Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Một thoáng chùa Vô Vi

Phan Anh 11:37 28/11/2023

Chùa Vô Vi cách trung tâm thủ đô khoảng chừng hai mươi lăm cây số theo đường chim bay, nếu đi theo đại lộ Thăng Long đến đoạn đê tả Đáy ở Song Phương - An Thượng (Hoài Đức) thì rẽ trái đi về phía tỉnh lộ 72 qua Vân Côn (Hoài Đức) rồi qua sông đến địa phận huyện Quốc Oai, tiếp tục xuôi theo đê hữu Đáy để sang huyện Chương Mỹ, đi qua đình So, chùa Trăm Gian đến thôn Long Châu thuộc xã Phụng Châu là đến cụm di tích núi Trầm, nơi có chùa Vô Vi rêu phong, bình yên, lặng lẽ gác mình trên đỉnh núi.

nhipsonghanoi.hanoimoi.com.vn-uploads-images-tuandiep-2020-10-10-_1-1-.jpg
Chùa Vô Vi (ảnh: internet)

Người ta kể rằng, ngôi chùa Vô Vi có từ thế kỷ thứ X, năm 968. Khi ấy đất nước vừa trải qua hai mươi tư năm nội chiến huynh đệ tương tàn và được kết thúc bằng sự kiện Đinh Bộ Lĩnh thống nhất giang sơn và lập ra nhà Đinh. Sau sự kiện đó có một thủ lĩnh thuộc mười hai sứ quân đã tìm về Long Châu mai danh ẩn tích, dựng chùa bên núi và đêm ngày chuyên tâm học phật. Kể từ khi đó cho đến ngày nay, bên cạnh “tứ đại danh thắng của xứ Đoài” (chùa Trăm Gian, chùa Thầy, chùa Tây Phương, chùa Trầm), Long Châu có thêm Vô Vi tự, một ngôi chùa khá độc đáo nằm trên núi Vô Vi, trong lòng “cao nguyên đá” Hà Nội - quần thể núi đá vôi Tử Trầm được ví là “cao nguyên đá” thu nhỏ, một nơi dã ngoại cuối tuần của người dân Thủ đô. Và, không phải chỉ có bây giờ vùng non xanh nước biếc Long Châu mới nổi tiếng mà ngay từ thời vua Lê, chúa Trịnh vùng “cao nguyên đá” thu nhỏ ấy cũng từng là một hành cung rất được vua yêu chúa mến.

Núi Vô Vi nằm trong quần thể núi Tử Trầm. Núi Tử Trầm không lớn lắm nhưng địa hình rất đẹp, có nhiều hang và những hình đá sống động, dài khoảng một cây số gồm năm ngọn núi nhỏ, cao khoảng hơn bốn trăm mét. Truyền thuyết kể rằng, từ thời thượng cổ có một ngôi sao sáng nhất trên thiên đình tên là Tử Vi Tinh rơi xuống dải đất ven sông Đáy ở Long Châu thì hóa thành năm con chim phượng hoàng nhô đầu lên trời xanh rồi biến thành năm ngọn núi. Đó chính là năm đỉnh thạch sơn: Vô Vi, Bút, Trầm, Trạo, Bụt. Bởi thế quần thể núi Trầm còn có tên gọi khác là Ngũ Nhạc Sơn. Núi Ngũ Nhạc tức núi Tử Trầm sừng sững, quấn quýt với nhau giữa những xóm làng san sát, bên những đồng lúa, bãi bờ mênh mông xanh biếc và lại được dòng sông Đáy mềm mại như một dải lụa uốn lượn bên mình để tạo nên một cảnh quan vô cùng đắc địa, linh thiêng và cũng rất mực trữ tình với nước biếc non xanh mộng mơ quyến rũ, mê hoặc lòng người. Chẳng thế mà đương thời vua Lê Chiêu Tông từng cho dựng một hành cung ở Long Châu và cho người đào sông, khai suối, làm hồ quanh chân núi Tử Trầm để dong thuyền du ngoạn mỗi khi nhàn rỗi. Không những được vua Lê yêu mến, chúa Trịnh Sâm sau này cũng từng nói với mọi người rằng: “Ta thích chỗ này, núi không cao mà đẹp. Nước không sâu mà trong”. Và cái dấu ấn một thủa từng làm nơi ăn chơi của các đời vua Lê chúa Trịnh ở vùng núi Tử Trầm còn được Phạm Đình Hổ ghi lại trong tác phẩm “Vũ trung tùy bút” như sau: “Thịnh Vương thích chơi đèn đuốc, thường ngự ở các li cung trên Hồ Tây, núi Tử Trầm, núi Dũng Thúy”. Thế đấy, núi Tử Trầm quả là vang lừng danh tiếng.

Trăm năm dâu bể, chùa Trầm của tiền nhân đã nát, phải phục dựng lại; cung Lê xưa cũng đã phôi pha, bại hoại chỉ còn Vô Vi ngày càng trở thành ngôi già lam cổ tự và nhuốm màu theo năm tháng chênh vênh giữa đất trời mênh mang tịnh mịch tựa như hư không, vương mùi hoa đại mà dẫn dụ những bước chân ưa tiêu dao lạc thú tìm về. Tương truyền thời Tiền Lê chùa còn nằm dưới chân núi có tên gọi là Phúc Trù đến thời Trần chùa được rời lên lưng núi mang tên Trai Tinh. Rồi đến năm Hồng Thuận (1514) thời Hậu Lê chùa lại được đưa lên đỉnh núi gọi lại bằng tên cũ là Vô Vi và an yên chốn ấy cho đến bây giờ.

Muốn lên chùa Vô Vi vãn cảnh chúng ta phải bước qua cổng chùa nằm dưới chân núi, ngay sát bên cung đường uốn lượn dẫn lối vào chùa Trầm, chùa Hang. Chiếc cổng cũ kỹ nhuộm màu thời gian; giản dị, nhỏ bé tương xứng với trái núi và ngôi chùa, cùng đứng song hành với bức tường xây bằng đá cũng đã rêu phong. Phía trên vòm cổng, bên ngoài có đắp nổi ba chữ tên chùa “Vô Vi Tự”. Bước qua cổng chùa cổ kính nép mình dưới chân núi có một con đường nhỏ với những bậc thang được kê bằng đá bắt mạch vữa cũng đã nhuốm màu sương gió để dẫn lên nhà tổ, chùa Vô Vi, lầu nghênh phong và mái đá treo chuông. Từ cổng chùa đi qua khoảng hơn hai chục bậc đá là đến nhà tổ. Nhà tổ cũng bé nhỏ đơn sơ. Đi tiếp qua nhà tổ sẽ lên chùa Vô Vi. Con đường dẫn lên chùa cũng làm bằng các bậc đá, xếp gập ghềnh và không thẳng lối, khá quanh co, càng lên cao càng đường càng hẹp và càng dốc với khoảng hơn một trăm bậc. Dọc hai bên đường lên chùa Vô Vi bốn mùa xanh rợp bóng cây cổ thụ xen lẫn những cây đại có tuổi đời dễ cũng vài trăm tuổi. Những cổ thụ xòe tán, thả những bộ rễ vừa buông rủ rậm rạm vừa bám sâu vào trong từng kẽ đá khiến cho khung cảnh thêm nhuốm màu cổ tích lung linh.

Vãng cảnh chùa Vô Vi ta sẽ nhận thấy đây là ngôi chùa rất đặc biệt. Sự đặc biệt ấy không phải chỉ là cái thế nằm chênh vênh trên vách núi mà ở cái quy mô và số lượng tượng phật của chùa không hoành tráng hay với lối kiến trúc không thường thấy theo truyền thống của chùa Việt. Chùa chỉ khiêm tốn với một gian duy nhất rộng chừng mười mét vuông lợp ngói mũi hài trên những cây cột bằng đá đỡ các vì kèo, hàng xà bằng gỗ rất đơn giản. Trong chùa chỉ có vài pho tượng gồm ban Tam bảo, tượng phật, tượng thánh và hai vị hộ pháp. Những pho tượng bình dị, nhỏ bé, không phô trương và cũng phai màu thời gian. Bên hông chùa, phía tay phải có một lối nhỏ với vài bậc thang đá đi lên phía đỉnh núi là lầu nghênh phong (đón gió). Lầu nghênh phong hình vuông bốn mái, trên cũng lợp ngói mũi hài, dưới có khá nhiều cột đá đỡ các vì kèo và xà gỗ; lầu không có tường, bốn bề thông thoáng cho gió tự do ra vào. Có lẽ đây vừa là nơi ngồi hóng mát vừa là nơi thiền định của các cao tăng. Điểm đặc biệt trên nóc mái của lầu nghênh phong có gắn bát quái với hình tượng âm dương Lạc Việt. Hình âm dương Lạc Việt - chỉ một chi tiết nhỏ này thôi chúng ta cũng có thể nhận ra tư duy và ý thức văn hóa dân tộc của chủ nhân ngôi chùa thời xưa. Đồng thời nó cũng cho thấy sự giao thoa của Nho – Phật – Lão ở nơi cửa thiền Vô Vi. Rồi từ lầu nghênh phong, ta leo tiếp khoảng chục bậc đá là lên đến đỉnh núi có một vòm đá chìa ra che đủ một quả chuông nhỏ treo ở phía bên dưới. Quả chuông nhỏ này được đúc vào năm 1814 là một cổ vật còn lưu giữ được của chùa. Và trên vách núi bên chùa hiện vẫn còn bài thơ “Trùng phỏng Vô Vi tự” (Thăm lại chùa Vô Vi) của Trần Văn Tăng, một vị tướng gác kiếm xuất gia và cũng là người khởi xướng làm chùa Vô Vi trên núi, được chạm khắc để lưu gửi vào trong đá. Nguyên văn bài thơ như sau: “Sơn động chi bằng Vô Vi tự/ Thùy kỳ tạo chi, thiền sư đạo sĩ/ Bên này Thiên Trúc, nọ Bồng Lai/ Đem cảnh thanh u đặt giữa trời/ Trang điểm đã nhờ ơn đạo sĩ/ Độ trì còn đội Đức Như Lai/ Mượn nền đá phẳng đề dăm vận/ Sẵn quả chuông kêu đấm mấy hồi/ Cảnh vi mến người, người lại lại/ Đã vô vi khéo cũng lôi thôi”.

Ngồi trên bậc đá nơi gác chuông hay hóng mát trong lầu nghênh phong ta sẽ được tận hưởng một bầu không khí vô cùng trong lành và thoáng đãng cùng những làn gió tươi mát của đất trời dâng hiến. Trong buổi chiều thu, nhìn ra bốn phương ta sẽ thấy phong cảnh làng quê thật yên bình với những cánh cò chao liệng trên những ao, đầm hay cánh đồng xanh biếc. Phóng tầm nhìn ra xa ta sẽ thấy sông Đáy hiền hòa uốn khúc theo những bãi bờ phì nhiêu biêng biếc bắp lay. Nhưng có lẽ thích thú nhất vẫn là được tận hưởng cái cảm giác tĩnh lặng của tạo vật khi đăng sơn trong thoang thoảng hương trầm và thánh thót tiếng chim chuyền cành trên những tán đại xanh cành đang rung rinh trong làn gió thoảng như thể dẫn đường đưa lối người chơi vào một không gian tĩnh mịch của bóng chiều tà dương mờ mờ hư ảo, như thể nửa có nửa không làm cho lòng người trở nên nhẹ nhàng, thư thái. Bao nhiêu mệt mỏi, ưu phiền của bụi đời hẳn sẽ không còn vương bận. Bỗng chốc những mệt mỏi đều tan biến cùng hư không. Cái cảm giác ấy hẳn chỉ đến một lần nhưng khiến ta sẽ còn nhớ mãi. Và cũng chính cái cảm giác ấy lại làm ta nhớ đến hai câu thơ của Bác Hồ được người ứng khẩu hồi đầu xuân Đinh Hợi (1947) khi người về đây cùng Đài Tiếng Nói Việt Nam trước khi rút lên chiến khu Việt Bắc: “Cao sơn hữu ý thiên niên bút/ Lưu thủy vô thanh vạn cổ cầm”. Dịch nghĩa: “Núi cao có ý như cây bút ngàn năm/ Nước chảy không nghe tiếng nhưng lại là cây đàn muôn thuở”. Hai câu thơ không chỉ thể hiện được cái tiên phong đạo cốt, ung dung tự tại của Bác mà còn cho thấy cái vẻ đẹp sơn thủy hữu tình của danh thắng Vô Vi san. Tiên cảnh như thế sao có thể cấm người ta không được mến mộ, yêu thích được!

Từ đỉnh núi Vô Vi thong dong tản bước xuống chân núi trong ánh hoàng hôn, bất chợt ta nghe trong hơi thu từng hồi chuông ngân vang với những thanh âm trầm bổng, du dương nhẹ nhàng lan tỏa vào thinh không tựa như vòng sóng loang trên mặt nước khiến tâm hồn không khỏi có cái cảm giấc bâng khuâng, xao xuyến. Tiếng chuông chùa ngân vọng trong buổi chiều hôm như thể giục giã cánh chim bay gấp gấp tìm về nơi tổ ấm nhưng cũng như thể khuyên nhủ, nhắc bảo mọi người hãy gác lại những ưu phiên để không phải ngẫm nghĩ cho vơi nhẹ cõi lòng mà tắm gội cho thân tâm trong sạch. Những tiếng chuông đều đặn, chậm dãi, nhỏ dần nhưng kéo dài tưởng như không dứt vọng về từ vách núi và thấm sâu vào cõi lòng khiến người nghe không khỏi thức dậy trong lòng cái vô ngã mà buông bỏ những tham, ái, hận thù… Phải chăng cái âm hưởng vang vọng của tiếng chuông ngân và không gian tịch mịch huyền ảo của ngọn núi mà người ta liên tưởng tới “vô vi” để gọi tên chùa? Cứ thế, hoàng hôn buông xuống nhẹ nhàng trong chiều thu huyền ảo, trong trạng thái “vô vi” của lòng người nên dù chẳng phải là Hương Sơn nhưng tự dưng trong ta lại thấy vẳng lên những câu thơ với tiếng chày kình vọng về của Chu Mạnh Trinh: “Thỏ thẻ rừng mai, chim cúng trái/ Lững lờ Khe Yến, cá nghe kinh. Thoảng bên tai một tiếng chày kình/ Khách tang hải giật mình trong giấc mộng” (Hương Sơn phong cảnh ca). Tiếng chuông chiều nơi tiên cảnh như vậy nên bảo sao hồn người chẳng nhẹ nhàng, thanh thoát đến diệu kỳ.

Hơn một ngàn năm đã đi qua, từng là chứng nhân lịch sử của kinh thành Thanh Long với biết bao cơn binh biến, ngôi chùa Vô Vi hẳn đã có không ít lần đổi thay nhưng dường như cái cốt cách, tinh thần tĩnh lặng, giản dị, khiêm nhường, dịu dàng, nhỏ nhẹ, lánh trần thì vẫn giữ được nguyên vẹn như thủa ban sơ. Có lẽ cái cốt cách, tinh thần ấy như thể vẫn còn phảng phất phong vị của tiền nhân khi đưa chùa lên núi và quyết tâm gác kiếm, từ bỏ mọi danh lợi của trần gian để tìm về bên núi gõ mõ, tụng kinh, theo phật mà tìm đến lạc thú cùng mây trời non nước. Phong cảnh núi non, chùa chiền Vô Vi là vậy. Ta hãy đến đó, dù chỉ một lần, để thả hồn mây trời và tận hưởng lạc thú tiêu dao.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Phan Anh. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Đi giữa trời thu Hà Nội
    Một ngày lưng chừng thu… Vũ khúc chim khuyên buổi sáng làm ngọt thêm khoảnh khắc nắng chênh chao trên cao. Mùa Thu. Vạn cổ tới kim muôn đời vẫn thế! Cứ chơi vơi heo may; cứ ngập ngừng lá đổ; Cứ cái nắng mật ngợp hồn say; cứ mưa; cứ nắng đan xen ngày tiếp ngày không hẹn trước. Cái cảm giác chơi vơi thiếu tự chủ bỗng chốc lên ngôi. Ban mai một ngày mới đưa bước chân tôi trở về với mùa thu Hà Nội.
(0) Bình luận
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Bài 1: Văn hóa - “hệ điều tiết phát triển” ngang tầm với chính trị, kinh tế, xã hội
    Một trong những nội dung mới và có ý nghĩa đột phá trong Dự thảo Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ XIV là việc lần đầu tiên Đảng ta xác định văn hóa không chỉ là nền tảng tinh thần, mà còn là nguồn lực nội sinh, động lực và hệ điều tiết phát triển đất nước. Đây là bước phát triển lớn trong tư duy lý luận của Đảng về văn hóa, thể hiện tầm nhìn mới cho giai đoạn phát triển đất nước đến năm 2045.
  • "Festival Thăng Long - Hà Nội 2025": Hành trình kết nối di sản, lan tỏa tinh hoa ngàn năm
    Tối ngày 7/11, tại không gian linh thiêng của Hoàng Thành Thăng Long, Lễ Khai mạc Festival Thăng Long - Hà Nội lần thứ nhất năm 2025 với chủ đề "Di sản - Kết nối - Thời đại" đã chính thức diễn ra. Đây là sự kiện văn hóa, nghệ thuật quy mô lớn do Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội tổ chức, dưới sự chỉ đạo của Thành phố Hà Nội.
  • Áo dài Hà Nội – Tỏa sáng tinh hoa di sản
    Lễ khai mạc Lễ hội Áo dài Du lịch 2025 đã diễn ra tối 6/11 tại Bảo tàng Hà Nội, mở đầu cho chuỗi hoạt động tôn vinh vẻ đẹp áo dài Việt và quảng bá hình ảnh du lịch Thủ đô.
  • Khách quốc tế đến Việt Nam trong tháng 10/2025 tăng mạnh
    Theo Cục Thống kê, trong tháng 10/2025, lượng khách quốc tế đến Việt Nam đạt 1,73 triệu lượt, cao hơn 13,8% so với tháng trước và tăng 22,1% so với cùng kỳ năm 2024.
  • 70 năm Trường THCS Dịch Vọng- Hành trình của những con người tâm huyết
    Trải qua 70 năm xây dựng và trưởng thành, Trường THCS Dịch Vọng (phường Cầu Giấy, Hà Nội) đã khẳng định vị thế là điểm sáng của giáo dục Thủ đô, nơi hội tụ những con người tận tụy, sáng tạo và đầy tâm huyết trong sự nghiệp trồng người.
Đừng bỏ lỡ
  • "Mỗi người dân Hà Nội là một kênh gìn giữ - kết nối di sản"
    Với Festival Thăng Long - Hà Nội lần đầu tiên tổ chức, Ban tổ chức mong muốn: Mỗi người dân sẽ tự mang trong mình hồn cốt của lịch sử, văn hóa Thủ đô ngàn năm văn hiến, mỗi người dân là một “di sản” hiện hữu trong cuộc sống hằng ngày, vừa là quá khứ, vừa là hiện tại và vừa kết nối tương lai. Phóng viên đã cuộc trò chuyện với bà Bạch Liên Hương, Giám đốc Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội xung quanh Festival Thăng Long - Hà Nội năm 2025.
  • Phát động cuộc thi “Kính Vạn Hoa mở ra thế giới…”
    Nhân dịp kỷ niệm 30 năm ra mắt bộ truyện “Kính Vạn Hoa” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh - một trong những tác phẩm kinh điển của văn học thiếu nhi Việt Nam, Nhà xuất bản Kim Đồng vừa phát động cuộc thi Viết & Vlog “Kính Vạn Hoa mở ra thế giới…”.
  • "Sông Hồng gọi, đại ngàn reo" – Âm vang cồng chiêng giữa lòng Thăng Long - Hà Nội
    Tối 6/11, đêm nhạc “Sông Hồng gọi, đại ngàn reo” nằm trong khuôn khổ Festival Thăng Long - Hà Nội 2025, đã diễn ra tại hồ Văn (Văn Miếu - Quốc Tử Giám).
  • Câu lạc bộ Life's So Drama: Nơi đam mê kịch nghệ được chắp cánh
    Life’s So Drama là Câu lạc bộ (CLB) Kịch nghệ đầu tiên và duy nhất được thành lập và duy trì bởi các học sinh và cựu học sinh Trường THPT chuyên Hà Nội – Amsterdam (Hà Nội). Tiền thân, CLB được thành lập và duy trì bởi các học sinh và cựu học sinh Trường THPT chuyên Hà Nội – Amsterdam, nhưng vài năm trở lại đây, CLB đã mở rộng phạm vi hoạt động ra các trường THPT trên toàn địa bàn thành phố Hà Nội.
  • Nhà hát Kịch Việt Nam giới thiệu chuỗi chương trình nghệ thuật đặc biệt mang tên "Âm vang người lính"
    Nhà hát Kịch Việt Nam giới thiệu chuỗi chương trình nghệ thuật đặc biệt mang tên "Âm vang người lính" với sự trở lại của ba vở kịch từng “gây sốt” trên sân khấu: Đêm trắng, Biệt đội Báo Đen và Bão tố Trường Sơn. Các vở diễn sẽ được tổ chức tại Nhà hát Kịch Việt Nam (số 1 Tràng Tiền, phường Cửa Nam, Hà Nội).
  • Nhà hát Lớn Hà Nội kể chuyện di sản 115 năm bằng ánh sáng và công nghệ
    Lần đầu tiên trong lịch sử, Nhà hát Lớn Hà Nội tạm khép lại cánh cửa biểu diễn thường nhật để trở thành chính "sân khấu của mình". Toàn bộ không gian như từ sảnh đón, cầu thang, khán phòng đến mái vòm được "đánh thức" bằng ánh sáng, hình ảnh và âm thanh, tái hiện ký ức hơn một thế kỷ của di sản kiến trúc. Dự án "115 năm Nhà hát kể chuyện – Di sản cất lời bằng ánh sáng và công nghệ" là dự án nghệ thuật đặc biệt nhân dịp kỷ niệm 115 năm ngày khánh thành Nhà hát Lớn Hà Nội, công trình kiến trúc mang đậm dấu ấn lịch sử và là biểu tượng văn hóa của Thủ đô.
  • Hà Nội lan tỏa phong trào thôn, tổ dân phố văn hóa tiêu biểu
    Phát biểu khai mạc Sơ khảo Liên hoan Thôn, Tổ dân phố văn hóa tiêu biểu Thành phố Hà Nội năm 2025, Phó Giám đốc Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội Phạm Xuân Tài, nhấn mạnh: “Liên hoan không chỉ là dịp để biểu dương, tôn vinh những tập thể tiêu biểu trong phong trào, mà còn là một nhịp cầu nối để phong trào tiếp tục lan tỏa mạnh mẽ và bền vững trong bối cảnh thực hiện mô hình chính quyền đô thị hai cấp”.
  • Hoàn thiện thể chế để công nghiệp văn hóa trở thành động lực phát triển bền vững
    Ngày 4/11, Viện Văn hóa, Nghệ thuật, Thể thao và Du lịch Việt Nam (Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) phối hợp cùng UBND phường Cửa Nam (TP Hà Nội) tổ chức hội thảo khoa học "Cơ sở lý luận và kinh nghiệm quốc tế về hoàn thiện thể chế phát triển các ngành công nghiệp văn hóa, nhằm góp phần tạo động lực phát triển nhanh và bền vững đất nước trong điều kiện mới".
  • Thành lập Hội đồng cấp thành phố xét tặng danh hiệu "Nghệ nhân Nhân dân", "Nghệ nhân Ưu tú" nghề thủ công mỹ nghệ năm 2025
    Chủ tịch UBND TP Trần Sỹ Thanh đã ký ban hành Quyết định số 5425/QĐ-UBND ngày 03/11/2025 về việc thành lập Hội đồng cấp thành phố xét tặng danh hiệu "Nghệ nhân Nhân dân", "Nghệ nhân Ưu tú" nghề thủ công mỹ nghệ năm 2025 và Tổ thư ký giúp việc Hội đồng.
  • Bắc Ninh tổ chức Liên hoan hát Then, đàn Tính
    Liên hoan góp phần cụ thể hóa Chương trình hành động quốc gia về bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa phi vật thể “Thực hành Then của người Tày, Nùng, Thái ở Việt Nam”, được UNESCO ghi danh là Di sản văn hóa phi vật thể. Liên hoan dự kiến diễn ra trong 2 ngày trung tuần tháng 11/2025, tại Trung tâm Văn hóa - Triển lãm tỉnh Bắc Ninh.
Một thoáng chùa Vô Vi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO