Ký ức trận lụt lịch sử 2008

Đinh Thành Trung| 26/10/2022 14:42

1 Tháng 8 năm 2022. Cơn bão đi qua khiến mưa như trút nước. Đường Thụy Khuê nhà tôi đã ngập. Bên cạnh đó, đường Trích Sài cũng chịu chung số phận. Đâu đó có tiếng cười to “Chỉ là muỗi so với trận lụt lịch sử năm 2008 bà con nhỉ”.

8-1533191742-width650height447.jpg
Sống chung với "lũ" trong mùa cưới, người dân Thủ đô đã sáng tạo ra rất nhiều cách để di chuyển. Bắc ghế vào đám cưới trên đường Hồ Đắc Di (Nam Đồng, Đống Đa, Hà Nội). (Ảnh: VOVnews)

Ký ức trong tôi bỗng trỗi dậy với những hình ảnh khó quên. Cách đây 14 năm, không ai nghĩ Hà Nội sẽ đối mặt với biển nước như thế. Xe máy và ô tô. Tất cả chẳng là gì khi đối mặt với sức mạnh của thiên nhiên. Đường phố ngập chìm trong nước. Xui rủi nếu ai đang bước trong biển nước ấy thì chắc không còn nhìn thấy mặt người.

Tôi nhớ lại trên cung đường Thái Hà - Nguyễn Chí Thanh, một vài chiếc ô tô đã chìm sâu, để lại tiếc nuối trên mạng xã hội. Khi cơn lụt đến và ở lại quá lâu, không ai còn có thể cười được. Tất cả mọi người khi ấy đều cùng chung một suy nghĩ là mong sao Hà Nội thoát ngập. Thế và chỉ thế thôi.

Khi ấy có nhiều câu chuyện xảy ra lắm. Nhiều nhất vẫn là không đi làm được. Thời đó vẫn còn ít người làm công việc online nên thiệt hại về kinh tế là rất đáng kể. Tôi có may mắn là nhà ở chỗ cao nên không bị ngập, nhưng chỉ cần dắt xe ra đường là không biết đi hướng nào để đến chỗ làm. Nhiều người cũng chịu tình cảnh tương tự. Thế mới biết trận lụt đó khủng khiếp như thế nào.

Nhớ lại, nhiều nhà cửa ngay giữa lòng thành phố bị ngập, điều chưa từng xảy ra từ khi họ sống trong căn nhà đó. Do không ai nghĩ nhà mình sẽ bị ngập nên họ lúng túng trong sơ tán người và đồ đạc. Nhà cao tầng thì đỡ, còn nhà cấp 4 coi như phải sơ tán. Người Hà Nội trong nội thành, những người ít phải đối mặt với sức mạnh của thiên nhiên đã có những ngày khốn khó.

2. Lụt nặng mới thấy người Hà Nội tương thân tương ái. Hình ảnh gặp nhiều nhất lúc đó là dịch vụ sấy xe, khởi động lại xe. Có người thu được lợi từ trận lụt nhưng cũng có người làm miễn phí với cái tâm giúp người khác vượt qua tình cảnh khó khăn. Một anh chàng với nụ cười tươi rói trên môi đã “đốn tim” mọi người khi có nghĩa cử cao đẹp ấy.

Rồi dịch vụ chở thuyền miễn phí. Thuyền giữa lòng đường Thủ đô, nghe thật kỳ lạ và bi hài nhưng chính những chiếc thuyền ấy đã giải cứu không ít người mắc kẹt. Hà Nội thành sông. Trên các cung đường lớn như Giáp Bát, Giải Phóng… người dân tự chế ra những chiếc thuyền, bè có hình thù kỳ lạ từ các vật dụng gia đình như lốp cao su, ván gỗ, hay hộp xốp. Cái khó ló cái khôn, nhiều người chèo những chiếc thuyền tự chế ấy đi giúp người khác, chở người và đồ đạc đến nơi an toàn. Khi bến xe buýt trở thành bến đò, người dân thủ đô mới cảm nhận rõ ràng tình người trong nguy khốn. Chèo đò vài lần rồi cũng quen, người thủ đô xốc lại tinh thần rất nhanh và mau chóng tổ chức giúp người. Các lực lượng chức năng cứu hộ cứu nạn hoạt động hết công suất, giảm thiểu tối đa thiệt hại về người.

Khi ấy, câu “lá lành đùm lá rách” mang nhiều ý nghĩa hơn. Bà con quyên góp rồi san sẻ, giúp đỡ nhau, đặc biệt là giúp những người khó khăn do không thể đi làm nuôi sống bản thân và gia đình hay những người mất trắng phương tiện làm ăn. Dù ít dù nhiều, mỗi người cũng cố gắng đối phó với khó khăn của chính mình rồi giúp người khác. Đó chính là tấm lòng của người Hà Nội, thứ mà chúng ta tưởng như không thấy nhiều trong thời đại ngày nay.

Rồi các chiến dịch “giải cứu” nông sản, giải cứu rau xanh cũng được tổ chức, vừa đảm bảo bữa ăn của các gia đình vừa góp phần giúp bà con nông dân tiêu thụ được sản phẩm. Khi nước bắt đầu rút đi, mọi người cũng đẩy mạnh mua hàng hóa thiết yếu vì lo sợ trận lụt chưa kết thúc. Dường như lúc đó họ không quá tiếc tiền, sẵn sàng mua ủng hộ người còn tồn hàng.

3. Có thể coi trận lụt năm 2008 là sự kiện lịch sử. Ký ức về nó vẫn còn đọng lại trong tâm trí người Hà Nội, nhất là những người chịu ảnh hưởng nặng nề từ trận lụt ấy. Sau đó, Hà Nội đã có giải pháp và cố gắng không để tình trạng ngập lụt tái diễn. Đó là việc cần phải làm của những người có trách nhiệm và cần cả sự chung tay của nhân dân Thủ đô.

Nói một cách tích cực, trận lụt lịch sử ấy cũng là một biến cố để chúng ta có bản lĩnh hơn trong cuộc sống, có sự sãn sàng đối phó với khó khăn khách quan ập đến. Nước ta cũng đã vượt qua đại dịch Covid-19 và Hà Nội là một trong những nơi chịu ảnh hưởng nặng nề nhất. Tôi lại được thấy tinh thần vượt khó, tương thân tương ái của người dân thủ đô như kỷ niệm 14 năm về trước.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Đinh Thành Trung. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Hoa sữa rơi, gói thu vào những kỉ niệm mùa xa
    Hà Nội những ngày tháng mười, tiết trời đã thật thu. Heo may ùa vào trong phố, cái lạnh se se dường như làm cho mùi hoa sữa ngọt hơn. Mùi hương ấy vấn vít len vào tận cửa phòng. Đứng bên cửa sổ, cơn gió heo may phả chút hương hoa rất mỏng lướt qua. Chợt bâng khuâng nhớ về những mùa đã cũ. Tôi nhớ mùi hoa sữa lẩn khuất trong làn gió lạnh hanh hao năm nào và chợt nhận ra tuổi thanh xuân của mình cũng vương mùi hoa sữa.
(0) Bình luận
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
  • Hà Nội - Thành phố của những mùa hội và phong tục cổ
    Hà Nội, trong tâm hồn mỗi người, không chỉ là những con phố cổ kính hay những Hồ Gươm, Hồ Tây thơ mộng. Hà Nội còn là một dòng sông của thời gian, mà trên đó, các lễ hội và phong tục dân gian chính là những con sóng sống động, mãi mãi xô bờ, mãi mãi ngân vang.
  • Lãng đãng hồ Tây
    Mãi rồi mà vẫn cứ với tâm trạng chộn rộn y như là một nghi lễ. Mỗi sáng tinh mơ, khi hồi hộp vén màn sương mỏng đánh thức Hồ Tây. Nhoài người với tay nắm xe đạp, nhập dòng xe đua như dòng nước xiết òa vào vùng thơm hương sen hồ và những làng hoa Quảng An, Quảng Bá...
  • Hồ Gươm - mảnh hồn thiêng giữa lòng Hà Nội
    Tôi vẫn nhớ như in cái buổi sớm mùa thu năm ấy, lần đầu tiên đặt chân đến Hà Nội. Thành phố mơ ước, thành phố của bao câu chuyện cổ tích mẹ kể, của những bài thơ tôi từng học, bài hát tôi nghe thuở nhỏ, bỗng chốc hiện ra trước mắt – thật đến rưng rưng. Hồ hiện lên giữa lòng thành phố trước mắt tôi như viên ngọc bích xanh rêu lung linh, huyền diệu. Hồ Gươm – hay Hồ Hoàn Kiếm – đã in sâu vào ký ức tôi bằng một vẻ đẹp không thể gọi tên, vừa cổ kính, vừa thiêng liêng, vừa nhẹ nhàng như tiếng vọng từ quá khứ xa xăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Khi người trẻ “chuyển ngữ” văn hóa Việt
    Gần đây, lịch sử, văn hóa Việt đang trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho thế hệ tác giả trẻ. Bằng ngôn ngữ hiện đại và góc nhìn mới mẻ, những nét đẹp truyền thống, câu chuyện xưa đã được họ thể hiện theo cách sống động, hấp dẫn trong các trang sách.
  • “Ngày chưa sương vội” - một cách tân thơ táo bạo của Trần Việt Hoàng
    Cuối năm 2024, Trần Việt Hoàng gây bất ngờ khi cho ra mắt tập thơ “Ngày chưa sương vội” sau nhiều năm “thử nghiệm” thi ca trên các tờ báo, tạp chí văn nghệ uy tín. Với những nỗ lực, tình yêu văn chương và sức sáng tạo dồi dào của người cầm bút; những đánh giá cao từ giới chuyên môn; sự tiếp nhận đầy nhiệt tình của độc giả, có thể xem “Ngày chưa sương vội” là minh chứng cho một cách tân thơ táo bạo, mới mẻ, giàu giá trị của Trần Việt Hoàng.
  • GS.TS Kiều Thu Hoạch: Người cần mẫn nghiên cứu văn hóa dân gian
    GS.TS Kiều Thu Hoạch năm nay bước sang tuổi 92. Đi qua hành trình gần trọn một thế kỷ, ông đã để lại nhiều công trình nghiên cứu có giá trị. Đó là sự kết tinh trí tuệ của một học giả Hán Nôm uyên bác cùng hành trình trải nghiệm học thuật và cả sự tiếp xúc với các bậc túc nho nhiều thế hệ. Những công trình ấy đã mở ra nhiều hướng tiếp cận khả thi trong nghiên cứu lịch sử, văn hóa Việt Nam.
  • 40 năm kiến tạo tri thức, nuôi dưỡng khát vọng vươn xa
    40 năm – một chặng đường không quá dài trong dòng chảy lịch sử, nhưng đủ để ghi dấu những bước trưởng thành vững chắc của một ngôi trường. Từ những ngày đầu thành lập với bao gian nan, thử thách, đến hôm nay, Trường THPT Trần Hưng Đạo - Hà Đông (phường Phú Lương, Hà Nội) đã trở thành mái nhà chung, nơi chắp cánh biết bao thế hệ học trò bay cao, bay xa trên bầu trời tri thức. Mỗi trang sử của trường là câu chuyện về sự tận tâm của thầy cô, nỗ lực không ngừng của bao lớp học sinh và sự đồng hành đầy yêu thương của bao thế hệ phụ huynh. Bốn mươi năm chung ý chí và khát vọng; thế hệ tiếp nối thế hệ, thầy cô gieo trồng những quả ngọt, vun bồi giá trị, tạo dựng niềm tin; trò vững vàng theo dấu những ước mơ...
  • Chung tay vì miền Trung – thêm nguồn lực giúp người dân vượt qua thiên tai
    Vừa qua tại Hà Nội, Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đã tiếp nhận 3,6 tỷ đồng từ các doanh nghiệp trong và ngoài nước nhằm hỗ trợ người dân các tỉnh miền Trung khắc phục hậu quả của hai cơn bão Bualoi và Matmo. Khoản đóng góp thể hiện tinh thần tương thân tương ái, đồng hành cùng cộng đồng vượt qua khó khăn, ổn định cuộc sống sau thiên tai.
Đừng bỏ lỡ
Ký ức trận lụt lịch sử 2008
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO