Lễ thượng cờ thiêng liêng

An Tuấn| 14/01/2023 09:51

Tôi là người miền Nam nhưng lúc nào cũng tự nhận mình người Hà Nội bởi cả thời thanh niên sôi nổi của tôi được sống, học tập và làm việc tại Thủ đô thân yêu, từng góc phố con đường Hà Nội in đậm trong tâm trí tôi.

2.jpg

Lễ Thượng cờ tại Quảng trường Ba Đình

Nhớ thời đó nghèo, sinh viên thì làm gì có tiền, nhưng ngày nghỉ nào tôi cũng bắt xe bus lên Bờ Hồ, tha thẩn xem vẽ tranh, vẽ truyền thần, nhìn ngắm đền Ngọc Sơn, Tháp Rùa, đôi khi bước chân lang thang ra tận cầu Long Biên để được hít thở cái nồng nàn phù sa của dòng sông Hồng đỏ quạch.

Và nhớ những đêm đông vắng lặng, tôi cùng thằng bạn thân ngồi co ro bên bếp than hồng của chị bán hàng rong chân cầu Long Biên, nhâm nhi từng hạt ngô nướng, cười cười nói nói với biết bao nhiêu tình cảm chân tình dành cho nhau. Nụ cười của chị hàng rong tỏa sáng, nụ cười trong veo dù hằn những nỗi nhọc nhằn trên khuôn mặt đang bạc màu dần cùng năm tháng.

Đi đâu, làm gì tôi vẫn nhớ về Hà Nội. Ở miền Nam nhộn nhịp nóng ẩm này, trong lòng tôi vẫn luôn hướng về Hà Nội. Đêm trên con đường vắng từ cơ quan về nhà, bất chợt vị hương của một loài hoa nào đó thoảng qua. Tôi lại nhớ về mùi hoa sữa nồng nàn của Hà Nội, cái mùi đặc trưng mà đêm càng về khuya thì lại càng ngào ngạt lan tỏa. Không thể nào quên được cái mùi hương hoa sữa ấy được.

Tôi nhớ cả vị sấu dầm, nhớ cả hương cốm đầu mùa, mỗi khi có bạn Hà Nội vào Nam biếu tặng, tôi cứ hít hà và chần chừ thưởng thức, con tôi ngạc nhiên và bật cười với sự tiếc nuối đó, nó vô tư nói: “Mấy thứ này ra siêu thị có đầy, ba cần gì phải vậy?”, nhưng nó nào hiểu được lọ sấu dầm hay ít cốm được gói bằng lá sen thơm ngát kia là chân tình mà người bạn Hà Nội muốn gửi gắm cho tôi, để rồi khơi gợi trong tôi những nhớ thương Hà Nội da diết.

Giờ đây, mỗi dịp được ra Hà Nội công tác, tôi luôn dành thời gian dậy thật sớm, đi bộ men theo Hồ Tây, ra đường Thanh Niên để về Quảng Trường Ba Đình lịch sử, dự lễ thượng cờ sáng.

Cảm xúc thiêng liêng khi đội tiêu binh cử hành nghi thức thượng cờ như là những giọt nước tinh khôi gột rửa cho tôi trôi đi bộn bề cuộc sống thường ngày với cơm áo gạo tiền, với những bon chen xã hội, thậm chí với những tính toán nhỏ nhen ích kỷ của cái tôi cá nhân quá lớn. Tôi trở về với nguyên bản và tinh khôi. Sống lại trong tiềm thức của tôi là một tình yêu quê hương đất nước mãnh liệt vô bờ bến.

Trong giây phút thiêng liêng, khi giai điệu bài "Tiến quân ca" vang lên hùng tráng, không ai bảo ai, hàng trăm người có mặt tại quảng trường Khu di tích Hồ Chí Minh và cả những người đi qua đường Hùng Vương nhanh chóng trở về tư thế đứng nghiêm, cùng hướng về lễ đài với tấm lòng thành kính, ngưỡng vọng và tin yêu. Có lần tôi đã khóc, những giọt nước mắt lăn dài trên má khi nhìn ngắm lá cờ tổ quốc thiêng liêng đang dần được kéo lên cột cờ, bất chợt nhận thấy màu đỏ của lá cờ sao thắm quá? màu vàng của ngôi sao sao tỏa sáng quá? rồi bất chợt rùng mình khi nghĩ: “Ta đang ở đây, giữa Ba Đình thênh thang và lộng gió này, trước Lăng Bác uy nghiêm này, đứng một cách hiên ngang và hòa bình là sự đánh đổi của biết bao hi sinh, xương máu của ông cha đã ngã xuống, biết bao đau đớn gian lao mà dân tộc đã trải qua”.

Tâm hồn tôi được tươi mới, được “Restart” lại về những cảm xúc tốt đẹp. Hình ảnh những người lính Cụ Hồ dứt khoát tung cờ để màu cờ đỏ phấp phới bay trong gió trong tiếng nhạc quân hành hào hùng chắc có lẽ là hình ảnh đẹp của Thủ đô ngàn năm văn hiến, là một sự kiện – sự kiện tuy là thường nhật nhưng rất trang trọng, là đặc ân dành riêng cho người dân Hà Nội và là một trải nghiệm phải có được trong đời của bất kỳ người con dân tộc Việt Nam yêu Tổ quốc trên mọi miền đất nước thân yêu này.

Để ta thấy tự hào hơn về dân tộc Việt Nam, để ta thêm trân quý những phút giây bình yên và hạnh phúc hiện tại, và để ta suy nghĩ thêm về trách nhiệm của bản thân mình với gia đình, quê hương và Tổ quốc.

Bẵng đi vài năm không có cơ hội được đi, lần vừa rồi có dịp công tác ra lại Hà Nội. Tôi không khỏi giật mình ngạc nhiên. Hà Nội giờ đây khác quá, đường đi từ sân bay Nội Bài về trung tâm Thành phố xe cứ chạy bon bon, cầu Nhật Tân sừng sững bắt qua sông Hồng quá hoành tráng. Những địa danh như Cổ Nhuế, Nam Từ Liêm, đường Phạm Văn Đồng phát triển không thể nhận ra được. Những khu đô thị, chung cư, cao ốc đèn sáng loáng trong đêm, đường phố quang đãng và sạch sẽ.

Nếu lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội, bạn sẽ có cảm giác đang ở một Thủ đô phát triển như bao thủ đô phát triển khác trên thế giới. Còn nếu đã từng mặc định trong đầu về những hình ảnh xưa cũ của một Hà Nội cũ kỹ, cổ kính thì sẽ rất ngạc nhiên, như tôi đã từng ngạc nhiên.

Giờ đây, tôi không đủ tự tin khi một mình đi giữa phố phường Hà Nội nữa rồi vì không cẩn thận sẽ nhầm đường như chơi với hệ thống đường xá phát triển. Nhưng nếu vào khu 36 phố phường thì vẫn vậy, những nét cổ xưa đã từng ấn tượng trong tôi thì giờ đây, tôi cũng không khó để tìm lại những hình ảnh ấy. Hà Nội đang dần phát triển, xen kẽ giữa một đô thị hiện đại là bảo tồn những kiến trúc có giá trị về lịch sử. Vâng, nên vậy!

Không chỉ người Hà Nội mới tự hào về nơi mình đã và đang sống. Ngay cả những người con phương Nam như tôi, mỗi khi nghĩ về Hà Nội cũng luôn đong đầy cảm xúc tự hào và thương nhớ.

Như tôi đã nói, đi đâu, làm gì, tôi cũng thường tự nhận mình là người Hà Nội.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả An Tuấn. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Lương duyên xứ Nghệ - Hà thành
    Không hiểu vì đâu mà ta cứ bâng khuâng về một sợi dây vô hình níu buộc giữa mảnh đất kinh kỳ nghìn năm với xứ Nghệ quê mình. Vùng đất khắc khổ bị kẹt giữa núi và biển, quanh năm lầm lũi và căng thẳng với gió Lào và bão lụt ấy có gì vương vấn với hào hoa, thanh lịch của Tràng An?
(0) Bình luận
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
  • Hà Nội, yêu mãi còn yêu...
    Hôm qua đường phố Hà Nội như tĩnh lặng hơn, và hôm nay cũng vậy. Cái rét Tháng Giêng vừa qua đi rất nhanh và diệu vợi làm sao! Trên những con phố, ánh mặt trời xuất hiện và những chiếc lá mùa thu bắt đầu rơi...
  • Xe đạp Tây Hồ
    Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung ra mắt hai ca khúc mới, thử sức với bolero
    Nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung vừa ra mắt hai ca khúc mới lấy cảm hứng từ mùa thu: “Nếu cô đơn sao em lại cô đơn một mình” và “Xa bạn”. Hai tác phẩm mang màu sắc khác biệt, được nhạc sĩ Dương Đức Thụy đảm nhận phần phối khí.
  • Dâng hương kỷ niệm 908 năm ngày hóa Nguyên phi Hoàng Thái hậu Ỷ Lan
    Sáng 16/9/2025 (tức ngày 25/7 năm Ất Tỵ), tại đình Yên Thái (số 8 ngõ Tạm Thương, phường Hoàn Kiếm, Hà Nội), Ban Quản lý hồ Hoàn Kiếm và Phố cổ Hà Nội tổ chức lễ dâng hương kỷ niệm 908 năm ngày hóa của Hoàng Thái hậu Nguyên phi Ỷ Lan.
  • Âm nhạc Thủ đô - 80 năm đồng hành cùng dân tộc
    Trong suốt chiều dài lịch sử, đặc biệt là 80 năm qua, văn học nghệ thuật Thủ đô luôn đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường lịch sử: từ những ngày đầu Cách mạng Tháng Tám sục sôi khí thế, qua hai cuộc kháng chiến trường kỳ của dân tộc, đến công cuộc đổi mới, hội nhập và phát triển đất nước hiện nay. Trong bức tranh chung ấy, âm nhạc Thủ đô Hà Nội giữ một vai trò đặc biệt: vừa là tiếng nói của tâm hồn dân tộc nói chung, tiếng nói “Người Hà Nội” nói riêng, vừa là vũ khí tinh thần sắc bén thôi thúc từng đoàn quân ra trận để bảo vệ Thủ đô, bảo vệ vững chắc chủ quyền quốc gia, dân tộc.
  • Hà Nội quyết liệt dẹp bỏ chợ cóc, chợ tạm, siết chặt quản lý giết mổ gia súc, gia cầm
    Văn phòng UBND Thành phố đã ban hành Thông báo số 575/TB-VP ngày 12/9/2025 về Kết luận của Phó Chủ tịch UBND Thành phố Nguyễn Mạnh Quyền tại cuộc họp triển khai Nghị quyết số 436/NQ-HĐND của HĐND Thành phố và các chỉ đạo của UBND Thành phố về xử lý dứt điểm các chợ "cóc", chợ "tạm", quản lý cơ sở giết mổ gia súc, gia cầm không bảo đảm điều kiện trên địa bàn Thành phố.
  • Người dân được khám sức khỏe định kỳ 1 năm/1 lần, bắt đầu từ năm 2026
    Từ năm 2026, người dân được khám sức khỏe định kỳ hoặc khám sàng lọc miễn phí ít nhất mỗi năm 1 lần, được lập sổ sức khỏe điện tử để quản lý sức khỏe theo vòng đời, từng bước giảm gánh nặng chi phí y tế. Đến năm 2030, người dân được miễn viện phí ở mức cơ bản trong phạm vi quyền lợi bảo hiểm y tế theo lộ trình.
Đừng bỏ lỡ
Lễ thượng cờ thiêng liêng
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO