Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Ký ức mùa thu Hà Nội

Anh Đức 09:09 06/08/2024

Tôi đang nhâm nhi ly cà phê ở quán góc phố quen cũ ngắm nhìn thời tiết miền Trung chuyển mùa từ hạ sang thu, 6 giờ sáng không còn cái nắng gay gắt, chói chang, đổ xuống, lan tỏa khắp các con đường, len lỏi qua từng con ngõ nhỏ, thấm vào từng thớ đất, từng hạt cát.

mac24gyu.png
Hà Nội vào thu, mặt hồ Gươm xanh biếc phản chiếu ánh nắng thu vàng, những hàng liễu rủ ven hồ khẽ đung đưa trong gió.... (ảnh: internet)

Cái nắng mà những giọt mồ hôi chảy miết từ da đầu thấm vào chiếc áo sơ mi gây cảm giác bỏng rát, khó chịu. Nắng miền Trung là vậy, nhìn qua ô cửa sổ đâu đó chợt nghe giai điệu bài hát “Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ/ Nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu/ Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội/ Mùa hoa sữa về thơm từng con gió/ Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ/ Cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua”. Bài hát Nhớ mùa thu Hà Nội của Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và đã được ca sĩ Hồng Nhung thể hiện rất thành công. Trịnh Công Sơn đã chắt lọc những phần linh hồn tinh tuý nhất của Hà Nội để đưa vào bài hát, mang trong mình một giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng và mang đậm chất tự sự, như một lời tâm tình về nỗi nhớ mùa thu Hà Nội tạo nên một không gian âm nhạc đầy cảm xúc và hoài niệm. Những âm hưởng, giai điệu đó như thôi thúc tôi nhớ về những ký ức đẹp nhất về mùa thu Hà Nội.

Từ thời còn đi học, tôi đã ao ước được ra Thủ đô, được học đại học ở đây, đó là niềm tự hào nhất của người con miền Trung quanh năm chỉ có gió Lào, cát trắng, lũ lụt triền miên… Ngày nhập học đại học là một ngày đầu mùa thu. Có người từng nói, Hà Nội đẹp nhất là vào mùa thu. Tôi không biết điều đó có đúng với tất cả mọi người hay không, nhưng đối với tôi, mùa thu Hà Nội luôn mang một vẻ đẹp rất riêng, rất đặc biệt. Thu Hà Nội không rực rỡ như mùa xuân, cũng chẳng hừng hực, oi nồng như mùa hè, cũng không lạnh lẽo như mùa đông. Thu Hà Nội nhẹ nhàng, dịu dàng, như một bản tình ca êm đềm, sâu lắng.

Hà Nội vào thu, đất trời như khoác lên mình tấm áo mới. Cái nắng hanh hao ngày hè nhường chỗ cho những tia nắng thu vàng óng ả, dịu dàng hơn, e ấp hơn. Khi những cơn gió heo may bắt đầu len lỏi qua từng con ngõ nhỏ, cái nóng bức của mùa hè dần tan biến, gió heo may mang theo hương hoa sữa nồng nàn, quyến rũ. Những cơn mưa nhẹ đầu thu như lời chào của mùa mới, mưa không kéo dài đến và đi, chỉ đủ để làm dịu đi cái nóng còn vương lại. Trời xanh trong, cao vời vợi, những đám mây trắng bồng bềnh trôi nhè nhẹ như tấm lụa mỏng phất phơ trên bầu trời. Ánh nắng mùa thu không chói chang, gay gắt, mà nhẹ nhàng, êm dịu, như muốn vỗ về, ôm ấp từng góc phố, từng mái nhà. Mùa thu Hà Nội trong tôi là những ký ức đẹp đẽ, những cảm xúc bâng khuâng khó phai.

Những hàng cây bàng, cây sấu, cây xà cừ trên những con đường Hà Nội bắt đầu chuyển màu. Lá xanh dần nhường chỗ cho những gam màu vàng óng ả, rồi đến khi một cơn gió nhẹ thổi qua, những chiếc lá ấy từ từ rơi xuống, tạo thành một tấm thảm vàng dưới chân. Lá vàng rơi xào xạc dưới chân tạo nên một bản nhạc thu du dương, trầm bổng. Thi thoảng, một chiếc lá vàng lìa cành, chao nghiêng trong gió rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt hồ, tạo nên những vòng tròn sóng lăn tăn. Cái cảm giác đi bộ trên những con đường rợp bóng cây, nghe tiếng lá khô rơi dưới chân, hít thở cái không khí trong lành, mát mẻ, thật sự là một trải nghiệm khó quên.

Nhưng có lẽ, điều khiến mùa thu Hà Nội trở nên đặc biệt và đáng nhớ nhất chính là những ký ức, những kỷ niệm gắn liền với mùa thu nơi đây. Đó có thể là những buổi sáng chớm thu, cùng bạn bè dạo chơi trên những con phố cổ, ghé vào một quán cà phê nhỏ, nhâm nhi ly cà phê nóng, trò chuyện vui vẻ và nhìn xa xăm tháp Rùa cổ kính… Thu về, Hà Nội như chậm lại. Người ta thong dong dạo bước trên những con phố cổ, ngắm nhìn những gánh hàng rong, những quán cóc ven đường. Tiếng cười nói, tiếng rao hàng, tiếng xe cộ hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản hòa ca phố phường đầy sức sống.

Mặt hồ Gươm xanh biếc phản chiếu ánh nắng thu vàng, những hàng liễu rủ ven hồ khẽ đung đưa trong gió. Đôi khi, người ta bắt gặp những đôi tình nhân nắm tay nhau dạo bước, những cụ già ngồi đọc báo hay những nhóm bạn trẻ vui đùa, chụp ảnh. Mọi thứ đều diễn ra nhẹ nhàng, bình yên, như chính nhịp điệu của mùa thu Hà Nội. Tiếng rao “Ai cốm đây!” của những gánh hàng rong vang lên khắp phố phường, đánh thức cả một Hà Nội đang say ngủ. Hà Nội mùa thu còn gắn liền với hương cốm - thứ đặc sản chỉ riêng có ở Hà Nội. Cốm làng Vòng thơm ngọt, dẻo bùi, được gói gém cẩn thận trong những chiếc lá sen xanh mướt, từng hạt cốm như chứa đựng cả hương vị của đồng quê, của đất trời. Cầm trên tay túi cốm, nhai nhẩn nha từng hạt cốm thơm bùi, ta như cảm nhận được cái hồn của Hà Nội, cái tinh túy của mùa thu.

Nhắc đến mùa thu Hà Nội, không thể không nhắc đến những buổi chiều tà rực rỡ. Mặt trời lặn dần sau những tòa nhà cao tầng, để lại một vầng hào quang đỏ rực phía chân trời. Ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả không gian, phủ lên từng con đường, từng mái nhà, một vẻ đẹp kỳ ảo, lãng mạn. Đi dạo quanh Hồ Tây vào buổi chiều thu, ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống, cảm nhận cái lạnh se se của gió thu, thật sự là một cảm giác thư thái, yên bình.

Hà Nội mùa thu không chỉ đẹp bởi cảnh sắc thiên nhiên, mà còn bởi cái hồn của người Hà Nội, cái tình của con người nơi đây. Người Hà Nội thân thiện, mến khách, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Dù cuộc sống có bộn bề, họ vẫn giữ được nét thanh lịch, tao nhã vốn có. Đó là những nụ cười hiền hòa, những ánh mắt thân thiện, những câu chuyện nhỏ nhặt nhưng đầy tình cảm. Đó là những gánh hàng rong chở đầy hoa quả, những quán ăn vỉa hè với những món ngon dân dã, những con phố nhỏ đầy ắp tiếng cười nói.

Mùa thu Hà Nội, dù là trong quá khứ hay hiện tại, vẫn luôn là một mùa đáng nhớ, một mùa của tình yêu, của kỷ niệm, của những giây phút bình yên và hạnh phúc. Dù cuộc sống có bận rộn, hối hả đến đâu, mỗi khi nhớ về mùa thu Hà Nội, ta như tìm thấy một góc nhỏ trong tâm hồn để nghỉ ngơi, để tĩnh lặng, để cảm nhận những điều giản dị, đẹp đẽ nhất của cuộc sống.

Tôi yêu mùa thu Hà Nội bởi những con phố nhỏ rợp bóng cây xanh, những tán lá vàng rơi xào xạc dưới chân. Tôi yêu mùa thu Hà Nội bởi hương hoa sữa nồng nàn, quyến luyến. Mùi hương ấy như len lỏi vào từng ngõ ngách, từng con phố, làm say lòng người. Tôi yêu mùa thu Hà Nội bởi những gánh hàng rong với những món ăn dân dã, bình dị. Bát phở nóng hổi, đĩa bún chả thơm lừng, hay chiếc bánh cốm dẻo thơm đều mang hương vị đặc trưng của Hà Nội. Thu Hà Nội, một tình yêu không tên. Đó là tình yêu với những điều bình dị, giản đơn, nhưng lại mang đến cho tôi những cảm xúc thật đặc biệt. Mùa thu Hà Nội, dù có trôi qua bao nhiêu năm tháng, vẫn luôn là một phần không thể thiếu trong tâm hồn, trong trái tim mỗi người và cả những ai đã từng đến, từng sống, từng yêu mến mảnh đất này./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Anh Đức. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Viên ngọc xanh giữa lòng Thủ đô
    Ai đã đặt chân tới quận Tây Hồ chắc hẳn sẽ không quên thả hồn mình vào với dòng chảy êm đềm và hiền hòa của hồ Tây đầy thi vị, khiến bao du khách đến đây cứ ngỡ ngàng bước đi không đành, lòng thầm ước sẽ trở lại...
(0) Bình luận
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
  • Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
    7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.
  • Cả nhà ước năm mới
    Đêm 30, sau khi tôi và Thạo (con cả của tôi) chuẩn bị xong mâm cúng giao thừa, như đã thống nhất, cả nhà quây quần bên bàn trà để cùng nhau mơ ước.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Ký ức mùa thu Hà Nội
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO