Tản văn

Phố núi đợi mùa

Tản văn của Hoàng Ngọc Thanh 27/12/2023 08:10

Sớm mai thức giấc, cơn gió mang cái lạnh se sắt từ đâu ùa về. Tia nắng mỏng manh không đủ sức tan đi giọt sương khuya còn ướt đầm trên lá, ngược lại, biến chúng thành những viên ngọc lóng lánh cười trong nắng. Mới dăm hôm trước, nắng thu vẫn còn ấm áp cả không gian, mà nay, khí trời bàng bạc như thể mùa đông chạm ngõ. Ngó bên hiên nhà, hoa dã quỳ bừng nở, thay thời gian báo hiệu mùa về.

pho-nui-doi-mua.jpg

Men theo tiếng gọi của sắc vàng hoang hoải, ta lang thang trên quanh co đồi dốc, mê mải dõi theo bóng dáng dã quỳ. Mặt trời lên cao, dã quỳ hướng về phía ánh sáng ấy mà rực rỡ. Vừa nãy hãy còn là những nụ hoa e ấp trong ánh ban mai, giờ đã vươn mình khoe sắc. Núi đồi như thay áo mới, căng tràn sức sống, mặc cho giá rét mùa đông đang lăm le đến gần.

Dã quỳ không mọc từng cây đơn lẻ, mà hợp thành bụi, thành triền. Khắp cao nguyên miên man hoa là hoa, bát ngát sắc vàng như mật, khiến ta xuyến xao, khiến ta say đắm, khiến ta như gã mộng du lạc bước chốn địa đàng. Giữa ngàn vạn hoa của thành phố mờ sương, dã quỳ vẫn hấp dẫn bởi vẻ dụ hoặc của riêng mình. Không ai trồng, không ai tưới, chẳng ai chăm, dã quỳ vẫn bền bỉ sống giữa thiên nhiên hoang dại, nép mình vào núi đồi, nương rẫy, góp nhặt ánh nắng ngày hè, uống nước từ những cơn mưa dầm đẫm đất, lặng lẽ bước qua xuân, hạ, rồi thu, để bung mình tỏa sáng khi ngày đông ngập ngừng trước ngõ.

Dã quỳ mọc trước hiên sau hè, trên triền dốc thênh thang, dưới thung sâu heo hút. Hoa mọc trong suối trong khe, mọc cả trên những triền đồi xa tít. Hoa e ấp dưới gốc thông già, hoa mềm mại tựa vào thân gốc xù xì, hồn nhiên cất tiếng khiến hàng thông ngàn năm thinh lặng phải cựa mình lao xao. Phố vốn mờ mịt sương giăng, bỗng bừng lên ánh sáng từ triệu triệu đóa hoa thức giấc. Mỗi đóa hoa là một mặt trời nhỏ xinh, khúc khích cười, như những thiên thần hồn nhiên dạo chơi cõi trần, theo gió véo von ca hát.

doei-mu.png

Dã quỳ quanh co uốn lượn trên những con đường đèo dốc, nhìn từ xa như dải lụa mềm với hai sắc vàng xanh nổi bật giữa cái nắng nhạt của ngày đông. Dã quỳ len lỏi trên những con đường đất đỏ dẫn vào rẫy nương, đem vẻ đẹp của mình tô điểm cho mùa màng đang chờ thu hái. Người nông dân ngày ngày lam lũ trên mảnh đất của mình, bất chợt ngước mắt nhìn thấy dã quỳ, lòng ấm áp đôi chút giữa cơn rét buốt, tạm gác lại nỗi lo mùa màng giá cả, nở nụ cười tươi tắn cùng hoa.

Trên bước chân phiêu lãng, dã quỳ tràn cả vào những vườn rau xanh mướt ở Đơn Dương, chen chúc khoe sắc vàng giữa rẫy cà phê đang mùa chín đỏ ở núi đồi Nam Ban. Hoa dắt tay nhau rải sắc màu trên đồi chè Cầu Đất. Phải chăng những cây chè quanh năm chỉ biết xanh rì ấy cũng ngóng đợi đông về, chờ đón nàng dã quỳ đến khoác chiếc khăn hoa ngọt ngào lên ngực, để nàng nổi bật giữa nền xanh thăm thẳm cho sắc hoa lung linh.

Thật là lạ, có biết bao loài hoa kiêu sa đài các, được người chăm sóc nâng niu, nhưng ít có loài hoa nào mang theo nỗi ngóng trông thương nhớ như dã quỳ. Khi gió đông hanh hao về trên phố, những chuyến xe tấp nập đưa đón khách phương xa, vượt qua chặng đường vài trăm cây số đèo dốc, chỉ để ngắm nhìn khoảnh khắc dã quỳ bừng cháy. Người người nói về dã quỳ. Những ai chưa có dịp đến thăm cũng khắc khoải hình bóng nàng, lòng rộn ràng theo cánh hoa hé mở trên cao nguyên lộng gió. Rồi kiếm tìm hết thảy những manh mối nào liên quan đến loài hoa ấy, mà thăm hỏi, đã thấy dã quỳ nở chưa. Rồi tiếc nuối, rồi mơ màng thả hồn theo dấu chân người lữ khách.

Mùa về. Dập dìu nam thanh nữ tú diện váy áo đẹp đẽ dạo bước trên những cung đường tràn ngập dã quỳ. Nàng điệu đà hái đóa hoa cài lên mái tóc. Chàng kiên nhẫn len lỏi vào sâu bên trong triền hoa, tìm những nhành hoa xinh nhất, khéo léo kết thành vòng hoa tình tứ cho nàng làm vương miện đội đầu, làm vòng hoa trước ngực, biến nàng thành cô công chúa điệu đà, e ấp ôm trên tay bó dã quỳ rực rỡ. Người người say sưa ngắm nhìn, say sưa tạo dáng, say sưa canh chỉnh sao cho trên ống kính hiện lên những khung hình đẹp nhất, để thay lời nói với bạn bè phương xa, rằng ta đã đến với Đà Lạt vào ngày chớm đông se sắt, đến với phố núi mờ sương, đến với mùa vàng dã quỳ hoang dại trên cao nguyên thông reo gió hát. Mỗi khi ống kính giơ lên, có phải ta ảo giác hay không, mà thấy đóa dã quỳ cười rạng rỡ. Phải chăng hoa cố sức tươi thắm hết mình, rực cháy hết mình, để khắc ghi dấu vết sau một năm dài lặng lẽ.

Mùa về. Dã quỳ dù ở trong lòng phố đông đúc hay nơi ngoại thành thưa vắng, ở dưới khe sâu hay trên đồi cao lộng gió, đều nhất loạt hẹn nhau, nghe cái lạnh chớm đông liền bừng tỉnh sau giấc ngủ say. Nhờ vậy mà mùa đông trên phố núi đẹp hơn, thơ hơn, tươi thắm hơn. Nếu phương Bắc có hoạ mi gọi đông về thì trên cao nguyên lừng lững này, có dã quỳ làm sứ giả báo đông sang. Nếu hoạ mi thanh khiết trắng mong manh, thì dã quỳ vô tư vàng hoang hoải. Dã quỳ hay hoạ mi đều làm say đắm lòng người, đều làm thi nhân mặc khách không ngớt lời tán dương, ca tụng. Và đời hoa của các nàng đều ngắn ngủi khiến không ít người luyến tiếc khi lỡ bước mùa sang.

Dã quỳ lặng lẽ rời đi khi mùa xuân vừa hé, khi trăm sắc hoa đua nở chào đón chúa xuân về. Phải chăng hoa chỉ hợp với đời sống hoang dại, không bon chen khoe sắc với những đóa hoa lộng lẫy trong vườn, nên nhẹ nhàng giấu mặt để các nàng hoa kia tỏa sáng. Hay vì hoa biết mùa đông giá buốt lắm, sương giăng mờ mịt lắm, cành lá khẳng khiu trơ trọi, đất trời một màu xám ngắt, nên hoa cố sức vươn mình trong nắng lạnh, để mùa đông phố núi thôi buồn, để những đôi tình nhân có nơi gửi trao tâm sự, để đôi môi run rẩy tìm thấy dư vị ngọt ngào, để nỗi nhớ niềm yêu sưởi ấm phố núi lúc đông về.../.

Bài liên quan
  • Mùa ngô nếp đến
    Mùa ngô nếp, chẳng còn ai bảo chính xác nó đến vào mùa nào. Vì bây giờ quanh năm đều có ngô. Nhưng trong tâm trí tôi, một kẻ tha hương thì khác. Khi cơn gió heo may lùa vào da thịt đã biết tê biết cóng; khi những vạt nắng vàng, sớm nhạt màu lúc bóng chiều buông, đích thực mùa ngô nếp sẽ đến.
(0) Bình luận
  • Thắp lên cánh đồng mùa xuân
    Ngày Tết, tôi có hứng thú đi tìm miền cỏ nước. Từ thuở bé đến bây giờ vẫn nguyên một mong ước giản dị mà xa xôi ấy. Ví von một chút là được vị thần thiêng liêng của Tết năm đó mừng tuổi cho một hình sắc cánh đồng vào xuân. Ngẫm thế, chợt thấy nếu được trải mình vào cánh đồng đang dâng lên tràn chảy sắc xuân ấy, thật sẽ là một món quà trang trọng, lịch lãm và cải biến diệu kỳ.
  • Nhớ miền tết xưa
    Hương xuân chạm vào cánh cửa thời gian, phố dài lên áo mới cũng là lúc đông rời đi chẳng bỏ quên gót mùa. Trong tiếng cựa mình của chồi non, xuân hòa cùng vào nỗi nhớ, dư âm Tết xưa cất gọi yêu thương. Tôi là đứa trẻ rất thích Tết, thích không khí chộn rộn, tất bật vui tươi những ngày cận Tết. Mùi Tết, hương vị Tết cứ len lỏi vào trong lòng tôi suốt những năm tháng tuổi thơ.
  • Họa mi vương vấn
    Chọn cho mình một góc quán cà phê ngoài trời, tôi nhìn dọc theo Phố sách Hà Nội. Vài ba người có lẽ là khách du lịch đang thích thú chụp ảnh và lựa sách, thi thoảng so vai, sửa lại khăn choàng khi có cơn gió ngang qua.
  • Thân thương căn bếp mùa đông
    Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá cuối thu lặng lẽ buông mình. Đất trời hanh hao đón một mùa đông mới. Chị em tôi chui ra khỏi chăn chờ mẹ tìm quần áo ấm.
  • Phố cũ
    Chiều. Làn gió se lạnh vời vợi dọc theo những con phố. Gió về cuốn đi cái oi nồng của những ngày nắng hanh hao. Bỗng vòng xe vô tình rẽ vào phố cũ. Lâu lắm không về phố, hình như đã không còn cảm giác thân thuộc ngày nào. Phố cũ hiện ra trước mặt là lạ, quen quen…
  • Yêu Hà Nội từ những trang văn
    Dẫu không sinh ra và lớn lên ở Hà Nội nhưng tôi yêu Hà Nội tha thiết. Tình yêu này có lẽ đã có trong tôi từ khi còn thơ bé. Thuở ấy, Hà Nội còn là giấc mơ xa xỉ với một đứa trẻ suốt ngày quanh quẩn bên ruộng đồng vườn tược, bên những dòng sông tít tắp miền Tây Nam Bộ xa xôi.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Lấm tấm xuân
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Lấm tấm xuân của tác giả Nguyễn Đình Hiển.
  • [Podcast] Lễ chùa đầu xuân: Nét văn hóa, thanh lịch của người Tràng An - Hà Nội
    Đi lễ chùa đầu năm là một nét đẹp văn hóa tâm linh lâu đời của người Việt Nam ta nói chung và người Hà Nội nói riêng. Phong tục này phản ánh sự hòa quyện giữa tín ngưỡng tôn giáo và đời sống tinh thần của dân tộc. Trong ngày đầu năm mới, người dân Hà Nội nô nức đến các đền, chùa đầy vốn trầm mặc nhưng đầy vẻ trang nghiêm, linh thiêng để dâng hương, cầu nguyện và hướng lòng mình đến những điều thiện lành.
  • Ngày thơ Việt Nam lần thứ 23 sẽ được tổ chức tại thành phố Hoa Lư, tỉnh Ninh Bình
    Ngày 12/2/2025, tại thành phố Hoa Lư, tỉnh Ninh Bình, Ngày thơ Việt Nam lần thứ 23 sẽ chính thức được tổ chức với chủ đề “Tổ quốc bay lên”. Đây là lần đầu tiên sự kiện thơ lớn này được tổ chức ngoài Thủ đô Hà Nội, đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong việc đưa Ngày thơ Việt Nam đến gần hơn với công chúng cả nước.
  • Quận Hai Bà Trưng phát động Tết trồng cây Xuân Ất Tỵ 2025
    Sáng ngày 7/2, tại Công viên Tuổi trẻ Thủ đô, UBND quận Hai Bà Trưng tổ chức Lễ phát động “Tết trồng cây đời đời nhớ ơn Bác Hồ" Xuân Ất Tỵ 2025. Dự chương trình có: Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Hà Nội Nguyễn Văn Phong.
  • Hà Nội trao tặng hơn 2,2 triệu suất quà dịp Tết Nguyên đán 2025
    Dịp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, Hà Nội đã trao tặng 2.271.379 suất quà cho các đối tượng chính sách ưu đãi người có công; người nghèo, đối tượng bảo trợ xã hội; người cao tuổi; cán bộ nghỉ hưu, mất sức, người lao động có hoàn cảnh khó khăn...
Đừng bỏ lỡ
Phố núi đợi mùa
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO