Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Kí ức Hà Nội với mùi bánh sắn

Thuỵ 10:42 09/01/2024

Hà Nội những ngày cuối thu. Se se lạnh. Cảm giác này, đã bao lần khiến tôi thổn thức. Hà Nội chứa đựng bao nhiêu kí ức buồn vui thời sinh viên trọ học. Thời tuổi trẻ nông nổi, ham vui, thích được tự do khám phá. Khi ấy, Hà Nội như một kho kí ức đẹp đẽ, lưu giữ những năm tháng thanh xuân của tôi. Tôi yêu những buổi chiều đi dọc con đường phía sau trường Đại học Xây dựng. Ở đó, bày biết bao nhiêu là món ngon. Khoai nướng, ngô nướng, mía, ốc vỉa hè... Những món ăn vặt dành cho mấy đứa sinh viên nghèo như chúng tôi.

banh-san-nuong-2-.jpeg
Từng chiếc bánh tròn xoe được cô nhanh tay lật qua lật lại. Bên ngoài sém vàng, mùi thơm ngây ngất cứ thế bay ra khắp cả quãng đường rộng lớn... (ảnh: internet)

Lâu lâu mới có một chút tiền từ học bổng sinh viên học giỏi. Cả nhóm túm tụm, ngồi bên nhau, nhể từng con ốc được hấp nóng hổi, thơm mùi sả, lá bưởi, nước luộc ốc ngọt, mỗi đứa xin một bát to, uống cho đã.

Tôi nhớ mãi một món dân dã, vừa rẻ lại vừa ngon trên chiếc xe đẩy của cô hàng rong. Đó là món bánh sắn nướng. Món bánh ấy, sau này đi xa, công tác nhiều nơi được thưởng thức ở các địa phương khác, nhưng tôi chưa bao giờ quên được hương vị ngọt ngào, thơm lừng, quyến rũ của bánh lề đường Hà Nội. Hồi đó cứ mỗi lúc tan học, tôi lại mon men đi dọc con đường ấy. Nơi cô bán bánh sắn se, xuất hiện lúc tầm năm giờ chiều. Chiếc xe nhỏ xinh, phía trên là một chiếc tủ kính nhỏ, bày biện trong đó mấy hàng dài những chiếc bánh đã được vắt sẵn. Cô nhanh nhẹn đốt than nướng trên vỉ. Từng chiếc bánh tròn xoe được cô nhanh tay lật qua lật lại. Bên ngoài sém vàng, mùi thơm ngây ngất cứ thế bay ra khắp cả quãng đường rộng lớn. Bao nhiêu sinh viên ồn ã, người xe máy, người đi bộ, vội vã trong buổi tan học. Tôi thường dáo dác tìm cô bán bánh sắn, lúc cô đứng góc đường bên này nhưng cũng có lúc cô lại đứng bên kia. Chiếc xe chòng chành, ngả nghiêng. Cô bảo nhiều hôm công an đuổi, chạy không kịp. Đã mấy lần cô phải lên công an phường chuộc lại xe bán bánh. Nhà còn ba đứa ăn học, nếu cô không có xe bánh này, cũng chẳng biết làm gì để nuôi chúng. Chú đi phụ hồ, bữa được bữa không. Hôm nào làm đầy đủ, cũng có chút tiền mua thức ăn cho bọn nhỏ, và gom lại được ít dành cho học phí, sách vở. Nhưng cũng có hôm trở về nhà, chú thở dài trong mệt mỏi. Không có người thuê làm, công việc bấp bênh.

Tôi nhìn bàn tay nứt nẻ của cô, chưa sang đông mà bàn tay ấy to bè, đen và nứt nẻ nhiều nơi. Mỗi lần đứng cạnh xe bánh của cô, tôi lại rưng rưng nhớ mẹ, nhớ những tảo tần mẹ đang gồng gánh ở quê để nuôi nấng chúng tôi trưởng thành. Nhớ những buổi ra đồng, hun hút gió lạnh của cha, nắng thì rát mặt, mưa ướt nhẹp người. Hai con người ấy vẫn bươn bả để chúng tôi trưởng thành. Bởi vậy những năm tháng học ở Hà Nội, tôi rất tiết kiệm.

Món bánh sắn tôi rất thích ăn và ăn hoài không chán. Nhưng hồi đó cũng không có tiền nên dăm ba bữa tôi mới ghé hàng của cô, mua cho mình vài cái bánh, nhâm nhi suốt dọc đường về nhà trọ. Bánh sắn ăn lúc vừa mới nướng xong mới ngon. Lúc nó còn đang nóng hôi hổi. Tôi cầm tờ giấy trao tay từ cô, chiếc bánh tròn xoe, ngọt dìu dịu, mềm và dẻo cứ cuốn tôi theo mãi.

Nhớ Hà Nội, tôi thường nhớ về những hoài niệm một thời như thế. Nhớ những bữa tối bụng đói meo, nằm co ro trên gác lửng, nghe bụng kêu rột roạt. Hay những ngày học ôn thi mệt lả người. Những lúc như thế, đi qua hàng bánh sắn của cô, dường như cô cũng nhận biết sự khác biệt của tôi, cô gọi với vào "vô đây ăn bánh đi con, mua cho cô mấy cái?". Tôi buồn rầu "nay con hết tiền cô ơi". Cô nhìn tôi đầy âu yếm, nhanh tay bốc cho tôi hai chiếc bánh còn nóng hôi hổi, bảo tôi cứ ăn đi, có sức mà học, khi nào có tiền thì trả cô. Nếu ngày mai đi học, muốn ăn nữa cứ đi qua đây, cô nướng cho. Nhìn sự dịu dàng âu yếm của cô, bất giác mắt tôi nhòe đi.

Hà Nội với tôi, dung dị như vậy đấy. Có lẽ sự dung dị ấy khiến con người ta xa rồi vẫn không bao giờ quên được. Hà Nội là tổng hòa của cuộc sống kẻ Bắc, người Nam, những công dân trên mọi miền tổ quốc, trở về đây công tác, xây dựng thủ đô ngàn năm văn hiến ngày một xanh hơn, đẹp hơn, góp phần quảng bá du lịch Việt Nam tới bạn bè quốc tế.

Nếu ai có hỏi tôi rằng, bạn yêu Hà Nội vì điều gì. Tôi sẽ mỉm cười mà rằng "tôi yêu Hà Nội vì những điều dung dị". Để khi xa Hà Nội, trong tâm khảm tôi luôn có những luyến nhớ. Nó in hằn một kí ức đẹp đẽ, nguyên sơ thời tuổi trẻ. Đi xa rồi lại muốn trở về, rong ruổi trên con đường ngày ấy, hít hà mùi bánh sắn thơm lừng. Ghé chân ngồi nghe cô bán hàng kể chuyện. Thêm yêu những con người nơi đây, từ lao động trí thức đến những người bán hàng lề đường. Một nét đẹp giản dị, ẩn sâu trong tiềm thức của tôi. Hà Nội... nơi đó tôi thường nhớ về./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Thuỵ. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Hồi ức của tuổi trẻ
    Thi thoảng tôi vẫn về qua Hà Nội, khi thì về công việc khi thì về chơi, có lần nhớ quá có việc đi ngang qua cũng ghé vào, lang thang đi bộ dưới hàng cây sấu già ở phố cổ chỉ để thỏa một nỗi nhớ mong. Tôi đã trải qua quãng đời đẹp nhất, những kỉ niệm của tuổi trẻ sôi nổi ở nơi được mệnh danh là "trái tim" của đất nước.
(0) Bình luận
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Bế mạc Festival Thăng Long-Hà Nội năm 2025: Khẳng định vị thế Thành phố Sáng tạo của UNESCO
    Tối ngày 16/11, sau hơn 2 tuần diễn ra nhiều hoạt động sôi động (từ ngày 1-16/11), Festival Thăng Long - Hà Nội 2025 chính thức khép lại tại Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục. Với chủ đề xuyên suốt "Di sản - Kết nối - Thời đại", Festival đã thu hút gần 200.000 khách tham gia trải nghiệm, gần 1 triệu lượt tiếp cận trên mạng xã hội.
  • Giao lưu, trình diễn nghi lễ và trò chơi kéo co tại đền Trấn Vũ
    Trong khuôn khổ Festival Thăng Long - Hà Nội 2025, sáng 16/11, tại đền Trấn Vũ (phường Long Biên, thành phố Hà Nội) đã diễn ra chương trình giao lưu, trình diễn nghi lễ và trò chơi kéo co. Chương trình do Sở Văn hóa và Thể thao TP Hà Nội phối hợp với UBND phường Long Biên và Hội Di sản Văn hóa Việt Nam tổ chức, nhân dịp kỷ niệm 10 năm nghi lễ và trò chơi kéo co được UNESCO ghi danh là di sản văn hóa.
  • Diễu hành Áo dài Du lịch Hà Nội 2025: Tôn vinh tà áo Việt, lan tỏa vẻ đẹp Thủ đô
    Chiều nay (15/11), tại không gian hồ Hoàn Kiếm – trái tim của Thủ đô, chương trình Diễu hành Áo dài Du lịch Hà Nội 2025 đã diễn ra sôi nổi, thu hút sự tham gia của khoảng 1.400 người cùng đông đảo nhân dân và du khách. Đây là hoạt động tiếp nối sau Lễ bế mạc Lễ hội Áo dài Du lịch Hà Nội 2025, nhằm lan tỏa tình yêu áo dài và tôn vinh giá trị di sản văn hóa phi vật thể quốc gia.
  • Khu du lịch núi Bà Đen ưu đãi và tặng quà đặc biệt cho giáo viên trong tháng 11
    Tháng 11, Khu du lịch Sun World Ba Den Mountain áp dụng ưu đãi đặc biệt chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam, với vé cáp treo combo Chùa – đỉnh núi chỉ còn 300.000 đồng, cùng voucher quà tặng 100.000 đồng.
  • Trường THCS Xuân La - 60 năm hành trình toả sáng
    Từ ngôi trường nhỏ bên làng Vệ Hồ năm 1965 đến ngôi trường hiện đại giữa lòng Tây Hồ hôm nay, Trường THCS Xuân La đã trải qua 60 năm bền bỉ xây dựng và phát triển. Sáu thập kỷ ấy là hành trình của tri thức, của tình yêu nghề, của những thế hệ thầy cô lặng lẽ gieo mầm và những học trò trưởng thành, góp phần tạo nên bản sắc một mái trường hiếu học, nhân văn và không ngừng đổi mới.
Đừng bỏ lỡ
Kí ức Hà Nội với mùi bánh sắn
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO