Chợ xưa, đồ cũ - nơi thời gian đọng lại

Nhất Mạt Hương| 27/01/2023 09:40

Tôi yêu Hà Nội, yêu cảnh sắc, không khí, hồn cốt và dáng vẻ thanh lịch, sâu lắng của mảnh đất này. Yêu bốn mùa, cả những thời điểm không tên và những góc nhỏ lặng thầm, thân thương, thú vị!

hq720.jpg
Chợ xưa, đồ cũ Hoàng Hoa Thám- nhỏ bé thôi mà ẩn chứa nét gì thật Hà Nội, thật thân thương. (ảnh: internet)

Có biết bao điều nhỏ bé đã níu giữ tâm tình của một kẻ nỡ nặng lòng với chốn nghìn năm. Rồi bỗng được dành tặng một bất ngờ, đáng yêu - là khi lần đầu đặt chân đến một khu chợ xưa - một ngôi chợ nhỏ bé, lặng thầm mà làm sống dậy biết bao thương nhớ: chợ đồ cũ Hoàng Hoa Thám.

Tôi đã từng bao lần đi trên con đường nhỏ nhắn mà sôi động ấy, để chọn hoa, ngắm đồ và mê mải với những thứ trang trí nhỏ xinh, linh động nhưng không ngờ, phía dưới một con ngõ lại có ngôi chợ đặc biệt đến thế.

Sáng mùa đông, nắng tràn trên những bảng biểu nơi cửa hàng, cửa hiệu, trên những mắt lá của vài chậu cây bên đường còn ngái ngủ. Bước xuống những bậc thềm, tưởng lạc vào sân một khu tập thể cũ kĩ khi thấy một khoảng rộng rãi giữa những bức tường, lô xô nhà cửa. Nhưng đích thị là chợ - bởi những gian hàng biện đủ thứ đồ thập cẩm. Chỗ này là quần áo, tư trang của bộ đội, chỗ kia lại những đồ lặt vặt: tẩu xì gà, bật lửa, đồng hồ, dây chuyền, lắc tay, bát đĩa…với đủ hình dáng, màu sắc, thương hiệu và đều in dấu thời gian. Những người bán hàng thảnh thơi, lơ đãng, những người mua hàng cũng chậm rãi ngắm nghía, xem xét. Tất cả như đang cùng dạo một bản đàn êm dịu, nhẹ nhàng để cùng níu lại nhịp thời gian. Thoáng bóng một người phụ nữ bưng cái thúng nhỏ lẫn vào. Là chị hàng cốm. Ngó sang bảo chị cân cho một ít. Cốm xanh mộc thoảng hương nấn ná, không rờn biếc như cốm nhuộm màu gặp đâu đó. Nên dù chỉ được gói bằng chiếc lá khoai ráy non, không còn lá sen bao bọc thì vẫn cứ nâng niu, chi chút. Hỏi thăm quê chị ở đâu, chị bảo Mễ Trì. Chắc cả Hà Nội giờ chỉ còn làng chị làm cốm. Cầm gói lá nhỏ trên tay - gói cốm tươi mùa đông, tự nhiên thấy rưng rưng; chỉ sợ sau này khó mà bắt gặp. Sợi rơm vàng ánh lên trong nắng, vị cốm dẻo bùi ngòn ngọt vương mãi theo những bước chân khi khám phá tiếp khu chợ. Đây gian hàng âm thanh dặt dìu các bản nhạc xưa, đủ các loại loa, đài, đĩa, thiết bị cùng các hình ảnh đã xa lơ, xa lắc. Chợt nhớ chiếc đài băng ngày xưa của bố, những bài nhạc vàng réo rắt còn ngân mãi không tan; những vở cải lương mùi mẫn, bào xé tâm can với giọng những Bạch Tuyết, Minh Vương, Lệ Thủy… tưởng còn văng vẳng bên lòng. Vài ba người đang đứng lặng, thi thoảng nhịp theo lời hát phát ra từ chiếc máy quay đĩa.

Sao cảm giác những người đến khu chợ này cũng có điều gì thật gần gũi, thú vị. Phải chăng là nét đồng điệu mơ hồ chưa thể gọi tên? Là sự lưu luyến những gì xưa cũ - những thứ đã lâu rồi vắng mặt và một ngày bắt gặp chợt thấy lạ lẫm, bâng khuâng. Mới thấy từng giọt thời gian lọt qua kẽ tay lặng thầm mà vô tình đến thế!

Nhìn xung quanh, các gian hàng hầu như không theo quy củ, đến những đồ vật cũng sắp xếp hồn nhiên, ngẫu hứng nhưng lại mang nét đáng yêu riêng. Người mua có thể săm soi, tìm kiếm, nhấc lên, đặt xuống, thử xem, hỏi han thoải mái. Những người bán hàng ở đây cũng nhẹ nhàng, lịch sự chứ không khó tính, lắm điều, bắt ne, bắt nẹt như ở những khu chợ bán hàng mới. Cái lành lạnh giữa đông dường như tan ra, lấp loáng…

Lạc đến gian hàng đá trang sức, ngắm nghía không chán mắt. Những chiếc lắc tay, vòng cổ, mặt đá phơi mình lặng lẽ, một đôi khuyên đá ngọc bích hình bông hoa được nhấc lên, dù vương bụi nhưng xinh xẻo và lấp lánh đến mềm lòng. Chiếc móc bạc không sáng loáng nhưng khá tinh xảo và chắc chắn. Có lẽ, khó mà tìm được ở đâu những đồ vật đáng yêu và độc đáo như ở chốn này. Góc nào đó, có người đang hớn hở vì kiếm được chiếc đồng hồ giống hệt chiếc đồng hồ mình đã mất từ lâu mà giờ không còn sản xuất. Một nhóm trao nhau xem chiếc tẩu lạ mắt, ưng ý; niềm chộn rộn hòa trong tiếng cười sảng khoái, tiếng chuyện trò râm ran, hồ hởi.

Tầm giờ ngọ là lúc chợ sắp tan, đã thấy lác đác những gian hàng thu dọn dần đồ đạc. Những cuộc trao đổi cuối cùng xạc xào cùng tiếng gió. Nắng nhảy nhót trên những chiếc lư đồng đốt trầm hay ngó nghiêng cây sáo sứ trầm ngầm nơi góc bàn đợi tay người nhặt lên, ướm thử.

Rồi chợ cũng tàn nhưng không xao xác, chỉ vương lại ánh nhìn và chút luyến lưu một khoảng không gian thân mật, đáng yêu.

Bước chân lên khỏi những bậc thềm cũ kĩ, nhịp sống sôi động trên đường lại đập ngay vào mắt, vào tai. Tưởng vừa đánh rơi bầu thân thương phía dưới- nơi có bóng cây ngập ngừng đón nắng và những mảnh thời gian đọng lại trong từng nét, dáng đơn sơ.

Chợ xưa, đồ cũ Hoàng Hoa Thám- nhỏ bé thôi mà ẩn chứa nét gì thật Hà Nội, thật thân thương. Để đến rồi càng thêm yêu, thêm mến đất thủ đô, cho xa xôi nối lại gụi gần.

Và lòng cứ rưng rưng, man mác!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Nhất Mạt Hương. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Ân tình hai chiếc bánh ngọt và hai tô phở đầu đời
    Người Việt Nam và tất cả bạn bè trên thế giới đều không thể không biết đến Hà Nội, Thủ đô của nước Việt Nam. Riêng với tôi, Hà Nội đã in sâu trong ký ức gắn liền với một kỷ niệm qua bao tháng ngày không phai. Đó là kỷ niệm ân tình với người Hà Nội
(0) Bình luận
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
  • Hà Nội, yêu mãi còn yêu...
    Hôm qua đường phố Hà Nội như tĩnh lặng hơn, và hôm nay cũng vậy. Cái rét Tháng Giêng vừa qua đi rất nhanh và diệu vợi làm sao! Trên những con phố, ánh mặt trời xuất hiện và những chiếc lá mùa thu bắt đầu rơi...
  • Xe đạp Tây Hồ
    Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Âm nhạc Thủ đô - 80 năm đồng hành cùng dân tộc
    Trong suốt chiều dài lịch sử, đặc biệt là 80 năm qua, văn học nghệ thuật Thủ đô luôn đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường lịch sử: từ những ngày đầu Cách mạng Tháng Tám sục sôi khí thế, qua hai cuộc kháng chiến trường kỳ của dân tộc, đến công cuộc đổi mới, hội nhập và phát triển đất nước hiện nay. Trong bức tranh chung ấy, âm nhạc Thủ đô Hà Nội giữ một vai trò đặc biệt: vừa là tiếng nói của tâm hồn dân tộc nói chung, tiếng nói “Người Hà Nội” nói riêng, vừa là vũ khí tinh thần sắc bén thôi thúc từng đoàn quân ra trận để bảo vệ Thủ đô, bảo vệ vững chắc chủ quyền quốc gia, dân tộc.
  • Một mùa sen để nhớ, một đời mẹ để thương
    Buổi chiều, tôi đạp xe đưa con đi dạo. Mặt trời đã dịu nắng, ánh sáng đổ dài trên những tán cây ven đường, vàng ươm như rắc mật. Bên tay trái là hồ sen của làng.
  • Chiêm ngưỡng 20 tác phẩm giải thưởng đồng hạng “Festival Nhiếp ảnh quốc tế Việt Nam”
    Trong 200 tác phẩm của 133 tác giả được trưng bày Triển lãm “Việt Nam qua ống kính nhiếp ảnh gia Quốc tế” có 20 ảnh được trao giải thưởng đồng hạng “Festival Nhiếp ảnh quốc tế Việt Nam” năm 2025.
  • Hà Nội khẳng định dấu ấn trong thành công của sự kiện A80
    Chiều 15/9, Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam Thành phố Hà Nội tổ chức Hội nghị tổng kết các hoạt động Kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám thành công (19/8/1945 - 19/8/2025); Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (2/9/1945 - 2/9/2025).
  • Đại hội đại biểu MTTQ Việt Nam phường Tùng Thiện lần thứ I thành công tốt đẹp
    Ngày 15/9, Ủy ban MTTQ Việt Nam phường Tùng Thiện (TP. Hà Nội) long trọng tổ chức Đại hội đại biểu lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030. Đồng chí Nguyễn Thị Kim Dung - Phó Chủ tịch Ủy ban MTTQ Việt Nam thành phố Hà Nội dự và chỉ đạo Đại hội. Cùng dự Đại hội còn có lãnh đạo phường Tùng Thiện và 168 đại biểu chính thức đại diện khối đại đoàn kết toàn dân trên địa bàn phường.
Đừng bỏ lỡ
Chợ xưa, đồ cũ - nơi thời gian đọng lại
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO