Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Hà Nội của tôi

Đỗ Thu Yên 21/09/2023 11:26

Hà Nội của tôi! Những năm tuổi thơ tôi thích cùng chúng bạn đi tàu điện leng keng ra Bờ Hồ chơi. Chúng tôi chạy lăng xăng trên cầu Thê Húc, chiếc cầu nhỏ cong cong như đi vào cổ tích, cùng ngắm những làn sóng lăn tăn lấp lánh trong nắng ban mai, cùng háo hức chờ ông Rùa nổi lên mặt nước, như chờ xem truyền thuyết Hồ Gươm. Tôi cũng rất thích trò chơi trốn tìm, núp mình sau những thân cây cổ thụ nghiêng nghiêng bên hồ, ngồi ngắm tháp rùa, đón làn gió mênh mang thổi qua mặt hồ xao động và thưởng thức kem Tràng Tiền. Chúng tôi có tuổi thơ thật êm đềm và lúc đó chúng tôi không hề biết chiến tranh đang đến rất gần.

5-4-.jpg
Những lần trở về Hà Nội, người bạn, người đồng đội của tôi lại đến Hồ Gươm, anh thích chụp ảnh Tháp Rùa trong ánh nắng... (ảnh: internet)

Hà Nội đã có những chuyến tàu chở đoàn người ra trận, chúng tôi chạy theo nhặt những lá thư các anh bộ đội ném vội xuống đường. Những lá thư gửi về mọi miền quê được chúng tôi cẩn thận bỏ vào hòm thư. Hà Nội khi B52 bắn phá, những ụ pháo mọc lên giữa công viên, giữa những vườn hoa thơm mát. Hà Nội bước vào cuộc chiến chống chiến tranh phá hoại của giặc Mỹ. Những chiếc mũ rơm thân thương đến lạ, khi xa rồi vẫn hằn lên nỗi nhớ. Tôi nhớ đường Cổ Ngư có những cuộc chia tay rất vội. Chúng tôi mỗi người một nẻo đường ra trận, mang trong tim khát vọng hòa bình. Chúng tôi tình nguyện xa Hà Nội và hẹn ngày gặp lại.

Hà Nội của tôi! Sau chiến tranh, tôi về làm việc nơi phố cổ, bao người bạn của tôi không về nữa, họ đã nằm lại chiến trường. Tôi thường dạo bước trên những đường phố thân quen, tiếng tàu điện leng keng như vẫn đâu đây. Ngõ nhỏ của tôi gần như nhà nào cũng có người hy sinh. Tôi đi từng nhà lấy từng tấm ảnh liệt sĩ, mang đến ngôi nhà số 4, nơi ấy tôi quen người lính già là bác Đỗ Cơ, bác có mái tóc bạc phơ và gương mặt hiền từ như một ông tiên. Bác làm thợ ảnh trong quân đội, tối bác mang những tấm ảnh của tôi về nhà làm thêm. Hồi ấy phục chế lại một tấm ảnh để làm ảnh thờ liệt sĩ không dễ như bây giờ. Bác cặm cụi làm một cách chăm chỉ và thận trọng, có tấm ảnh phải tách ra từ một tấm ảnh chung. Tôi ngồi bên bác, kể cho bác nghe về người trong mỗi tấm ảnh. Bác rơi nước mắt khi nhìn những gương mặt trai tráng trẻ trung, khi nghe tôi kể về mối tình dang dở của họ. Bác nói với tôi, nhà ai khó khăn bác không lấy tiền, chỉ tặng gia đình tấm ảnh liệt sĩ. Bây giờ bác cũng đã đi xa, nhưng mỗi khi đi qua ngôi nhà ấy tôi lại nhớ đến bác, nhớ người lính già trong ngôi nhà số 4, ngôi nhà ở đầu phố Lý Nam Đế mà người ta thường gọi là phố nhà binh.

Một lần tôi đón một người đồng đội ở xa về Hà Nội, chúng tôi đến vườn hoa Âu Cơ bên sông Hồng, vừa đặt chân lên con đường rải đầy sỏi đá, phía trên chăng dây và những nhành hoa hồng leo tạo thành mái lợp, tôi bỗng nhớ đến con đường Trường Sơn, con đường đi qua con suối cạn cũng đầy sỏi đá, phía trên cũng chăng dây, hàng ngày những o thanh niên xung phong thay lá mới. Tôi vừa đi chậm rãi kể cho anh bạn, Hồi ấy tôi còn rất trẻ, thích đi qua những đoạn đường như thế, nó giống như con đường trong chuyện cổ tích và hôm nay đi trong bình yên, trong cảnh đẹp thiên nhiên, tôi ước những người cùng tôi trong gian nan, đạn lửa lại bên tôi cùng đắm say trong cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp! Họ cũng yêu hoa, yêu Hà Nội như tôi. Tôi chợt nhớ đến những cánh rừng Trường Sơn và nước mắt rưng rưng.

Anh bạn như hiểu được những suy nghĩ của tôi, anh khéo léo nhắc đến đầm sen và giục tôi sang bên đó chụp ảnh, tôi ngồi trên chiếc thuyền nan, anh đeo máy ảnh lên ngực và lấy chiếc sào đẩy chiếc thuyền ra xa, tôi thích thú ngắm những bông sen vừa hé nở, tận hưởng làn gió nhẹ nhàng mang theo hương sen êm dịu, anh bạn bấm cho tôi những tấm ảnh giữa đầm sen mênh mang, tôi nghiêng đầu, dịu dàng nở nụ cười bên những bông sen… tôi nhận ra một bạn trẻ nấp sau chiếc lá sen xanh mướt, cô gái nhìn tôi mỉm cười, ra hiệu cho tôi là cô đang trốn bạn ở đằng kia, vừa nói cô bé vừa ngoảnh đầu về phía chàng trai đang ngơ ngác. Sự hồn nhiên của các bạn trẻ thật đáng yêu, và tôi cũng yêu sự bình yên biết bao.

Lúc chúng tôi ngồi nghỉ uống trà trong lán, đầm sen mênh mang và tràn ngập hương thơm dìu dịu, những cô gái duyên dáng bên sen, ghi lại khoảnh khắc tuyệt vời của mùa hè Hà Nội. Tôi ghi vội mấy câu thơ “Trốn tìm” Mà tôi có cảm xúc từ đôi bạn trẻ cho anh bạn tôi đọc và sửa lỗi chính tả, tôi nhớ những chuyện rất xa xôi, nhưng lại hay quên lỗi chính tả.

Trốn anh em nấp vào sen

Hương thơm ngan ngát dịu mềm như mơ

Tìm anh anh cứ ngẩn ngơ

Trong màu xanh ấy! Sao chưa thấy người

Em vờ im lặng đấy thôi

Trong tim muốn nói một lời anh yêu

Tìm nhau đến hết buổi chiều

Để cho nỗi nhớ vương nhiều hương sen.

Tôi cầu mong Hà Nội của tôi! Cũng như đất nước nhỏ bé thân thương cong cong hình chữ S của tôi mãi được bình yên, đất nước đã trải qua những cuộc chiến tranh chống xâm lược. Để có được sự bình yên hôm nay, biết bao người đã hy sinh xương máu, biết bao người tuổi trẻ không hề tiếc tuổi xuân của mình hiến dâng cho đất nước.

Cũng như những lần trở về Hà Nội, người bạn, người đồng đội của tôi lại đến Hồ Gươm, anh thích chụp ảnh Tháp Rùa trong ánh nắng, anh nói mỗi khi nhớ về Hà Nội, anh nhớ đến Hồ Gươm trước tiên, tôi chỉ cho anh cây cổ thụ nghiêng nghiêng bên hồ, cây vẫn đó mà các bạn của tôi đã mãi không về! Tôi ngồi lặng lẽ ngắm mặt hồ xao động, những con sóng lấp lánh dưới nắng hè rực rỡ, vòm lá.

Ai cũng có một Hà Nội của riêng mình. Hà Nội của tôi! Nơi tôi sinh ra và lớn lên, Hà Nội mến yêu nơi ôm ấp những kỷ niệm của tôi và chúng bạn từ tuổi ấu thơ, nơi có nếp nhà đơn sơ nhưng ấm áp và ngập tràn hạnh phúc, là nỗi nhớ da diết đau thương của chiến tranh. Hà Nội của tôi! Mỗi góc phố, hàng cây, quán nhỏ đã trở thành nỗi nhớ rất linh thiêng. Ôi Hà Nội của tôi!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Đỗ Thu Yên. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Hoài niệm Phớớ ơơơ!!!
    Hà Nội rực rỡ sang xuân, dịu dàng mùa thu gió heo may, tĩnh lặng trước trời đông buốt giá để rồi lại bừng lên nắng vàng gay gắt đón hè về. Thủ đô bốn mùa đều mang vẻ đẹp và thức quà riêng cho những con người biết tận hưởng và nâng niu. Những tháng hè oi ả đã ghé thăm thành phố mà tôi yêu, chốn Hà thành vốn yên bình giờ đây căng mình trước vòng xoáy cuộc sống và sự khắc nghiệt của thời tiết.
(0) Bình luận
  • Nhớ Tết ở khu gia đình Hà Nội thời chưa xa
    Chúng ta, ai cũng có những năm tháng không thể nào quên. Cho dù những năm tháng ấy cuộc sống chưa hẳn đã thật tốt, chưa no đủ dư thừa. Trong sự thiếu thốn triền miên về vật chất thì tình người, sự sẻ chia lại ăm ắp như bát nước đầy, để rồi in sâu vào tâm thức như một quãng đời đã được lập trình trong bản đồ số mệnh.
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Chuyển đổi số - Cơ hội và thách thức với văn học nghệ thuật Thủ đô
    Trong bối cảnh chuyển đổi số đang trở thành xu thế tất yếu của mọi lĩnh vực đời sống, văn học nghệ thuật Thủ đô cũng đứng trước những vận hội lớn cùng không ít thách thức. Tọa đàm “Văn học nghệ thuật Thủ đô trong ứng dụng chuyển đổi số hiện nay” do Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội tổ chức sáng 5/12 đã góp phần nhận diện những chuyển động mạnh mẽ của đời sống văn học nghệ thuật trong môi trường số, đồng thời gợi mở những định hướng phát triển phù hợp với thực tiễn.
  • Múa bồng Triều Khúc và chèo tàu Tổng Gối: Di sản sống giữa lòng Thủ đô
    Sáng 4/12, Hội Văn nghệ Dân gian Hà Nội tổ chức cuộc tọa đàm “Diễn xướng dân gian trong lễ hội Hà Nội: Múa bồng Triều Khúc và chèo tàu Đan Phượng”. Qua phần trình bày của nhà nghiên cứu Giang Nguyên Bồi, họa sĩ Giang Nguyên Thái và Giám đốc Trung tâm Văn hóa Thể thao xã Ô Diên Bùi Thị Quyên, những giá trị lịch sử, đặc trưng nghệ thuật và hành trình bảo tồn, phát huy của hai loại hình diễn xướng dân gian độc đáo này đã được làm sáng rõ.
  • Bài 4: Nguồn nhân lực văn hóa nghệ thuật - “lực lượng tiên phong” chấn hưng văn hóa
    Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV khẳng định văn hóa không chỉ là nền tảng tinh thần, nguồn lực nội sinh mà còn là động lực và hệ điều tiết phát triển bền vững. Đặt con người vào trung tâm, Dự thảo nhấn mạnh yêu cầu “chăm lo đội ngũ văn nghệ sĩ” và “ưu tiên phát triển các cơ sở đào tạo văn hóa, nghệ thuật”... Đây không chỉ là bổ sung nhiệm vụ mà là sự tái định vị vai trò của văn học nghệ thuật trong phát triển văn hóa.
  • Tuyên truyền cổ động trực quan kỷ niệm 80 năm Ngày Tổng tuyển cử đầu tiên bầu Quốc hội Việt Nam
    Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã có văn bản số 6578/BVHTTDL-VHCSGĐTV gửi UBND các tỉnh, thành phố đề nghị phối hợp chỉ đạo thực hiện việc tuyên truyền cổ động trực quan kỷ niệm 80 năm Ngày Tổng tuyển cử đầu tiên bầu Quốc hội Việt Nam; Bầu cử đại biểu Quốc hội khoá XVI và bầu cử HĐND các cấp.
  • MV “Gió” - Wean và marzuz hợp tác nghệ thuật kết nối giá trị bền vững
    Ca khúc “GIÓ” của WEAN và marzuz chính thức ra mắt, mở đầu cho chiến dịch “Nhấn kết nối – Bật thay đổi” thuộc sáng kiến Cửa ngõ Toàn cầu của Liên minh châu Âu, truyền tải thông điệp về tinh thần đổi mới và kết nối của giới trẻ Việt Nam vì một tương lai bền vững.
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội của tôi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO