Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Hà Nội ơi mỗi khi lòng xác xơ

Lê Hiệp 27/02/2023 16:41

Em gặp lại Hà Nội sau bao năm bộn bề cuộc sống, nỗi nhớ Hà Nội khắc khoải một thời thanh xuân trôi qua, nhưng phố xa, ký ức xa, nỗi niềm xa ngăn em gặp lại phố cũ. Bồi hồi như ngày đầu đặt chân đến, bâng khuâng muốn ở, vội đi. Thanh xuân của em đã đi qua nhưng Hà Nội trong em vẫn thế, vẫn là nỗi niềm yêu đầy vơi, Hà Nội trong em vẫn một tình yêu dai dẳng, vẫn nỗi nhớ muốn trở về mỗi khi lòng xác xơ…

2(1).jpg
Hà Nội ngày em gặp lại, con đường quen bỗng lạ lạc bước chân nhưng Văn Miếu vẫn ru hồn lữ khách một thuở...

Em gặp lại một Hà Nội vẫn nên thơ sau bao năm xa cách bên xao xác những hàng cây chưa kịp đơm lá mới. Một Hà Nội cổ kính bên Văn Miếu như chứng nhân một góc trời Kinh kỳ ngàn năm. Đâu đó trong cuộc sống thường nhật, em đã từng gặp những dịp hội xuân ông đồ phác chữ thư pháp, bất chợt những khoảnh khắc rất xuân ấy em lại thấy lòng xác xơ nhớ một thời xin chữ ở đất hiếu học kinh đô. Thuở mười tám đôi mươi vẫn tự niệm xin chữ Văn Miếu cầu may con đường trường lớp. Khi đôi chân dạo thềm sân Văn Miếu bất chợt đọng lại trong em những khoảnh khắc yên bình, xào xạc vọng vang những xa xưa của hiếu học cầu tài, bình yên đến lạ, văn đến thế, võ học thành văn của cha ông một thuở. Hà Nội ngày em gặp lại, con đường quen bỗng lạ lạc bước chân nhưng Văn Miếu vẫn ru hồn lữ khách một thuở, trở lại thanh xuân, trở lại ký ức có đôi chân em bước qua thềm Khuê Văn Các… Mỗi khi lòng xác xơ, em nhớ về Hà Nội có những ngày đã nhẹ nhàng yên bình như thế: góc ký ức Văn Miếu có những bước chân tuổi trẻ em đã đến, ngắm sen đài đất học, ước công danh cầu tài và xin nét chữ đầu xuân trên nền lụa thắm…

Mười tám tuổi em đến với Hà Nội để bắt đầu cho một ước mơ bay xa. Hà Nội đã chắp cánh cho nhiều ước mơ như thế. Nhiều lần đến thăm Lăng Bác của những ngày lớn khôn, rời Hà Nội lập nghiệp ở miền Nam vẫn nhớ day dứt khôn nguôi lời giới thiệu: Trong vườn Bác có một rặng dừa, trong những ngày cuối cùng, dù sức khỏe yếu, bác vẫn xin nhấp một vài giọt nước dừa hái ở cây trong vườn, Bác tỏ ý rất vừa lòng và nói: của miền Nam… Phải chi lịch sử đã bước nhanh thêm một bước nữa để chúng ta dâng lên Bác thắng lợi trọn vẹn sau cùng. Bác yên giấc đó giữa trái tim Thủ đô, Bác gặp nhiều sinh viên như em thuở ấy đến Hà Nội mang theo mơ ước, đến gặp Bác như báo công, đến khu bảo tàng để thấy một thời Bác cùng Đảng lãnh đạo toàn dân đánh Nhật, đánh Tây. Ba Đình đó yên bình lộng gió, chỉ em bộn bề ngày trở lại, vội vã lối xưa, xa xôi thời sinh viên, về với Lăng Bác như một lần yêu thêm màu cờ, tấc đất, nghe trái tim Thủ đô kể chuyện những ngày hào hùng có Bác, có Đảng, có ước mơ và thơm hương những mùa lúa chín đủ đầy!

5.jpg
Tác giả cùng con trai trong lần thăm văn miếu xuân 2023

Em gặp lại Hà Nội, đẹp từ những góc phố quen, những con phố cổ kính, rợp mát bởi hoa, bởi lá, bởi nước hồ gợn rưng rưng. Ngày em trở về phố đã thay nhiều áo mới, em khó tìm bước chân mình xưa đã xao xác qua bao mùa đi. Ừ thì phố chỉ đưa ta qua con đường ngắn, mọi thứ rồi qua chỉ còn phố ở lại, hé môi cười. Ngày em rời Hà Nội tìm cuộc sống mới, đã có lúc cảm thấy lòng người từ ấy không mùa, phố không mùa, những con đường không mùa, thương nhớ vô ngàn Hà Nội thuở một thời dại khờ những mùa hoa. Có lúc đã an ủi lòng mình dời xa Hà Nội của một thời sinh viên mơ mộng thật tiếc nuối, nhưng đi để ngày xanh, đi để hạ vàng, đi để nuôi nấng dằng dặc những ưu tư về một thời đầy mơ ước, Hà Nội vẫn trong em vẹn nguyên niềm yêu như thế.

Hà Nội ngày em gặp lại vẫn những gánh hoa tươi gieo tình vào mắt, ngày em trở về hoa sữa vẫn nồng nàn dỗi hờn buông lơi, Hồ Tây vẫn mênh mang câu chuyện tình cũ, mười hai mùa hoa theo tháng theo năm vẫn trong hơi thở Hà Nội đợi em trở về, để nhớ để quên một thời thiếu nữ, thổn thức câu tình “Hà Nội đẹp nhưng anh thích em hơn…”… Thoáng một góc Hồ Gươm, Bách Thảo thuở đôi mươi: Nhìn cuối tháng mưa ào ào thoáng qua, có chàng trai vội ra phố, chọn nhanh một bó sen hồng cuối thu, thu Hà Nội lãng mạn yêu thương là thế… em có từng bỏ lỡ yêu thương?

Hà Nội ơi mỗi khi lòng xác xơ… Em nhớ về Hà Nội những ngày đã mang theo mơ ước của mẹ, của cha mà đến. Những tháng năm vầng điện rơi đẫm trang sách, ký túc xa Mễ Trì mùa hoa sưa trắng ngắt một thời trẻ dại. Đã có lúc cuộc sống mình chọn chênh vênh, mệt mỏi, lại nhớ về khởi đầu những năm tháng đầy yêu thương của Hà Nội mà vá khoảng lòng mình xác xơ buồn. Hà Nội cho em một khởi đầu đầy tươi đẹp trên ghế giảng đường, ký túc xá mùa loa kèn rộn tiếng Guitar. Hà Nội cho em những tháng năm cố gắng, những lựa chọn đầu đời, Hà Nội mong em rời ghế giảng đường đến những vùng đất mới thật tươi đẹp, Hà Nội vẫn một khoảng trời ở đó đợi em tìm về miền ký ức đẹp bồi hồi rưng rưng! Còn đó những chuyến xe bus dã ngoại, còn đây cô hàng nước góc phố quen ven đường ngày nào cũng gặp em trở về ký túc xá, quán ốc sau trường lao xao nụ cười em cùng phòng, cùng lớp. Hà Nội yêu em một khoảng trời thanh xuân êm đềm rực rỡ. Qua tháng, qua năm mệt nhoài hãy nhớ về một góc ký ức Hà Nội tươi xinh trong em! Hoa tím hôm nay vẫn thì thầm, vẫn yêu thương, rồi một ngày hoa tím nở tiếp ra, hương bay về quanh ngõ. Em đã thấy, đã nghe, đã trở mình trong khung trời xa xôi đầy gió… Dấu yêu ơi, mùa kỷ niệm những cánh bằng lăng bên góc trời Hà Nội đã ấm bàn tay một thuở.

Em có gặp một Hà Nội già cổ bên hồ Hoàn Kiếm chưa? - Chứng nhân một thời giữ bờ giữ cõi của cha ông, soi bóng những hàng cây cổ thụ của thành phố. Uy nghiêm cổ kính lung linh Tháp Rùa soi lòng hồ chiều đông như vẽ như in lại lịch sử. Em có gặp một thời Hà Nội giữ đất giữ đường trong hồn Hoàng Thành chưa? Cột Cờ lộng gió hát bản hùng ca lịch sử năm nào. Em có gặp những con phố Hà Nội mừng vui ngày đoàn quân chiến thắng trở về?… Em chưa từng quên những năm tháng gặp Hà Nội một thuở thanh xuân, một thuở theo gót cha ông xây dựng những chặng đường tiếp nối. Để yêu, để về lại Hà Nội không buồn lòng với những gì Hà Nội đã cho em… Để vẫn thấy Hà Nội ơi đẹp thế từ bao giờ!

Hà Nội ơi mỗi khi lòng xác xơ… em nghe những tình khúc về Hà Nội như nhớ như thương một thời thiếu nữ. Phố nhỏ, ngõ nhỏ, Hà Nội không chỉ của riêng ai... và em cũng giành Hà Nội cho mình. Thuở ấy còn nhớ không một thời: Em ơi Hà Nội phố trong mỗi bước chân trầm lắng đến lạ lùng của Hà Nội trong buổi chiều đầu đông. Những cơn mưa cuối mùa rì rào trên đoạn đường vắng, mái ngói rêu phong, cây bàng đơn côi và mùi hoa sữa nồng nàn vương trên từng tán cây theo gió thổi. Đã đến với Hà Nội, đã nặng lòng Hà Nội thì Hà Nội trong tiềm thức của mỗi người dù khác biệt nhưng chắc chắn có một điều không thể đổi thay, đó là “dù có đi bốn phương trời, lòng vẫn nhớ về Hà Nội”…

Hà Nội ơi mỗi khi lòng xác xơ… em trở về Hà Nội để nói lời yêu thương của một thời thanh xuân da diết!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Lê Hiệp. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Hà Nội của tôi
    “Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa/ Cái rét đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lạnh/ Hoa sữa thôi rơi ta bên nhau một chiều tan lớp/ Đường Cổ Ngư xưa chầm chậm bước ta về”.
(0) Bình luận
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
  • Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
    7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.
  • Cả nhà ước năm mới
    Đêm 30, sau khi tôi và Thạo (con cả của tôi) chuẩn bị xong mâm cúng giao thừa, như đã thống nhất, cả nhà quây quần bên bàn trà để cùng nhau mơ ước.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội ơi mỗi khi lòng xác xơ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO