Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Nhớ Hà Nội ngày gió bấc

Phan Thanh Cẩm Giang 14:28 11/01/2024

Một buổi sớm mai, khi hơi se lạnh phả vào hiên nhà mang theo cơn gió chướng xạc xào của miền Nam Bộ lòng tôi lại thấy nao nao. Hay khác hơn cái se se lạnh đầu mùa là do cơn gió bắc từ phương xa gửi đến, và rồi tôi lại thoáng nghĩ có lẽ giờ này tại Hà Nội trời đã trở cơn gió bấc. Lòng miên man nhớ về miền ký ức mùa gió bắc năm nào của Hà Nội dấu yêu.

gio-mua.jpg
Trong cơn gió lạnh ấy, ta lại bắt gặp bao điều bình dị, đáng yêu với vài câu chuyện về thời tiết hôm nay ra sao (ảnh: internet)

Nhớ da diết Hà Nội ngày trở gió bấc, dù là đi đến đâu, đứng trên cầu Long Biên với từng cơn gió lộng hay tản bộ trên con phố cổ hoài niệm, ta như cảm nhận cái lạnh thấm vào da thịt. Và trong hơi se lạnh của đầu mùa dường như tạo nên khoảnh khắc khiến ta muốn xích lại gần nhau hơn. Cái cảm giác lần đầu hai bàn tay run run đan từng ngón tay vào nhau mong truyền lấy hơi ấm của người bạn thời sinh viên năm nào mãi theo ta suốt năm tháng chẳng thể nào xóa mờ trong con tim luôn thổn thức mỗi khi mường tượng.

Ta nhớ lắm ngọn gió bấc thi vị nhất vào mỗi buổi sáng thức dậy hay những khi chiều buông ánh hoàng hôn. Sáng tinh mơ trong màn sương mang theo hơi lạnh, ta cùng bạn ngồi ngắm đường phố, những dòng người qua lại, chiều lại cùng nhau nhâm nhi vài món ăn vặt trên phố thật yên bình. Đó là bánh chưng rán, bát bánh đúc nóng hay xì xụp cháo sườn băm bán rong trên vỉa hè góc phố. Ta cùng bạn đưa mắt nhìn cảnh vật, khi nhiệt độ xuống thấp với khoảng trời bàng bạc một màu trắng, gió thổi những chiếc lá rụng vàng sẫm lăn loẹt xoẹt trên đường. Lòng lại lâng lâng buông vội vài câu hát “Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa. Cái rét đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lộng… ”.

Rồi lại nhớ những ngày, ánh nắng len lỏi theo cơn gió bấc, chiếu những tia ấm áp lên cảnh vật. Giọt nắng trốn tìm xuyên qua vòm lá, lắng đọng chút luyến lưu trên nhành hoa sữa nở muộn thoảng hương theo làn gió nồng nàn. Tia nắng lại tinh nghịch đậu trên vòng khăn ấm, trên mái tóc ai kia bay bay cùng ngọn gió trở mùa. Và trong ánh nắng gọi mùa bạn tặng ta những đóa họa mi ngời lên sắc trắng tinh khôi.

Hà Nội nổi bật nét riêng của mùa gió trở bấc với những quán trà nhỏ nép vào ven đường. Chỉ là một chiếc ấm to ủ trong giành tích, kèm theo vài hộp kẹo lạc, kẹo vừng, hạt hướng dương và dăm chiếc ghế nhỏ. Vậy mà từng lượt khách cứ đến đông đúc trong tiết trời chớm đông.

Bởi người Hà Nội xem đó là cái thú được ngồi trong ngọn gió phả hơi se lạnh ấy , ủ ấm đôi tay bằng tách trà bình dị, rủ rỉ chuyện trò những câu chuyện trong cuộc sống hàng ngày. Và chợt thấy vào mùa bắc kia, Hà Nội xô bồ, hối hả chợt chậm lại vài nhịp để cảm nhận bao điều ấm áp, yêu thương.

Đón ngọn gió bấc, bạn cùng ta mang xe dạo vài vòng trên Hồ Gươm. Hàng cây trải dài với những chiếc lá đã cùng cơn gió thu mang đi xa tít, để lại bao cành cây khẳng khiu, trơ trọi trên nền trời xám. Ta lại nhớ đến khung cảnh hoàng hôn bên Hồ Tây khi chiều buông ánh nắng dịu dàng để tận hưởng chút dư vị mộng mơ. Cảm giác thật thảnh thơi, yên bình. Và trong cơn gió lạnh ấy, ta lại bắt gặp bao điều bình dị, đáng yêu với vài câu chuyện về thời tiết hôm nay ra sao, với lời nhắc nhở dịu dàng khoác thêm áo kẻo lạnh. Để rồi giờ đây khi xa vắng, lòng ta lại nhớ nhung Hà Nội bởi những điều nhỏ bé, giản đơn nhưng ấm áp tình người.

Ta như muốn trốn cái nắng gió hanh hao phương Nam đang dần hong khô nỗi tương tư về ai nơi Hà Nội xa xôi đến héo hắt, để thả hồn lạc vào từng góc phố trong cơn gió bấc, tìm bóng dáng ai năm nào. Rồi, có phải ngọn gió bắc đã mang ai đi và giấu sau vệt nắng mềm nhẹ bên thềm của những ngôi nhà xưa mấy trăm năm nơi phố cổ, để ta thơ thẩn ngắm nhìn trong hồi ức thuở nào.

Cái lạnh đầu mùa trở gió, có sự xôn xao, ồn ào với hàng quán thay màu sắc, các cửa hàng đầy sắc màu rực rỡ hàng hóa chuẩn bị cho mùa Noel. Khi hàng quán ngập ánh đèn trong sự nhộn nhịp ở phố ăn đêm tay chạm tay, lưng đấu lưng, tưởng chừng như đang trong nhịp sống hối hả vội vàng. Hãy nhắm mắt hít một hơi thật sâu căng tràn lồng ngực để cảm nhận đâu đó vẫn hiện lên sự nhẹ nhàng chậm rãi thong thả từng giọt thời gian gõ nhịp mới cảm được những tinh tế ở đất kinh thành Thăng Long.

Ta yêu say mê một buổi bình minh trong veo thấp thoáng từng gánh hàng hoa từ ngoại ô vào phố, mang một mùi hương thơm ngát không gian. Đó như một món quà tặng thật trang nhã và thuần khiết của thiên nhiên đất trời đẹp tựa cốt cách thanh cao của người Hà Nội.

Ngọn gió trở bấc, ta lại muốn dạo ngang qua hàng phở, để thấy những làn khói nghi ngút bốc lên từ nồi nước dùng sục vào cánh mũi mùi vị đặc trưng thơm ngọt, béo ngậy và thanh thanh của nước hầm xương, mùi nồng ấm của hành lá với hành khô cùng những miếng thịt mềm mại khiến ta muốn ùa về ký ức khi xưa mà sà vào đó tận hưởng hương vị đậm đà.

Rồi lại nhớ gánh bún của cô bún đậu năm nào bên vỉa hè với đôi tay thoăn thoắt cắt từng miếng đậu vàng giòn, thơm béo, xếp đầy lên đĩa bún kèm chén mắm tôm thơm đậm đà. Bên cạnh là cô hàng xôi xéo thoảng mùi hành phi ngào ngạt, phủ lên nắm xôi dẻo quánh, béo ngậy cái mùi từ mỡ lợn. Và đâu thể thiếu nồi bún ốc trong tiết se lạnh của cơn gió bấc, đó là vị dìu dịu của giấm bổng quyện vị cay nồng của ớt chưng khiến bao giá lạnh mau chóng xua tan.

Đôi khi ta lại thích lang thang trên con phố mùa trở gió để nhìn ngắm những ngôi nhà cũ kĩ, tường vôi vàng bền bỉ qua bao cái nắng mưa để rồi lòng lại nao nao tự hỏi phố nhớ chân ai mà trầm lặng lạ thường? Phố đợi chờ ai mà thăm thẳm mắt đèn?

Và những lúc ta thơ thẩn lại có một bàn tay ấm áp của người bạn Hà Nội đặt khẽ lên vai. Bạn kéo ta đến hàng chè để xuýt xoa vị ngọt của bát bánh trôi Tàu dậy mùi gừng hay cùng nhau nhâm nhi từng hạt bắp ngô nếp nướng lách tách trên bếp than. Mặc kệ gió réo gọi mùa hun hút, mặc kệ những lo toan trong cuộc sống, bạn bảo ta cứ phải vui, phải cười cho thật xinh trong chiếc khăn choàng màu tím mộng mơ. Và ta đã cùng bạn buông thả nổi lòng nặng trĩu theo cơn gió thoảng.

Đã bao mùa gió bắc ta và bạn xa nhau, ta xa Hà Nội với nỗi nhớ cuộn trào bùng lên như ngọn lửa lòng mỗi mùa gió qua. Và một mùa gió bấc lại về có phải chăng Hà Nội dấu yêu? Mốc thời gian vội vàng của một năm sắp trôi qua để đón chào một mùa xuân mới. Ta muốn gửi vạt nắng của mùa xuân cũ, sưởi ấm những ngày xuân sang đến ai. Và nhờ cơn gió phương bắc gửi đến Hà Nội dùm ta nỗi niềm nhớ mong về một mùa trở gió với cái lạnh thật ngọt, thật sâu nơi ấy luôn thấm đẫm trong miền ký ức. Ta mong Hà Nội mãi giữ những nét đẹp thơ mộng, ngọt ngào đầy sự yêu thương bình dị để một người phương Nam như ta luôn thổn thức khi nhớ về./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Phan Thanh Cẩm Giang. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Kí ức Hà Nội với mùi bánh sắn
    Hà Nội những ngày cuối thu. Se se lạnh. Cảm giác này, đã bao lần khiến tôi thổn thức. Hà Nội chứa đựng bao nhiêu kí ức buồn vui thời sinh viên trọ học. Thời tuổi trẻ nông nổi, ham vui, thích được tự do khám phá. Khi ấy, Hà Nội như một kho kí ức đẹp đẽ, lưu giữ những năm tháng thanh xuân của tôi. Tôi yêu những buổi chiều đi dọc con đường phía sau trường Đại học Xây dựng. Ở đó, bày biết bao nhiêu là món ngon. Khoai nướng, ngô nướng, mía, ốc vỉa hè... Những món ăn vặt dành cho mấy đứa sinh viên nghèo như chúng tôi.
(0) Bình luận
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ra mắt tác phẩm đặc sắc của nhà văn Séc Arnošt Lustig
    Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam vừa phát hành bản dịch tiếng Việt của tiểu thuyết “Lời nguyện cầu cho Katerina” của nhà văn Séc Arnošt Lustig (1926–2011). Đây là một trong những tác phẩm văn học nổi tiếng nhất viết về thảm họa Holocaust do dịch giả Bình Slavická chuyển ngữ.
  • Tôn vinh tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam tại “Ngôi nhà chung”
    Từ ngày 1 đến 30/11/2025, tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội) sẽ diễn ra chuỗi hoạt động tháng 11 với chủ đề “Đại đoàn kết - Tinh hoa văn hóa các dân tộc Việt Nam”.
  • Tái hiện sinh động tinh hoa di sản múa cổ Thăng Long - Hà Nội
    Tối 31/10/2025, tại Sân khấu Không gian Biểu diễn Nghệ thuật - Ẩm thực đường phố phường Tây Hồ (phố đi bộ Trịnh Công Sơn, đường Lạc Long Quân, quận Tây Hồ, Hà Nội), Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội tổ chức Chương trình biểu diễn “Bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội năm 2025”. Đây là hoạt động trong khuôn khổ Đề án “Sưu tầm, bảo tồn và phát huy nghệ thuật múa cổ truyền Thăng Long - Hà Nội” do Hội Nghệ sĩ Múa Hà Nội triển khai năm thứ hai.
  • Phát triển mạnh mẽ, toàn diện văn hóa và con người Việt Nam
    Hướng tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIV của Đảng, Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII đã công bố toàn văn các dự thảo văn kiện để lấy ý kiến rộng rãi của các tầng lớp Nhân dân, cán bộ, đảng viên. Đây là bước đổi mới quan trọng trong phương thức lãnh đạo, thể hiện tinh thần dân chủ, công khai và cầu thị của Đảng ta.
  • UNESCO vinh danh Danh nhân văn hoá Lê Quý Đôn
    Danh nhân Lê Quý Đôn sinh ngày 02/08/1726, mất ngày 11/06/1784, tại làng Diên Hà, huyện Diên Hà, trấn Sơn Nam (xã Độc Lập, huyện Hưng Hà, tỉnh Thái Bình, nay là xã Lê Quý Đôn, tỉnh Hưng Yên).
Đừng bỏ lỡ
Nhớ Hà Nội ngày gió bấc
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO