Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Đi xa nhớ quán vỉa hè

Bùi Văn Tuệ 07/03/2023 09:15

Ngồi quán trà đá của bà cụ trong con ngõ nhỏ trên phố Lý Nam Đế (Hà Nội), thấy bà cụ thở dài, bảo quán của bà dạo này vắng khách quá. Trước kia, khi cơ quan nọ chưa chuyển trụ sở đi nơi khác, trong ấy tỏa ra quán của bà mỗi ngày khoảng 30 khách.

tra-da-via-he-1-1024x847.jpg
Trà đá vỉa hè (ảnh: internet)

Do công việc nên nhiều lúc bọn trẻ thường đàn đúm, hẹn nhau bàn việc ngay tại quán nước của bà. Có ngày họ chờ ở quán từ sáng sớm, từ lúc chưa dọn hàng, có người tối muộn vẫn ra uống trà hoặc ăn kẹo, hút thuốc...

Bà bảo, gần 30 năm ngồi bán nước trên đất Thủ đô, bà chưa thấy bọn trẻ nào mà tình cảm với bà đến thế, chúng coi bà như bà, như mẹ, thân thuộc như người nhà chúng ở quê. Thỉnh thoảng lại “Bà ơi cho con cốc trà đá”, “U bán cho con cốc nhân trần”, “U bán cho con cái kẹo lạc...”. Từ cái quán cóc này mà bà biết trong số ấy đứa nào ngoan, đứa nào hay chơi bời, lêu lổng, đứa nào con nhà giàu, đứa nào con nhà nghèo, đứa nào “nhà không có gì ngoài điều kiện”, rồi cả chuyện cháu nào vừa vào biên chế, cháu nào sắp ký hợp đồng, cả chuyện có đôi, có cặp yêu nhau từ hồi phổ thông, học xong, chàng ra phố làm việc rồi vẫn quyết tâm về cưới cô bạn ở quê, sau đó cả hai dắt díu nhau lên Thủ đô mưu sinh, lập nghiệp...

Từ cái quán nước lèo tèo dăm ba gói kẹo, cốc nước, bao thuốc…, trong “bộ nhớ” của bà, bao phận người hiện lên qua từng câu chuyện, từng niềm vui, nỗi buồn. Hôm nào mưa gió không thấy bà dọn hàng, lũ trẻ thấy trống vắng, như mất đi một chỗ để "sạc pin" sau những ngày giờ tiêu tốn năng lượng; sau bao căng thẳng, sức ép dẫn tới nguy cơ "sập nguồn".

Lúc mặn chuyện, tôi hỏi bà rằng khi rảnh rỗi, ít khách, bà thường ngồi nghe khách chuyện trò hay đọc báo, xem phim, lướt điện thoại? Bà bảo mắt kém rồi nên chẳng xem gì nhiều. Với bà, chỉ cần tổng hợp, cập nhật thông tin tại chỗ của khách ngồi quán cũng… đủ no tin rồi.

Bà bảo, qua tiếp xúc với lũ trẻ hằng ngày, bà thấy bây giờ con "nhà giàu vượt khó" cũng cần được trân trọng, tuyên dương “ngang ngửa” với con nhà nghèo, vì con nhà giàu mà ngoan thường... gian khó hơn nhiều. Ấy là bà nghĩ thế. Còn với lũ trẻ trạc tuổi con, tuổi cháu mà bà tiếp xúc hằng ngày, nhìn lối sống, ứng xử của chúng, bà thấy chúng là những đứa có học và sống rất tình cảm.

Trước lúc chuyển đi, bọn trẻ cơ quan nọ đã mang camera tới với ý định ghi hình bà bên cái quán nước mà chúng từng tụ tập bao năm trong con ngõ nhỏ. Bà không cho, bảo tao già rồi, mặt nhăn như quả táo Tàu, lên hình làm gì. Chúng bảo u ơi, bao nhiêu năm chúng con ngồi lỳ ở đây, có đứa còn ngồi với u nhiều hơn cả với bố mẹ chúng nó ở quê. Thôi, u cho phép chúng con ghi hình u để làm kỷ niệm. Ngăn không được, bà bảo "Cha bố chúng mày".

Nghe bà chửi, đứa bê máy, đứa vác chân tác nghiệp rồi toét miệng cười. Ghi hình xong, mấy bà con ngồi ôm nhau, rơm rớm nước mắt...

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Bùi Văn Tuệ. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Bánh mỳ Ngã Tư Sở
    Gần đây trên VTV1 - Đài truyền hình Việt Nam có đưa thông tin: Bánh mỳ Việt Nam được một tạp chí ẩm thực danh tiếng trên thế giới xếp hạng đứng thứ 7 trong tốp 10 “Món ăn đường phố ngon nhất”. Tin tức này khiến tôi nhớ lại thương hiệu bánh mỳ Ngã Tư Sở trong những năm tháng cả miền Bắc phải vượt qua muôn vàn khó khăn thiếu thốn để thực hiện khẩu hiệu “Tất cả cho tiền tuyến. Tất cả để đánh thắng giặc Mỹ xâm lược".
(0) Bình luận
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
  • Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
    7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.
  • Cả nhà ước năm mới
    Đêm 30, sau khi tôi và Thạo (con cả của tôi) chuẩn bị xong mâm cúng giao thừa, như đã thống nhất, cả nhà quây quần bên bàn trà để cùng nhau mơ ước.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Podcast] Truyện ngắn: Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • [Video] Chùa Thầy - Di sản văn hóa xứ Đoài tỏa sáng cùng Thủ đô ngàn năm văn hiến
    Thủ đô Hà Nội ngàn năm văn hiến có hàng ngàn di tích lịch sử - văn hóa, nhưng hiếm có di tích nào hàm chứa cả giá trị di sản vật thể và phi vật thể như Chùa Thầy (xã Sài Sơn, huyện Quốc Oai) được xây dựng từ thế kỷ thứ 11, gắn liền với tên tuổi của Thiền sư Từ Đạo Hạnh. Cuối năm 2014, chùa Thầy được Chính phủ công nhận Di tích Quốc gia đặc biệt, tới năm 2023, Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội công nhận Chùa Thầy là “Điểm du lịch Di tích Quốc gia đặc biệt" và đầu năm 2024, Đảng bộ - Chính quyền và nhân dân h
  • Phố cũ
    Chiều. Làn gió se lạnh vời vợi dọc theo những con phố. Gió về cuốn đi cái oi nồng của những ngày nắng hanh hao. Bỗng vòng xe vô tình rẽ vào phố cũ. Lâu lắm không về phố, hình như đã không còn cảm giác thân thuộc ngày nào. Phố cũ hiện ra trước mặt là lạ, quen quen…
  • Trưng bày văn hóa Đông Sơn và tinh hoa cổ vật Vĩnh Phúc
    Sở Văn hóa-Thể thao-Du lịch tỉnh Vĩnh Phúc khai mạc trưng bày văn hóa Đông Sơn và tinh hoa cổ vật Vĩnh Phúc với hơn 600 hiện vật quý hiếm, với nhiều loại hình và chất liệu phong phú.
  • Hà Nội: Tập trung triển khai đồng bộ các giải pháp phòng, chống bệnh Dịch tả lợn Châu Phi
    UBND Thành phố Hà Nội vừa có công văn gửi các Sở, ngành, Ban Chỉ đạo 389 Thành phố Hà Nội về việc tập trung triển khai quyết liệt, đồng bộ các giải pháp phòng, chống bệnh Dịch tả lợn Châu Phi trên địa bàn Thành phố.
Đừng bỏ lỡ
Đi xa nhớ quán vỉa hè
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO