Hà Nội tập thể dục

Phạm Như Hoa| 02/11/2022 11:24

Tập thể dục trong ký ức của tôi là câu hát “một, hai, ba…hít thở, hít thở” khi tôi học mầm non, còn những năm tháng là học sinh phổ thông thì ấn tượng về việc tập thể dục là những bài tập khởi động “lắc lư cái đầu này, ồ sao bé không lắc”.

tap-the-duc_adry(1).jpg
Ảnh minh hoạ

Xung quanh tôi chẳng thấy có ai tập thể dục, ông bà bố mẹ tôi đều đi làm đồng từ sáng đến tối mịt, làm việc tay chân rất mệt rồi thì còn tập thể dục làm gì nữa. Ấy vậy mà lên Hà Nội thì khác hẳn, người người tập thể dục, nhà nhà tập thể dục, đâu đâu cũng có thể tập thể dục, tôi có cảm tưởng như những người sống ở Hà Nội không ai ngủ, người ta chỉ chờ trời sáng để đi tập thể dục hay sao? Sáng sớm, bốn năm giờ sáng mà lò dò quanh Lăng Bác thì chao ôi, có cơ man nào là người ra đây tập thể dục, người đánh cầu lông, người đá cầu, người nhảy dây, người lắc vòng, chỗ này là chỗ các bà tập dưỡng sinh múa quạt, chỗ kia là chỗ các ông tập thái cực quyền múa gậy. Tôi nghe ông nội tôi kể rằng lúc sinh thời Bác Hồ là người có tinh thần tự tập thể dục để rèn luyện cơ thể, để giữ sức khỏe rất cao. Bác đã từng nói: “Mỗi một người dân yếu ớt, tức là cả nước yếu ớt, mỗi một người dân khỏe mạnh tức là cả nước mạnh khỏe. Dân cường thì quốc thịnh. Tôi mong đồng bào ai cũng gắng tập thể dục. Tôi ngày nào cũng tự tập”. Có lẽ là do học tập theo tấm gương của Bác nên người dân Thủ đô ai ai cũng có ý thức tự tập thể dục. Một ngày mới ai cũng muốn báo công với Bác nên tinh thần thể dục của Bác lúc nào cũng rộn ràng mỗi sớm tinh sương quanh Lăng Bác. Không chỉ ở quanh Lăng Bác, Hà Nội có rất nhiều công viên và vườn hoa để mọi người ra đó tập thể dục, có một dạo ở gần khu Đại học Bách Khoa, sáng trưa chiều tối tôi đều thấy có người đi tập thể dục ở công viên Thống Nhất, vườn hoa Lê-nin. Rồi các bờ hồ vào sáng sớm không khí trong lành, gió hiu hiu thổi hơi mát tinh khiết lên từ các mặt hồ, người đi tập thể dục hàng hà sa số hít hà sương sớm để lấy tinh thần bước vào một ngày làm việc đầy hối hả. Hà Nội có rất nhiều trung tâm huấn luyện thể thao và nhiều vận động viên cũng bắt nguồn từ phong trào tự tập thể dục, tự rèn luyện thể thao mà nên. Có một điều lạ kỳ dù Hà Nội không có biển nhưng lại có rất nhiều bể bơi, có vẻ như đó là sự bù đắp cho người dân thủ đô nỗi khao khát được bơi lội, vẫy vùng.

Những người con ở khắp muôn nơi trên đất nước Việt Nam về Hà Nội học đại học, sinh sống, học tập và lập nghiệp đã mang theo tinh thần tập thể dục của người dân thủ đô trở về quê hương của mình nên đi đến đâu ta cũng bắt gặp người người nhà nhà tự tập thể dục bằng nhiều hình thức khác nhau, làm cho không khí chào ngày mới đầy phấn chấn và tràn đầy năng lượng.

Viết xong bài viết này, tôi cũng phải vội vã đi ngủ để sáng mai còn dậy sớm để tham gia vào CLB nhảy hiện đại của các bà, các chị, các cô, các bạn cùng khu phố. Nghĩ đến thôi mà lòng đã thấy rộn ràng, lại nhớ đến những buổi sáng sớm tinh sương trên Hà Nội năm nào, vừa đạp xe vừa nghe thấy tiếng nhạc chát xình chát xình trên đường Thanh Niên, các chị các cô vừa dìu nhau những bước nhảy vừa cười nói râm ran hết cả một quãng đường.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Phạm Như Hoa. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Lần đầu tiên tôi đến Hà Nội
    Hồi bé, tôi nghe mọi người bảo Hà Nội to đẹp lắm. Tôi ước gì được một lần ra Thủ đô nhưng quá xa xôi nên đành chịu. Dẫu vậy trong lòng thơ ngây luôn ấp ủ một ngày nào đó lớn lên nhất định phải ra nơi ấy cho bằng được để viếng thăm lăng Bác và dạo khắp 36 phố phường thủ đô anh hùng. Một ngày nọ, cuối cùng tôi cũng hiện thực hóa ước mơ vào một buổi thu.
(0) Bình luận
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội tập thể dục
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO