Truyện

Tự khúc

Hạnh Nguyễn dịch và giới thiệu 24/08/2023 07:13

Rèm cửa, hạ xuống. Trước mỗi bàn trang điểm, chiếc đèn nhỏ phía trên lại được bật sáng; trong tấm gương, phản chiếu hình ảnh một cô gái đang kẻ lông mày, sửa lại tóc.

tu-khuc.jpg
Nhà văn Hàn Thiếu Hoa

Thật tĩnh mịch, đến cả người bạn gái đang giúp buộc lại dải dây phía sau, cũng chỉ khe khẽ xoay mình làm một động tác thỉnh cầu không lời. Âm thanh ngày thường biến mất, chỉ có những chuyển động chuẩn xác, nhanh nhẹn của động tác và ánh mắt sâu thẳm.

Những chiếc đèn con trên các bàn trang điểm được tắt từng cái từng cái một. Các cô gái nâng những chiếc váy dài đi ra ngoài. Âm thanh dạo thử cất lên từ dây đàn cổ cầm bảng lảng trong không gian từ ngoài cửa bay vào.

Chỉ còn lại một cô gái. Cô đón nhận tất cả sự tĩnh mịch và trang trọng đó.

Nhìn hình ảnh thiếu nữ phản chiếu trong gương, cô nghĩ: chờ khi khúc nhạc dạo đầu vang lên, ánh đèn xanh mơ hồ hướng về phía vũ đài trong màn đêm thăm thẳm, lúc đó, chính nàng, sẽ trở thành linh hồn sống vĩnh viễn trong lòng mọi người. Mà nàng, một cô gái vừa mới tốt nghiệp, đã đảm nhiệm một nhân vật có sức nặng trong một vở kịch tráng lệ. Hôm nay là đêm công diễn đầu tiên, nàng cuối cùng có thể… Nghe nói, ba lần công diễn đều đông khách; trời chưa sáng, dân chúng đã xếp hàng mua vé rồi. Họ dâng cho đời những giọt mồ hôi hóng hổi; còn nàng, nàng có thể cống hiến được gì? Cô gái đứng dậy, cánh tay họa một đường trong không khí. Trời ơi, trông sao mà cứng nhắc, không hề gợi chút ý thơ. Nhìn vào gương, cô hoảng sợ… Làm sao đây? Trong gương, bỗng hiện lên nụ cười của vị trưởng bối. Ồ… Cô quay người lại: “Viện trưởng”.

Viện trưởng, mái đầu điểm bạc, là đạo diễn của vở kịch múa này. Người đàn ông cao tuổi ấy nhìn vào đôi mắt của cô gái, hỏi: “Có sợ không?”

“Sợ”.

Viện trưởng cười, nói: “Nghệ thuật là sự thành thực. Nó không bao giờ thôi làm lòng người khắc khoải. Đừng chỉ trông đợi vào những linh cảm bất ngờ, chỉ cần sáng tạo một cách giản dị là được”.

Ông chăm chú nhìn cô, thuận tay cầm cây bút kẻ mày, vẽ thêm vào đôi mày của cô một nét mờ mờ, nơi chân mày hơi chút cong lên: lập tức mang lại cho gương mặt cô một vẻ dịu dàng hơn, mà cũng bướng bỉnh hơn. Đôi lông mày thật cá tính, thực sự đã tạo nên một cảm hứng sáng tạo mới.

Đặt bút xuống, viện trưởng buông tay, nói: “Chúc thành công, con gái”… Cô gái trẻ duỗi thẳng hai cánh tay, bỗng nhớ ra mình đã quên mất phải tiễn viện trưởng… Cô quay người bước đi, dang hai cánh tay lên, đưa một vòng thật mềm mại; Cơ thể xoay múa một đường cong, chiếc váy bồng bềnh như muốn bay lên, uyển chuyển như một bông sen trắng trong nước. Trăng sáng, gió nhẹ, bông sen trắng kia, đung đưa dưới làn ánh sáng… Cô nhìn và mỉm cười. Nhưng nụ cười vụt tắt ngay sau đó: bộ váy này thật đẹp; đôi lông mày này thật đẹp; bạn diễn của mình, ban nhạc, cả ánh sáng tràn ngập vũ đài ngoài kia, cũng đẹp làm sao. Nhưng mình, chỉ cần sai nửa nhịp, đã có thể… Tiếng chuông reo lên. Cô bước vào phòng tập với vẻ lo lắng. Những bạn diễn nữ đứng xung quanh giúp cô chỉnh lại nếp gấp của chiếc váy dài, cài lại đồ trang sức trên đầu. Lúc đó, viện trưởng cũng vừa mới tới, đưa cho cô một lá thư màu trắng. Cô mở lá thư ra…

Tuy không phải là diễn viên, nhưng chúng tôi hiểu rõ, đây là tâm trạng của một người chính thức thực hiện nhiệm vụ đầu tiên của cuộc đời mình. Ngày mai là lần đầu đồng chí công diễn. Với hy vọng rằng có thể giúp đồng chí có thêm sức mạnh vào lúc ấy, chúng tôi đã quyết định viết cho đồng chí một bức thư. Viết gì ư? Tôi sẽ nói về công việc đầu tiên tôi phải làm, đó là lái xe.

Trước giải phóng, tôi là một đứa bé nhặt than nghèo khổ. Sau giải phóng, tôi trở thành nữ tài xế xe bus đầu tiên của thành phố. Lần đầu tiên thử lái xe, vừa đi lên, tôi bỗng quên tất cả các thao tác điều khiển. Tim tôi chợt hoảng sợ. “Lên đi, lên đi, lên đi”, một nhóm công nhân mới tan tầm bước lên xe, nhìn tôi. Một cô gái với đôi mắt to, đưa bàn tay lớn thô ráp bắt tay tôi, nói: “Chào chị, chị tài xế!”. Ồ, bàn tay của cô ấy thật lớn.

Xe đầy người rồi, tôi mới định thần nghĩ: đằng sau có bao nhiêu là người, mình phải lái thật tốt!

Đi qua hai bến thì dừng. Tôi mồ hôi túa ra đầy mặt, không dám quay đầu lại nhìn. Chẳng biết ai đó đã kêu lên: “Xuống thì mở cửa nhé!”. Người ào ào xuống đến nửa xe. Từ tấm gương phản chiếu, tôi thấy cô gái mắt to kia, nghiêng người về phía trước, đẩy cửa xe; nhưng tôi lại cảm thấy đôi tay ấm áp với vết chai trên tay của cô ấy đang nâng đỡ tôi… Động cơ vang lên. Lau nước mắt, nhìn thẳng về phía trước, tôi tăng ga.

Ồ, bắt đầu của tôi là như thế. Còn em? Nếu như em lo sợ, thì hãy nghĩ: bên dưới sân khấu không có người ngoài, trong những người ngẩng đầu đang xem biểu diễn, còn có một đứa bé đã từng phải khổ nhọc luyện than nhìn em. Nghĩ như thế, thì sẽ không thấy sợ nữa. Đồng chí, hãy biểu diễn tốt nhé. Thắng lợi, rèn luyện, đối với những người cách mạng chúng ta, đều là có ích.

Đúng rồi, vẫn còn chuyện này tôi muốn nói với em. Có một bé gái, cô bé ấy nói, trước cửa sổ nhà cô bé có một khóm hoa hồng được gia đình cô bé ấy chăm sóc cẩn thận. Ngày mai, cô bé ấy muốn mang một bó hoa tặng em”.

Bên dưới là dòng chữ ký. Nhìn chữ viết tay, có chút trẻ con, lại có chút già dặn, có vẻ thuần phác, lại đôi chút hoa mỹ. Cô nghĩ mãi và thử đoán xem đồng chí nào có chữ ký như trên, tuổi của người ấy, tính cách… Ồ, viện trưởng đang mang tới gì kia? – một bó hoa hồng đỏ thắm. Trong tim hoa còn ngậm những hạt nước, trong suốt, tinh khiết, giống như những giọt sương kết đọng trong đêm, lấp lánh dưới ánh sáng.

Cô bần thần ngẫm nghĩ. Không biết tự khi nào, viện trưởng đã đưa bó hoa đặt vào lòng cô. Nhìn bó hoa, bất giác, mắt cô nhòa lệ. Hay là những hạt nước trong suốt giữa nhụy hoa phát ra ánh sáng, khiến mắt cô mờ đi?

Cô chọn một bông hoa tươi thắm nhất, nhẹ nhàng cài vào túi áo viện trưởng; lại chọn từng bông, từng bông một, cài lên đầu những người bạn diễn. Cuối cùng, cô cầm một bông hoa nhỏ nhất, tự cài lên búi tóc của mình. Bông hoa hồng nhỏ được cài thấp ấy, có vẻ như còn e thẹn, ngậm những giọt nước mắt, nhè nhẹ cúi đầu khẽ cười.

Cùng với tốp múa, cô đến bên tấm màn sân khấu.

Khúc dạo đầu vang lên, một chuỗi những nốt nhạc vô hình bay lượn trong không gian. Như trong cảnh mộng mơ hồ từ đêm sâu bỗng hiện về. Ánh trăng phủ trùm hương hoa hồng. Sao mà ngào ngạt.

Hương hoa đậm sâu làm cho không khí trở nên thăm thẳm vô biên, sự sâu thẳm này khiến cho ánh trăng như nước kia càng thêm phiêu bồng. Cô hiểu rõ: tất cả những cố gắng vươn lên, dù là tâm linh, dù là thân thể, trong không gian thơm ngát này, đều có thể mặc sức bay lượn.

Bản nhạc kết thúc. Mở màn rồi. Bước vào ánh trăng thơm, cô, dang đôi cánh tay, vươn về ước mơ cao xa, bay lên…

Truyện ngắn của Hàn Thiếu Hoa (Trung Quốc)

Hàn Thiếu Hoa (1933 - 2010), nhà văn nổi tiếng của văn học Trung Quốc hiện đại. Ông tốt nghiệp khoa Báo chí Đại học Nhân Dân Trung Quốc, Khoa Trung Văn của Đại học Truyền hình Bắc Kinh. Từ những năm 70 về sau, Hàn Thiếu Hoa tập trung sáng tác ở thể loại tản văn, phóng sự và tiểu thuyết. Tản văn của ông đã từng được giải thưởng văn học xuất sắc toàn quốc, tiểu thuyết châm biếm, văn học thiếu nhi của ông cũng đạt nhiều các giải thưởng khác nhau. Tác phẩm nổi bật của ông bao gồm: “Tuyển tập tản văn Hàn Thiếu Hoa”, “Tình nồng”, “Nước chảy vời vợi”, “Tản bộ”…
Truyện ngắn “Tự khúc” được coi là tác phẩm thành danh sớm nhất của ông, đăng trên báo Nhân Dân (Trung Quốc) ngày 18/10/1961 và thường được đưa vào tuyển tập những truyện ngắn hay ở Trung Quốc.

Bài liên quan
  • Nơi gió được sinh ra
    Gió không về với nhân gian mà dạo chơi nữa. Trưa, nắng gắt gao nở một nụ cười bí hiểm. Yên gió, hàng cây đứng lặng ngả bóng vào nhau. Lá rơm rớm giọt sầu gục xuống. Phố thấp thoáng những bóng người chạy trốn, bịt kín khuôn mặt. Từng luồng bụi vẫn bay lơ lửng trên không trung, biến hình mờ ảo bám vào nóc nhà, khe cửa, vấn vít hàng quán, vỉa hè, lối người qua lại. Tôi chạy vội về với cánh đồng trong cơn mơ, gió yên lặng ngả xuống vai mình.
(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ngắm nhìn mùa hè rực rỡ qua triển lãm “Bóng nắng - Sự phản chiếu”
    Sáng 8/5, phòng tranh đương đại Gate Gate Gallery (55 Văn Miếu, Đống Đa, Hà Nội ) đã chính thức giới thiệu triển lãm "Bóng Nắng - Sự phản chiếu | The Sun's Reflection”. Đây là triển lãm đầu tay của họa sĩ Lê Quỳnh Anh sau hơn 10 năm theo đuổi nghệ thuật, đánh dấu bước ngoặt trong hành trình tìm kiếm ngôn ngữ hội họa cá nhân của họa sĩ.
  • Trận Điện Biên của âm nhạc Việt
    Ngay từ khi xuất hiện, tân nhạc Việt Nam đã thể hiện rất rõ bản sắc Việt trong giai điệu của mình. Bản sắc được thể hiện qua giai điệu nằm trong điệu thức phương Tây nhưng được viết ra từ tâm hồn Việt và giai điệu tiến hành theo điệu thức phương Đông tràn ngập âm hưởng Việt.
  • Chiến sĩ Điện Biên luôn phát huy phẩm chất và truyền thống tốt đẹp của Bộ đội cụ Hồ
    Đại diện Chiến sỹ Điện Biên phát biểu tại Lễ Kỷ niệm 70 năm chiến thắng Lịch sử Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024) diễn ra sáng nay ngày 7/5 tại TP Điện Biên Phủ, đồng chí Phạm Đức Cư, khẳng định “là Chiến sĩ Điện Biên, là cựu chiến binh phải luôn luôn phát huy phẩm chất và truyền thống tốt đẹp của Bộ đội cụ Hồ”.
  • Nhiều biện pháp đảm bảo công tác thoát nước, chống úng ngập mùa mưa năm 2024
    UBND TP Hà Nội mới ban hành Kế hoạch số 138/KH-UBND về bảo đảm công tác thoát nước, chống úng ngập khu vực nội thành mùa mưa năm 2024.
  • Thưởng thức thứ quà đặc biệt của Hà Nội
    Người ta thường nói, Hà Nội đẹp nhất vào mùa thu, khi những cây hoa sữa mới bắt đầu trổ bông, tỏa hương thơm ngào ngạt, khi cái lạnh chỉ mới chớm, chạm nhẹ vào vạn vật xung quanh. Còn mùa đông Hà Nội thật đặc sắc. Từng con phố trải dài với hai hàng cây bên đường trơ trụi lá, thân gầy guộc, nghiêng nghiêng hứng gió đông. Những cơn gió lạnh rít qua khe cửa, tay lạnh cóng run run. Lúc đó dừng chân xuống vỉa hè với bát chè xanh nóng hổi và thơm ngất, nhấp từng ngụm cảm nhận hơi ấm đang tràn về, hay mùi thơm của bát phở nóng bốc lên cho ta cảm nhận hương vị đặc sắc của món ăn Hà Nội. Một trong những món ăn làm nên nét tinh túy của ẩm thực Hà Nội đó là phở.
Đừng bỏ lỡ
  • Nhớ chuyến chụp ảnh ở Điện Biên năm ấy
    Thấm thoắt Chiến thắng Điện Biên “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu” đã qua 70 năm. Ngày ấy tôi còn nhỏ, chưa đủ tuổi tham gia chiến dịch lịch sử Điện Biên Phủ. Hằng ngày, tôi chỉ thấy người lớn mua và đọc báo Tia sáng đưa tin về các máy bay của hãng “Đa-cô-ta”, máy bay “Bê-vanh-xít” (B.26) tại các sân bay Bạch Mai, Gia Lâm (Hà Nội) và phi trường Cát Bi (Hải Phòng - tên gọi sân bay Cát Bi ngày ấy), máy bay liên tục cất và hạ cánh chở lính nhảy dù, xe tăng, trọng pháo đổ xuống Mường Thanh - Điện Biên Phủ
  • Những kỷ vật biểu tượng của chiến dịch Điện Biên Phủ
    Chiến thắng Điện Biên Phủ “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu” là dấu son chói lọi trong lịch sử kháng chiến chống giặc ngoại xâm của dân tộc Việt Nam. Giờ đây, chiến tranh đã lùi xa, nhưng giá trị và thông điệp từ những kỷ vật kháng chiến của những năm tháng không thể nào quên sẽ còn mãi. Nó gợi nhớ một thời đạn bom, hy sinh thầm lặng, những cống hiến, đóng góp lớn lao của các thế hệ cha anh vì độc lập tự do và thống nhất Tổ quốc.
  • Triển lãm giao lưu mỹ thuật TP. Hồ Chí Minh - Huế - Hà Nội
    Mục tiêu của cuộc triển lãm nhằm thắt chặt tình cảm của hội viên  Hội Mỹ thuật 3 miền, thúc đẩy mối quan hệ học tập sáng tạo nghệ thuật trong lĩnh vực mỹ thuật của 3 thành phố lớn.
  • Xúc động lá thư gửi từ Điện Biên của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng gửi bạn thơ 66 năm trước
    Trong cuốn sách “Bốn năm sau và những trang viết về Điện Biên” của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng (nhà văn Nguyễn Huy Thắng biên soạn và chú dẫn), vừa được NXB Trẻ tái bản và phát hành, độc giả không khỏi xúc động với lá thư của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng viết từ Điện Biên năm 1958 gửi nhà thơ Nguyễn Xuân Sanh.
  • "Những ngày Văn học châu Âu" tại Việt Nam: Giới thiệu những tác phẩm về đa dạng giới tính
    “Những ngày văn học châu Âu” sẽ diễn ra từ nay đến 19/5 tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh, giới thiệu những tác phẩm về đa dạng giới tính.
  • Liên hoan Kịch nói toàn quốc năm 2024
    Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã ban hành Quyết định 1196/QĐ-BVHTTDL về việc tổ chức “Liên hoan Kịch nói toàn quốc - 2024”.
  • Giám sát biểu diễn nghệ thuật Ca Huế, sản phẩm du lịch độc đáo trên sông Hương
    Để phát huy hơn nữa hoạt động quản lý, tổ chức và nâng cao chất lượng sản phẩm du lịch độc đáo trên sông Hương phục vụ du khách, UBND tỉnh Thừa Thiên Huế vừa ra Quyết định số 21/2024/QĐ-UBND về việc Quản lý và tổ chức hoạt động biểu diễn Ca Huế.
  • Huyện Phú Xuyên (Hà Nội): Tổ chức triển lãm Chiến thắng Điện Biên Phủ và tri ân các chiến sĩ
    Kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024) và hướng tới Kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng huyện Phú Xuyên (30/7/1954 – 30/7/2024), Trung tâm Văn hóa – Thông tin và Thể thao huyện Phú Xuyên (TP. Hà Nội), Hội Cựu chiến binh và Bảo tàng Chiến sĩ cách mạng bị địch bắt tù đầy tổ chức triển lãm ảnh kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ.
  • Triển lãm trực tuyến giới thiệu bộ sách kỉ niệm 70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ
    Với mong muốn tạo cơ hội rộng rãi cho bạn đọc tiếp xúc với bộ sách kỉ niệm chiến thắng Điện Biên Phủ, NXB Kim Đồng mở đồng thời 2 triển lãm trực tuyến từ ngày 6/5/2024 - 12/5/2024. Đây là lần đầu tiên, triển lãm trực tuyến dành cho sách được Nhà xuất bản Kim Đồng thực hiện.
  • Liên hoan Múa rối Hải Phòng mở rộng lần thứ 2 - năm 2024
    Từ ngày 9-10/5, tại quảng trường Nhà hát TP Hải Phòng sẽ diễn ra Chương trình Liên hoan nghệ thuật Đờn ca tài tử mở rộng “Hải Phòng - Miền di sản 2024”, với sự tham gia biểu diễn của các nghệ sĩ đến từ Đoàn Cải lương Hải Phòng, Nhà hát Cải lương Việt Nam, Nhà hát Cải lương Hà Nội và Nhà hát Cải lương Trần Hữu Trang.
Tự khúc
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO