Nhớ mưa quê

Nguyễn Thanh Vũ| 29/08/2017 11:01

Mưa thị thành có khác mưa quê? Tất nhiên là khác rồi! Khác nhiều lắm ấy chứ. Cũng là những giọt nước do sự bốc hơi và tích tụ lên mây cao rồi rơi xuống lòng đường, mái nhà, cây xanh... Nhưng mưa quê mang cho người ta những hoài niệm, khoảnh khắc tuổi thơ mà khó tìm thấy ở mưa thị thành.

Nhớ mưa quê
Ảnh minh họa


Hẳn rằng, ai sinh ra và lớn lên ở làng quê đều từng trải qua một lần trong đời tắm mưa. Đó là tuổi thơ răng sún. Cứ hễ thấy mưa là lũ con nít trong xóm nôn nao cởi trần chạy ra sân nhà, đường đê, cánh đồng... để được chơi đùa, được tưới mát thỏa thích. Lẽ dĩ nhiên, trẻ con chán ghét cái cảnh chơi một mình, nên chúng đến từng nhà rủ rê, réo gọi để có bạn chơi cùng. Nhiều đứa trẻ bị ba mẹ cấm túc vì sợ cảm bệnh nhưng vẫn tìm mọi cách để trốn nhà, tung tăng trên những cánh đồng bắt cá, hái rau, đặt lờ, đánh trận giả, kết hợp tắm sông... Dù sau đó, có nhiều "cậu ấm cô chiêu" bị cha mẹ đét mông đến khóc nhưng vẫn không chừa tật tinh nghịch.

Mưa quê. Gợi cho ta nhớ về những người mẹ, người cha lam lũ ngoài trời mưu sinh vì cái ăn, cái học của con mình. Hình ảnh chiếc nón lá tả tơi, khom lưng gặt từng mớ lúa trong vũng nước phù sa làm ai cũng thắt ruột thắt gan. Hay, dáng gầy như thanh tre làng thoăn thoắt quăng từng mẻ lưới, đọng lại trong tim mỗi người con là nỗi lòng đau như cắt. Những cơn mưa càng nặng hạt, mặn chát, bởi trộn lẫn vị mồ hôi làm cho đấng sinh thành càng mệt nhoài thêm. Nhưng với trẻ con lại là sự thú vị. Mưa càng to, con nít càng khoái chí, càng chơi và càng hét hò. Để khi lớn lên, bỗng dưng bắt gặp những cơn mưa lì lợm như thế, lại chợt nghĩ về quê nhà, đau, khóc, nhớ thương cái tuổi thơ ngọt ngào bên vòng tay cha mẹ.

Mưa quê không chỉ tắm mát ruộng đồng, bờ đê, con đường khô cằn nắng gió, mà còn rót lên những liếp rau, luống cà, hàng cây ăn quả xanh rì tốt tươi. Những chú cá nằm thoi thóp trong những ao hồ cạn nước vui mừng quẫy đuôi vì được hồi sinh sau một ca nguy kịch. Những lu khạp sau hiên nhà đầy ắp nước mưa, đủ cho gia đình uống dần trong một năm. Vị ngọt của nước mưa bao đời nay đã nuôi sống người con thôn quê, không thể thiếu trong bất kì hoàn cảnh nào, dù ngày nay có đầy nước khoáng, nước suối và nước lọc tinh khiết. Nước vẫn chiếm vị trí không nhỏ trong lòng người dân nông thôn.

Mưa thị thành thì khác. Mưa vẫn tắm mát cho đời, gột tan đi những bụi bặm và nỗi lo toan thường nhật. Nhưng di sản nước ngập, kẹt xe, xú uế, ồn ào phức tạp vẫn đeo bám người dân thành thị dai dẳng. Và trong đó có những người con rặt gốc rạ len lỏi giữa dòng nước ngập mà nhớ về mưa quê, về tuổi thơ long nhong tắm mưa. Rồi ai cũng đau đáu, cũng hoài niệm, khát khao ước ao được một lần “ăn mày dĩ vãng” nhưng nào có được. Thời gian tàn nhẫn với con người là thế…

Chiều nay, thị thành lại mưa. Mưa tầm tã dội xuống lòng phố vắng. Chợt nhớ về quê nhà thời răng sún mà mắt bỗng đỏ hoe. Có người ngồi trong quán cà phê mà khóc theo mưa thị thành… 
(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Độc đáo lễ hội Tấc Ka Coong - Cúng thần núi của đồng bào Cơ Tu
    Tái hiện trích đoạn sân khấu hóa lễ hội Tấc Ka Coong - Cúng thần núi của đồng bào Cơ Tu huyện A Lưới (Thừa Thiên Huế) trong Ngày hội “Văn hóa, Thể thao và Du lịch các dân tộc miền núi” tỉnh Thừa Thiên Huế lần thứ XV.
  • 50 đội thi tham gia Giải bơi chải thuyền rồng Hà Nội mở rộng 2024
    UBND Thành phố Hà Nội cho biết, Chào mừng Kỷ niệm 70 năm Giải phóng Thủ đô (10/10/1954 - 10/10/2024), Thành phố Hà Nội và Tổng Công ty Hàng không Việt Nam (Vietnam Airlines) sẽ tổ chức Giải bơi chải thuyền rồng Hà Nội mở rộng năm 2024.
  • Vở ballet Hồ Thiên Nga được biểu diễn trở lại tại Nhà hát Lớn Hà Nội
    Vở Ballet Hồ Thiên Nga đã làm say đắm khán giả trên toàn thế giới suốt hơn một thế kỷ qua sẽ được Nhà hát Nhạc Vũ Kịch Việt Nam (VNOB) biểu diễn trở lại tại sân khấu Nhà hát Lớn Hà Nội trong 3 ngày 14, 15 và 16 tháng 6 tới đây.
  • 194 Đảng viên Thị xã Sơn Tây được trao tặng Huy hiệu Đảng dịp Kỷ niệm sinh nhật Bác
    Sáng 16/5, Thị ủy Sơn Tây (TP. Hà Nội) long trọng tổ chức lễ trao tặng Huy hiệu Đảng đợt 19/5/2024 cho 194 đảng viên của Đảng bộ thị xã. Các đảng viên được nhận Huy hiệu từ 30 năm đến 70 năm tuổi Đảng, trong đó có 1 Huy hiệu 70 năm tuổi Đảng.
  • Vô định bước chân khi qua chốn cũ
    Một lần tôi âm thầm trở lại Hà Nội. Tôi có hẹn phỏng vấn với một công ty ở đó. Sau bao tháng ngày lăn lội công trường bùn lầy gió bụi, tôi muốn tìm kiếm một công việc mang nhiều yếu tố chuyên môn hơn. Thế nhưng, buổi phỏng vấn hờ hững, kết thúc mà chẳng hứa hẹn điều gì, có lẽ tôi không phải là lựa chọn phù hợp cho vị trí đang tuyển dụng. Chông chênh giữa một thành phố quen mà nay như xa lạ, tôi một mình lang thang qua những con phố cũ, chờ chuyến xe trở về lúc chiều muộn.
  • Tổ chức các giải thể thao chào mừng 70 năm Ngày Giải phóng Thủ đô tại các quận, huyện, thị xã
    UBND thành phố Hà Nội yêu cầu các quận, huyện, thị xã trên địa bàn toàn thành phố triển khai thực hiện kế hoạch tổ chức các giải thể thao chào mừng kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng Thủ đô (10/10/1954- 10/10/2024) nhằm động viên nhân dân tham gia tập luyện thể dục, thể thao hưởng ứng cuộc vận động “Toàn dân rèn luyện thân thể theo gương Bác Hồ vĩ đại”...
  • Thừa Thiên Huế: Lấy ý kiến các dự án luật Di sản văn hóa
    Những góp ý các dự án luật Di sản văn hóa phù hợp với thực tiễn phát triển và Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Thừa Thiên Huế sẽ tổng hợp, có ý kiến tại Kỳ họp thứ 7 Quốc hội khóa XV.
  • Thêm một nỗi niềm cho Tây Bắc
    Trước khi đọc “Ta còn em Tây Bắc” của Nguyễn Việt Chiến, tôi tự hỏi: đây là bài thơ viết về điều còn lại của “ta” hay là bài thơ ngợi ca Tây Bắc? Nhưng có lẽ, bài thơ không đơn thuần gợi mở chừng ấy cách nghĩ.
  • Khai mạc Liên hoan ảnh nghệ thuật các câu lạc bộ nhiếp ảnh Hà Nội năm 2024
    Sáng 15/5, tại Phố Sách 19/12, Hội nhiếp ảnh nghệ thuật Hà Nội phối hợp cùng các câu lạc bộ (CLB) nhiếp ảnh trên địa bàn Thành phố Hà Nội tổ chức khai mạc “Liên hoan ảnh nghệ thuật các câu lạc bộ nhiếp ảnh Hà Nội” với chủ đề “Việt Nam - Đất nước - Con người”.
  • Nhịp sống mỗi ngày ở khu tập thể cũ Hà Nội
    Với nhiều người Hà Nội, những khu tập thể là nơi lưu giữ nhiều ký ức về nếp sinh hoạt cũ - một phần ký ức của Hà Nội. Giữa nhịp sống hiện đại hôm nay, những khu tập thể cũ ở Hà Nội vẫn lặng lẽ ẩn mình giữa đô thị hiện đại. Với không ít người nó vẫn là những ký ức khó quên với những ai đã từng sống tại các khu tập thể. Nơi đó, mỗi ngày mới, nhịp sống lại bắt đầu...
Nhớ mưa quê
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO