Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Nhớ lắm Phở Hà Nội!

Linh Châu 15:39 07/08/2024

Vậy là đã ba năm tôi chưa quay lại Thủ đô Hà Nội, nơi có góc phố cổ kính rêu phong, lưu giữ nhiều nét văn hóa đặc sắc của dân tộc Việt; có tiếng leng keng của những gánh hàng rong trong đêm muộn; có mùi hoa sữa nồng nàn – mùi hương đã trở thành đặc sản của Hà Nội mỗi độ thu về; nơi tôi đã dành khoảng thời gian thanh xuân đẹp nhất để rong ruổi với những ước mơ.

ccc.jpg
Nhắc đến ẩm thực Hà Nội, không thể không kể đến món phở...

Tôi nhớ tất cả về thành phố ấy, từ con người, vẻ đẹp từng con đường, góc phố và cả tinh hoa ẩm thực nơi đây. Ngoài món cốm xanh nồng đượm và thơm ngọt ở làng Vòng, nhắc đến ẩm thực Hà Nội, không thể không kể đến món phở như nhà văn Thạch Lam trong tác phẩm nổi tiếng “Hà Nội Ba Mươi Sáu phố phường” từng nhắc đến: “Phở là một thứ quà đặc biệt của Hà Nội, không phải chỉ riêng Hà Nội mới có, nhưng chính là vì chỉ ở Hà Nội mới ngon”.

Dù giờ đây khi trở về quê nhà làm việc, cũng rất nhiều lần thưởng thức món phở nhưng không thể tìm lại được hương vị đặc trưng như phở Hà Nội. Phải chăng bởi đây là món ăn đặc trưng được làm nên từ bàn tay khéo léo và chứa đựng tấm lòng của người dân Hà Thành nên có vị ngọt trong đậm đà, pha lẫn chút gì đó rất khác, không còn thuần túy là món ăn mà còn là hương vị năm tháng khó quên của vùng đất ngàn năm văn hiến, nổi tiếng không chỉ trong nước mà còn được nhiều thực khách quốc tế biết đến, dễ dàng chinh phục được những thực khách khó tính nhất. Không phải sơn hào hải vị hay quý hiếm nhưng hương vị phở luôn mang lại cảm giác ngon miệng và ấm áp cho bất kỳ ai. Đây thực sự là món ăn hoàn hảo đối với khẩu vị và cảm nhận của mọi người dân Việt.

Đây món Hà Thành đậm quốc hương
Vang danh Phở Bắc tự mười phương
Nạm, gầu dai bở thơm mùi thịt
Tái, chín tươi mềm ngọt nước xương

(Phở Hà Nội – Đuyên Hồng)

Nhớ lắm những ngày cùng đồng nghiệp rảo bước trên con đường ngập màu xanh của lá sấu để trở về xóm trọ. Ngay từ đằng xa, mùi thơm nức mũi của phở như có một sức quyến rũ diệu kỳ, hối thúc bước chân ghé lại cửa hàng để thưởng thức ngay một bát. Chung niềm yêu thích với món ăn này, tôi và lũ bạn còn có hẳn một bản đồ mini về các địa điểm bán phở nổi tiếng lâu năm của Hà Nội như quán Phở Thìn ở Hai Bà Trưng, Phở Bát Đàn ở Hoàn Kiếm, Phở Lý Quốc Sư ở Tây Hồ hay Phở Nhớ ở Đống Đa… để những ngày cuối tuần lại rủ nhau đi ăn rồi cùng nhau chu du khắp phố phường Hà Nội, dệt nên những mảng ký ức thanh xuân tươi đẹp nhất. Thế nhưng không phải những quán nổi tiếng chúng tôi mới ghé ăn. Nhiều lúc, đơn giản thèm lắm một bát phở ấm nóng, là tạt ngay vào một quán vỉa hè giản đơn nơi góc phố, làn khói trắng tỏa nghi ngút khiến cảnh vật xung quanh mờ mờ, ảo ảo. Người bán hàng đứng thái thịt luôn tay, gương mặt đôn hậu, thỉnh thoảng lại mở nắp một cái thùng sắt ra để lấy nước dùng chan vào bát. Một tô phở được bưng ra cũng hấp dẫn ngay thực khách bởi sắc màu hài hòa: sắc trắng tinh khôi của những sợi phở được làm từ gạo đã giã nhuyễn và cắt sợi, màu đỏ của những miếng ớt dậy thêm hương vị, màu xanh của những chiếc lá hành cùng rau thơm… Đặc biệt là mùi thơm bốc lên nghi ngút, đánh thức tất cả vị giác, khứu giác của người ăn tạo nên một món ăn hấp dẫn, khó cưỡng. Miếng thịt tươi mềm, sợi phở dai thơm, cay dịu của gia vị quyện hòa trong nước dùng ngon đậm đà… Chỉ thử một thìa thôi đã thấy như tỉnh cả người, cơ thể như được tiếp thêm bao năng lượng mới. Một món ăn tuyệt vời như vậy chả trách không những bây giờ mà trước đây, phở đã theo từng gánh hàng rong và tỏa hương khắp phố phường Hà Nội vào cái thế kỷ 18, 19 và trở thành kế sinh nhai chính của bao người dân thủ đô Hà Nội, là thức quà ưa thích của nhiều người.

Nhà thơ Tú Mỡ, trong một lần thưởng thức món phở khi đi công tác cũng đã viết nên những câu thơ cho món ăn này: Trong các món ăn quân tử vị/ Phở là quà đáng quý nhất trên đời/ Một vài xu nào đắt đỏ mấy mươi/Mà đủ vị: ngọt, bùi, thơm béo bổ. Vậy nên mới nói, qua bao thế hệ người Việt, Phở luôn được xem là “quốc hồn quốc túy”, cho dù được làm ra ở ngay tại nhà hay nhà hàng, luôn luôn mang đến cho thực khách cảm giác ấm áp như chính tâm hồn của người Việt Nam, mộc mạc và hồn hậu!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Linh Châu. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Ký ức mùa thu Hà Nội
    Tôi đang nhâm nhi ly cà phê ở quán góc phố quen cũ ngắm nhìn thời tiết miền Trung chuyển mùa từ hạ sang thu, 6 giờ sáng không còn cái nắng gay gắt, chói chang, đổ xuống, lan tỏa khắp các con đường, len lỏi qua từng con ngõ nhỏ, thấm vào từng thớ đất, từng hạt cát.
(0) Bình luận
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
  • Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
    7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.
  • Cả nhà ước năm mới
    Đêm 30, sau khi tôi và Thạo (con cả của tôi) chuẩn bị xong mâm cúng giao thừa, như đã thống nhất, cả nhà quây quần bên bàn trà để cùng nhau mơ ước.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Nhớ lắm Phở Hà Nội!
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO