Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Khi viết về Hà Nội…

Phạm Linh Nhi 17:21 08/05/2024

Khi viết về Hà Nội, người ta không viết, người ta cảm nhận. Khi viết về Hà Nội, chữ Hà Nội nghe thật thân thương và trìu mến, như bầu không khí quanh ta, như cơn mưa thất thường mùa hạ, như mẹ, như cha và như tất cả.

1.jpg
Ảnh: Pintersest

Khi viết về Hà Nội mà người ta đang ở trong chính Hà Nội, người ta dường như ngồi đơ ra, trầm lặng và chìm lắng vào một thế giới khác, như một không gian song song với hiện thực để thâu tóm tất thảy những ký ức nhỏ nhặn, để nhào nặn thành cái riêng, mong sao thổi được hồn vào con chữ cho thỏa nỗi lòng này.

Cảm giác thật mông lung và vô định ở cái tuổi 17 chênh vênh, tưởng như hiểu sự đời mà biết mình chẳng hiểu gì đâu, cũng như ở Hà Nội lâu mà vẫn chẳng thể biết hết những quán café ngon, những đường tắt giờ tan tầm cho khỏi tắc đường hay những quán phở không biển hiệu mà vẫn nườm nượp khách. Tôi yêu Hà Nội vì tôi sẽ mãi không khám phá hết được những điều bí ẩn của Hà Nội.

Yêu những con phố Hà Nội trải dài tít tắp với những cái tên mang đậm chất lịch sử. Ông Lê Kiên Thành, con của cụ Lê Duẩn, từng xúc động, nghẹn ngào mà nói rằng đường mang tên bố ông được đặt gần nhà ga Hà Nội, là nơi mà lớp lớp thế hệ bộ đội đã vào miền Nam chiến đấu. Đường Lê Duẩn hướng về phía đường Giải Phóng – con đường Nam tiến ở cửa ngõ Thủ đô. Một Lê Duẩn nặng lòng với đất nước, một Lê Duẩn đưa đất nước tới hai chữ Giải Phóng viết hoa.

Yêu những lời thì thầm, tâm tình của những người dân Hà Nội về chuyện xưa. Những câu chuyện cũ đi kèm với những cốc trà đá, những bàn cờ tướng trên những chiếc bàn xanh, những quán xá dù trong cùng ngõ hẻm hay ngay cạnh bờ hồ, đều mang những hơi thở hoài niệm của quá khứ. Yêu Hà Nội thì phải yêu cả những câu chuyện tủn mủn như thế: “Hồi xưa tôi sang Liên Xô thèm phở quá, nhưng xung quanh tuyết một màu trắng xóa thì lấy đâu ra phở mà ăn?”, “Xưa thời theo đuổi bà nhà tôi phải đi xe lên mua bát phở Thìn cho bà, xong mua về thì bà kêu thèm ăn bún riêu với trứng vịt lộn”. Chẳng trách mà người ta bảo cứ sống cho hết đời tuổi trẻ, để sang bên kia sườn dốc của cuộc đời ta có thứ để gặm nhấm, để thương.

Yêu cái gì, cái gì cũng yêu. Yêu ngôi trường mà cả chị cả em học vẫn đều một màu vàng nguyên sơ và cổ kính như thế, dâng lên sự hoài niệm vô bờ bến cho bất cứ cô nàng cậu trai nào quay trở lại thăm trường. Khi nói yêu Hà Nội vì tất cả những gì đã đi qua cuộc đời mình thì không thể không nói đến việc, tình yêu đấy sẽ chẳng bao giờ phai nhạt dù Hà Nội có đổi thay. Vì không chỉ có Hà Nội “lớn lên”, những người con của Hà Nội cũng trưởng thành theo năm tháng, vì thay đổi không có nghĩa sẽ mất chất cũ, mà là tôn vinh giá trị cũ và tiếp thu thêm tinh hoa mới, và sẽ là một Hà Nội – cổ kính và hiện đại, sầm uất và yên bình, tương lai và quá khứ giao thoa khi chúng ta viết về Hà Nội…

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Phạm Linh Nhi. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Thưởng thức thứ quà đặc biệt của Hà Nội
    Người ta thường nói, Hà Nội đẹp nhất vào mùa thu, khi những cây hoa sữa mới bắt đầu trổ bông, tỏa hương thơm ngào ngạt, khi cái lạnh chỉ mới chớm, chạm nhẹ vào vạn vật xung quanh. Còn mùa đông Hà Nội thật đặc sắc. Từng con phố trải dài với hai hàng cây bên đường trơ trụi lá, thân gầy guộc, nghiêng nghiêng hứng gió đông. Những cơn gió lạnh rít qua khe cửa, tay lạnh cóng run run. Lúc đó dừng chân xuống vỉa hè với bát chè xanh nóng hổi và thơm ngất, nhấp từng ngụm cảm nhận hơi ấm đang tràn về, hay mùi thơm của bát phở nóng bốc lên cho ta cảm nhận hương vị đặc sắc của món ăn Hà Nội. Một trong những món ăn làm nên nét tinh túy của ẩm thực Hà Nội đó là phở.
(0) Bình luận
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
  • Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
    7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.
  • Cả nhà ước năm mới
    Đêm 30, sau khi tôi và Thạo (con cả của tôi) chuẩn bị xong mâm cúng giao thừa, như đã thống nhất, cả nhà quây quần bên bàn trà để cùng nhau mơ ước.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Khi viết về Hà Nội…
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO