Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Kí ức Hà Nội với mùi bánh sắn

Thuỵ 10:42 09/01/2024

Hà Nội những ngày cuối thu. Se se lạnh. Cảm giác này, đã bao lần khiến tôi thổn thức. Hà Nội chứa đựng bao nhiêu kí ức buồn vui thời sinh viên trọ học. Thời tuổi trẻ nông nổi, ham vui, thích được tự do khám phá. Khi ấy, Hà Nội như một kho kí ức đẹp đẽ, lưu giữ những năm tháng thanh xuân của tôi. Tôi yêu những buổi chiều đi dọc con đường phía sau trường Đại học Xây dựng. Ở đó, bày biết bao nhiêu là món ngon. Khoai nướng, ngô nướng, mía, ốc vỉa hè... Những món ăn vặt dành cho mấy đứa sinh viên nghèo như chúng tôi.

banh-san-nuong-2-.jpeg
Từng chiếc bánh tròn xoe được cô nhanh tay lật qua lật lại. Bên ngoài sém vàng, mùi thơm ngây ngất cứ thế bay ra khắp cả quãng đường rộng lớn... (ảnh: internet)

Lâu lâu mới có một chút tiền từ học bổng sinh viên học giỏi. Cả nhóm túm tụm, ngồi bên nhau, nhể từng con ốc được hấp nóng hổi, thơm mùi sả, lá bưởi, nước luộc ốc ngọt, mỗi đứa xin một bát to, uống cho đã.

Tôi nhớ mãi một món dân dã, vừa rẻ lại vừa ngon trên chiếc xe đẩy của cô hàng rong. Đó là món bánh sắn nướng. Món bánh ấy, sau này đi xa, công tác nhiều nơi được thưởng thức ở các địa phương khác, nhưng tôi chưa bao giờ quên được hương vị ngọt ngào, thơm lừng, quyến rũ của bánh lề đường Hà Nội. Hồi đó cứ mỗi lúc tan học, tôi lại mon men đi dọc con đường ấy. Nơi cô bán bánh sắn se, xuất hiện lúc tầm năm giờ chiều. Chiếc xe nhỏ xinh, phía trên là một chiếc tủ kính nhỏ, bày biện trong đó mấy hàng dài những chiếc bánh đã được vắt sẵn. Cô nhanh nhẹn đốt than nướng trên vỉ. Từng chiếc bánh tròn xoe được cô nhanh tay lật qua lật lại. Bên ngoài sém vàng, mùi thơm ngây ngất cứ thế bay ra khắp cả quãng đường rộng lớn. Bao nhiêu sinh viên ồn ã, người xe máy, người đi bộ, vội vã trong buổi tan học. Tôi thường dáo dác tìm cô bán bánh sắn, lúc cô đứng góc đường bên này nhưng cũng có lúc cô lại đứng bên kia. Chiếc xe chòng chành, ngả nghiêng. Cô bảo nhiều hôm công an đuổi, chạy không kịp. Đã mấy lần cô phải lên công an phường chuộc lại xe bán bánh. Nhà còn ba đứa ăn học, nếu cô không có xe bánh này, cũng chẳng biết làm gì để nuôi chúng. Chú đi phụ hồ, bữa được bữa không. Hôm nào làm đầy đủ, cũng có chút tiền mua thức ăn cho bọn nhỏ, và gom lại được ít dành cho học phí, sách vở. Nhưng cũng có hôm trở về nhà, chú thở dài trong mệt mỏi. Không có người thuê làm, công việc bấp bênh.

Tôi nhìn bàn tay nứt nẻ của cô, chưa sang đông mà bàn tay ấy to bè, đen và nứt nẻ nhiều nơi. Mỗi lần đứng cạnh xe bánh của cô, tôi lại rưng rưng nhớ mẹ, nhớ những tảo tần mẹ đang gồng gánh ở quê để nuôi nấng chúng tôi trưởng thành. Nhớ những buổi ra đồng, hun hút gió lạnh của cha, nắng thì rát mặt, mưa ướt nhẹp người. Hai con người ấy vẫn bươn bả để chúng tôi trưởng thành. Bởi vậy những năm tháng học ở Hà Nội, tôi rất tiết kiệm.

Món bánh sắn tôi rất thích ăn và ăn hoài không chán. Nhưng hồi đó cũng không có tiền nên dăm ba bữa tôi mới ghé hàng của cô, mua cho mình vài cái bánh, nhâm nhi suốt dọc đường về nhà trọ. Bánh sắn ăn lúc vừa mới nướng xong mới ngon. Lúc nó còn đang nóng hôi hổi. Tôi cầm tờ giấy trao tay từ cô, chiếc bánh tròn xoe, ngọt dìu dịu, mềm và dẻo cứ cuốn tôi theo mãi.

Nhớ Hà Nội, tôi thường nhớ về những hoài niệm một thời như thế. Nhớ những bữa tối bụng đói meo, nằm co ro trên gác lửng, nghe bụng kêu rột roạt. Hay những ngày học ôn thi mệt lả người. Những lúc như thế, đi qua hàng bánh sắn của cô, dường như cô cũng nhận biết sự khác biệt của tôi, cô gọi với vào "vô đây ăn bánh đi con, mua cho cô mấy cái?". Tôi buồn rầu "nay con hết tiền cô ơi". Cô nhìn tôi đầy âu yếm, nhanh tay bốc cho tôi hai chiếc bánh còn nóng hôi hổi, bảo tôi cứ ăn đi, có sức mà học, khi nào có tiền thì trả cô. Nếu ngày mai đi học, muốn ăn nữa cứ đi qua đây, cô nướng cho. Nhìn sự dịu dàng âu yếm của cô, bất giác mắt tôi nhòe đi.

Hà Nội với tôi, dung dị như vậy đấy. Có lẽ sự dung dị ấy khiến con người ta xa rồi vẫn không bao giờ quên được. Hà Nội là tổng hòa của cuộc sống kẻ Bắc, người Nam, những công dân trên mọi miền tổ quốc, trở về đây công tác, xây dựng thủ đô ngàn năm văn hiến ngày một xanh hơn, đẹp hơn, góp phần quảng bá du lịch Việt Nam tới bạn bè quốc tế.

Nếu ai có hỏi tôi rằng, bạn yêu Hà Nội vì điều gì. Tôi sẽ mỉm cười mà rằng "tôi yêu Hà Nội vì những điều dung dị". Để khi xa Hà Nội, trong tâm khảm tôi luôn có những luyến nhớ. Nó in hằn một kí ức đẹp đẽ, nguyên sơ thời tuổi trẻ. Đi xa rồi lại muốn trở về, rong ruổi trên con đường ngày ấy, hít hà mùi bánh sắn thơm lừng. Ghé chân ngồi nghe cô bán hàng kể chuyện. Thêm yêu những con người nơi đây, từ lao động trí thức đến những người bán hàng lề đường. Một nét đẹp giản dị, ẩn sâu trong tiềm thức của tôi. Hà Nội... nơi đó tôi thường nhớ về./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Thuỵ. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Hồi ức của tuổi trẻ
    Thi thoảng tôi vẫn về qua Hà Nội, khi thì về công việc khi thì về chơi, có lần nhớ quá có việc đi ngang qua cũng ghé vào, lang thang đi bộ dưới hàng cây sấu già ở phố cổ chỉ để thỏa một nỗi nhớ mong. Tôi đã trải qua quãng đời đẹp nhất, những kỉ niệm của tuổi trẻ sôi nổi ở nơi được mệnh danh là "trái tim" của đất nước.
(0) Bình luận
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Triển lãm “Sắc Thu mới” - lời tri ân và tôn vinh người phụ nữ Việt Nam
    29 tác phẩm hội họa của 21 nữ hội viên Hội Mỹ thuật TP.Huế đang được trưng bày tại triển lãm “Sắc Thu mới” tại Bảo tàng Mỹ thuật Huế để tri ân và tôn vinh người phụ nữ Việt Nam.
  • “Mọi việc làm, hành động của Đảng bộ, chính quyền Thủ đô đều hướng đến việc nhân dân hạnh phúc hơn”
    “Đảng bộ Thành phố đưa chỉ tiêu về hạnh phúc cũng như thuật ngữ “hạnh phúc” vào trong Văn kiện Đại hội XVIII, một lần nữa khẳng định mọi việc làm, mọi suy nghĩ, mọi hành động của Đảng bộ, chính quyền Thủ đô đều hướng đến việc nhân dân hạnh phúc hơn, để người dân Thủ đô góp phần xây dựng Thủ đô là nơi đáng sống, đáng đến”, Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Nguyễn Văn Phong nhấn mạnh tại cuộc họp báo thông tin kết quả Đại hội XVIII Đảng bộ Thành phố.
  • 10 nhiệm vụ trọng tâm thực hiện Nghị quyết Đại hội Đảng bộ lần thứ XVIII
    Đại hội Đảng bộ Thành phố Hà Nội lần thứ VIII, nhiệm kỳ 2025-2030 chiều 17/10 đã diễn ra phiên bế mạc. Dự thảo Chương trình hành động thực hiện Nghị quyết Đại hội XVIII với 10 nhiệm vụ trọng tâm đã được Đại hội quyết nghị. Đặc biệt, Chương trình hành động Đại hội VIII của Đảng bộ Thành phố quán triệt sâu sắc phương châm hành động mà Tổng Bí thư Tô Lâm đã chỉ đạo: “Hà Nội đã nói là làm - làm nhanh, làm đúng, làm hiệu quả, làm đến cùng”.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Kỳ 10: Điểm sáng của Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và các hội quần chúng Thành phố Hà Nội
    Để phát triển Thủ đô “Văn hiến - Văn minh - Hiện đại”, việc nâng cao hiệu quả hoạt động của Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và các hội quần chúng Thành phố Hà Nội luôn được Đảng bộ, chính quyền Thành phố quan tâm. Đây chính là nguồn lực để Thủ đô Hà Nội cất cánh, vươn mình trong kỷ nguyên mới. Trong chương trình hôm nay, xin mời quý vị và các bạn đến với điểm sáng của Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và các hội quần chúng Thành phố Hà Nội trong thời gian qua.
Đừng bỏ lỡ
Kí ức Hà Nội với mùi bánh sắn
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO