Tản văn

Mùa ngô nếp đến

Tản văn của Trần Thủy 02/12/2023 16:39

Mùa ngô nếp, chẳng còn ai bảo chính xác nó đến vào mùa nào. Vì bây giờ quanh năm đều có ngô. Nhưng trong tâm trí tôi, một kẻ tha hương thì khác. Khi cơn gió heo may lùa vào da thịt đã biết tê biết cóng; khi những vạt nắng vàng, sớm nhạt màu lúc bóng chiều buông, đích thực mùa ngô nếp sẽ đến.

Đã có lần, một mình dạo bước trong đêm đầu đông Hà Nội, hít hà hương hoa sữa còn chút nồng nàn. Bất chợt, tôi vương phải mùi ngô nếp nướng đang lan tỏa trong không gian thơm lừng, khiến bước chân dừng lại. Trong vùng sáng vàng nhạt của ánh đèn đường, những ô cửa sổ trên cao dường như đã khép hờ đi ngủ. Người đàn bà bận rộn với chậu than hoa, bên cạnh là tải ngô cùng dăm ba cái ghế đẩu. Bếp than đỏ lửa lách tách. Những đốm sáng nhảy nhót như mời gọi tôi sà đến. Chìa tay ra mà hơ, mà xoa xoa vào nhau cho tan đi lớp giá. Ba bốn bắp ngô óng ánh nâu vàng, tí tách nổ lép bép. Khi mắt ngô đã trong và sậm màu, ấy là lúc ngô chín. Tôi cẩn thận lấy lớp bẹ mà bọc cho khỏi bỏng, rồi từ từ thưởng thức. Từng hạt ấm mềm đưa lên miệng. Hạt hơi cứng phần ngoài do hơ lửa, nhưng nhanh chóng dẻo thơm khi chạm đến phần thịt và thấm ngọt lúc sữa ngô ứa ra, túa vào chân răng quá đã.

ngo-1.jpg

Tôi ăn mà không biết miệng mình đã lem nhem. Chỉ biết chẳng thể đừng khi chưa tách đến hạt cuối cùng. Cái mùi thơm ấm áp cứ vấn vít đôi tay,đưa lên hít hà vẫn thòm thèm tiếc nuối. Ngô nướng là một trong những món quà vặt đêm đông luôn cuốn hút bất cứ ai. Người ta không nỡ dửng dưng khi đi qua một bếp ngô đang đỏ đượm, thơm nồng. Dưới ánh lửa hồng, những nụ cười giòn tan, những khuôn mặt sáng bừng. Sương khuya như ngừng rơi, lạnh giá đâu dám lại gần. Bởi ở đó, mùa đông không có chỗ. Chỉ có ngọt bùi đang sưởi ấm những trái tim cô đơn, xích lại gần nhau ấm áp.

ngo-2.jpeg

Người Hà Nội thích ăn ngô trẩy từ bãi giữa sông Hồng, nơi con sông thẫm đỏ phù sa, cuồn cuộn trở trong mình bao dưỡng chất tuyệt vời. Xưa kia, những người dân ngụ cư coi bãi giữa là nơi đất trời cho. Họ lập xóm làm nhà. Có khi, nhà chỉ là cái chòi chui ra chui vào. Họ chăm chỉ cần mẫn canh tác trên khoảng đất màu mỡ. Ngô khoai và các loại hoa màu cứ thế tốt tươi. Đến bãi giữa là thấy ngăn ngắt một màu xanh trải dài mướt mắt. Mà thứ cây gì trồng ở đây cũng mỡ màng, ngọt lịm. Chẳng thế, ngô bãi giữa luôn cuốn hút những người dân xung quanh đó. Đến mùa, phải nhớ mà mua.

Nhà tôi không ở gần bãi giữa, nhưng hồi nhỏ, tôi vẫn cùng bọn trẻ con trong khu tập thể đạp xe lên cầu Long Biên. Cây cầu cổ kính nổi bật giữa ráng chiều đỏ lựng. Màu xanh mươn mướt của các thửa ngô làm nền phía dưới. Hai nhánh sông Hồng dịu dàng bao bọc xung quanh, khiến tôi liên tưởng đến một bức tranh thủy mặc vô cùng ấn tượng. Chúng tôi xuống bãi bằng chiếc thang nhỏ ở giữa cầu. Đi trong bạt ngàn ngô là ngô, tĩnh tâm để hít hà mùi hương từ lá, từ thân, từ những bắp ngô đang hé mình, quện cùng mùi đất phù sa nồng nàn… như được trở về một vùng quê thanh bình yên ả. Trái ngược với phía bên kia khi rời cầu, là hối hả bon chen, là ồn ào phố thị. Thật quý giá biết bao chút hồn quê còn sót lại ở nơi này.

Ngay trước chòi canh ngô, tôi đã thấy một cái nồi to đang bốc khói nghi ngút. Ngô đấy, ngô tươi vừa trẩy đem luộc luôn đấy. Bác nông dân hồ hởi nói với chúng tôi, rồi chẳng đắn đo, bác mời mấy khách hàng nhí mỗi đứa một bắp nóng hôi hổi. Lần lượt bóc từng lớp bẹ tươi ra là những hạt ngô đều tăm tắp, tròn trịa, lẫn những sợi râu mịn màng. Ngô nếp luộc thường được chọn là ngô bánh tẻ. Lúc bắp ngô chuyển màu vàng nhạt, hạt mẩy đều căng mọng, ấn vào có sữa non, ấy là ngô đã đủ độ. Mùi ngô thơm ngọt, thịt dẻo quánh, nhai dù dính răng mà ngon khó cưỡng. Chúng tôi ăn đến tận lõi, để tận hưởng thứ nước tinh túy, ngọt lịm tận bên trong mà mẹ thiên nhiên ban tặng. Khi về, đứa nào đứa nấy khệ nệ hai túi to đùng.

Số ngô đó sẽ được mẹ chia làm mấy phần. Túm râu ngô màu hung sẫm, mẹ gom lại, đun nước cho chị em tôi uống chống tiểu dắt. Một phần mẹ đem luộc cho các con thưởng thức luôn. Phần còn lại, vào cuối tuần rảnh, mẹ tôi sẽ đồ một nồi xôi ngô thơm phức. Những hạt ngô vàng nhạt bóng bẩy, kết cùng những hạt nếp căng tròn. Rồi mẹ tôi rưới chút mỡ gà, rắc tý hành khô, thái vài dao đậu xanh giã nhuyễn. Tôi ăn và đã mang cả nồi xôi ngô của mẹ theo suốt cuộc đời. Nhưng, có lẽ nhớ nhất là những mẻ ngô mẹ phơi se se để dành cho hôm mưa phùn. Căn nhà hun hút gió lùa, mặc bao nhiêu áo cũng thấy rét. Mấy mẹ con tôi lại tí tách bên bếp lửa. Ánh lửa soi rọi những đôi má đỏ lựng vì nẻ. Tôi chăm chú nhìn vào mẻ ngô đang đều đặn chuyển mình dưới đôi tay khéo léo của mẹ. Khi những hạt ngô đã thực sự óng giòn, thơm tho mùi lửa, mẹ sẽ đổ vào giấy báo ủ ấm, kéo cả lũ tôi chui tọt vào chăn. Chân mấy mẹ con quấn lấy nhau cho đỡ lạnh. Và cứ thế chúng tôi vừa trò chuyện râm ran vừa nhẩn nha thưởng thức những hạt ngô béo bùi ấm nóng, bỏ mặc ngoài kia, mùa đông đang vỗ về qua song cửa.

Tôi đã đi qua bao mùa tuyết trắng xa nhà. Mỗi lần trở về, có dịp qua cầu Long Biên - cây cầu chứng nhân lịch sử của Hà Nội, lòng tôi lại bùi ngùi bao cảm xúc pha chút tiếc nuối. Bãi giữa giờ không còn xanh mướt như xưa, ngô cũng chẳng còn nhiều. Chỉ còn đất hoang và cỏ lau chen nhau mọc. Có lẽ, cuộc sống hiện đại đã khiến người dân ở đây phải tìm đến những công việc khác.

Và mỗi khi gió heo may tràn về, tôi lại nhớ quay quắt hương vị mùa xưa. Những ấm áp đêm đông, những yêu thương thơm thảo, ngọt bùi...

Ôi… mùa ngô nếp trong tôi!

Bài liên quan
  • Ký ức mùa quả chín
    Mấy bữa nữa là giỗ bà ngoại rồi. Mẹ đã vội vàng từ Hà Nội về quê. Sáng, mẹ gọi điện báo: “Con à, xoài và vải đã chín cả rồi, mai Hoàn nghỉ về quê hái xoài và vải cho mẹ nhé!”... Vậy là một mùa quả chín lại về.
(0) Bình luận
  • Nhớ một thời xa vắng
    Có những ký ức không bao giờ cũ. Chúng lặng lẽ nằm lại nơi góc khuất của tâm hồn, chỉ chờ một làn gió, một tiếng mưa hay chút hương rừng cũng đủ khơi dậy tất cả. Với tôi, ký ức ấy mang hình hài một cơn mưa rừng, cơn mưa của những chiều nhập nhoạng, khi núi rừng mờ dần sau lớp bụi nước trắng xóa, và lòng người cũng lặng như sương.
  • Thu Hà Nội và những miền ký ức không phai
    Tháng Chín, Hà Nội chợt dịu dàng bởi sương khói heo may lãng đãng khoác lên thành phố tấm khăn voan mỏng nhẹ pha màu hoài niệm. Nắng đầu thu óng vàng như mật quyện cùng gió thong dong dạo chơi trên hàng cây, mái phố. Dường như, mùa thu đang thả từng giọt thời gian, đánh thức miền ký ức xưa.
  • Dưới tán bàng mùa thu
    Mẹ đứng dưới tán bàng trĩu quả xanh, gió đầu thu khẽ thổi lay lay những chùm lá đã ngả màu. Một chiếc lá bàng vừa lìa cành, xoay mình trong không trung rồi rơi nhẹ xuống như thể mùa hè vừa kịp khép lại một cách lặng lẽ. Trên sân trường rộng, học trò lớp lớn lớp bé nối nhau tiến về các dãy lớp học, áo trắng dập dờn trong ánh nắng dịu dàng, tiếng loa phát bài hát mùa khai trường vang vọng giữa không gian mùa thu yên bình mà rộn rã.
  • Một mùa sen để nhớ, một đời mẹ để thương
    Buổi chiều, tôi đạp xe đưa con đi dạo. Mặt trời đã dịu nắng, ánh sáng đổ dài trên những tán cây ven đường, vàng ươm như rắc mật. Bên tay trái là hồ sen của làng.
  • Những cơn mưa mùa hạ
    Hè về, không chỉ có tiếng ve râm ran hay ánh nắng chói chang nhuộm vàng lối đi mà còn có những cơn mưa. Mưa mùa hạ ồn ào, vội vã kéo đến cùng những trận giông bất chợt. Nó không buồn bã, dai dẳng như mưa phùn cuối đông mà dứt khoát, mạnh mẽ, đổ ào xuống rồi vội vã tạnh. Mưa tạt vào những ô cửa kính, len lỏi qua từng ngóc ngách ký ức, khẽ đánh thức một miền tuổi thơ xa xăm, ướt đẫm hương mưa và kỷ niệm.
  • Cha tôi – người tuyệt vời nhất
    Với tôi, cha là người tuyệt vời nhất, là số một. Nếu có kiếp sau, tôi vẫn mong được làm con gái của cha – một người cha mà suốt cuộc đời tôi luôn ngưỡng mộ, yêu thương và biết ơn.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Infographic] Chuỗi hoạt động hấp dẫn của Lễ hội Văn hóa Thế giới tại Hà Nội
    Lễ hội Văn hóa thế giới tại Hà Nội lần thứ nhất được định vị như một ngày hội đa sắc màu, nơi các nền văn hóa gặp gỡ, kết nối và cùng tỏa sáng. Đây không chỉ là dịp giới thiệu tinh hoa văn hóa quốc tế đến công chúng Việt Nam mà còn là cơ hội để quảng bá hình ảnh đất nước, con người Việt Nam đến bạn bè năm châu.
  • Thủ đô Hà Nội hội tụ đầy đủ điều kiện chính trị, pháp lý, quy hoạch để phát triển trong giai đoạn mới
    Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Nguyễn Văn Phong khẳng định, Thành phố Hà Nội đã sẵn sàng mọi điều kiện tốt nhất để tổ chức thành công Đại hội đại biểu Đảng bộ Thành phố Hà Nội lần thứ XVIII, nhiệm kỳ 2025-2030. Đặc biệt, đồng chí Nguyễn Văn Phong nhấn mạnh: “Đại hội lần thứ XVIII có điểm khác biệt so với các kỳ trước, đó là Thủ đô hội tụ đầy đủ các điều kiện về chính trị, pháp lý, quy hoạch, xu thế thời đại để Hà Nội phát triển trong giai đoạn mới”.
  • Ý nghĩa đặc biệt chủ đề Đại hội Đại biểu Đảng bộ Thành phố Hà Nội lần thứ XVIII
    Đại hội Đại biểu lần thứ XVIII Đảng bộ Thành phố Hà Nội, nhiệm kỳ 2025 - 2030 có chủ đề “Phát huy truyền thống ngàn năm văn hiến và anh hùng; đoàn kết xây dựng đảng bộ trong sạch, vững mạnh; tiên phong, đột phá trong kỷ nguyên mới; phát triển Thủ đô văn minh, hiện đại, hạnh phúc” nhận được sự quan tâm, đánh giá cao của nhân dân.
  • [Podcast] Đền Bà Kiệu – Ngôi đền linh thiêng bên hồ Gươm
    Bên hồ Hoàn Kiếm – trái tim của Hà Nội có một ngôi đền cổ linh thiêng, được người dân gọi bằng cái tên thân thuộc: Đền Bà Kiệu. Nơi đây không chỉ lưu giữ dấu tích của lịch sử, mà còn là biểu tượng của niềm tin trong tâm thức văn hóa người Việt.
  • Kỳ 1: Dấu ấn Đảng bộ Thành phố Hà Nội trong xây dựng, chỉnh đốn Đảng và hệ thống chính trị
    Chào mừng Đại hội Đại biểu lần thứ XVIII Đảng bộ Thành phố Hà Nội, nhiệm kỳ 2025 - 2030, Tạp chí Người Hà Nội thực hiện chương trình phát thanh với chủ đề xuyên suốt “Khơi dậy hào khí Thăng Long xây dựng Thủ đô Văn hiến - Văn minh - Hiện đại”. Chương trình phát sóng vào 20 giờ tối hàng ngày trên nền tảng Tạp chí điện tử Người Hà Nội. Trong chương trình hôm nay, xin mời quý vị và các bạn cùng nhìn lại dấu ấn Đảng bộ Thành phố Hà Nội trong công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng và hệ thống chính trị thực sự trong sạch, vững mạnh.
Đừng bỏ lỡ
Mùa ngô nếp đến
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO