắc sinh năm 1944, tên khai sinh là Phùng Khắc Toàn. Anh tham gia quân đội từ 1966 đến 1988 và được biết đến như một cây bút văn xuôi.
  • Tàu cao tốc TP.HCM - Côn Đảo chính thức hoạt động
    Tàu cao tốc từ TP.HCM đi Côn Đảo xuất phát từ Cảng Sài Gòn - Hiệp Phước (Nhà Bè) 3 chuyến/tuần, xuất phát lúc 7h sáng, thời gian di chuyển hết khoảng 4 giờ đồng hồ sẽ đến nơi.
  • Một ngày với Hồ Tây
    10 giờ đêm, nhận được tin nhắn từ một người bạn cũ: “Hò hẹn mãi cuối cùng em chẳng đến/Chỉ sợ ngày xuân vội vã đi rồi. Xin lỗi phải nhại thơ Hoàng Nhuận Cầm để chuyển tải hết những mong ngóng của anh. Mai là chủ nhật, có rảnh để về Hà Nội với anh không?”. Tôi phì cười. Hò hẹn từ đầu năm sẽ lên thăm anh, nhờ anh làm hướng dẫn viên du lịch một vòng Thủ đô, vậy mà gần 6 tháng trôi qua, lời hẹn vẫn chưa thành hiện thực. Tôi nhìn lịch, nhắn cho anh: “Mai em rảnh, em lên nhé!”. Ngay lập tức anh trả lời: “OK nhé, anh đợi em!”.
Đừng bỏ lỡ
Rong ruổi nỗi nhớ Hà Nội phố
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO