Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Hà Nội và tôi - một tình yêu trọn vẹn

Vũ Thị Thảo 10:56 06/02/2024

Hà Nội chính là tri kỷ khi cùng tôi đi qua những năm tháng thanh xuân vừa vô tư vừa dữ dội, là người thầy dạy cho tôi bài học về cách sống, cách ta kiêu hãnh bước qua mọi khó khăn với trái tim dịu dàng, nhân hậu.

rp66uymk.png
Những người tôi đã gặp đều thanh lịch, bản lĩnh, trọng tình nghĩa, dù cuộc sống có khắc nghiệt vẫn giữ nguyên một tâm tình hiền hòa, nhân hậu để đối đãi với cuộc đời... (Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet)

Lúc còn là cô học sinh cấp ba, Hà Nội trong trí tưởng tượng của tôi là thị thành sầm uất với các tòa nhà cao vút, những con phố hiện đại, nơi có cuộc sống giàu có, dễ chịu. Nhưng khi đã gắn bó cùng Hà Nội mười lăm năm tôi mới nhận ra đằng sau vẻ hào nhoáng của Hà Nội còn có những góc khuất không phải ai cũng thấy.

Năm 2008, tôi chân ướt chân ráo lên Hà Nội học đại học và trọ ở đường Khương Đình. Cô chú chủ nhà có vẻ ngoài kiệm lời nhưng thương người. Những sinh viên có hoàn cảnh khó khăn khi nộp tiền thường được cô bớt cho tiền phòng hoặc cho thêm đồ ăn, phích nước. Cô chú lấy nhau khi tuổi tác đã cao, mọi người đoán vì thế mà con trai thứ hai của cô chú có những biểu hiện khác thường. Em mười tuổi, hay la hét, đập đầu vào tường, ném vỡ đồ đạc hoặc nghịch những trò không ai tưởng tượng nổi.

Có lần cả xóm được phen hốt hoảng vì em ấy châm lửa đốt bếp. Chú không tập trung vào đồ thiệt hại sau đám cháy mà quáng quàng kiểm tra khắp một lượt người đứa con nghịch dại xem có vết thương nào không. Cô bê ra hộp y tế đủ các loại thuốc rồi tìm khăn rửa mặt cho con, gương mặt bình lặng. Sau này tôi mới lý giải được ánh mắt cô lúc đó. Mặt sông yên ả không có nghĩa đáy sông không có sóng, cô giữ lại những buồn đau cho riêng mình, nhẫn nại chăm con bệnh tật mà không oán trách. Một người dù mang nhiều niềm riêng không trọn vẹn như cô vẫn có thể dịu dàng với cuộc đời khi nghĩ đến những khó khổ của người đi trọ đã tác động đến tôi rất lớn, neo lại trong tôi hình mẫu về một người phụ nữ có tấm lòng nhân hậu, yêu thương cuộc đời. Sau này nhà cô chú xảy ra vài việc nên phá bỏ khu nhà trọ, tôi mới chuyển đi nơi khác mà lòng còn lưu luyến mãi không thôi.

Phòng trọ thứ hai tôi ở nằm trong con ngõ trên đường Nguyễn Trãi, nơi sinh sống chủ yếu của những người là công nhân nhà máy cơ khí số 1 cũ. Nhà ông bà chủ rất nghèo, phòng trọ của tôi là cái kho chứa củi được ông bà cải tạo cho thuê để có thêm đồng ra đồng vào. Những lần sang nộp tiền phòng, tôi nhìn thấy mâm cơm đạm bạc của ông bà chỉ lèo tèo vài miếng đậu và đĩa rau, hai ông bà thong thả và cơm ăn trong ánh đèn leo lét, bên trong tiếng chó sủa ầm ĩ. Nhà của ông bà vốn không rộng, lại ngăn hai phần ba cho cháu mình ở học đại học, phần còn lại bé tí tẹo là chỗ ở của hai ông bà và đàn chó con lúc nhúc.

Bà là con cả của một gia đình đông con, tuổi thơ gian khó, tuổi trẻ kiếm tiền nuôi các em rồi lại trả nợ cho gia đình, đến khi ngoảnh lại thanh xuân đã bỏ đi, chỉ còn lại bản thân trong hình hài người con gái quá lứa nhỡ thì. Bà và ông cùng là công nhân của nhà máy cơ khí số 1 cũ, hai con người nghèo khổ bươn chải ở thị thành nhiều khó khăn, cứ từ những bữa cơm nấu chung, những trận ốm liệt giường mà xích lại nhau, dần dà thành chung nhà.

Trước cửa nhà ông bà là một khoảng sân tí tẹo, đủ cho ông bà bắc một cái bếp kiềng nấu cơm, bên cạnh là cái vòi nước với cái thau đã bạc màu, bong tróc hết cả bề mặt. Ông bà ngồi cạnh nhau, một người lặng lẽ nhặt rau, người kia chậm chạp nhóm bếp. Trên bức tường treo chiếc lồng gà, bên trong con gà kêu quang quác vì vừa đẻ xong quả trứng. Mắt nó dáo dác nhìn mọi thứ qua cái lỗ lồng bé tẹo. Nó là con gà bà được người quen từ quê lên biếu sau trận bà ốm thập tử nhất sinh, nhưng nó không được cho vào nồi như ý của người biếu. Bà bảo nhà nghèo phải nhìn xa hơn, con gà đem thịt ngay thì lãng phí. Bà kêu ông treo cái lồng gà lên bức tường, nuôi nó thời gian đến khi nào nó hết trứng mới thịt.

Năm 2011 là một năm khó khăn với người dân cả nước khi trải qua mùa đông khắc nghiệt. Đợt giá rét kéo dài khiến hơn năm mươi nghìn trâu, bò, ngựa, dê của các tỉnh miền Bắc và Bắc Trung Bộ chết, thiệt hại hàng trăm tỷ đồng. Nhiệt độ thấp nhất miền Bắc có đợt xấp xỉ 4 độ, chăn nuôi điêu đứng, trồng trọt khó khăn. Người dân co ro trong cái từng đợt rét đậm rét hại, oằn mình trong gánh nặng mưu sinh. Đó cũng là thời gian tôi theo chân ông bà đi chợ, sau nhiều lần bà rủ.

Ông đi trước với đòn gánh trên vai, tôi và bà chậm chạp đi sau. Lúc đó mới bốn rưỡi sáng nên trời còn tối đen, dưới ánh đèn vàng, bóng ba người đổ dài trên con đường dẫn ra chợ Ngã tư sở. Những cơn gió lạnh từ sông Tô Lịch dồn dập thổi vào, tôi co ro trong cái áo khoác còn ông bà bà tỏ ra thản nhiên vì đã quen với phiên chợ sớm trong thời tiết giá lạnh.

Chợ họp ngay đầu đường Láng Hạ. Người mua ở đây không đông như những phiên chợ ban ngày nhưng người nào người nấy đến mua đều chất đầy xe những bao rau, túi cá, thịt đủ các loại. Họ là những người mua buôn để bán lại ở các ngõ ngách hoặc là chủ của những nhà hàng, quán cơm bình dân.

Ông và bà từ tốn đi đi lại lại khắp một lượt rồi cắm cúi nhặt những lá bắp cải già chất thành từng đống trên vỉa hè, cả những củ xu hào sứt sẹo, những củ cải hình hài kỳ dị người bán đã vứt cũng được ông bà cho vào bao với sự trân quý. Tôi đang ngơ ngác chưa kịp hiểu thì bà quay ra giục tôi nhặt nhanh không trời sáng là xe cộ đi nhiều không nhặt được. Những đồ bỏ đi ấy chính là rau củ giúp ông bà no bụng trong thời buổi rét mướt, rau dưa đắt đỏ này.

Đến khi ba người nhặt đầy hai cái bao, ông buộc chặt miệng treo lên hai đòn gánh, còn bà lân la đến quán bán thịt gà. Người bán hàng rất tự nhiên thu vén toàn bộ phao câu vào túi đưa bà, rồi không kiểm lại chỗ tiền bà đưa, cất luôn vào túi. Hai bà cháu lễ mễ xách những túi phao câu về đến nhà thì trời bắt đầu sáng. Tôi thở hổn hển, ngồi một góc xem bà làm việc.

Trước đây mỗi lần ăn thịt gà, tôi lại ngạc nhiên khi mẹ nhắc câu: nhất phao câu, nhì đầu cánh. Giờ đây sau những va vấp tôi mới hiểu sâu sắc điều đó. Phần phao câu gà nhiều mỡ có thể vô nghĩa với những người hiện đại thừa cân, giữ dáng nhưng là cứu cánh cho cuộc sống của những người còn thiếu thốn.

Chiếc bếp kiềng cũ kỹ này đã không biết bao lần chứng kiến ông bà rán mỡ gà bằng những chảo phao câu ú ụ. Từng giọt mỡ gà quý giá đó sẽ được để nguội, rót vào từng chai nhựa to nhỏ đủ kích cỡ rồi theo ông trên những chuyến xe buýt, về Bắc Ninh cho mọi người ở quê dùng, những chai bé nhất sẽ ở lại chăm chút những bữa cơm đạm bạc của chính ông bà trên Hà Nội. Để những chai mỡ gà không hỏng, bà đã cẩn thận rắc vào đó dúm muối hạt, bà bảo đó là bí quyết cho những chai mỡ gà để lâu vẫn thơm ngon. Những chai mỡ gà đã nâng đỡ bữa cơm rau dưa của hai ông bà bao năm, còn trở thành những món quà biếu của bà với những người họ hàng nghèo khổ khác. Tôi nghĩ ông bà không chỉ cho đi những chai mỡ gà, mà ông bà đã cho đi tình cảm chân thành nhất, xuất phát từ sự ấm áp của ông bà, cả những khát khao vươn lên khỏi nghèo đói của hai cuộc đời khó khổ.

Có những đêm tôi nằm thao thức mãi không sao ngủ được. Trên chiếc giường ấm áp, tôi nghiêng người lắng nghe tiếng mưa rơi lách tách trên mái hiên, tiếng gió rít từng cơn qua khe cửa và chờ đợi tiếng lạch cạch mở cổng của ông bà, đó là lúc ông bà đi nhặt rác về. Đêm nào nhặt được ít chai lọ quá, ông bà sẽ đi đến gần sáng và trở về trong bộ quần áo đẫm sương đêm, môi tím tái, hai bàn tay lạnh ngắt.

Ông bà sống rất tình cảm, đồng tiền kiếm ra dẫu khó nhọc ông bà vẫn không ngần ngại giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn khác. Có lúc tôi gặp bà ở quán tạp hóa, bà ngồi đếm lại từng tờ tiền lẻ để mua bao gạo rồi lại đem đến nhà cô Dung gần đó. Nhà cô Dung hay ốm yếu, các con thì nheo nhóc nên bà rất thương, thỉnh thoảng có món gì ngon ngon bà đều mang biếu nhà cô một nửa. Mấy đứa con của cô lần nào thấy ông bà gọi cửa đều reo hò ầm ĩ vì biết ông bà sang cho đồ.

Với tôi, Hà Nội không chỉ đẹp bởi những con đường lá đổ, góc phố cổ rêu phong, những địa danh thơ mộng, Hà Nội còn đẹp ở nỗi niềm rất riêng của mình qua mỗi người lao động nơi đây. Chính khao khát vươn lên giữa cuộc sống còn nhiều thiếu thốn của họ, cách họ đối nhân xử thế thấm đẫm tình người đã để lại trong tôi tình cảm sâu đậm với Hà Nội. Những người tôi đã gặp đều thanh lịch, bản lĩnh, trọng tình nghĩa, dù cuộc sống có khắc nghiệt vẫn giữ nguyên một tâm tình hiền hòa, nhân hậu để đối đãi với cuộc đời. Những con người tuyệt vời ấy đã đều trở thành những hồi ức đẹp trong tôi, khiến tôi trưởng thành về suy nghĩ, lớn lên về tâm hồn. Tôi nhận ra mình đã trở thành một phần máu thịt của Hà Nội khi không nỡ rời đi dù chỉ là thời gian ngắn ngủi.

Cảm ơn Hà Nội vì đã xuất hiện trong thanh xuân của tôi, một thanh xuân vừa hồn nhiên vừa dữ dội, cho tôi được gặp, được sống bên những con người đầy bản lĩnh, giàu tình yêu thương như vậy. Tôi sẽ đáp lại tấm lòng của Hà Nội bằng chính những năm tháng sống có ý nghĩa nơi đây; như thế cả tôi và Hà Nội đều đã dành cho nhau một tình yêu tròn vẹn./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Vũ Thị Thảo. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Những người gieo hạt âm thầm
    Tôi đến Thành ủy Hà Nội học lớp Bồi dưỡng đảng viên mới K48 khi đất trời Hà Nội đã sang thu, khắp phố phường vương đầy hoa sữa. Vượt qua chặng đường ùn tắc và khét lẹt khói bụi, tôi đi học với tâm thế của một cô học trò nhỏ dại đến từ Trường Đại học Dược Hà Nội, vừa hồi hộp vừa vui sướng vì mình có cơ hội học để tâm hồn được lớn lên. Tôi không biết rằng lớp học ấy sẽ thay đổi tôi rất nhiều, từ nhận thức đến hành động, giúp tôi nhận ra chính mình trong tình yêu quê hương đất nước thiết tha.
(0) Bình luận
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
  • Hà Nội, yêu mãi còn yêu...
    Hôm qua đường phố Hà Nội như tĩnh lặng hơn, và hôm nay cũng vậy. Cái rét Tháng Giêng vừa qua đi rất nhanh và diệu vợi làm sao! Trên những con phố, ánh mặt trời xuất hiện và những chiếc lá mùa thu bắt đầu rơi...
  • Xe đạp Tây Hồ
    Vẫn với tâm trạng chộn rộn, cứ y như là một nghi lễ, mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá... Không khí sạch, hương thơm quanh Hồ Tây đúng là tác nhân gây nghiền cho “dân” đạp xe quanh hồ.
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Âm nhạc Thủ đô - 80 năm đồng hành cùng dân tộc
    Trong suốt chiều dài lịch sử, đặc biệt là 80 năm qua, văn học nghệ thuật Thủ đô luôn đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường lịch sử: từ những ngày đầu Cách mạng Tháng Tám sục sôi khí thế, qua hai cuộc kháng chiến trường kỳ của dân tộc, đến công cuộc đổi mới, hội nhập và phát triển đất nước hiện nay. Trong bức tranh chung ấy, âm nhạc Thủ đô Hà Nội giữ một vai trò đặc biệt: vừa là tiếng nói của tâm hồn dân tộc nói chung, tiếng nói “Người Hà Nội” nói riêng, vừa là vũ khí tinh thần sắc bén thôi thúc từng đoàn quân ra trận để bảo vệ Thủ đô, bảo vệ vững chắc chủ quyền quốc gia, dân tộc.
  • Một mùa sen để nhớ, một đời mẹ để thương
    Buổi chiều, tôi đạp xe đưa con đi dạo. Mặt trời đã dịu nắng, ánh sáng đổ dài trên những tán cây ven đường, vàng ươm như rắc mật. Bên tay trái là hồ sen của làng.
  • Chiêm ngưỡng 20 tác phẩm giải thưởng đồng hạng “Festival Nhiếp ảnh quốc tế Việt Nam”
    Trong 200 tác phẩm của 133 tác giả được trưng bày Triển lãm “Việt Nam qua ống kính nhiếp ảnh gia Quốc tế” có 20 ảnh được trao giải thưởng đồng hạng “Festival Nhiếp ảnh quốc tế Việt Nam” năm 2025.
  • Đại hội đại biểu MTTQ Việt Nam phường Tùng Thiện lần thứ I thành công tốt đẹp
    Ngày 15/9, Ủy ban MTTQ Việt Nam phường Tùng Thiện (TP. Hà Nội) long trọng tổ chức Đại hội đại biểu lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030. Đồng chí Nguyễn Thị Kim Dung - Phó Chủ tịch Ủy ban MTTQ Việt Nam thành phố Hà Nội dự và chỉ đạo Đại hội. Cùng dự Đại hội còn có lãnh đạo phường Tùng Thiện và 168 đại biểu chính thức đại diện khối đại đoàn kết toàn dân trên địa bàn phường.
  • Triển lãm thành tựu đất nước “80 năm hành trình Độc lập - Tự do - Hạnh phúc” thu hút gần 8,6 triệu khách
    Ngày 14/9, Ban Tổ chức cho biết, tính đến hết ngày 13/9, tổng lượng khách đến triển lãm đạt gần 8,6 triệu người; riêng ngày 13/9 có gần 1,3 triệu lượt khách, phá kỷ lục của những ngày trước đó...
Đừng bỏ lỡ
  • Triển lãm "Khúc giao thoa Khởi - Hòa - Sinh" không gian nghệ thuật đương đại
    Triển lãm "Khúc giao thoa Khởi - Hòa - Sinh" quy tụ 32 nghệ sĩ, cùng nhau kiến tạo một trường tương tác đa chiều: giữa nội tâm và thế giới, giữa hình ảnh và vô hình, trên hết là sự kết nối giữa con người với con người.
  • Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục thu hút đông đảo người dân và du khách
    Sau khi chỉnh trang, cải tạo giai đoạn 1 Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục khoác lên mình diện mạo mới, thu hút đông đảo người dân Thủ đô và du khách vào dịp cuối tuần.
  • Tục kiêng kỵ ở đình Hà Vỹ
    Đình Hà Vỹ thuộc thôn Giao Tác, xã Thư Lâm, TP. Hà Nội, tên cổ là đình Quậy (hay Quẫy). Theo truyền thuyết, khi An Dương Vương dời đô từ Bạch Hạc (Việt Trì) xuống đã chọn vùng đất Cổ Loa để định đô. Dân cư tại đây được lệnh di dời để lấy đất xây thành. Tuy không muốn rời đi, nhưng dân phải tuân theo phép nước nên xin được chuyển đến khu đất trũng phía ngoài.
  • Rộn ràng đêm khai hội Trung thu Thành cổ Sơn Tây
    Tối 13/9 (22/7 âm lịch), tại không gian Phố đi bộ Thành cổ Sơn Tây, Đảng ủy – HĐND – UBND – Ủy ban MTTQ Việt Nam phường Sơn Tây (TP. Hà Nội) đã khai mạc Hội thi mô hình Đèn Trung thu và diễu hành chủ đề “Trung thu Thành cổ - Sơn Tây Xứ Đoài” năm 2025 (đợt 1) với sự tham dự của 19 đội thi đến từ các tổ dân phố trên địa bàn (thứ tự từ số 01-19).
  • Xếp hạng 4 di tích quốc gia đặc biệt
    Phó Thủ tướng Chính phủ Mai Văn Chính vừa ký Quyết định số 1959/QĐ-TTg ngày 11/9/2025 về việc xếp hạng di tích quốc gia đặc biệt (đợt 18, năm 2025) đối với 4 di tích.
  • Khai mạc Liên hoan phim Tài liệu châu Âu – Việt Nam lần thứ 15
    Tối 12/9, Hãng phim Tài liệu và Khoa học Trung ương khai mạc Liên hoan phim Tài liệu châu Âu – Việt Nam lần thứ 15. Đây không chỉ là cuộc hội ngộ của những thước phim chân thực, sự kiện còn là nhịp cầu bền chặt kết nối văn hóa, mở rộng đối thoại và nuôi dưỡng tình hữu nghị giữa Việt Nam và các quốc gia Châu Âu.
  • 3 tác phẩm hội họa Việt được trả giá cả triệu euro trong phiên đấu giá quốc tế
    Bức “Le Concert” (Buổi hòa nhạc) của danh họa Mai Trung Thứ, được bán với giá 1,793 triệu euro. Tranh khắc họa 5 thiếu nữ, gợi liên tưởng tới ngũ âm trong âm nhạc dân tộc, đồng thời phản chiếu những hoài niệm của họa sĩ về thời gian sống và dạy học tại Huế...
  • Bộ VHTTDL xếp hạng thêm 15 di tích, danh thắng cấp quốc gia
    Bộ VHTTDL vừa ban hành các Quyết định xếp hạng thêm 15 di tích, danh lam thắng cảnh quốc gia.
  • Phim tài liệu “Chân trời rực rỡ” của Hà Anh Tuấn ra mắt tại LHP Tài liệu châu Âu – Việt Nam
    Phim được ghi hình trên khắp các địa danh ở Ninh Bình, từ Cố đô Hoa Lư, đầm Vân Long, núi Mã Yên, Tam Cốc, chùa Bái Đính cổ, vườn quốc gia Cúc Phương đến ngôi trường tiểu học ở xã Yên Phong...
  • Chuyên gia Pháp hỗ trợ Bảo tàng Chiến thắng Điện Biên Phủ
    Từ ngày 7 đến 11/9/2025, đoàn chuyên gia Bảo tàng Ký ức chiến tranh Caen (Pháp) đã có chuyến công tác tại Điện Biên Phủ, trong khuôn khổ hợp tác với Bảo tàng Chiến thắng Điện Biên Phủ. Hoạt động diễn ra dưới sự bảo trợ của Đại sứ quán Pháp tại Việt Nam, đánh dấu bước khởi đầu cho một dự án hợp tác chuyên môn dài hạn.
Hà Nội và tôi - một tình yêu trọn vẹn
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO