Mía nướng bơ xua tan cái lạnh Hà thành

Mộc Kiều| 01/02/2023 16:32

Mùa đông Hà Nội rét vừa sắc vừa ngọt, ấy nên đó lại là lý do để ra đời món mía nướng bơ mật ấm lòng thực khách. Và rồi, mía nướng bơ xuất hiện vào bốn mùa, trở thành đặc sản vỉa hè của giới trẻ Hà thành.

mia-nuong-bo.jpg
Mía nướng bơ mật có độ ngọt tăng gấp đôi nhưng không ngọt gắt, lại hơi có vị ngậy ngậy của bơ...

Hồi nhỏ, đã có lần mẹ tôi cho tôi thưởng thức món mía nướng “chay”. Mẹ tôi bảo, có nhiều tấm mía nhạt nướng lên sẽ thơm và ngọt hơn do đường được cô lại. Hồi đó nướng mía bằng rơm, vỏ ngoài đen thui, tước lớp vỏ đi sẽ dậy mùi thơm ngào ngạt.

Rồi bẵng đi một thời gian, tôi không thấy mẹ tôi nướng mía cho ăn, tưởng là món ăn bình dân không đáng được nhớ tới thì bỗng gần đây, tôi bắt gặp món mía nướng nhưng ở một cấp độ cao hơn là nướng với bơ mật trên phố Hàng Cót. Và dĩ nhiên, tôi chẳng thể bỏ qua cơ hội để nếm thử món tuổi thơ này.

Anh chủ quán mía nướng vui tính bảo, đặc sản ẩm thực Hà Nội nhiều khi chẳng phải thứ gì độc lạ hay cầu kỳ đâu, đôi khi là món dân dã nhưng được chế biến đặc biệt, trong hoàn cảnh đặc biệt nên thành đặc sản, món mía nướng bơ mật là ví dụ điển hình của người Hà thành.

Muốn có được các khúc mía ngon, phải chọn những cây mía mọng nước, tước vỏ và xắt thành từng khúc vừa miệng. Mía được nướng trong than củi cho chín đều đến lúc ngả màu vàng đậm, rồi phết một lớp sốt mật ong và bơ, từ từ từng khúc mía sẽ dậy mùi thơm bất ngờ. Mía được đựng trong giấy bạc và thưởng thức khi còn nóng hổi. Anh chủ quán còn bảo, nếu chọn được mía Cao Phong (Hòa Bình) nướng, mật ong hương nhãn là tuyệt hảo nhất, còn nếu như bếp nhà mình có thể nướng bằng rơm thì anh sẽ làm ngay thay cho than củi. Dĩ nhiên, ai cũng hiểu nướng bằng rơm thì phải có bãi đất trống mới có thể nướng an toàn được. Mía nướng bơ mật có độ ngọt tăng gấp đôi nhưng không ngọt gắt, lại hơi có vị ngậy ngậy của bơ, đặc biệt là mùi thơm của mía cứ phảng phất khoang miệng cả buổi. Cắn từng khúc mía, nước mía ứa ra ngọt lịm và lực cắn mía cũng nhẹ hơn so với chưa nướng, thích hợp cả với người yếu răng. Mỗi lần lạc vào phố cổ Hà Nội, tôi lại mon men đi tìm món mía nướng bơ đầy mê hoặc. Nam thanh nữ tú ngồi tụm năm tụm ba trên vỉa hè, xuýt xoa đôi bàn tay rồi vuốt lên má cho ấm áp. Các cặp mắt đều hướng về phía bếp nướng đang đỏ hồng, thoảng nhẹ mùi hương mía tan vào trong gió xuân, nghe đâu như hương tết đang dần về. Có lần tôi chót khoe với người bạn trong miền nam về món mía nướng bơ “khét tiếng” Hà thành, bạn tôi tò mò lắm. Nghĩ rằng món đơn giản, hoặc mang chất quê, bạn tôi mới bảo: “Món ni, Hà Nội học của người quê hay sao nhỉ? Nghe dân giã lắm”. Thì tôi mới bảo, người Hà Nội thì cũng có rất nhiều người gốc quê. Họ vì mưu sinh mà đến với Thủ đô, rồi thương thành phố nên gắn bó trọn đời, ngàn kiếp, trở thành công dân thủ đô từ bao giờ không hay. Chỉ khác ở chỗ, mía nướng bơ nghe dân giã là thế nhưng vào tay người Hà Nội thì lại trở thành đặc sắc, đặc biệt và có lẽ cũng là đặc sản trong tiết trời đông lạnh giá. Hà Nội trong tôi từng có những dấu ấn chưa đẹp. Những ngày đầu lên thành phố theo học đại học, từ cậu nhỏ quê mùa, mặc áo học sinh phổ thông ngơ ngác tìm điểm xe buýt, tôi chỉ thấy những vỉa hè nhếch nhác, những đụn rác nhỏ mọc lên khắp nơi... Nhưng rồi, khi sống và ở lại nơi đây mới thấy, những thứ chưa đẹp đó nhanh chóng được xử lý trong vài giờ, những vỉa hè là nơi những người xa lạ được xích lại gần nhau hơn. “Anh đến từ đâu?”, “Bạn học trường nào?” “Em nếm thử mía nướng này đi?”, đó là những câu hỏi không hề xã giao chút nào mà nặng nỗi tâm can của người con xa xứ nơi phố thị. Thế rồi, tôi đã sống ở Hà Nội gần 10 năm. Từ cậu sinh viên còn nói ngọng theo tiếng Hà Tây giờ đến một nhân viên văn phòng đã có gia đình, chín chắn hơn rất nhiều. Bao món ngon Hà Nội tôi đã từng nếm qua, bao cao lương mỹ vị thập phương gửi về đất Kinh kỳ, chẳng hiểu sao tôi vẫn nhớ nhung mía nướng bơ nhất mỗi khi Hà Nội vào đông. Có lẽ, món ngon này gắn liền với những ngày đầu tôi đặt chân đến nơi đây và phảng phất mùi vị của quê nhà.

Chính từ món ăn được nghĩ ra cho lạ miệng của người Hà thành, bỗng dưng mía nướng bơ mật lại trở thành món ăn “hẹn hò” của nhiều đôi lứa, đặc biệt vào những ngày mưa gió hoặc tiết trời se se cận tết. Người Hà Nội là thế, mọi thứ bình dị, mộc mạc đều có thể trở nên sang trọng bắt nguồn từ trong chính suy nghĩ, tâm tưởng rất đỗi thanh tao...

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Mộc Kiều. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Chợ xưa, đồ cũ - nơi thời gian đọng lại
    Tôi yêu Hà Nội, yêu cảnh sắc, không khí, hồn cốt và dáng vẻ thanh lịch, sâu lắng của mảnh đất này. Yêu bốn mùa, cả những thời điểm không tên và những góc nhỏ lặng thầm, thân thương, thú vị!
(0) Bình luận
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
  • Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
    7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.
  • Cả nhà ước năm mới
    Đêm 30, sau khi tôi và Thạo (con cả của tôi) chuẩn bị xong mâm cúng giao thừa, như đã thống nhất, cả nhà quây quần bên bàn trà để cùng nhau mơ ước.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Tổ quốc trong sáng tác của các cây bút trẻ
    Trong trái tim mỗi người con nước Việt, bóng hình đẹp đẽ và thiêng liêng, kiêu hùng và nhân hậu chính là Tổ quốc. Tổ quốc rạng ngời trên trang viết của bao thế hệ đi trước, rồi được kế thừa bởi thế hệ trẻ hôm nay. Mỗi tác giả có một cách thể hiện khác nhau về đề tài Tổ quốc, mỗi tác phẩm là một nét vẽ riêng về dáng hình Việt Nam, góp phần hình thành nên diện mạo chung của đất nước tráng lệ và linh thiêng trong văn chương nghệ thuật. Tiếp nối sự thành công và dấu ấn sâu đậm mà những cây bút thời kỳ trước ma
  • “Ngày về” - lời ru giàu cảm xúc về làng quê Việt Nam
    “Ngày về” được mở đầu bằng hình ảnh quen thuộc, dễ nhận thấy nhất của làng quê Việt Nam với những giá trị truyền thống thiêng liêng: “Cây đa, bến nước, sân đình/ Con đường gạch lát nối tình xóm thôn”.
  • Nguyễn Đình Thi một bản lĩnh  văn hóa lớn
    Nguyễn Đình Thi là một nhà hoạt động cách mạng lão thành và là người làm văn học nghệ thuật đa tài, nhiều sáng tạo. Ông viết sách khảo luận triết học, viết văn, viết báo, làm thơ, soạn nhạc, soạn kịch, viết lý luận phê bình, và ở lĩnh vực nào, ông cũng thể hiện mình là một bản lĩnh văn hóa lớn. Những chia sẻ của nhà thơ Bằng Việt - nguyên Phó Chủ tịch Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam, nguyên Chủ tịch Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội, người đã tuyển chọn và dịch tác phẩm của Nguyễn Đình
  • 34 tác phẩm xuất sắc đạt giải cuộc thi ‘Việt Nam hạnh phúc’ 2024
    Tối 11/12, tại Nhà hát Lớn Hà Nội, Bộ Thông tin và Truyền thông phối hợp với Hội Nghệ sỹ Nhiếp ảnh Việt Nam long trọng tổ chức Lễ khai mạc Triển lãm và công bố Giải thưởng Cuộc thi ảnh, video “Việt Nam hạnh phúc - Happy Vietnam” năm 2024.
  • CLB Giám đốc các bệnh viện miền Trung chia sẻ kinh nghiệm quản lý, điều hành
    CLB Giám đốc các bệnh viện khu vực miền Trung chia sẻ kinh nghiệm quản lý, điều hành… để hướng tới người bệnh và lấy người bệnh làm trung tâm phấn đấu cho mục tiêu cung cấp dịch vụ y tế chất lượng.
Đừng bỏ lỡ
Mía nướng bơ xua tan cái lạnh Hà thành
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO