Truyện

Quà trung thu của ba

Truyện của Trịnh Bích Thùy 11/10/2025 07:57

Khoa đang rất vui vì lần đầu tiên được cùng ba tự tay làm đồ chơi Trung thu. Những năm trước, cậu cũng có đèn lồng, đầu lân nhưng đều là quà mẹ mua sẵn vì ba phải đi công tác. Năm nay, ba được nghỉ phép, liền rủ Khoa cùng làm đầu lân bằng tre và giấy báo cũ.

vector-trang-ram-17.jpg

Trăng tròn khắp lối

Khi gió may về
Cao vời chim hót
Giục nắng vàng hoe
Lúa đồng sậm hạt

Khi gió may về
Xôn xao lá gọi
Lắt lẻo ngọn tre
Tròn hây trái bưởi

Khi gió may về
Phù sa ngấn bãi
Dấu chân in lại
Se se cát bồi

Tùng dinh trống cười
Trăng tròn khăp lối
Như còn soi mãi
Mặt bạn sang ngời

Như còn soi mãi
Mặt bạn sáng ngời…

Tập vẽ

Cô vẽ lên bảng
Các bạn cùng chơi
vẽ con cá lớn
giong buồm ra khơi
vẽ con chim lượn
vỗ cánh giữa trời

Bụi phấn rơi rơi
bảng cô xóa rồi
mà em nhớ mãi
bóng cá, hình chim
bơi đi, lượn lại…

Nguyễn Thanh Kim

Khoa đang rất vui vì lần đầu tiên được cùng ba tự tay làm đồ chơi Trung thu. Những năm trước, cậu cũng có đèn lồng, đầu lân nhưng đều là quà mẹ mua sẵn vì ba phải đi công tác. Năm nay, ba được nghỉ phép, liền rủ Khoa cùng làm đầu lân bằng tre và giấy báo cũ. Ba còn mua sơn quét lên, rồi gắn cả đèn chớp nháy vào hai mắt lân. Mẹ cũng hào hứng góp tấm vải màn để làm đuôi lân. Vừa làm, ba vừa kể cho Khoa nghe về những đêm trung thu thật vui của mình thời thơ ấu.

pngtree-happy-lion-dance-for-children-during-the-mid-autumn-festival-in-png-image_6682384.jpg

Chỉ trong một buổi sáng, con lân đã được hoàn thành. Hai cha con đem ra sân hong nắng cho cứng cáp. Ngủ trưa dậy, Khoa lại cùng ba làm đèn Trung thu bằng vỏ lon sữa. Nhìn ba khéo léo cắt từng hình ngôi sao trên thân lon, Khoa không giấu được sự nể phục. Ba Khoa là công an nên rất bận bịu với công việc, nhất là những ngày gần đến Trung thu, ba phải tham gia giữ gìn an ninh trật tự nên hiếm khi ở nhà. Khoa còn nhỏ nhưng đã sớm hiểu chuyện. Dù không giận nhưng cậu vẫn thầm ao ước một lần được cùng ba làm đồ chơi trung thu và đưa đi xem lân, rước đèn như bao bạn khác.

Năm nay, ba Khoa không phải trực đêm rằm tháng Tám. Vậy là Khoa sẽ cùng ba chơi thỏa sức trong đêm Trung thu như cậu luôn mong ước. Mọi thứ đã sẵn sàng. Chiều, mặt trời còn chưa kịp tắt nắng, Khoa cứ chạy ra chạy vào cổng, ngóng mãi về phía lũy tre đầu đường xem mặt trời đã lặn chưa để nhanh đến đêm trăng rằm. Buổi tối, Khoa nhanh nhảu phụ mẹ nhặt rau, dọn cơm, chỉ mong bữa cơm tối kết thúc nhanh để sớm được ba dẫn đi chơi trung thu. Cậu vừa làm vừa hát bài “Rước đèn tháng Tám” làm cả nhà ai cũng nao nức.

Thế nhưng, sau một cuộc gọi đến, ba vội vã trở vào nhà, đội mũ bảo hiểm và lên xe đi mất.

- Có một tiệm tạp hóa lớn bị cháy, ba phải đến gấp để phân luồng giao thông! - Mẹ nói với Khoa khi cậu vừa mang con lân ra phòng khách.

Khoa tiu nghỉu, tự nhủ thầm “vậy là một năm nữa mình lại lỡ hẹn cùng ba đón Trung thu rồi”.

Bên ngoài, tiếng trống lân rộn ràng, tiếng các bạn gọi nhau í ới làm Khoa càng buồn lòng hơn. Tối, chú Hải đồng nghiệp của ba gọi về. Mẹ phải đưa Khoa đến bệnh viện vì nghe tin ba bị thương ở chân trong lúc làm nhiệm vụ.

Ngồi sau xe mẹ, Khoa vô cùng lo lắng. Giờ đây, những đội lân rồng, lân sư tử đang múa trong tiếng nhạc bên đường chẳng còn khiến cậu hứng thú nữa. Khoa chỉ mong ước là được gặp ba thật nhanh mà thôi.

Đến bệnh viện, vừa thấy ba với hai chân phải băng bó, Khoa chạy lại ôm chầm. Hai mắt cậu như muốn rưng rưng. Ba xoa đầu Khoa, an ủi:

- Con trai gì mà mau khóc thế, mạnh mẽ lên nào! Năm sau ba lại làm quà Trung thu cho con nhé!

- Con không cần quà đâu. Con chỉ cần ba mau khỏe lại thôi… - Khoa thút thít.

Mẹ và các chú đồng nghiệp ba vừa cười vừa thương vì sự lớn lên trông thấy của Khoa. Đây có lẽ là mùa Trung thu đáng nhớ nhất trong đời cậu./.

Bài liên quan
(0) Bình luận
  • Tiếng hát trong vỏ ốc
    Đêm. Run rủi thế nào hai người phụ nữ ấy lại gặp nhau ngay trên bãi cát. Biển về khuya vắng lặng. Những cặp tình nhân thậm chí cũng đã rời đi vì gió trời bắt đầu trở lạnh. Cô đang giẫm lên dấu chân xiêu vẹo của người phụ nữ đi trước mình. Người đàn bà ấy chậm rãi từng bước, dáng đi có phần nghiêng ngả như một kẻ say.
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Tiếng hát trong vỏ ốc
    Đêm. Run rủi thế nào hai người phụ nữ ấy lại gặp nhau ngay trên bãi cát. Biển về khuya vắng lặng. Những cặp tình nhân thậm chí cũng đã rời đi vì gió trời bắt đầu trở lạnh. Cô đang giẫm lên dấu chân xiêu vẹo của người phụ nữ đi trước mình. Người đàn bà ấy chậm rãi từng bước, dáng đi có phần nghiêng ngả như một kẻ say.
  • Hơn 100 giải thưởng được trao tại Liên hoan Chèo toàn quốc 2025
    Tại lễ bế mạc Liên hoan Chèo toàn quốc 2025, Ban Tổ chức đã trao Huy chương Vàng cho ê kíp sáng tạo của 2 vở diễn: “Nguyễn Văn Cừ – Tuổi trẻ chí lớn” của Nhà hát Chèo Quân đội và “Thiên mệnh” của Nhà hát Chèo Bắc Ninh; trao Huy chương Bạc cho 65 nghệ sĩ, diễn viên và Huy chương Vàng cho 33 cá nhân có thành tích xuất sắc.
  • Những lưu dấu văn hóa về Hà Nội qua ngôn từ văn chương
    Ngay từ nền văn học Việt Nam trung đại, những trước tác về miền đất thiêng (đất thánh) Đông Đô - Thăng Long - Hà Nội đã được ghi khắc trong sử văn: “Chiếu dời đô” (thế kỷ XI) của Lý Công Uẩn, “Thượng kinh ký sự” (thế kỷ XVIII) của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác, “Vũ trung tùy bút” (thế kỷ XIX) của Phạm Đình Hổ, “Long Thành cầm giả ca” (thế kỷ XIX) của Nguyễn Du, “Thăng Long thành hoài cổ” (thế kỷ XIX) của Bà Huyện Thanh Quan.
  • Hạ giới tròn trăng
    Ấu thơ tôi đã bao lần cuộn tròn say giấc bên chiếc chiếu cói in hoa trải giữa sân nhà vằng vặc màu trăng chín. Khoảnh khắc êm đềm ấy mang theo lời cha kể về muôn chuyện huyền bí của nhân gian, có lời giải mã vô tận, mênh mang cho câu thách hỏi tôi vẫn thường háo hức: “Con đố cha đoán được, mặt trăng có tự bao giờ!”. Nhiều năm ròng, tôi vẫn thổn thức khi nhớ về những giấc mơ, về những ngả rừng đêm thâm u, những miền biển miền sông thắt lại rồi phình ra một màu đen sẫm, những vùng đất đá lởm chởm và hỗn độn buổi sơ khai…
  • Phường Tây Tựu đối thoại cởi mở, giải quyết kiến nghị của người dân
    Ngày 3/11, phường Tây Tựu (Hà Nội) tổ chức hội nghị đối thoại giữa Bí thư Đảng ủy - Chủ tịch HĐND, Chủ tịch UBND phường với Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội và nhân dân trên địa bàn phường năm 2025.
Đừng bỏ lỡ
Quà trung thu của ba
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO