Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Hà Nội của tôi

Đỗ Thu Yên 21/09/2023 11:26

Hà Nội của tôi! Những năm tuổi thơ tôi thích cùng chúng bạn đi tàu điện leng keng ra Bờ Hồ chơi. Chúng tôi chạy lăng xăng trên cầu Thê Húc, chiếc cầu nhỏ cong cong như đi vào cổ tích, cùng ngắm những làn sóng lăn tăn lấp lánh trong nắng ban mai, cùng háo hức chờ ông Rùa nổi lên mặt nước, như chờ xem truyền thuyết Hồ Gươm. Tôi cũng rất thích trò chơi trốn tìm, núp mình sau những thân cây cổ thụ nghiêng nghiêng bên hồ, ngồi ngắm tháp rùa, đón làn gió mênh mang thổi qua mặt hồ xao động và thưởng thức kem Tràng Tiền. Chúng tôi có tuổi thơ thật êm đềm và lúc đó chúng tôi không hề biết chiến tranh đang đến rất gần.

5-4-.jpg
Những lần trở về Hà Nội, người bạn, người đồng đội của tôi lại đến Hồ Gươm, anh thích chụp ảnh Tháp Rùa trong ánh nắng... (ảnh: internet)

Hà Nội đã có những chuyến tàu chở đoàn người ra trận, chúng tôi chạy theo nhặt những lá thư các anh bộ đội ném vội xuống đường. Những lá thư gửi về mọi miền quê được chúng tôi cẩn thận bỏ vào hòm thư. Hà Nội khi B52 bắn phá, những ụ pháo mọc lên giữa công viên, giữa những vườn hoa thơm mát. Hà Nội bước vào cuộc chiến chống chiến tranh phá hoại của giặc Mỹ. Những chiếc mũ rơm thân thương đến lạ, khi xa rồi vẫn hằn lên nỗi nhớ. Tôi nhớ đường Cổ Ngư có những cuộc chia tay rất vội. Chúng tôi mỗi người một nẻo đường ra trận, mang trong tim khát vọng hòa bình. Chúng tôi tình nguyện xa Hà Nội và hẹn ngày gặp lại.

Hà Nội của tôi! Sau chiến tranh, tôi về làm việc nơi phố cổ, bao người bạn của tôi không về nữa, họ đã nằm lại chiến trường. Tôi thường dạo bước trên những đường phố thân quen, tiếng tàu điện leng keng như vẫn đâu đây. Ngõ nhỏ của tôi gần như nhà nào cũng có người hy sinh. Tôi đi từng nhà lấy từng tấm ảnh liệt sĩ, mang đến ngôi nhà số 4, nơi ấy tôi quen người lính già là bác Đỗ Cơ, bác có mái tóc bạc phơ và gương mặt hiền từ như một ông tiên. Bác làm thợ ảnh trong quân đội, tối bác mang những tấm ảnh của tôi về nhà làm thêm. Hồi ấy phục chế lại một tấm ảnh để làm ảnh thờ liệt sĩ không dễ như bây giờ. Bác cặm cụi làm một cách chăm chỉ và thận trọng, có tấm ảnh phải tách ra từ một tấm ảnh chung. Tôi ngồi bên bác, kể cho bác nghe về người trong mỗi tấm ảnh. Bác rơi nước mắt khi nhìn những gương mặt trai tráng trẻ trung, khi nghe tôi kể về mối tình dang dở của họ. Bác nói với tôi, nhà ai khó khăn bác không lấy tiền, chỉ tặng gia đình tấm ảnh liệt sĩ. Bây giờ bác cũng đã đi xa, nhưng mỗi khi đi qua ngôi nhà ấy tôi lại nhớ đến bác, nhớ người lính già trong ngôi nhà số 4, ngôi nhà ở đầu phố Lý Nam Đế mà người ta thường gọi là phố nhà binh.

Một lần tôi đón một người đồng đội ở xa về Hà Nội, chúng tôi đến vườn hoa Âu Cơ bên sông Hồng, vừa đặt chân lên con đường rải đầy sỏi đá, phía trên chăng dây và những nhành hoa hồng leo tạo thành mái lợp, tôi bỗng nhớ đến con đường Trường Sơn, con đường đi qua con suối cạn cũng đầy sỏi đá, phía trên cũng chăng dây, hàng ngày những o thanh niên xung phong thay lá mới. Tôi vừa đi chậm rãi kể cho anh bạn, Hồi ấy tôi còn rất trẻ, thích đi qua những đoạn đường như thế, nó giống như con đường trong chuyện cổ tích và hôm nay đi trong bình yên, trong cảnh đẹp thiên nhiên, tôi ước những người cùng tôi trong gian nan, đạn lửa lại bên tôi cùng đắm say trong cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp! Họ cũng yêu hoa, yêu Hà Nội như tôi. Tôi chợt nhớ đến những cánh rừng Trường Sơn và nước mắt rưng rưng.

Anh bạn như hiểu được những suy nghĩ của tôi, anh khéo léo nhắc đến đầm sen và giục tôi sang bên đó chụp ảnh, tôi ngồi trên chiếc thuyền nan, anh đeo máy ảnh lên ngực và lấy chiếc sào đẩy chiếc thuyền ra xa, tôi thích thú ngắm những bông sen vừa hé nở, tận hưởng làn gió nhẹ nhàng mang theo hương sen êm dịu, anh bạn bấm cho tôi những tấm ảnh giữa đầm sen mênh mang, tôi nghiêng đầu, dịu dàng nở nụ cười bên những bông sen… tôi nhận ra một bạn trẻ nấp sau chiếc lá sen xanh mướt, cô gái nhìn tôi mỉm cười, ra hiệu cho tôi là cô đang trốn bạn ở đằng kia, vừa nói cô bé vừa ngoảnh đầu về phía chàng trai đang ngơ ngác. Sự hồn nhiên của các bạn trẻ thật đáng yêu, và tôi cũng yêu sự bình yên biết bao.

Lúc chúng tôi ngồi nghỉ uống trà trong lán, đầm sen mênh mang và tràn ngập hương thơm dìu dịu, những cô gái duyên dáng bên sen, ghi lại khoảnh khắc tuyệt vời của mùa hè Hà Nội. Tôi ghi vội mấy câu thơ “Trốn tìm” Mà tôi có cảm xúc từ đôi bạn trẻ cho anh bạn tôi đọc và sửa lỗi chính tả, tôi nhớ những chuyện rất xa xôi, nhưng lại hay quên lỗi chính tả.

Trốn anh em nấp vào sen

Hương thơm ngan ngát dịu mềm như mơ

Tìm anh anh cứ ngẩn ngơ

Trong màu xanh ấy! Sao chưa thấy người

Em vờ im lặng đấy thôi

Trong tim muốn nói một lời anh yêu

Tìm nhau đến hết buổi chiều

Để cho nỗi nhớ vương nhiều hương sen.

Tôi cầu mong Hà Nội của tôi! Cũng như đất nước nhỏ bé thân thương cong cong hình chữ S của tôi mãi được bình yên, đất nước đã trải qua những cuộc chiến tranh chống xâm lược. Để có được sự bình yên hôm nay, biết bao người đã hy sinh xương máu, biết bao người tuổi trẻ không hề tiếc tuổi xuân của mình hiến dâng cho đất nước.

Cũng như những lần trở về Hà Nội, người bạn, người đồng đội của tôi lại đến Hồ Gươm, anh thích chụp ảnh Tháp Rùa trong ánh nắng, anh nói mỗi khi nhớ về Hà Nội, anh nhớ đến Hồ Gươm trước tiên, tôi chỉ cho anh cây cổ thụ nghiêng nghiêng bên hồ, cây vẫn đó mà các bạn của tôi đã mãi không về! Tôi ngồi lặng lẽ ngắm mặt hồ xao động, những con sóng lấp lánh dưới nắng hè rực rỡ, vòm lá.

Ai cũng có một Hà Nội của riêng mình. Hà Nội của tôi! Nơi tôi sinh ra và lớn lên, Hà Nội mến yêu nơi ôm ấp những kỷ niệm của tôi và chúng bạn từ tuổi ấu thơ, nơi có nếp nhà đơn sơ nhưng ấm áp và ngập tràn hạnh phúc, là nỗi nhớ da diết đau thương của chiến tranh. Hà Nội của tôi! Mỗi góc phố, hàng cây, quán nhỏ đã trở thành nỗi nhớ rất linh thiêng. Ôi Hà Nội của tôi!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Đỗ Thu Yên. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Hoài niệm Phớớ ơơơ!!!
    Hà Nội rực rỡ sang xuân, dịu dàng mùa thu gió heo may, tĩnh lặng trước trời đông buốt giá để rồi lại bừng lên nắng vàng gay gắt đón hè về. Thủ đô bốn mùa đều mang vẻ đẹp và thức quà riêng cho những con người biết tận hưởng và nâng niu. Những tháng hè oi ả đã ghé thăm thành phố mà tôi yêu, chốn Hà thành vốn yên bình giờ đây căng mình trước vòng xoáy cuộc sống và sự khắc nghiệt của thời tiết.
(0) Bình luận
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Có một Trường Sa như thế trong “Trái tim của đảo”
    Tôi đọc tập thơ “Trái tim của đảo” (Nhà xuất bản Kim Đồng, 2025) của nhà thơ Hồ Huy Sơn vào một chiều cuối tháng Năm đầy nắng gió. Những vần thơ trong trẻo cứ thế trôi vào lòng, mở ra trước mắt tôi một Trường Sa vô cùng xinh đẹp, trong trẻo và nên thơ. Ở đấy, còn nhiều thiếu thốn nhưng đong đầy nghĩa tình, chan chứa yêu thương của con người xứ đảo.
  • Văn Cao, mùa bình thường...
    Văn Cao là một người tài hoa. Gọi ông là nhạc sĩ, thi sĩ hay họa sĩ đều được. Song tôi nghĩ, gọi ông là nhạc sĩ vẫn chuẩn xác hơn cả, bởi đó là điểm khởi đầu cũng là lĩnh vực ông bộc lộ tài năng nhất và cũng thành công nhất. Nhưng hãy khoan bàn về điều này, tôi muốn phác họa đôi nét về con người Văn Cao qua ấn tượng của mình sau hai lần gặp gỡ...
  • Tổ chức Tuần phim chào mừng Liên hoan Phim Việt Nam lần thứ XXIV
    Tuần phim dự kiến sẽ chiếu các bộ phim: Vầng trăng thơ ấu; Đào, Phở và Piano; Mùi cỏ cháy; Hồng Hà nữ sĩ; Bình minh đỏ; Mưa đỏ; Hoa nhài; Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh; Hà Nội 12 ngày đêm; Nhà tiên tri;…
  • [Podcast] Bánh chả lá chanh – Nét đặc trưng của ẩm thực mùa Thu Hà Nội
    Trong muôn vàn món ngon của mảnh đất Kinh kỳ, bánh chả lá chanh mang trong mình cả một hồn cốt văn hóa, vừa dân dã lại vừa thanh tao, khiến bất cứ ai từng nếm thử đều khó lòng quên được hương vị ấy – đặc biệt là khi tiết trời Hà Nội đã vào mùa thu.
  • Doanh nghiệp Thủ đô chuyển đổi xanh – Hiệu quả từ chương trình tiết kiệm năng lượng
    Từ các khu công nghiệp đến tòa nhà văn phòng, các doanh nghiệp Hà Nội đã và đang chuyển mình mạnh mẽ nhờ áp dụng các giải pháp tiết kiệm năng lượng. Chương trình quốc gia về sử dụng năng lượng tiết kiệm và hiệu quả giai đoạn 2021–2025 không chỉ giúp giảm chi phí sản xuất, mà còn mở ra hướng phát triển xanh, nâng cao năng lực cạnh tranh và khẳng định trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp Thủ đô.
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội của tôi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO