Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Nhớ lắm Phở Hà Nội!

Linh Châu 15:39 07/08/2024

Vậy là đã ba năm tôi chưa quay lại Thủ đô Hà Nội, nơi có góc phố cổ kính rêu phong, lưu giữ nhiều nét văn hóa đặc sắc của dân tộc Việt; có tiếng leng keng của những gánh hàng rong trong đêm muộn; có mùi hoa sữa nồng nàn – mùi hương đã trở thành đặc sản của Hà Nội mỗi độ thu về; nơi tôi đã dành khoảng thời gian thanh xuân đẹp nhất để rong ruổi với những ước mơ.

ccc.jpg
Nhắc đến ẩm thực Hà Nội, không thể không kể đến món phở...

Tôi nhớ tất cả về thành phố ấy, từ con người, vẻ đẹp từng con đường, góc phố và cả tinh hoa ẩm thực nơi đây. Ngoài món cốm xanh nồng đượm và thơm ngọt ở làng Vòng, nhắc đến ẩm thực Hà Nội, không thể không kể đến món phở như nhà văn Thạch Lam trong tác phẩm nổi tiếng “Hà Nội Ba Mươi Sáu phố phường” từng nhắc đến: “Phở là một thứ quà đặc biệt của Hà Nội, không phải chỉ riêng Hà Nội mới có, nhưng chính là vì chỉ ở Hà Nội mới ngon”.

Dù giờ đây khi trở về quê nhà làm việc, cũng rất nhiều lần thưởng thức món phở nhưng không thể tìm lại được hương vị đặc trưng như phở Hà Nội. Phải chăng bởi đây là món ăn đặc trưng được làm nên từ bàn tay khéo léo và chứa đựng tấm lòng của người dân Hà Thành nên có vị ngọt trong đậm đà, pha lẫn chút gì đó rất khác, không còn thuần túy là món ăn mà còn là hương vị năm tháng khó quên của vùng đất ngàn năm văn hiến, nổi tiếng không chỉ trong nước mà còn được nhiều thực khách quốc tế biết đến, dễ dàng chinh phục được những thực khách khó tính nhất. Không phải sơn hào hải vị hay quý hiếm nhưng hương vị phở luôn mang lại cảm giác ngon miệng và ấm áp cho bất kỳ ai. Đây thực sự là món ăn hoàn hảo đối với khẩu vị và cảm nhận của mọi người dân Việt.

Đây món Hà Thành đậm quốc hương
Vang danh Phở Bắc tự mười phương
Nạm, gầu dai bở thơm mùi thịt
Tái, chín tươi mềm ngọt nước xương

(Phở Hà Nội – Đuyên Hồng)

Nhớ lắm những ngày cùng đồng nghiệp rảo bước trên con đường ngập màu xanh của lá sấu để trở về xóm trọ. Ngay từ đằng xa, mùi thơm nức mũi của phở như có một sức quyến rũ diệu kỳ, hối thúc bước chân ghé lại cửa hàng để thưởng thức ngay một bát. Chung niềm yêu thích với món ăn này, tôi và lũ bạn còn có hẳn một bản đồ mini về các địa điểm bán phở nổi tiếng lâu năm của Hà Nội như quán Phở Thìn ở Hai Bà Trưng, Phở Bát Đàn ở Hoàn Kiếm, Phở Lý Quốc Sư ở Tây Hồ hay Phở Nhớ ở Đống Đa… để những ngày cuối tuần lại rủ nhau đi ăn rồi cùng nhau chu du khắp phố phường Hà Nội, dệt nên những mảng ký ức thanh xuân tươi đẹp nhất. Thế nhưng không phải những quán nổi tiếng chúng tôi mới ghé ăn. Nhiều lúc, đơn giản thèm lắm một bát phở ấm nóng, là tạt ngay vào một quán vỉa hè giản đơn nơi góc phố, làn khói trắng tỏa nghi ngút khiến cảnh vật xung quanh mờ mờ, ảo ảo. Người bán hàng đứng thái thịt luôn tay, gương mặt đôn hậu, thỉnh thoảng lại mở nắp một cái thùng sắt ra để lấy nước dùng chan vào bát. Một tô phở được bưng ra cũng hấp dẫn ngay thực khách bởi sắc màu hài hòa: sắc trắng tinh khôi của những sợi phở được làm từ gạo đã giã nhuyễn và cắt sợi, màu đỏ của những miếng ớt dậy thêm hương vị, màu xanh của những chiếc lá hành cùng rau thơm… Đặc biệt là mùi thơm bốc lên nghi ngút, đánh thức tất cả vị giác, khứu giác của người ăn tạo nên một món ăn hấp dẫn, khó cưỡng. Miếng thịt tươi mềm, sợi phở dai thơm, cay dịu của gia vị quyện hòa trong nước dùng ngon đậm đà… Chỉ thử một thìa thôi đã thấy như tỉnh cả người, cơ thể như được tiếp thêm bao năng lượng mới. Một món ăn tuyệt vời như vậy chả trách không những bây giờ mà trước đây, phở đã theo từng gánh hàng rong và tỏa hương khắp phố phường Hà Nội vào cái thế kỷ 18, 19 và trở thành kế sinh nhai chính của bao người dân thủ đô Hà Nội, là thức quà ưa thích của nhiều người.

Nhà thơ Tú Mỡ, trong một lần thưởng thức món phở khi đi công tác cũng đã viết nên những câu thơ cho món ăn này: Trong các món ăn quân tử vị/ Phở là quà đáng quý nhất trên đời/ Một vài xu nào đắt đỏ mấy mươi/Mà đủ vị: ngọt, bùi, thơm béo bổ. Vậy nên mới nói, qua bao thế hệ người Việt, Phở luôn được xem là “quốc hồn quốc túy”, cho dù được làm ra ở ngay tại nhà hay nhà hàng, luôn luôn mang đến cho thực khách cảm giác ấm áp như chính tâm hồn của người Việt Nam, mộc mạc và hồn hậu!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Linh Châu. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Ký ức mùa thu Hà Nội
    Tôi đang nhâm nhi ly cà phê ở quán góc phố quen cũ ngắm nhìn thời tiết miền Trung chuyển mùa từ hạ sang thu, 6 giờ sáng không còn cái nắng gay gắt, chói chang, đổ xuống, lan tỏa khắp các con đường, len lỏi qua từng con ngõ nhỏ, thấm vào từng thớ đất, từng hạt cát.
(0) Bình luận
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Nhớ lắm Phở Hà Nội!
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO