Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Hương mùa cốm thương

Lê Minh 21/01/2024 10:07

Ta muốn ăn mùa thu vào tâm khảm, ăn vào lòng để trọn kiếp yêu thương. Ơi mùa thu trong veo như tâm hồn thiếu nữ, thanh sạch thơm tho, không vướng chút bụi trần. Ta thấy mùa thu trong hương cốm mới, rất đỗi dịu dàng, ngọt dẻo cả thu xưa…

3.jpg
Cốm gói trong lá sen mềm buộc chặt bằng sợi rơm để mùi sữa lúa nếp được cộng hưởng hương thơm nồng nàn tạo nên vị thu tròn trịa. (ảnh: internet)

Thu về trên quê hương tôi thật đẹp, hoa cúc nở vàng giống nghìn con mắt mở nhìn trời êm. Dọc ven đường hai bên là những thảm hoa sặc sỡ. Nhè nhẹ heo may vờn trên sóng lúa rờn xanh, những chú chuồn chuồn ngơ ngẩn bay tìm nắng, vài làn mây mỏng mảnh trôi trong chiều. Hồn hậu dậy lên mùi hương của nắng gió, của cỏ cây, cũng là lúc lòng người xốn xang đợi hương cốm mới.

Đã bao năm xa quê, mỗi độ thu về lòng tôi nhớ thương vị cốm. Hương cốm đã cùng tôi lớn lên, cùng tôi đi suốt chiều dài tuổi thơ. Tôi rất nhớ lúc lúa nếp đồng quê ửng màu sắp chín, là khi heo may bắt đầu trở gió, tìm chút nắng sải dài trong chiều nhẹ. Tôi muốn quay về với ngày xưa thơ bé, muốn được hít hà, muốn được chạm tay nhúm ngọt lành cốm thơm. Nhớ những ngày rủ nhau tuốt lúa, rủ nhau bắc chảo lên rang, cùng nhau thầm thì nhóm lửa. Thơm lừng mãi trong tôi tuổi thơ ngọt ngào hương cốm. Nhớ thoảng hương lúa nếp len lỏi lan ra từ ngõ nhỏ, nếp như những hạt ngọc xanh non mà đất trời ban tặng.

1.jpg
Đã bao năm xa quê, mỗi độ thu về lòng tôi nhớ thương vị cốm. Hương cốm đã cùng tôi lớn lên, cùng tôi đi suốt chiều dài tuổi thơ…

Những người đi xa thường hay mang nặng nỗi niềm nhớ nhung hương cốm. Tôi không biết đối với người khác thế nào, hương cốm đã ngấm vào lòng tôi thành thứ vị rất riêng, tôi gọi đó là vị thu. Tôi nhớ mùa thu Hà Nội. Thu Hà Nội đã rất đẹp, nhưng nếu thiếu đi hương cốm, âm sắc cốm, sẽ thiếu đi sự tròn trịa của mùa thu. Cốm đã là một phần không thể thiếu của mùa thu Hà Nội. Nhớ lúc hương đồng nội quyện vào nơi phố phường, thấy ngát hương sen Tây Hồ, tinh khôi của hoa sữa trắng. Vỡ lịm đi khi thấy cốm xanh bọc lá sen già, đắm chìm trong hương vị ngọt ngào yêu thương. Không biết mùa thu gọi hương cốm mới, hay cốm gọi thu về riêng cho Hà Nội. Hương cốm thoảng trong gió, hương cốm lặng lẽ tỏa mùi thơm, hương cốm mang nặng nắng sương khiến ta ngơ ngẩn như nhớ thương mối tình đầu.

Nhớ những cây hoa sữa khẳng khiu trổ bông nơi cuối phố vẫn còn e ấp chút hương thầm trong nắng sớm. Giọt ban mai tinh nghịch nhảy nhót họa hình lên mẹt cốm cô bán hàng cùng bó lá sen còn đọng phấn trên bề mặt. Đây đó, những mẹt hồng đỏ lựng cùng trái na mở mắt. Cô bán hàng đon đả tươi cười trút những hạt cốm xanh non như ngọc bích vào lòng tấm lá. Mùa thu Hà Nội xoè đôi cánh màu lục bảo đánh thức phố nhỏ bằng tiếng cười chào, bằng tiếng rao, bằng âm thanh, bằng hình ảnh đa màu, đa sắc như thế. Sắc vàng của lá, sắc trắng của hoa, sắc xanh non của cốm, tất cả tạo nên bức tranh thu tuyệt đẹp với đầy đủ hương vị. Cứ thế âm thầm gieo vào lòng người nhiều nỗi niềm bâng khuâng khó tả.

Tôi thầm biết ơn hương cốm, có lẽ nhờ cốm tôi mới có mặt trong cuộc đời này. Bà ngoại kể rằng, ngày ông bà quen biết nhau khi hai người cùng ra học ở Hà Nội. Bà yêu mùa thu Hà Nội chính là yêu qua hương cốm. Không có cốm làng Vòng ngày ấy, ông bà sẽ chỉ như hai người dưng đi qua đời nhau, dù sinh ra và lớn lên ở Huế. Ngày bà gặp ông cũng là ngày ông đi mua cốm cho mình. Bà tôi là người rất yêu văn chương, bà viết lách mỗi ngày và đã làm tròn sự nghiệp với niềm đam mê của mình. Bà truyền lửa, truyền yêu thương văn chương, dạy dỗ kiến thức cho tôi. Ông tôi là người yêu toán, say mê toán, sau này ông trở thành người thành đạt trong kinh doanh. Ông từng nói với bà “Anh luôn làm đúng những phép cộng trừ, nhưng khi gặp em rồi lại không sao ra kết quả”. Cảm mến ông là người học giỏi, hiểu biết sâu rộng, rất sâu sắc với văn chương. Bà đã chép tặng ông nhiều bài thơ, trong đó có bài của Nguyên Sa viết về cốm mà bà rất thích.

2.png
“Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm/ Chả biết tay ai làm lá sen”

Trời sinh ra cốm vì trên đời có lá sen xanh để cốm tỏa hương, trời sinh lá sen ấp ủ bao bọc cốm dẻo thơm trong lòng mình. Cốm và sen dường như là đôi tình nhân quấn quýt yêu thương nhau từ nghìn năm trước vậy. Và cứ thế ông dùng toán để hỏi, bà dùng văn chương trả lời. “Nếu em là cốm, em có chấp nhận anh là lá sen để bao bọc em cả đời không?” Bà mỉm cười trao tặng ông gói cốm bọc lá sen xanh đang lặng thầm tỏa mùi thơm. Ông nói với bà “Anh thầm cảm ơn mùa thu Hà Nội, cảm ơn hương cốm đã cho anh gặp em. Nếu ngày đó không có mùa thu cùng hương cốm mãi mãi anh sẽ không có được em trong cuộc đời này.” Tôi thấy mình may mắn khi sinh ra ở Hà Nội, càng may mắn hơn được là con cháu của ông bà. Lúc tôi 14 tuổi, bà kể tôi nghe mối tình đầu tiên của ông bà bén duyên kết tinh trong hương cốm dịu ngọt thanh khiết. Và mẹ tôi được sinh ra vào cuối thu trong khoảnh khắc giao mùa, khi vẫn còn thơm lừng mùi cốm, nồng nàn hương hoa sữa. Tình yêu thủy chung của ông bà được nảy nở đơm hoa kết trái qua những mùa, những tháng viên mãn suốt ngày sau…

Hơn 40 năm trôi qua, tuy bây giờ tôi không sống ở Hà Nội, nhưng chẳng bao giờ tôi quên đi hương vị rất đỗi ngọt ngào đã in hình trong trí nhớ như cốm qua suốt những tháng ngày mùa Hạ, len lỏi đến mùa Thu. Hương cốm, màu cốm, vị cốm, tình người làm cốm khiến lòng tôi khôn nguôi vương vấn mãi. Phải chăng tôi là một trong số người thích những gì cũ kỹ, khi nhắc đến mùa thu Hà Nội lòng lại nôn nao nhớ hoài mùa cốm, muốn được mỗi năm trở về với vị thu xưa. Cốm là thức quà đặc sản của Hà Nội, thức quà có xuất xứ từ làng Vòng. Sau biết bao nhiêu năm, trải qua bao thăng trầm cốm luôn làm nên hương nên hoa cho đất Kinh kỳ, làng Vòng mãi thơm mùi hương cốm.

Như một sự bất biến trước thời gian, cốm gói trong lá sen mềm buộc chặt bằng sợi rơm để mùi sữa lúa nếp được cộng hưởng hương thơm nồng nàn tạo nên vị thu tròn trịa. Có lẽ chính bởi sự thanh khiết nhẹ nhàng khi lá sen nâng niu ôm lấy hạt ngọc của đất, vô hình trung đã tạo nên món cốm thật tinh tế, thanh tao. Tôi lại muốn ngồi ở vỉa hè được nhâm nhi cốc nước sấu, một chút cốm với chuối chín vàng vị thơm dân dã, hay ăn hồng cùng cốm để đạt được sự thăng hoa vị giác. Cứ như thế, thứ giản dị thanh khiết, thứ ngọt lử vỡ oà giống như cặp trai tài gái sắc xứng đôi. Ngày thu sang, tôi ngẩn ngơ hoài niệm nhớ về mùa cốm, ngỡ như được ngồi trên ngày tháng, gối đầu vào thời gian cảm nhận được sự thầm lặng, ngọt ngào đi qua những mùa thương có hình bóng của ông bà, cha mẹ và những người thân yêu của mình. Không biết mùa thu gọi hương cốm mới, hay cốm gọi thu về riêng cho Hà Nội, nhưng tôi tin cốm đã là mối tình đầu của mùa thu.

Ta muốn ăn mùa thu vào tâm khảm, ăn vào lòng để trọn kiếp yêu thương. Ơi mùa thu trong veo như tâm hồn thiếu nữ, thanh sạch thơm tho, không vướng chút bụi trần. Ta thấy mùa thu trong hương cốm mới, rất đỗi dịu dàng, ngọt dẻo cả thu xưa. Hương cốm thoảng trong gió, hương cốm lặng lẽ tỏa mùi thơm, hương cốm mang nặng nắng sương khiến ta ngơ ngẩn như nhớ thương mối tình đầu…

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Lê Minh. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Làng cổ Đường Lâm rộn ràng “Tết làng Việt”
    Thông tin từ UBND Thị xã Sơn Tây (Thành phố Hà Nội), từ ngày 20 – 21/1/2024 ( ngày 10 và 11 tháng Chạp năm Quý Mão), tại Làng cổ Đường Lâm sẽ diễn ra chương trình “Tết làng Việt” xuân Giáp Thìn.
(0) Bình luận
  • Hà Nội, mùa đầu nỗi nhớ
    Tôi chậm rãi bước từng bước nhẹ nhàng trên một con phố nhỏ quanh Hồ Tây, từng chiếc lá vàng từ tốn rơi trên mặt đường tấp nập người qua lại, mặt hồ còn nhấp nhô phản chiếu những tia nắng mờ nhạt còn sót lại của buổi hoàng hôn. Dường như thời gian đang trôi chậm lại để tôi có thể cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của miền đất Thủ đô, mà trước đây tôi chỉ có thể trông thấy qua lớp màn ảnh vô giác.
  • Ấn tượng thiên nhiên giữa lòng Hà Nội
    Dạo ấy, gần hai năm trước, nhân chuyến công tác Thủ đô, đoàn chúng tôi tổ chức chuyến thực tế thực sự ý nghĩa. Cho đến bây giờ, mọi người vẫn còn luyến tiếc, bởi với thời gian một ngày, chúng tôi chưa thể nào tiếp cận trọn vẹn không gian của “địa chỉ đó”. Cách trung tâm thành phố gần 40km về phía Tây, nơi hội tụ các sản phẩm văn hoá truyền thống của 54 dân tộc anh em. Nơi đó là “Làng Văn hoá các dân tộc Việt Nam” thuộc Khu du lịch Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội.
  • Vé không khứ hồi
    Viết gì đây? Khi mỗi lần nhớ đến thời thơ ấu lòng lại buồn thương da diết. Tuổi thơ yêu dấu trong lòng Hà Nội, nơi mở ra những trang màu hồng đầy ắp kỷ niệm của hai đứa chúng tôi. Nay xa rồi tất cả tầm tay với.
  • Gửi cậu của một năm sau
    Bây giờ, tớ là một cô sinh viên năm ba vô lo, vô nghĩ chuyện tương lai. Hoặc đã từng nghĩ nhưng không quá nhiều lo lắng. Một năm sau cậu sẽ làm gì? Cậu sẽ trở thành ai? Liệu cậu có tiếp tục cuộc sống nơi Hà Nội nhộn nhịp xô bồ hay trở về miền quê yên bình của riêng cậu? Tớ chắc sẽ không khuyên nhủ gì cậu đâu, nhưng tớ muốn nói với cậu, mặc cho việc kiếm việc khó khăn, mặc cho áp lực cơm, áo, gạo, tiền đè nặng lên vai cậu thì đã từng có một Hà Nội yêu thương, che chở, bảo vệ cậu đến nhường nào.
  • Hà Nội mến thương
    Quê hương là nơi chôn nhau, cắt rốn, là nơi để những đứa con xa quê nhung nhớ mỗi khi có cơn gió hiu hiu thổi qua làm dấy lên cả một bầu trời nhung nhớ. Nhưng có những vùng đất ta sẽ gặp khi bước ra khỏi luỹ tre làng, để rồi khẽ thương từ độ nào không hay. Bởi ở nơi ấy, có những kỷ niệm, có những con người làm ta cảm mến, lưu luyến chẳng nỡ rời xa.
  • Hà Nội và những người thầy
    Tôi cùng một số bạn bè đến Thủ đô, dự Lớp bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du, do Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức. Chiều cuối thu bên Hồ Tây, bốn người không chung giọng nói, cùng nhau nhâm nhi li bia hơi Hà Nội và đĩa mực khô nướng Quảng Bình. Được dịp, chuyện nổ như rang ngô, niềm vui cứ thế thăng hoa, khiến câu chuyện cũng trở nên không đầu không cuối…
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Người dân đội nắng đứng bên đường khóc tiễn Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng về lòng đất mẹ
    Trong thời tiết nắng nóng Hà Nội lên tới 40 độ C, nhưng rất nhiều người dân vẫn đội nắng đứng trên các tuyến đường hướng về Nghĩa trang Mai Dịch để tiễn biệt Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng lần cuối.
  • Những dòng sổ tang nhoè nước mắt tiễn biệt Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại quê nhà
    Rất đông người dân ở mọi độ tuổi, có người già, thanh thiếu niên, trẻ nhỏ... lặn lội từ các quận, huyện của thành phố Hà Nội và các tỉnh đến để tiễn đưa người lãnh đạo đáng kính.
  • Người dân nghẹn ngào, tiếc thương Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
    Tại quê nhà Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, thôn Lại Đà, xã Đông Hội, huyện Đông Anh, Thành phố Hà Nội, những đôi mắt đỏ hoe, cùng hàng ngàn giọt lệ đã, đang và sẽ rơi là những hình ảnh đầy xúc cảm, thể hiện sự tiếc thương, kính trọng của người dân đối với Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
  • Toàn văn lời điếu tại Lễ truy điệu Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
    Ngày 26/7, Lễ truy điệu đồng chí Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam được cử hành trọng thể theo nghi thức Quốc tang tại Nhà tang lễ Quốc gia, số 5 Trần Thánh Tông (Hà Nội). Lễ truy điệu cũng được tổ chức đồng thời tại Hội trường Thống Nhất (thành phố Hồ Chí Minh) và quê nhà Tổng Bí thư tại xã Đông Hội, huyện Đông Anh (Hà Nội). Trong niềm tiếc thương vô hạn, Chủ tịch nước Tô Lâm - Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng Ban Lễ tang đã đọc Lời điếu tại Lễ Truy điệu Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
  • [Video] Người dân từ mọi miền đất nước xếp hàng để được thắp nén tâm hương tưởng nhớ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
    Tang lễ đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng được tổ chức theo nghi thức Quốc tang trong hai ngày 25 và 26/7/2024. Lễ viếng đồng chí Nguyễn Phú Trọng được tổ chức tại Nhà tang lễ Quốc gia số 5 Trần Thánh Tông, thành phố Hà Nội, bắt đầu từ 7 giờ đến 22 giờ ngày 25/7 và từ 7 giờ đến 13 giờ ngày 26/ 7/ 2024. Lễ viếng, Lễ truy điệu đồng chí Nguyễn Phú Trọng được tổ chức cùng thời gian trên tại Hội trường Thống Nhất, Thành phố Hồ Chí Minh và tại quê nhà xã Đông Hội, huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội.
Đừng bỏ lỡ
Hương mùa cốm thương
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO