Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Ga Long Biên, một phần hồn của người Hà Nội

Nguyễn Ánh Nguyệt 05/03/2024 11:42

Không hiểu sao mỗi khi mệt mỏi nhất, chênh vênh nhất, tôi lại muốn về Hà Nội... Ở góc phố gần ga Long Biên, tôi mua một căn hộ nhỏ, nhỏ lắm, nhưng có một khoảng không gian xanh mướt mát, một ô cửa sổ mở rộng hai cánh, đủ để đón gió sông Hồng và nghe tiếng đoàn tàu vào ga xình xịch...

ga-long-bien-04.jpg
Ga Long Biên đi vào hoạt động từ năm 1902 (ảnh tư liệu)

Căn hộ của tôi chỉ khoảng 24 mét vuông, nằm trên tầng cao nhất của khu chung cư cũ kỹ với những lối đi ngoằn ngoèo sâu hun hút. Tôi sống và làm việc ở Hải Phòng, chỉ về đây vào những ngày cuối tuần hoặc khi thấy cô đơn, trống trải. Căn hộ nhỏ nên bàn ghế, giường tủ và các vật dụng trong nhà đều nhỏ. Tính tôi hoài cổ, ưa những gì cũ kỹ, xa xưa. Trong nhà tôi, đồ vật nào cũng gợi nhớ một thời đã qua, từ bộ bàn ghế tiếp khách tay cong, khay men đựng chén vại rót trà, đến chiếc máy khâu con bướm, tủ chạn bát gỗ, quạt bàn, tivi đen trắng…; ngay cả cánh cửa sổ cũng được sơn màu xanh y hệt màu xanh phổ biến mấy chục năm về trước.

Nằm ngay cửa ngõ Thủ đô nên căn hộ của tôi hướng ra sông Hồng lộng gió. Tôi thích ngồi ở góc ban công nhỏ rợp màu xanh cây cối để ngắm dòng người qua lại, ngắm cây cầu Long Biên cổ kính đang sẫm dần trong cái vàng vọt đến nao lòng mỗi buổi hoàng hôn. Mùa đông, trên cây cầu hơn trăm năm tuổi, các bạn trẻ về đây tìm cảm giác ấm áp bên những bếp than bập bùng ánh lửa, thưởng thức hương vị ngọt ngào của ngô sắn nướng, truyền tay nhau chén trà thơm lừng còn nghi ngút khói, nghe tiếng gió rít bên tai ù ù mà cảm thấy vô cùng hạnh phúc, bình yên. Trải qua nhiều năm, cầu Long Biên được xem như một chứng nhân lịch sử quan trọng của nhiều giai đoạn; lưu giữ ký ức, lưu giữ một phần hồn của Hà Nội và của người Hà Nội. Mặc những lời khuyên can, mặc những tính toán về giá cả và lời lãi, tôi mua căn hộ này cũng chỉ vì mở cửa sổ ra là gió sông Hồng ùa vào, và hình ảnh cây cầu cổ kính luôn nhắc nhớ một thời đã qua với bao yêu thương, hoài niệm.

Cách khu chung cư của tôi non cây số, có một địa chỉ cổ kính ghi dấu bao hồi ức với người Hà Nội xưa, ấy là ga Long Biên, một nhà ga nhỏ đã có lịch sử hơn trăm năm tuổi đời. Được hình thành từ năm 1902, ga Long Biên là một trong những công trình kiến trúc lâu năm và nằm ở vị trí giao thương nhộn nhịp hàng đầu Hà Nội. Ga có diện tích 500 m2, được đặt trên đỉnh 131 vòm đá hộc. Cổng chính của nhà ga quay về lối xuống cầu Long Biên phía quận Hoàn Kiếm, cổng phụ là một cầu thang 23 bậc được xây bằng đá xẻ. Không hiểu sao mỗi lần đi tàu lên Hà Nội hoặc trở về Hải Phòng, tôi không bao giờ đi cửa chính mà chỉ thích đếm từng bước, từng bước trên những bậc cầu thang phủ đầy rêu phong thời gian. Đứng ở đây, ở bậc thang thứ 23 nhìn xuống phố Gầm Cầu, phố Hàng Khoai, ngắm người dân hối hả mua bán, đi lại, tôi bỗng thấy dạt dào cảm xúc yêu Hà Nội và gắn bó với Hà Nội đến lạ kỳ.

Hà Nội thực sự trở thành một thành phố hiện đại mang yếu tố công nghiệp chính là nhờ sự có mặt của hệ thống nhà ga - đường sắt. Tuyến đường sắt được hoàn thành cùng cây cầu Long Biên xuyên qua thành phố đã góp phần biến đổi diện mạo cảnh quan đô thị thủ đô. Mỗi ngày có nhiều chuyến tàu qua ga Long Biên, ấy là những chuyến tàu đi Hải Phòng và nhà ga các tỉnh phía Bắc. Tôi thích cảm giác ngồi một mình trong căn phòng nhỏ, nhấp ngụm cà phê sữa nóng, lắng nghe tiếng còi tu tu báo hiệu tàu đã vào ga và tiếng bánh xe lăn trên đường ray xình xịch. Tôi tự hỏi, trong số hàng trăm người theo tàu về thủ đô, ai đi công tác, ai muốn vãn cảnh, ai tới thăm bạn bè, ai vào viện khám bệnh… Mỗi người đến và rời Hà Nội đều mang một tâm trạng, một hoàn cảnh khác nhau. Cửa ngõ thành phố vốn đã tấp nập bán mua, lại càng náo nhiệt, ồn ã hơn sau mỗi chuyến tàu về.

“Hà Nội ơi mỗi khi lòng xác xơ/Tôi vội vã trở về lấy cho mình/Dù chỉ là chút bóng đêm trên đường phố quen/Dù chỉ là một chiều sương giăng lối cũ…”. Tôi cũng thế, sau những vất vả bon chen, tôi lại về đây, đứng trên 23 bậc cầu thang của lối lên tàu, ngắm phố phường Hà Nội, nghe tim mình rưng rưng trong nước hồ thu…

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Nguyễn Ánh Nguyệt. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Hương vị bún riêu Hà thành của mẹ
    Tại mẹ mà tôi trở thành người rất khó tính khi nói đến bún riêu chuẩn vị Hà Nội. Cũng tại mẹ mà tôi yêu ẩm thực quê hương mình đến vậy.
(0) Bình luận
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Bế mạc Festival Thăng Long-Hà Nội năm 2025: Khẳng định vị thế Thành phố Sáng tạo của UNESCO
    Tối ngày 16/11, sau hơn 2 tuần diễn ra nhiều hoạt động sôi động (từ ngày 1-16/11), Festival Thăng Long - Hà Nội 2025 chính thức khép lại tại Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục. Với chủ đề xuyên suốt "Di sản - Kết nối - Thời đại", Festival đã thu hút gần 200.000 khách tham gia trải nghiệm, gần 1 triệu lượt tiếp cận trên mạng xã hội.
  • Giao lưu, trình diễn nghi lễ và trò chơi kéo co tại đền Trấn Vũ
    Trong khuôn khổ Festival Thăng Long - Hà Nội 2025, sáng 16/11, tại đền Trấn Vũ (phường Long Biên, thành phố Hà Nội) đã diễn ra chương trình giao lưu, trình diễn nghi lễ và trò chơi kéo co. Chương trình do Sở Văn hóa và Thể thao TP Hà Nội phối hợp với UBND phường Long Biên và Hội Di sản Văn hóa Việt Nam tổ chức, nhân dịp kỷ niệm 10 năm nghi lễ và trò chơi kéo co được UNESCO ghi danh là di sản văn hóa.
  • Diễu hành Áo dài Du lịch Hà Nội 2025: Tôn vinh tà áo Việt, lan tỏa vẻ đẹp Thủ đô
    Chiều nay (15/11), tại không gian hồ Hoàn Kiếm – trái tim của Thủ đô, chương trình Diễu hành Áo dài Du lịch Hà Nội 2025 đã diễn ra sôi nổi, thu hút sự tham gia của khoảng 1.400 người cùng đông đảo nhân dân và du khách. Đây là hoạt động tiếp nối sau Lễ bế mạc Lễ hội Áo dài Du lịch Hà Nội 2025, nhằm lan tỏa tình yêu áo dài và tôn vinh giá trị di sản văn hóa phi vật thể quốc gia.
  • Khu du lịch núi Bà Đen ưu đãi và tặng quà đặc biệt cho giáo viên trong tháng 11
    Tháng 11, Khu du lịch Sun World Ba Den Mountain áp dụng ưu đãi đặc biệt chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam, với vé cáp treo combo Chùa – đỉnh núi chỉ còn 300.000 đồng, cùng voucher quà tặng 100.000 đồng.
  • Trường THCS Xuân La - 60 năm hành trình toả sáng
    Từ ngôi trường nhỏ bên làng Vệ Hồ năm 1965 đến ngôi trường hiện đại giữa lòng Tây Hồ hôm nay, Trường THCS Xuân La đã trải qua 60 năm bền bỉ xây dựng và phát triển. Sáu thập kỷ ấy là hành trình của tri thức, của tình yêu nghề, của những thế hệ thầy cô lặng lẽ gieo mầm và những học trò trưởng thành, góp phần tạo nên bản sắc một mái trường hiếu học, nhân văn và không ngừng đổi mới.
Đừng bỏ lỡ
Ga Long Biên, một phần hồn của người Hà Nội
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO